Người Bạn Cùng Cảnh Ngộ


Người đăng: phamtienloc1996

Vân Phàm đi vào rừng đầy sương mù, cứ đi mãi trời gần tối thì đến chân dãy
núi Thiên Tinh, một trong những dãy núi ít người qua lại vì ở đây thường xuất
hiện rất nhiều yêu thú có tu vi thâm hậu qua lại đặc biệt là đỉnh núi, có
người nói trên đỉnh núi thường xuất hiện yêu thú có cảnh giới hóa thần nên rất
it người đến.
Vân phàm vì đi dường đã mệt phần vì những vết thương trên người còn đau phần
vì bụng đói nên quyết định tìm một sơn động gần đó để ở…
Sơn động này trong một lần Vân Phàm đi cùng lão cha đã phát hiện ra lối vào
chì chênh vênh trên cao muốn vào được phải trèo lên chiếc cây cổ thụ, Cửa
ngoài động hơi hẹp chỉ đủ một người chui vào nhưng khi vào trong động thì khác
hẳn bên trong là một không gian thoáng đãng rất rộng, nó còn rộng hơn căn
phòng trước kia cua Vân Phàm trong động thì càng vào càng sâu nhưng là thay đi
đến cuối hang động lại có 1 cái hồ nước quanh năm đỏ như máu phát sang màu đỏ
ban đêm rất quỷ dị
Vì quá mỏi mệt không leo vào được hang động Vân Phàm đành ngủ trên đây . Trời
mờ sáng Vân phàm vì quá đói nên trượt xuống khỏi cây đi được một quang thấy
quả dại chín vội vặt luôn mấy quả an cho đỡ đói, mặc dù đáng chát trong miệng
nhưng càng nhai càng bùi ăn dần cũng cảm thấy rất ngon .. vì cũng được một
tháng thời gian lão cha quá cố của Vân phàm dậy cho cách sống ở trong rưng nên
Vân phàm không ngịa mấy cây này có độc mà nếu có độc thì xung quanh chỗ đó thể
nào cũng có thuốc có thể giải độc. Khi đã ăn no quả dại Vân phàm nhanh chóng
đi về hang động … cảnh vật hang động rất âm u và thỉnh thoảng có những tiếng
gió thổi qua nghe mà ớn mình ngủ một giấc tới khi trời lên cao Vân phàm quyết
định đi ra khỏi hang động kiếm chút củi để tối có thể đốt lửa sưởi ấm.
Trong lúc đi được một lúc thì Vân Phàm thấy tiếng động ở trong bụi cây. Vì
chưa từng va trạm nhiều trong khi ở trong rừng một mình nên Vân phàm cũng
không biết mình đang gặp phải nguy hiểm . sau khi tach bụi cây ra nhìn Vân
Phàm giật mình toát mồ hôi lạnh. Một con hổ to lớn trưởng thành đang tận hưởng
bữa ăn mà mình vừa kiếm được, vì thấy con hổ đang mải ăn Vân phàm từ từ khép
bụi cây lại rồi nhanh chóng bước nhẹ nhàng về sau đi được hơn 10 bước thì cậu
bỗng nhẵm phải một cành cây khô.
“Cạch”
Một tiếng giòn dã vang lên – biết có điều không ổn Vân phàm nhanh chóng vứt
đống củi trẻn vai xuống rồi quay đầu chay thật nhanh. Trong bụi cỏ kia rất
nhanh con hổ nghe được tiếng động lập tức nhay ra đi về chỗ tiếng động đi ra
thì thấy có một miếng mồi ngon đang chạy thì lập tức đuổi theo, vì vừa mới
hồi phụ sức khỏe chưa lâu nên rất nhanh vân phàm cảm thấy mệt khi thấy không
trụ nổi bao lâu mà con hổ đói chạy càng ngày càng gần … vì cơ hội sinh tồn
cuối cùng Vân phầm quyết định leo lên chiếc cây to ngay gần đó vì đối diện với
sự sống và cái chết nên rất nhanh Vân phàm đã leo được lên trên cao cách xa
tầm nhảy của con hổ kia ..nhưng vì con hổ cũng sắp thành yêu thú nên dường như
cũng đa có linh tính nố nhanh chong leo lên cây đuổi theo Vân phàm. Vân phầm
thấy thế thầm kêu không ổn rồi cũng leo nhanh lên cao . khi leo được 8 trượng
thì vẫn thấy con hổ đang leo theo, Vân phàm lấy hết dũng khí gông hết sức lực
cuối cùng bẻ một cành cây cầm vừa tay khua loạn cố ra sức đẩy con hổ xuống
phía dưới. nhưng vì móng hổ rất sắc bén cộng thêm tứ chi khỏe khoắn nên vẫn
giừ chắc được ở trên cây, đến gần Vân phàm nó dùng sức hai chân nhay lên rồi
dùng 2 chân trước vồ lấy Vân Phàm, giật mình Vân phàm lầy cành cây vừa bẻ dược
khua loạn, bất ngờ trượt chân khỏi Vân phàm ngã nhào về phía con hổ. Cố gắng
lấy tĩnh Vân phàm tóm được cổ con hổ rồi cả hai lao nhanh cuống dưới.
“bụp”
“bụp”
Vân phàm may mắn nằm ở trên mình hổ khi trạm đất nên không bị thương nặng lắm
chỉ bị con hổ trên không trung dùng móng vuốt cào mạnh 1 cái vào vai khiên máu
chảy loang ra áo chảy xuống mặt đất … thấy con hổ thì đang thoi thóp vì xương
sống bị gẫy, Vân phàm đứng lên buộc vết thương lại kẻo không mùi máu lan ra
sẽ kéo theo nhiều dã thú có khi còn có yêu thú chứ chẳng đùa.
Bỗng nhiên Vân phàm thấy xung quang linh khí đang dao động tụ lại chỗ mình .
giật mình quay về phía con hổ thầm than khổ, con hổ biết lần này lành ít dữ
nhiều chỉ còn một cách cuôi cùng đột phá thành yêu thú mới có thể tìm được
đường sống và trả thù Vân Phàm… Vân phàm nhanh chóng cầm một tảng đá to cầm
vừa 2 tay nện mạnh xuống đầu con hổ, máu chảy ra đầy mặt đất, đánh được một
lúc con hổ đã tắt thở. Vân phàm vừa thoát chết nên thầm than may mắn . vội lấy
một mảnh đá sắc bén lột lớp da hổ và cắt mấy miếng thịt to để chuẩn bị cho bữa
tối khi cắt được mấy miếng thịt to và lột gần xong bộ da hổ thì bông nhiên mặt
đất bò đâu ra 2 con tích dịch rất to và 1 con tích dịch 2 đầu nhìn nhỏ hơn
nhìn bộ dáng chắc là mới sinh chưa được bao lâu . Vân phàm vội cầm lấy mấy
miếng thịt hỏ gói vào chiếc là rồi chạy nhanh ra xa khỏi chỗ xác con hổ vừa
chết vì phải biết rằng mấy con tích dịch bề ngoài rất đẹp nhưng thật ra ẩn sau
vẻ bề ngoài đó sau bên trong là một chất kịch độc chết người nên Vân phàm đành
tránh ra xa chờ chúng an no thịt hổ rồi mới quay ra lấy miếng da hổ còn đang
lột dở. khi mấy con tích dịch đang ăn thịt hổ thì đột nhiên trên bầu trờ suât
hiện Phong Linh Ưng một loài chim ăn thịt và bay rất nhanh .. nó bay vài vòng
trên trời rồi lượn xuống chỗ xác con hổ dường như đang ngắm mọc tiêu rồi bỗng
chốc nó lao vút xuống nươi tích dịch con hai đầu đang nằm phơi nắm .. thấy thế
hai con tích dịch to lao thật nhanh đến tấn công con Phong Linh Ưng bằng những
chất độc mầu xanh đỏ trong miệng phun thật. Chất đôc mặc dù không chúng Phong
Linh Ưng nhưng chỉ cần thấy nó bắn vào vào cành cây thì ngay lập tức bốc khói
rồi cành cây nhanh chóng gẫy lìa xuống mặt đất, đã làm cho cho Vân Phàm dùng
mình cảm thấy đáng sợ.
Phong linh Ưng rất thông minh rất nhanh chóng nó chuyển muc tiêu tấn công sang
2 con tích dịch chưởng thành. Trong lúc Tích Dịch và Phong Linh ưng dang giao
chiến Vân Phàm Nhanh chóng tiến về phia xác con hổ nhanh chóng lấy nốt lớp da
hổ rồi nhanh chóng đi thật nhanh nếu không chỉ cần nán lại lâu thêm chút nữa
là sẽ còn kéo thêm nhiều con hung thú khác … sau khi làm xong Vân Phàm nhanh
chóng thu dọn định rời đi nhưng bất chợt cảm thấy có tiếng gió sau lưng Vân
Phàm vội nắm xuống thì bất chợt phía sau đã thấy Phong Linh Ưng ở sau lưng tấn
công phía mình … sợ hết hồn, vội đứng nhanh dậy chạy đi nhưng Phong Linh Ưng
tốc độ rất nhanh quay lại tấn công Vân Phàm biết lần này chắc phải chết Vân
Phàm không cam lòng quyết định quay lại liều mạng với Phong Linh Ưng.
Tay Vân Phàm cầm nhanh lấy cành cây tươi dưới đất liều mạng với con chim chết
tiệt.
“aaaa”
Thấy Vân Phàm quay đầu lại tấn công ngược lại Phong Linh ưng hơi hoảng vội
lượn sang một bên nên thoát đươc chiêu hồi mã thương của vân Phàm. Phong Linh
Ưng may mắn không bị thương nên lại chuẩn bị bay lên cao lượn xuống chỗ Vân
Phàm nhưng không may bay lên đươc một quãng Phong Linh Ưng bỗng nhiên bị dụng
xuống. Vì đúng cây gậy mà Vân Phàm nhặt dược để đánh nó Chính là cành cây mà 2
con tích dịch trưởng thành đã phun nọc độc để phản kích Phong Linh Ưng, chất
độc từ đầu cây gậy bị vang đi bay thẳng vào một bên cánh của Phong Linh Ưng .
Chất độc nhanh chóng ăn mòn bộ lông của Phong Linh Ưng khiên phong Linh Ưng
rớt xuống mặt đất.
Thấy phong Linh Ưng yếu thê Vân phàm Nhanh chóng tiến đến cho Phong Linh Ưng
mấy gậy vào đầu rồi vác chiến lợi phẩm về hang động… đi đến đâu Vân Phàm nhạt
thêm ít củi về để tối có lửa sưởi ấm và nướng thịt ăn. Đi dược một đoạn gặp hồ
nước Vân phàm nhày xuống rủa sạch vết thương và máu tanh trên người rồi quay
người lại đống chiến lợi phẩm đem ra để rửa sạch nhưng c khi mở chỗ ra hổ ra
ngay lập tức Vân phàm cảm thấy giật mình vì không ngờ nằm trong đống da hổ là
con tích dịch 2 đầu, trên người Tích dịch có một số vết thương rất nặng hiển
nhiên là lúc chạy chốn Phong Linh Ưng đã chui vào chỗ da hổ mà trốn nên đã dẫn
đến Phong Linh Ưng tấn công Vân Phàm . Vân phàm vừa nghĩ đến cái chất độc chết
người mà 2 con tích dịch trưởng thành phóng ra cảm thấy dùng mình nên định cầm
gậy giết chêt nó. Nhưng khi nhìn vào anh mắt của Tích Dịch 2 đầu còn nhỏ thấy
đang thương nên cũng không giết nó.
“ mày cũng giống tao. Người thân thì chẳng còn thôi cứu mày một mạng coi như
trả ơn cứu mạng của chất độc cha mẹ mày để lại” - Nói rồi Vân Phàm lấy ít là
thuốc trị thương mà mình nhặt bên đường nhai nhỏ rồi đắp lên các vết thương
của tích dịch 2 đầu.
Vân phàm sau khi bôi thuốc lên vết thương cho tích dịch và rửa sách thịch hổ,
và Vân phàm cũng không quên lấy thêm ít bùn đắp lên người phong linh ưng để
nướng ăn trở về đến gần hang động của mình vân Phàm mới để ý vẫn đi theo sau
mình là con tích dịch 2 đầu. dõ dàng Vân Phàm đã bổ nó trên tảng đá trên hồ
nước mà sao bây giờ nó lại ở đây. Thấy tích dịch đi theo mình Vân Phàm quay
đầu ngồi xuống hỏi
“Mày từ bây giờ muốn đi theo tao có phải không”
Như hiểu được ý Vân Phàm Tích dịch 2 đầu kêu nhẹ
“khè Khè”
Kèm theo đó là anh mắt sáng lấp lánh … Vân Phàm thầm nghĩ Tích dịch 2 đầu này
chắc là loài tích dịch biến dị nếu nuôi nó lớn không chừng chất độc của nó sau
này lại có lợi vì thường những loài có độc tính những con biến dị thông thường
là những con thông minh và có chất độc mạnh hơn hẳn bố mẹ . Thấy tích dịch 2
đầu con có biểu hiện tích cực Vân Phàm vội đưa tay ra để xuống trước mặt Tích
dịch 2 đầu, con tích dịch 2 đầu vội bò lên tay vân Phàm rồi nhanh chóng nhảy
ngay lên vai của Vân phàm nằm nhắm mặt … Vân phàm thấy thế chỉ biết cười cười
rồi đem hết da hổ . thịt hổ, cộng thêm xác Phong Linh ưng đã được đắp bùn kín
để chuẩn bị cho bữa tối thịnh soạn của mình.


Huyết Vân Tà Thần - Chương #2