Có Thể Tu Luyện Trở Lại


Người đăng: phamtienloc1996

Vừa vào hang động Vân phàm dặt củi xuống nhóm lửa nướng thịt chim đắp bùn, rồi
đi ra dải chỗ ra hổ làm chỗ nằm ngủ buổi tối. khi thịt chim đã chín vân phàm
nhanh chóng đập bỏ đống bùn khô đang đỏ dực ra, rất nhanh mùi thơm của thịt
lan tỏa khắp hang động, ngửi thấy mùi thơm ngay cả tích dich 2 đầu nhỏ nhắn
dang bám trên vai Vân phàm ngủ cũng phải mở mắt dậy kêu khẽ
“ khè khè”
“ ngủ cả một buổi chắc bây giờ đói rồi phải không “ – Vân phàm lấy một ít thịt
chim ra cho tích dịch ăn
Thấy thịt tích dịch nhanh chóng há 1 bên đầu ra đớp miếng thị vào mồm ăn nhai
ngon lành.
“hay tao thử đặt một cái tên mới cho mày nha” – đang suy nghĩ Vân Phàm nhìn
thấy nhưng chiếc vầy sừng lên dọc theo sốn lưng của tích dịch tiện miệng nói
–“hay sau này gọi mày là Tiểu sừng nha”
Tích dịch nghe thấy thế liền quay đầu lại nhìn nghĩ điều gì như lại thôi quay
xuống an nốt chỗ thịt mà Vân phàm cho ăn
Thế là một người một thú cứ thế ăn hết con chim khi đã ăn no nê Vân phàm ngồi
xuống tu luyện 1 lần nữa. mặc dù nhiều năm tu luyện mà vẫn không dạt dược kết
quả gì nhưng Vân Phàm trong đâu vẫn không lúc nào quên đi tu luyện hắn tin
rằng rồi sẽ có một ngày Vân gia lại phải ngước lên nhìn hắn bằng sự tiếc nuối
khi đã đuổi Vân phàm ra khỏi gia tộc . Nhưng nào có dễ như vậy, tên sát thủ
kia dùng một chưởng đó không phá vỡ kinh mạch của Vân Phàm ngay mà làm cho
kinh mạch của cậu càng tu luyện càng nứt vỡ và khiến cho tu vi nhanh chóng
thụt lùi, càng tu luyện thì càng không có hiệu quả chỉ khiến chô kinh mạch
càng khó lưu thông hơn nữa càng về gia càng làm cho người dau muốn sống không
bằng chết. tu luyện được nửa canh giờ thì Vân Phàm cảm thấy mệt nên đành nằm
xuống ngủ.
Sáng sớm hôm sau dậy Vân phàm lại nướng ít thịt hổ ăn nhưng chợt nghĩ đến
người cha qua cố Vân phàm lại dơi nước mắt, bất chợp vân phàm sờ tay lên chiếc
nhẫn đang đeo trên cổ nên tháo nó xuống xem xem. May mà chiếc nhẫn Vân Phàm
đeo trên cổ chứ nếu không đặt trong đống hành lý gói kèm với hài cốt của Vân
Chính thì bây giờ chắc cũng đã bị Vân gia lấy mất, nghĩ đến đây anh lại càng
chân trọng chiếc nhẫn hơn nó không chỉ là tín vật của mẹ anh mà nó còn la kỷ
vật mà người cha đã để lại cho mình ngửi thấy mùi thịt đã thơm Vân phàm nhanh
lấy lại tinh thần lau giọt nước mắt đeo chiếc nhẫn vào tay rồi nướng tiếp mấy
miến thịt hổ còn đang bọc trong nhưng chiếc lá kia, khi đã nướng chín thịt hổ
Vân Phàm đang định ăn thì bỗng nhớ đến Tiểu Sừng nên vội đi tìm về. Tìm mãi mà
không thấy không biết ví sao Vân Phàm lại nhớ đên phía cuối hang động mà có
cai hồ nước màu đỏ như máu đấy .. nhớ đến hồi đi áp tiêu cùng Vân chính, Vân
phàm vì một lần hiếu kỳ đi vào động vì khi trèo lên cây chơi thấy ở trong động
có anh sáng kỳ dị màu máu nên hiếu kỳ đi vào xem kết qua thấy ở trong động có
1 hồ nước nhỏ màu đỏ như máu nhưng lại không cách nào đến gần vì càng vào gần
thì máu trong người Vân Phàm cảm thấy nó sôi lên và toàn thân nóng như lửa đốt
chính vì điều đó đã làm cho Vân Phàm sợ hại vội vàng quay lại chỗ đóng trại
của Vân chính không dám đi ra ngoài chơi một mình nữa, mặc dù thấy điểm lạ cảu
con trai nhưng Vân chình cũng không hỏi vì nghĩ là con mình chắc là đang lo là
không biết khi vào Tu Linh thành luyện dược sư có thể trị hết căn bệnh quái lạ
càng tu luyện càng thụt lùi của Vân Phàm không.
Nhưng vượt qua nỗi sợ hãi Vân Phàm quyêt định đi sâu vào trong động tim Tiểu
sừng, qua nhiên khi vào gần đến hồ Vân phàm gọi to“ Tiểu sừng “
Thì từ trong động bỗng vọng ra tiếng động “ khè khè”
Thấy tiếng Tiểu sừng Vân Phàm nhanh chóng bước đến gần huyết hồ - hồ nước đổ
như máu trong hang động – vẫn nhớ đến ám ảnh hồi bé Vân Phàm chỉ dám đứng gần
hồ nước ở một khoảng cánh nhất định chứ không dám tiến đến quá gần rồi lại gọi
Tiểu Sừng … cứ thế 1 người một thú một bên gọi một bên đáp lại, Vân Phàm từ từ
di vòng qua hồ thấy Tiểu Sừng đang nằm dưới một gối cây nhìn phát quang óng
ánh bảy màu trên câu còn mọc ra 4 trái quả to bằng nắm tay có mùi thơm cho cả
người Vân Phàm có cảm giác thoải mái . Vân phàm nhìn kỹ thì thấy cái cây này
càng kỳ lạ hơn trên than cây phải to bằng những gốc cây đã mọc 4 đến 5 năm
nhưng chiều cao của cây thì chỉ cao bằng chiều cao của Vân Phàm…
Nghĩ một lúc thì Vân Phàm đoán chắc đây phải là một gốc tiên dược nhưng không
biết vì sao sung quang gốc tiên dược này lại không có con yêu thú nào bảo vệ.
Đang miên man suy nghĩ thì Vân phàm thấy tự nhien một quả trên cây dụng xuống
ngay lập tưc Tiểu sừng đi đến ăn ngay quả vừa dụng Phải biết rằng tiên dược
sống lâu mới có quả mà quả là nơi chứa đựng nhiều tinh hoa nhất cây tiên dược
.
Thấy Tiểu Sừng ăn không có việc gì mà còn làm ra biểu cảm thống khoái nên Vân
phàm càng chắc chắn đây không sai chính là tiên dược, mà tiên dược mọc ở
trong cái động phủ này thì chác chắn không phải là loại tiên dược bình thường
được biết đâu nó có thể chữa khỏi căn bệnh quái lạ cảu mình thí sao nghĩ đến
đây Vân Phàm không kiểm soat được hành động của mình nừa tiện tay nhặt lên một
trái quả vừa dụng xuống cho vào miệng ăn, vừa cho vào miệng liền càm giác thấy
vừa ngot vừa thơm khi nuốt vào thì nhanh chóng cảm giác thấy đan điện bắt đầu
lại có thể thu nạp được chân khí nên Vân Phàm không do dự nữa vội đưa tay vặt
nốt 2 quả ở trên cây xuống cho vào miệng ăn phải biết rằng quả dụng xuống vì
đã quá chín bắt đầu đem tinh hoa nuôi hạt nhỏ bên trong khi rơi xuống đất đã
bắt đầu phân hủy nên tinh hoa còn lưu lại trong quả chỉ khoảng 85 đến 95% tắc
dụng còn nếu vặt quả chín ở trên cây thì vẫn còn lưu đủ tinh hoa và công dụng
của dược liệu nên Vân Phàm nhanh chóng ăn hết 2 quả chín ở trên cây. Lúc bắt
Tiểu Sừng lên tay và đang bước đi ra khổi nơi đây bước về phía của hang thì
bỗng dưng Vân phàm cảm thấy cả người như muốn nổ tung ra toàn thân các cở thị
cảu Vân Phàm bỗng chốc phồng to lên làm cả người Vân Phàm như đang sắp nổ tung
, không biết từ lúc nào Vân phàm tự nhiên cùng tiểu Sừng lai cả mình xuống
huyết hồ …
Vừa vào trong huyết hồ nước màu dỏ đặc sền sệt ngấm luồn vào da của Vân Phàm
lẫn Tiểu sừng, nước vừa chạm vào người Vân phàm, Vân phàm đã cảm thấy toàn
thân như đang nhảy vào trong lửa, da vân phàm càng ngày càng đỏ, cùng với đó
các kinh mạnh đang phồng lên như muốn vỡ vụn của vân phàm đang dần biết đổi
theo rất nhiều màu sắc giống hết như những màu sắc phát ra từ cây tiên dược
.... nhờ có nước của huyết hồ các kinh mạch của Vân phàm từ từ dắn chắc và deo
dai đan điền thì được mở rộng ra khiến chô chân khí quanh đó đang hội tụ như
dòng soáy quanh hồ, Vân phàm ở dưới hồ không biết đã ngất từ lúc nào, cơ thể
của Vân phàm thì lúc này hiện lên 7 màu dực dỡ dần dần 7 màu dực dỡ bị chẽ lấp
bằng 1 lớp da dỏ như máu làm từ nước cua huyết hồ bảo quanh cơ thể Vân Phàm ,
lớp da đó từ từ ngấm vào trong cơ thể Vân Phàm nó tiếp tục ngăn không cho cái
anh sáng 7 màu kia phat quang ra ngoài cơ thể Vân Phàm đồng thời còn nó còn
bao bọc bảo vệ kinh mạch.
Ở bên kia Tiểu Sừng thì cũng không khá hơn Vân Phàm, những vết thương cũ bị
nước tràn vào ngấm vào da thịt khiến nó vùng vẫy không ngừng bất ngờ 2 chiếc
đầu của Tiểu Sừng dính chặt vào nhau, tiếp theo là da ngoài thì bị tách ra
những con mắt trôi tạo thành một con quái vật 4 mắt . miệng nó thì bị xếp
chồng lên nhau rồi từ từ mọc ra những bộ lân giáp màu nhìn rất bắt mắt, hai
bên người của tiểu Sừng bỗng chốc mọc ra 2 cái bíu thịt rất nhanh 2 bíu thị đo
trở thành một đôi cánh, trên đầu thì mọc ra 2 chiếc sừng nhỏ….
Được 2 canh giờ sau thì thân thể của Vân Phàm nổi lên trên mặt huyết hồ, còn
tiểu Sừng không biết từ bao giờ đã leo lên trên bờ nhìn xuống chỗ Vân Phàm
miệng kêu
“Khè Khè” gọi Vân Phàm tỉnh dậy. Vì nghe thấy tiếng của Tiểu Sừng, Vân Phàm từ
từ lấy lại ý thức sau cơn đau thập tử nhất sinh vừa rồi, vừa mở mắt ra Vân
phàm bỗng giật mình vì trước mặt mình bây giờ là một con mình rắn lư mọc 2
cánh có 4 chân đầu mọc sùng có 4 mắt và 2 miệng toàn thân mọc đầu lân giáp đỏ
dực . Nếu Tiểu Sừng không kêu “ Khè khè “ tiếp tục gọi Vân Phàm chắc Vân Phàm
đã nhanh chóng chạy xa khỏi nơi này … trèo lên trên bờ Vân phàm kiểm tra thân
thể cảm thấy không có vấn đề gì thì vội vàng kéo Tiểu Sừng lại gần kiểm tra
xem thấy những vết thương cũ trên người Tiểu Sừng đã biết mất hết thay vào đó
là bộ dạng như một con hung thú của Tiểu Sừng Vân phàm chỉ biết tặc lưỡi thầm
nghic chắc tiên quả kia kết hợp với nước hồ đã làm thay đổi hình dạng trước
kia của Tiểu Sừng, nhìn kỹ lại Vân phàm còn phát hiện Tiểu Sừng chẳng biết
lúc nào đã biến thành yêu thú có tu vi dung linh trung kỳ rồi, thế là Vân phàm
nhanh chóng kiểm tra thân thể mình xem nhưng lại làm hắn thất vọng là tu ví
không tịnh tiến chút nào vẫn chỉ là phàm nhân… nhưng nhớ đến lúc mới ăn tiên
quả có thể lại hấp thu được linh khí nên ngay lập tức Vân Phàm ngồi xuống bắt
đầu tu luyện, sau khi dưa chấn khí qua một vòng cơ thể bỗng chốc Vân phàm đột
phá ích mạch tầng một, nhớ lại hồi bé lúc tu luyện Vân phàm tốn không it thời
gian để có thể bước vào ích mạch tầng 1 nhưng sao vừa tu luyện lại nhanh chóng
như vậy cảm thấy kỳ lạ nhưng nghĩ tiên quả chắc đà cải tạo lạo cơ thể của
mình, định tu luyện tiếp nhưng thấy bụng đã đói nên Vân phàm đàng đứng dậy
cùng tiểu khùng đi ra lấy thịt hổ ăn.


Huyết Vân Tà Thần - Chương #3