Người đăng: cobonlanho
..hô..hô..ô…thật là sâu quá đi
Yuki đứng gần bên con vực cảm thán không thôi, mặc dù đã đoán được trước con
vực này bất phàm nhưng những gì hiện ra trước mặt vẫn vượt qua dự liệu. Con
vực rộng chừng vài chục mét, sâu không thấy đáy. Tử khí đen ngòm bốc ra ngùn
ngụt làm phạm vi trăm mét quanh con vực không có loài linh thú nào sống.
Đúng như Yuki đoán, dù quanh con vực không có linh thú nào sống nhưng một số
dược chú quý hiếm thì vẫn gặp. Trong vòng một buổi thu được mấy gốc dược chú
có tính tẩy tủy làm Yuki vui mừng không thôi. Sau khi hái xong dược chú thì
Yuki mới mon men lại gần miệng vực xem thử…
- Oa, tử khí nồng đậm thật. Mình không thể nào ở lại đây lâu, thôi phải quay
lại vậy, ngày mai tới…ế, Tử Linh Thảo
Ánh mắt Yuki sáng rực tập trung vào một cộng cỏ nhỏ 5 lá, chính giữa có nở ra
5 bông hoa màu tím tỏa ánh sáng dìu dịu, khẽ liếm liếm đôi môi nhủ thầm “Ha,
vận khí thật tốt, có thể gặp được Tử Linh Thảo nở hoa.. nếu hái được nó thì
quá trình tẩy tủy sẽ dễ chịu hơn một chút. Vả lại sau này khi thăng cấp sẽ dễ
dàng hơn. Không chần chờ gì nữa, hái thôi”. Tâm vừa niệm, Yuki vội lấy ra một
sợi dây thừng buộc vào gốc cây, bắt đầu leo xuống, trước khi đi không quên
nhai một gốc linh thảo giải độc tránh để tử khí xâm nhập vào người.
Lúc này cậu đang đu qua đu lại cheo leo giữa vách núi làm tim đập mạnh liên
hồi muốn nhảy ra ngoài, mồm lẩm bẩm khó chịu :
- Ai, biết vậy trước đây lúc Sandra chỉ mình leo núi mà chịu khó học thì đâu
tới nỗi như vầy. Sandra ơi…hu..hu..làm sao tiếp đây. Từ chỗ này mà rơi xuống
vực chắc chết quá. Hi vọng sợi dây không bị đứt giữa chừng…cố lên, sắp tới
rồi. Cầu phú quý trong nguy hiểm
Không biết có phải Yuki ăn ở tích đức trời thương xót cho lời nào nói ra cũng
linh nghiệm hay là muốn trêu ngươi mà khi cậu vừa mới dứt lời thì sợi dây
“pặc” một tiếng đứt ra làm đôi
- Nè, không phải chứ. Sao lại đứt ngay lúc này…AAA…Sợi dây khốn khiếp
Yuki gào lên và rơi xuống vực với một tốc độ chóng mặt. Trong lòng thét lên
không can tâm “Không, ta không muốn chết, ta còn chưa báo thù mà, vẫn còn
nhiều thứ bên ngoài mà ta cần biết…ta không can tâm. Ông trời khốn nạn, dám
cho ta chết thế này, có làm ma ta cũng nguyền rủa ông”
…….tỏn…tỏn….
- Hư..a...ta còn chưa chết sao
Yuki mở mắt ra cố gắng di chuyển thân mình nhưng từ cơ và các khớp xương
truyền ra một cỗ đau nhức làm cậu không khỏi hét lên
- Á..AAA…Đau quá..chết tiệt. Xem ra bị thương nặng rồi. Thật là xui xẻo, hoa
đã không hái được còn bị rơi xuống chỗ này trọng thương nữa chứ..ui..a đau..
Đúng lúc này thì từ trong túi quần truyền ra một luồn tinh khí vô cùng thuần
khiết lên lỏi vào các ngóc ngách trong cơ thể chữa thương, ngay cả kinh mạch
bị tổn hại cũng được chữa trị và mở rộng ra gấp mấy lần, thậm chí còn tốt hơn
trước lúc bị thương. Một cảm giác mát lạnh thư sướng truyền khắp cơ thể làm
Yuki không khỏi muống rên lên
Thật là dễ chịu chết đi được
Chỉ một lát sau toàn bộ vết thương được chữa trị. Luồng tinh khí kia cũng biến
mất làm cho Yuki cảm thấy tiếc nuối
- Ài, giá mà nó lâu lâu một chút thì tốt quá, cảm giác thật thư sướng. Hình
như là nó bắt nguồn từ túi quần của mình thì phải
Nghĩ vậy cậu liền nhanh chóng cho tay vào túi quần, thứ lôi được ra làm cậu
không khỏi bất ngờ, chính là chiếc nhẫn cũ lần trước mình mua ở đại sảnh Thuật
Chú Hội, định tặng cho Sandra nhưng lại quên khuấy đi mất. Lúc này mặt đá
chiếc nhẫn không ảm đạm như lần trước mà sáng hơn một chút, mấy hoa văn quanh
chiếc nhẫn cũng trở nên sống động rõ nét hơn
- Chuyện gì đã xảy ra ?
Yuki kinh ngạc cầm chiếc nhẫn săm soi thì nhưng chả phát hiện được gì đành
phải từ bỏ định nhét lại vào túi quần thì để ý túi quần mình đặt chiếc nhẫn
ướt thẫm máu
- Hình như lúc rơi xuống chỗ này bị thương nặng…khoan đã..máu, chà nhẽ liên
quan tới máu. Mình thử xem
Yuki rạch một đường ở ngón tay rồi cho máu nhỏ lên mặt đá của chiếc nhẫn. Có
được máu nhỏ lên, mặt đá trên chiếc nhẫn ngày càng sáng lên, các hoa văn quanh
nhẫn cũng dần hiện ra sống động như thật
…ẦM…ẦM…ẦM…
Mặt đất đột nhiên run rẩy kịch liệt, chiếc nhẫn lóe lên rồi bay thẳng vào ngón
tay cậu biến mất
- Hơ, là xảy ra chuyện gì, chiếc nhẫn đâu rồi
- Oáp..ngủ ngon quá, nhóc con, cám ơn ngươi đã giải phong ấn dùm ta.
- Là ai?
Yuki quát lên nhìn quanh quất xung quanh nhưng chẳng phát hiện được gì
- Hì, ta đang ở trong tinh thần hải của ngươi đây. Ngươi không cần nói, chỉ
cần suy nghĩ là có thể nói chuyện được rồi.
- A, biết rồi.
Yuki cả kinh, linh hồn xuất hiệt ở tinh thần hải thì thấy một nam tử chừng 23,
24 tuổi vô cùng tuấn tú có mái tóc dài vàng óng được tết gọn gàng, bộ dáng thư
sinh nho nhã
- Ông là ai, sao lại xuất hiện ở tinh thần hải của tôi
- Hì..hì…cần gì phải nóng vậy cô..à nhóc con.
Nam tử nhoẻn miệng cười
- Ta chỉ muốn cảm ơn nhóc đã giải phong ấn giúp ta thoát khỏi chiếc nhẫn kia
thôi…Xin tự giới thiệu ta tên là Herist, người ta thường gọi ta là Hắc Tử
Thần.
- Hắc Tử Thần…Hắc
Yuki lầm bầm, đảo mắt suy nghĩ, cảm thấy cái tên này thật sự rất quen thuộc.
“Ế, chả phải là Hắc Tử Thần trong truyền thuyết từng đưa thế giới ma pháp sư
tới bờ vực diệt vong...Thế nào lại ở chỗ này”
- Nè, ngươi nghĩ gì mà im như phỗng thế, biết vậy là bất lịch sự lắm không.
Hiện giờ linh lực ta rất yếu, cần phải hồi phục. Ta cho ngươi hỏi 3 câu hỏi,
hỏi đi.
Hắc Tử Thần khoanh tay nhìn Yuki cau có
- Hì
Yuki gãi gãi đầu cười ngượng :
- Bớt giận... bớt giận. Chỉ là ta thấy tên ngài hơi hơi quen thôi. Ta tên à
Yuki. Ngài đúng là Hắc Tử Thần
- Tất nhiên rồi
Hắc Tử Thần vênh mặt lên vẻ đắc chí
- Ngài có thích ăn củ cải đường không ?
- Không, ta cực kì ghét củ cải đường.Thằng nhóc kia
Hắc Tử Thần nổi khùng
- Đừng giỡn mặt với ta, hỏi đang hoàng cái coi. Chả nhẽ gặp đại nhân vật như
ta mà ngươi hỏi toàn ba câu tào lào tạp chí lá cải thế hả ?
- A, ta biết rồi – Yuki ôm bụng cười – ngài bớt giận đi đại nhân vật. Câu hỏi
cuối đây, vì sao ngài lại bị nhốt trong chiếc nhẫn
- Nếu ngươi muốn biết thì ta cũng không ngại mà kể. Đó là một câu chuyện dài,
nhắc tới mà ta vẫn còn ức muốn chết
Hắc Tử Thần vẻ mặt ai oán kể :
- Năm xưa ta anh tuấn tiêu sái ẩn dật, có sức mạnh to lớn vô cùng, giơ tay
nhấc chân là có thể hủy thiên diệt địa.Có thể coi là ma pháp sư đứng đầu trong
các ma pháp sư đỉnh phong. Thế nào, ngưỡng mộ không. Ngươi gặp được ta là rất
may mắn đó.
- Hừ - Yuki nghĩ thầm – mới có 23, 24 tuổi thì có thể mạnh mẽ bao nhiêu chứ ?
Rõ ràng là một kẻ tự kỉ.
- Nè, thằng nhóc kia
Hắc Tử Thần gắt gỏng
- Đừng tưởng ta không biết ngươi nghĩ gì. Dẹp ngay cái ý nghĩ đó. Nhìn ta vậy
thôi chứ ta đã 800 tuổi rồi đó
- Oa, ngày nói thật sao…tuyệt quá
- Sao, ngưỡng mộ rồi chứ gì – Hắc Tử Thần đắc chí
- Ngài sử dụng dược chú gì giúp giữ gìn vẻ thanh xuân vậy. Nói cho ta biết đi
Yuki mắt lấp lánh đầy ánh sao chờ mong nhìn Hắc Tử Thần làm hắn xíu chút nữa
muốn thổ huyết, khóe miệng co giật liên hồi lắp bắp
- Ngươi… thật tức chết ta. Không có được chú gì hết. Mà ngươi là đàn ông con
trai lại đi quan tâm tới nhan sắc như bọn con gái..hừ
- Không nói thì thôi – Yuki xụ mặt – ai chả muốn được trẻ mãi không già chứ ?
Người ta chỉ muốn làm đẹp thôi mà.
- Ai, không nói nữa. Quay lại vấn đề chính. Trong một lần đi chu du thì ta có
gặp một cậu bé bị bỏ rơi bèn đem về cưu mang nuôi, nhận nó là đệ tử. Thằng
nhóc đó phải nói là thiên phú kinh người, học tập các thuật kĩ mà ta truyền
dạy vô cùng nhanh. Ayy, nhắc tới thật đáng hổ thẹn, ta một đời không vợ không
con, vốn xem nó như con ruột của mình vậy mà khi nó học tập gần hết các thuật
kĩ mà ta dạy. Nhân lúc ta đột phá mà cấu kết với địch nhân sát hại ta. May mà
trước lúc hồn phi phách tán kịp gửi linh hồn vào chiếc nhẫn này. Nhờ ngươi mà
ta được thoát ra vậy thì ta sẽ nhận ngươi làm đệ tử…thế nào…
Yuki đảo mắt, bụng bảo dạ “Mình bây giờ cũng không có ai chỉ dạy. Chi bằng bái
ngài ấy làm sư phụ thì việc báo thù sẽ dễ dàng hơn nhiều. Mà mình thì cũng chả
thiệt cái gì”
Nghĩ vậy Yuki liền quỳ xuống cúi đầu nói:
-Đồ đệ bái kiến vi sư?
- Tốt..tốt lắm
Hắc T ử Thần gật gù hài lòng
-Bây giờ ngươi nhắm mắt lại đi. An tâm, đây là lần đầu tiên của ngươi nên vi sư sẽ nhẹ nhàng thôi..không làm đau ngươi đâu.
- Nè, sư phụ, chúng ta là con trai a.
Yuki lùi lại phía sau lấy hai tay ôm trước ngực
-Ngươi nghĩ đi đâu vậy. Ta bảo ngươi nhắm mắt lại để truyền thuật kĩ mà. Ngươi là đồ đệ ta thì dĩ nhiên ta không keo kiệt với ngươi.
Hắc Tử Thần nhìn vẻ mặt hồng lên vì lúng túng của Yuki ôm bụng cười chảy nước
mắt
- Bộ ngài nói thêm mấy chữ là chết người à sư phụ
Yuki trên trán nổi đầy hắc tuyến
-Có kiệm lời thì phải kiệm đúng chỗ chứ…hừ…