Incheon Chiều Mưa Buồn


Người đăng: kjtkjdb0y

Sự căng thẳng dần hạ nhiệt, mọi người bỏ ra ngoài hết. Tr vẫn còn nán lại,
ngồi một mình ở góc phòng, tay vẫn còn đặt lên chỗ bị đánh, mắt nhìn đăm đăm,
răng cắn nghiềng lại. Tr cũng không phải là người dễ bị bắt nạt, chuyện đánh
đấm đối với anh không hay ho gì nhưng cũng không phải là anh chưa từng trải
qua. Anh đang rất tức giận nhưng cũng phải đành cam chịu. Có tiếng bước chân
vào phòng nhè nhẹ, một cánh tay mềm mại, nhỏ nhắn đặt lên vai anh. Ngẩng đầu
lên, Tr bất ngờ có túi đá trước mặt, là Jani. Không biết vì sao cô biết
chuyện, tới đưa anh túi đá rồi lẳng lẽ bước ra khỏi phòng. Tr quá bất ngờ,
lúng túng không biết làm gì rồi nói với theo thật to: " thank you". Tr cầm túi
đá quên luôn cả đau đớn, lòng anh thấy vui hơn, đặt lên vết thương, anh khẽ
mỉm cười.
Tr im lặng tiến vào văn phòng sau buổi ăn trưa. Coach ngồi yên nhìn ra cửa chứ
không còn nhìn vào máy tính làm việc nữa. Chắc ông đang chờ anh.
- Ngồi xuống đi! Coach chỉ tay xuống cái ghế salon màu trắng đặt cạnh tường.
Mặt Tr giờ bị xưng lên nhẹ, có miếng băng cá nhân che đi vết thương ở miệng.
- Giờ cậu kể tôi nghe có chuyện gì được chưa?
Tr im lặng một lát rồi nói, giọng vẫn giữ được sự điềm tỉnh:
- Em xin lỗi, mới qua đây không lâu nhưng lại có chuyện ồn ào như thế này.
Nhưng đây chỉ là chuyện hiểu lầm giữa những người đàn ông thôi. Không có gì
nghiêm trọng lắm đâu Coach. Em hứa sẽ không có một lần nào tương tự như vậy
xảy ra nữa đâu.
- Ai? Cậu cho tôi cái tên đi? Coach quát ầm lên.
- Mùa giải cũng sắp bắt đầu. Đội mình đang tập luyện rất tốt. Em không muốn
chỉ vì chuyện nhỏ này mà ảnh hưởng cả đội đâu. Chuyện cũng đã xảy ra rồi, cũng
không nghiêm trọng như Coach nghĩ đâu ạ. Tr cố gắng thuyết phục.
Trầm tư một lúc, giọng Coach nhẹ nhàng hơn, chắc ông rất bất ngờ trước suy
nghĩ của Tr. Còn trẻ mà đã biết suy nghĩ cho người khác, suy nghĩ cho đội, rất
chín chắn.
- Tôi biết cậu mới qua phải chịu nhiều khó khăn. Môi trường ở đây không phải
là dễ sống, tôi muốn bảo vệ cậu thôi. Nếu cậu đã quyết như vậy thì tôi cũng
không làm lớn chuyện này. Trên sân tập tôi có thể quan sát cậu rất có kĩ thuật
và tư duy. Bây giờ tôi còn biết là cậu là người rất bản lĩnh. Tôi thích những
người như vậy. Cậu cứ tập luyện thêm về thể lực và chờ đợi đi, cậu còn trẻ rồi
cơ hội sẽ tới thôi dù là ở đây hay ở Việt Nam.
Mùa giải cũng bắt đầu, những trận đầu tiên Tr không được thi đấu. Anh cũng hơi
buồn. Mọi sáng anh đều dậy sớm tập thêm thể lực, tập thêm gym. Ngày nào cũng
vậy dù mưa hay nắng anh cũng đều đặn tập luyện như thế. Anh đang rất chăm chỉ,
chuẩn bị cho mình đầy đủ nhất để chờ cơ hội tới. Nhưng chắc cũng phải một thời
gian nữa anh mới sẵng sàng cho những điều đó.
Thời gian trôi qua nhanh với những cơn mưa rả rích, những ngày tuyết rơi trắng
cả con đường, sân bãi. Mùa đông đi qua để lại những kỉ niệm khó quên trong
cuộc đời anh về những ngày đầu sang đây. Sau tất cả những khó khăn, bỡ ngỡ anh
chào đón mùa xuân tới với những hi vọng mới, những khát khao mới. Ba tháng, đó
là quãng thời gian không quá dài để thử thách một con người, nhưng cũng không
quá ngắn để anh thích nghi, để anh nhận thức được rằng mình cần phải làm gì
nếu muốn tồn tại ở đây. Một thời gian dài rèn luyện thể lực và tập thêm, thân
hình anh bây giờ đã săn chắt, to lớn hơn nhiều. Khả năng tranh chấp và mọi thứ
đều tốt lên cả. Đồng đội đã chơi với anh, Coach cũng nhắc nhở anh nhiều hơn.
Bây giờ anh thực sự là một thành viên của đội. Chỉ có mối căng thẳng của anh
và hai ngôi sao kia là chưa dấu hiệu hạ nhiệt. Đặc biệt là với Jinwoo, Tr bước
vào cuộc chiến giữa hai người đàn ông chinh phục trái tim của Jani. Khi Tr bắt
đầu nhận ra rằng mình đã có cảm tình với cô ấy.
Coach rất thích Jinwoo nên thường tạo điều kiện cho Jani và hắn gặp gỡ nhau.
Những bữa ăn trưa hay buổi tiệc, Coach đều dẫn hắn theo cùng. Nhưng Jani
thường rất ít nói, ánh mắt cô tỏ vẻ không quan tâm lắm. Tính ra thì Jinwoo là
đội trưởng, đá hay lại nổi tiếng. Bề ngoài anh cũng không kém Tr là bao. Cũng
có lắm fan sẵng sàng chờ đợi hàng giờ để được chụp hình cùng anh sau buổi tập.
Việc này đối với Tr ở Việt Nam thì quá bình thường, nhưng ở đây mọi người thật
sự còn chưa biết anh là ai cả. Để tạo được sự chú ý kiểu này với Jani thật
khó, mà mấy lần liếc qua cũng chả bao giờ anh thấy cô để ý tới việc này cả.


Incheon Chiều Mưa Buồn - Chương #7