Biến Cố Xảy Ra


Người đăng: cobonlanho

Yuki quay trở về ngoại thành thì đã quá trưa, vốn định làm cho Sandra một bất
ngờ nhưng thấy con bé ngồi trước hiên nhà khóc nức nở, trông thấy Yuki, Sandra
nhào vô lòng tức tưởi:

-...hu...hu...anh Yuki ơi...hu..hu....ba mẹ gặp chuyện rồi...hu..hu...có thể bị gia tộc sử chết

- Rốt cuộc thì xảy ra chuyện gì ? Mau kể cho anh nghe. Sao lại liên quan tới
gia tộc em. Bao năm rồi họ có ngó ngàng gì tới gia đình mình đâu, sao bây giờ
lại như vậy

Yuki mặt mày tái nhợt kéo Sandra vào trong nhà, lòng nổi lên sóng gió, từ nhỏ
là một cô nhi bị bỏ rơi ngoài rừng, không biết cha mẹ mình là ai, cha mẹ
Sandra đã tận tình chăm sóc cậu từ nhỏ tới lớn nên cậu luôn xem cha mẹ của
Sandra như chính cha mẹ ruột của mình. Được làm con của cha mẹ Sandra chính là
điều mà Yuki cảm thấy không bao giờ hối tiếc trên đời, cảm thấy ông trời ít ra
còn có lương tâm khi để cho một cô nhi như mình gặp được người tốt như họ, cậu
luôn mong muốn sau này lớn lên sẽ phụng dưỡng họ để đền công ơn dưỡng dục. Nay
nghe cha mẹ nuôi mình gặp chuyện thì trái tim cảm giác như bị đâm một nhát,
đau đớn nhức nhối không thôi, trời đất giống như sụp đổ trước mắt. Trong lòng
cậu dâng lên một cỗ ai oán "Ông trời ơi, ông cướp đi cha mẹ ruột của tôi thì
thôi đi. Sao ngay đến cả cha mẹ nuôi tôi mà ông cũng không buông tha. Rốt cuộc
thì tôi đã đắc tội gì với ông để kiếp này ông lại đối xử với tôi như vậy hả"

Sandra vừa khóc vừa kể trong nghẹn ngào, ai thán:

- Thực sự thì hai ngày nữa là lễ tông tộc. Thông thường trước hai ngày ba mẹ
em sẽ về tông tộc để chuẩn bị. Dù họ có chán ghét ruồng bỏ gia đình mình thì
lễ tông tộc là một ngoại lệ...hức...

- Rồi sao nữa - Yuki sốt ruột - lễ tông tộc thì liên quan gì tới việc bố mẹ
bị sử chết theo tộc quy chứ.

- Chính vì thế nên bố mẹ mới bị sử chết đó

Sandra òa lên nức nở

- Lễ tông tộc đáng hận....như anh đã biết đó, gia tộc em vốn dựa vào học viện
Vier, hằng năm vào ngày hai ngày trước lễ tông tộc thì gia tộc em sẽ cống nạp
lên cho học viện Vier một gốc Hoàng Kim Thạch Thảo 50000 năm

- Hoàng Kim Thạch Thảo

Yuki cảm thấy hít thở không thông, là một thuật chú sư, đương nhiên là cậu
biết Hoàng Kim Thạch Thảo có giá trị như thế nào. Hoàng Kim Thạch Thảo là một
loại cỏ nhỏ có hoa màu vàng, phát ra ánh kim, cánh hoa hơi nhọn và nhỏ. Hoàng
Kim Thạch Thảo 3000 năm mới ra hoa một lần, chỉ mọc ở nơi cực lạnh và trên
đỉnh núi băng cao chót vót. Có thể nói không ngoa Hoàng Kim Thạch Thảo là dược
chú quý hiếm trong tất cả các dược chú quý hiếm bởi Hoàng Kim Thạch Thảo sinh
trưởng vô cùng ít ỏi, ở nơi có điều kiện cực kì khắc nghiệt và điểm mấu chốt
chính là luôn luôn có linh thú cường đại trấn giữ Hoàng Kim Thạch Thảo. Dù ma
pháp sư có tìm thấy nó nhưng chưa chắc đã lấy được nó, không ít ma pháp sư tán
mạng bởi linh thú chỉ vì Hoàng Kim Thạch Thảo. Ngoài những yếu tố trên, dược
tính chính là thứ chính làm cho Hoàng Kim Thạch Thảo trở nên trân quý làm bao
ma pháp sư phải đỏ mắt, nó có thể cải tử hoàn đồng, tăng thêm tuổi thọ và nâng
cao tu vi, tầy tủy giúp cho con đường của các ma pháp sư trở nên dễ dàng hơn.
Thông thường sau khi hái Hoàng Kim Thạch Thảo phải bảo quản trong Ngọc Lộ
Băng, nếu không Hoàng Kim Thạch Thảo sẽ bị mất dược tính, chả khác nào một
cộng cỏ bình thường.

Không ngờ để dựa vào học viện Vier mà gia tộc của Sandra phải trả một cái giá
lớn đến như vậy. Ông trời nói quả không sai, không có thứ gì trên đời này là
miễn phí cả

- ỪM - Sandra khẽ gật đầu - không biết trời xui đất khiến thế nào, tam trưởng
lão lại bảo mẹ mình dọn dẹp phòng có chứa Hoàng Kim Thạch Thảo. Chả may trong
lúc dọn dẹp mẹ làm rớt chiếc chậu có chứa Hoàng Kim Thạch Thảo. Chuyện này làm
cho mấy người đứng đầu học viện Vier và mấy trưởng lão trong gia tộc vô cùng
tức giận, sử theo hình phạt nặng nhất trong tộc quy...sử tử

- Lí nào lại như vậy?

- Là thật đó...

Nói đến đây Sandra lại tiếp tục khóc tiếp, đôi mắt trở nên sưng húp, khuôn mặt
vốn xinh xắn giờ trở nên tiều tụy đến đáng thương không khác gì người chết,
làm cho ai nhìn vào cũng cảm thấy thương tâm.

- Hoàng Kim Thạch Thảo vô cùng giá trị...bên phía học viện Vier cho rằng đây
là một hành động bất kính nên rất giận dữ, yêu cầu phải sử tử. Dù gia tộc
không muốn cho lắm nhưng không thể nào trái ý họ được...không trách họ
được...chỉ trách chúng ta xui xẻo mà thôi ...hức..hức... anh..à...

Vúttt

Không đợi Sandra nói hết câu, Yuki chạy như bay tới phủ đệ nơi gia tộc của
Sandra ở

......Thành Fansis....phủ đệ gia tộc Sanma....

Lúc này ở ngoài sân phi thường náo nhiệt, hầu hết mọi người trong gia tộc đều
tụ tập hết ngoài này. Phía bên trái sân có các trưởng lão trong gia tộc ngồi
bễ nghễ trên ghế. Lúc này ánh mặt trời chói chang bao trùm toàn sân. Tiêu điểm
của mọi người lúc này, mọi ánh mắt đều dồn về phía giữa sân, có ánh mặt thương
cảm, có ánh mắt chán ghét, có ánh mặt khinh thường....đủ mọi cảm xúc hỗn tạp
đều đổ về một nam tử trung niên bộ dáng phúc hậu với người phụ nữ xinh đẹp,
mặc dù đã tới tuổi nhưng không dấu đi vẻ duyên dáng

Bộ dạng của họ lúc này vô cùng chật vật, khúm rúm nhìn về mấy trưởng lão trước
mặt mình, đôi mắt ngấn nước. Có nằm mơ họ cũng không ngờ vì lễ tông tộc hằng
năm mà phải gánh lấy tội chết.

- Phu thê hai người các ngươi làm hỏng lễ vật quý dân lên cho quý viện, hành
vi coi thường học viện Vier . Qúy viện đối với gia tộc ân trọng như núi, công
lao không kể hết, tội đáng chém đầu.

Tiếng quở trách vang lên lanh lảnh như vết dao nhọn cứa vào hai người ở giữa
sân.

- Phu thê hai người các ngươi đã biết tội chưa

Một lão giả mặc áo xám, mái tóc dài trắng hướng về hai người ở giữa sân quát.

- Trưởng lão bớt giận. Lỗi phu thê chúng tôi làm hỏng dược liệu quý, chúng
tôi xin nhận, đó là do chúng tôi sơ xuất trong lúc dọn dẹp, nhưng chúng tôi
không hề có hành vi coi thường quý viện. Thỉnh trưởng lão suy xét dùm cho, có
nằm mơ chúng tôi cũng không dám làm như thế.

- Càn rỡ, hành vi đã bày ra rành rành ngay trước mắt, tang chứng vật chứng
vẫn còn đó, các ngươi còn dám chối

Một lão giả mặc áo trắng khác lên tiếng, xung quanh tỏa ra khí thế ngập trời,
từng dòng nguyên khí lượn lờ xung quanh cho thấy người này thực lực sâu không
lường được. Nói xong lão quay qua lão giả áo xám nói :

- Mời anh ra tay tru sát phản đồ. Ta xem bọn họ không hề có ý hối cải đâu,
cũng tránh để đêm dài lắm mộng làm cho bên quý viện phải trách phạt. Lão giả
rút kiếm ra định ra tay thì...

Mấy đệ tử gia tộc cùng con cháu đều cay nghiệt nhìn về phái hai người đó lên
tiếng.

- Phụ thân mau ra tay đi.

- Phải đó gia gia, mau lên đi

GIẾT

GIẾT

GIẾT

Mọi người đều biểu tình hạ quyết tâm tru sát phu thê trước mặt họ, biểu tình
vô cùng dữ tợn

- DỪNG TAY

Một giọng nói lanh lảnh vang lên, ngay sau đó một thân ảnh dang tay ra đứng
chắn trước mặt hai người họ. Xuất hiện trước mặt họ lúc này là một cô bé..à
không, cậu bé chừng 10 tuổi, ngũ quan non nớt nhưng không giấu đi được vẻ đẹp
động lòng người, làn da trắng mịn màng hơn cả da em bé, mái tóc lam dài như hồ
thủy được buộc gọn gẽ phía sau, nhưng điểm chí mạng lấy người đó chính là đôi
mắt xanh sâu như hồ thủy ngấn nước làm không ít nam nhân ở sân lúc này lao
đao, đặc biệt là mấy cậu bé cùng tuổi càng không có sức miễn dịch, hận không
thể chạy ngay lên đó hảo hảo an ủi vỗ về, người này không phải Yuki thì còn ai
nữa.

- Ông...xin ông...đừng làm hại họ...xin ông..họ thật sự không cố ý mà..

Yuki lấy hết can đảm nói ra, hai bờ vai khẽ run lên vì khí thế và áp lực của
lão giả áo xám trước mặt, trong mắt Yuki lúc này giống như tử thần muốn mang
đi mạng sống của hai người mà cậu yêu thương nhất trên đời. Cắn chặt đôi môi
đỏ mộng lấy lại bình tĩnh.

- Yuki, sao con lại ở đây - Cả nam nhân cùng nữ tử đồng thanh kêu lên

- Ông muốn tôi làm thế nào cũng được, chỉ xin ông hãy buông tha cho họ con
đường chết.

- Càn rỡ

Lão giả áo xám tức giận đến đỏ mặt quát lớn làm Yuki sợ tới mức xíu chút nữa
là quỳ xuống.

- Việc này đã được thông qua, nào có thể chỉ vì một đứa nhóc như ngươi mà
thay đổi. Lui xuống ngay, nếu không muốn xuống dưới bầu bạn cùng họ

- Được thôi - Lúc này đôi mắt Yuki trở nên kiên định, nhìn thẳng vào mắt lão
giả áo xám,nói tuột ra - nếu muốn thì ông hãy cho tôi đi theo họ luôn đi, đằng
nào mạng sống của tôi cũng là do họ ban. Tôi là một cô nhi, không có họ thì
tôi đã sớm chết rồi. Coi như bầu bạn dưới suối vàng cũng không tới nỗi quá
tệ..à..còn nữa, biết đâu tôi lại đoàn tụ với cha mẹ ruột tôi dưới đó, một công
đôi chuyện. Chết cũng không có gì là quá tệ.

- Ngươi - Da mặt lão giả áo xám run run lên, thiếu điều hộc máu - tốt..tốt
lắm, nếu như ngươi đã muốn thì ta thành toàn cho ngươi

Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao, quảng trường chẳng mấy chốc ồn ào hẳng lên

- Thì ra là đứa con nuôi của hai người đó.

- Thật là một đứa trẻ tình nghĩa.

- Thật là tiếc cho đứa trẻ đó. Hai phu thê đó thế nào lại có được đứa con
tình nghĩa đến như vậy

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Yuki đầy tiếc nuối, thương cảm. Nó là cho Yuki
cảm thấy vô cùng khó chịu, cậu không cần sự thương hại của người khác, đặc
biệt là từ gia tộc không có tình người này.

Thấy sự việc không thể nào cứu vãn được nữa, người phụ nữ tên vừa niệm, trong
tay liền xuất hiện một con dao


Huyền Thoại Ma Pháp Sư - Chương #4