Người đăng: Berren
Cầm tiền trong tay Charles bắt đầu tìm các cửa hàng để mua đồ dùng cho mình,
trước hết là đống vạc, cân, kính viễn vọng,….nó tìm thấy tất cả những đồ mình
cần tại một tiệm đồ cũ, vì không có nhiều tiền lắm nên nó không tính mua đồ
mới, khi nào kinh tế kha khá thì sẽ sắm lại sau. Cuối cùng cũng chọn xong đồ,
tốn của nó tận 90 galloen liền, thật là đắt mà. Đấy mới là đồ cũ thôi đấy,
chưa phải là đồ mới chứ đừng nói gì đến đồ xịn. Thực ra thì nói đắt là hơi
oan, bởi vì ngoại đống sách giáo khoa yêu cầu nó còn mua thêm 1 đống các loại
sách khác nhưu “10 vạn câu hỏi vì sao” “những câu thần chú thông dụng nhất
trong cuộc sống hàng ngày” “những món độc dược đơn giản và dễ pha chế nhưng
hiệu quả cao”…chính món sách này tiêu tốn gần 1 nửa số tiền mua sắm của
Charles. Nhưng biết làm sao được, phải có kiến thức và kỹ năng thì sau này mới
có thể phát triển được chứ, và sách thì càng lâu càng quý a, nó tự cảm thấy
mình thật thông minh, đầu tư từ bây giờ, hy sinh đời bố củng cố đời con :v
Tiếp theo cần mua đũa phép, đây là một trong những công việc quan trọng nhất
của ngày hôm nay. Mang theo đống đồ khệ lệ, nó tiến tới cửa hàng đũa phéo
Olivander. Đây là một cửa hiệu cũ mèm, và bụi bặm, một bảng hiệu mà chữ trên
đó đã mờ đến mức không thế mờ thêm được nữa. Thật khó tin khi đây là cửa hiệu
cung cấp hầu hết đũa phép cho các phù thủy Anh Quốc. Rõ ràng quy mô của tiệm
không đúng với vai trò của nó.
Đẩy cửa bước vào, chiếc chuông cheo ở góc cửa kêu reng reng đã báo hiệu cho
chủ quán về sự xuất hiện của một vị khách. Bên trong tiệm khá là bụi bặm, hàng
dãy những cái kệ mà trên đó trồng chất những chiếc hộp dài bụi bặm, trong tủ
trưng bày bằng kính có duy nhất một cây đũa phép dài khoảng 25cm, màu đen
tuyền, dọc cán đũa là những hoa văn dây nho và lá màu bạc tuyệt đẹp, tuy nhiên
cây đũa phép lại được đặt trên 1 cái gối màu đỏ đã cũ và sờn màu, thật là một
sự tương phản thú vị. Nhìn cây đúa phép, không hiểu sao Charles cảm thấy một
sự liên hệ vô hình nào đó giữa cậu và nó, cây đũa như kêu gọi hãy cầm lấy nó
và thi triển phép thuật đi và cậu cũng khao khát cầm lấy nó, một khao khát đến
từ trong dòng máu của cậu. Đang thất thần ngắm cây đũa thì một giọng nói ôn
hòa vang lên cắt mạch suy nghĩ của cậu.
- Chào cháu, cậu bé dễ thương. Một ông lão bất chợt xuất hiện trước mặt
Charles, nói theo kiểu phương Đông thì đây là một ông lão “tiên phong đạo cốt”
- Cháu chào ông ạ, ông là người sáng tạo lên những cây đũa phép ạ?
- Ừ, ông chính là Olivander, người tạo ra những cây đũa phép. Cháu tên gì cậu
bé?
- Cháu tên là Charles Ajou, ông có thể gọi cháu là Charles ạ.
- Được rồi Charles, đến đây, ông sẽ chọn cho cháu cây đũa phép phù hợp nhất
hoặc nó sẽ tự chọn lấy cháu. Cháu biết đấy, phù thủy chọn đũa phép và đũa phép
cũng chọn phù thủy mà. Nào, lại đây, cháu thuận tay nào?
- Dạ tay phải thưa ông.
Cụ Olivander bắt đầu đo tay cậu, từ cổ tay đến cùi chỏ, bàn tay và các ngón
tay, vai và eo cậu, tỉ mỉ và kỹ lưỡng vừa đo cụ vừa nói:
- mỗi cây đũa phép ở đây đều được làm từ nguyên liệu đặc biệt, có lõi làm
bằng chất liệu ma thuật hùng mạnh, lông kỳ lân, phượng hoàng hoặc gân rồng.
Không có cây đũa nào giống cây đũa nào, giống như không có hai con kỳ lân,
phượng hoàng hay rồng nào giống hệt nhau.
Đo đạc xong, cậu bắt đầu chọn đũa cho cậu. Đưa cậu một cây đũa phép màu bạc,
cụ nói:
- Gỗ bạch dương và lông đuôi bạch kỳ lân,dài 3 tấc chống lại mọi phép thuật
hắc ám.
Charles vừa cầm lên cụ vội nói:
- Không đúng, không phải nó, thử cây này xem. Gỗ tầm ma và gân tim rồng đuôi
gai Hungary.
- Cũng không phải nó.
Liên tục thử đi thử lại hơn 20 cây đũa vẫn không tìm được cây nào hợp lí cho
cậu, cụ nhíu mày càng ngày càng sâu. Thấy vậy, Charles hỏi:
- Cháu có thể thử cây đũa phép trong tủ kính được không cụ?
Cụ rất ngạc nhiên khi Charles hỏi nhưng cũng mở tủ ra lấy đũa cho cậu, cụ nâng
nó như nâng một báu vật vậy, đưa cho Charles cụ nói:
- Đây là một cây đũa phép tuyệt diệu, đã có từ rất lâu rồi, lâu đến mức ta
cũng không biết ai làm ra nó nữa, từ khi dòng họ của ta mới học làm đũa phép
thì nó đã xuất hiện, không ai rõ thành phần đầy đủ của nó là gì. Ta chỉ biết
trong nó có gân tim rồng, sừng bạch kỳ lân, máu phượng hoàng, dài 2 tấc dưỡi,
có thể uốn cong được. Huyền bí và đầy sức mạnh, hàng nghìn năm chưa ai được nó
chọn làm chủ.
Khi Charles cầm lấy cây đũa, một dòng nước ấm chạy dọc cơ thể cậu và xung
quanh cậu bỗng bừng sáng lên, căn phòng tối tăm bỗng sang như được phơi bày
dưới ánh mặt trời, trong không khí vang lên tiếng tiên nhạc, như khúc nhạc đến
từ thiên đường, khiến người ta quên đi mọi ưu sầu và trở lên vui vẻ phấn trấn.
Mắt cụ Olivander như si như dại khi c hứng kiến cảnh đó. Cụ cười như nở hoa
với Charles:
- Chính là nó, nó đã chọn cháu, ta ngỡ tưởng nó sẽ không chọn ai là chủ mãi
mãi cho đến khi gặp cháu. Tương lai của cháu là không thể nhìn trước được
nhưng ta chắc chắn là nó sẽ rất vĩ đại.
Charles từ trong cảm giác kỳ diệu đó tỉnh lại, cười tươi như hoa và trả tiền
cho cụ để mua cây đũa phép đó nhưng cụ không nhận vì cây đũa phép là một
trường hợp đặc biệt. Sau một hồi lâu kì kèo, cuối cùng cụ cũng chịu nhận 1
galleon tượng chưng nhưng cũng đủ khiến Charles vui vẻ, nó không muốn nhận
không của cụ mà :v
Bước ra khỏi tiệm đũa phép, nó còn 58 galleons và 16 sickles, nó quyết định
mua một con thú cưng cho mình. Bước vào tiệm thú cưng, một tiệm tối tăm và dầy
mùi hôi thôi, thi thoảng lại có tiếng cú rúc lên. Nhìn ngắm những con vật cưng
được bày bán trên tiệm, nó vẫn không thấy được con vật nó muốn mua. Bầy rắn đủ
màu sắc trong chiếc rọ nó nhìn thấy liền tránh xa, nó không thích rắn cho lắm.
Nó cũng không chọn lũ cú vì bọn này rất hôi và ở bẩn. Lũ chuột thì có vẻ ngu
ngu, nó không thích. Lũ cóc thì nhơn nhớt, hơi ghê ghê, nó cũng lượn qua ngay.
Đang xem bầy mèo và những chú chõ thì bổng cợt một vật gì đó bay len vai nó và
cọ cọ bộ lông mềm mại vào má nó, nó quay ra nhìn thì thấy đó là một con mèo.
Con mèo có bộ lông mun đen tuyền và đôi mắt xanh gần giống mắt của Charles, 4
chân của chú mèo phần dưới mào trắng, trông như thể đi hia vậy, mèo đi hia à
:v chú ta không to và dày lông cho lắm, dáng vẻ cân đối nhanh nhẹn nhưng nhìn
thấy có vẻ uể oải, lười biếng. Vừa nhìn thấy chú mèo, cậu liền thích luôn và
quyết định mua nó. Cậu ôm chú mèo đến chỗ cô bán hàng để trả tiền.
- Ồ, là con Mun hả, chú mèo tuyệt đẹp này nhưng không theo ai cả, có nhiều
người để ý nó nhưng nó không thèm ngoảnh lại nhìn người ta một cái. Có vẻ nó
thích em đó cậu bé, em thật may mắn.
- Cảm ơn chị. Em muốn mua nó.
Mất 5 galleon để lấy được quyền sở hữu của Mun và đưa nó về nhà. Charles cảm
thấy cái tên Mun không hay chút nào, nó muốn tên khác cho chú mèo nhưng không
biết chú là đực hay cái. Phải biết mới đặt tên được chứ, nghĩ là làm, Charles
vạch luôn chú mèo ra xe,m bất chấp những tiếng kêu ngao ngao đầy phản kháng :v
Cuối cùng ngài mèo có cái tên mới là Sir, khiến ai cũng phải chào nó khi muốn
gọi nó đến. Sau khi mua đủ số đồ dùng học tập, Charles lượn lờ tiếp ở Hẻm Xéo
cho đến giữa buổi chiều mới bắt đầu ra về, dĩ nhiên khi ra về cậu mua một bịch
kẹo phù thủy to loại bình thường nhất, không khiến người ăn hôi nách hay mọc
ra thêm bất cứ cái gì khác cho những đứa trẻ ở viện. Chuyến đi kết thúc, cậu
trở lại cô nhi viện để chuẩn bị cho năm học thứ nhất ở Hogwarts.