Chiếc Nhẫn Thần Bí


Người đăng: cobonlanho

Hai tên hầu đứng ở phía sau reo hò vẻ rất thích thú :

- Đáng đời cho ngươi lắm, ai bảo bất kính với với công tử nhà ta..ha..ha..

- Phải đó, được công tử nhà ta để mắt tới chính là phước ba đời nhà ngươi.

- Cho ngươi biết thế nào là lễ độ

Hai tên ở phía sau kẻ xướng người họa rất là ăn ý với nhau, không ngừng nịnh
bợ công tử nhà mình, làm cho mọi người đứng ở xung quanh lắc đầu ngao ngán
không thôi, trong bụng rủa thầm "thật là một đám người vô sỉ không biết nhục",
những tiếng xì xào bàn tán nổi lên:

- Di, lại là tên công tử nhà Hamutoor nữa à. Hắn thể nào cũng không để qua
cho cậu bé dễ thương kia đâu.

- Phải đó, thật tội nghiệp. Tên Riven này nổi tiếng tàn ác mà. Không ai đắc
tội với hắn mà có kết cục tốt cả.

- Chẳng qua là do có gia tộc chống lưng thôi.

- Suỵt, nói nhỏ thôi, tên đó hắn mà nghe được thì chết chắc. Nói thì nói vậy
thôi chứ tên Riven này cũng được mệnh danh là thiên tài của dòng họ Hamutoor
đó. Đã là ma pháp sư cấp 3 hạ cấp rồi..

- Thật à, đúng là quá nhanh đi

......

Bị Riven siết chặt tay, Yuki vội vận dụng tinh nguyên trong cơ thể, tinh
nguyên chạy dọc theo kinh mạch tụ tập ở bàn tay, ngưng tụ thành ma pháp hóa
giải nội kình của Riven, lùi về phía sau 3 bước

Yuki nghiến răng ken két nói

- Ngươi đừng có mà ăn hiếp người quá đáng

..a..ha..ha..ha...

Riven gập người xuống ôm bụng cười rộ lên tựa như nghe được chuyện gì đó khôi
hài nhất trên đời, trỏ tay vào Yuki nói:

- Bất nam bất nữ à, ngươi chỉ mới ma pháp sư cấp 2 sơ kì thôi, ta đây đã là
ma pháp sư cấp 3 hạ kì rồi...thật đúng là yếu đuối, nếu ngươi đi theo ta thì
ta sẽ hảo hảo cưng chiều. Bổn công tử đây trước kia chưa từng hứng thú với nam
nhân, nhưng từ khi gặp ngươi ta bổng thay đổi khẩu vị....ha..ha

Yuki giận đến run người, tâm niệm vừa động, một con dao nhỏ xuất hiện trong
lòng bàn tay cậu, cán dao được trổ thành hình con rồng vô cùng tinh xảo, xung
quanh con dao phát ra hàn khí lượn lờ, con dao này được phát hiện cùng chỗ với
Yuki ở trong rừng, được cậu xem như là vật bất ly thân

- Đồ vô sỉ - Yuki gằn từng chữ - cho là ta không đánh bại được ngươi nhưng ta
sẽ khiến cho ngươi phải trả một cái giá rất đắt.

- Hừ, muốn đánh nhau thì ta chiều - Riven khinh thường nói, đảo mắt suy nghĩ
chuyện gì đó - bất quá, nếu như ngươi thua thì phải đến phủ ta làm việc trong
vòng một tháng. An tâm, bổn công tử không bắt ngươi làm việc không công đâu.
Với lại bổn công tử là một người rất là yêu hoa, không để cho ngươi phải sứt
mẻ chút nào đâu

- Công tử

Hai tên hầu đứng ở phía sau đồng thanh kêu lên, trong lòng cảm thấy khó hiểu,
không biết vì sao mà công tử mình nhà mình lại hành sử như vậy, không khỏi dấy
lên nghi vấn"chả nhẽ đúng như tên kia nói, công tử nhà mình là thủy tinh"

Yuki suy nghĩ vài giây rồi gật đầu đồng ý

- Ta chấp nhận, nhưng nếu ngươi thua thì phải xin lỗi ta và 2 gốc dược chú
thượng phầm...như thế nào

- Được..

Riven không hề do dự mà gật đầu lia lịa, vui mừng thầm nghĩ "..ha..sắp có được
người hầu cực phẩm a", thôi động tinh nguyên trong cơ thể mình, hai bàn tay
trở nên to lớn biến thành 2 cự trảo. Vèo một phát bắt đầu lao tới tấn công
Yuki, hai cự trảo nện mạnh xuống đất phát ra những tiếng đinh tai nhức óc, làm
cho người xem phải dạt ra xa để tránh tai vạ

...RẦM....RẦM...RẦM...

Cự trảo nện xuống đất tạo thành những hố to sâu, Yuki thầm hô không tốt, thôi
động tinh nguyên lực trong cơ thể tới cực hạn né công kích của cự trảo, tìm kẻ
hở để tấn công, con dao trong tay chém mấy nhát trong không khí, nhiệt độ xung
quanh bắt đầu giảm đi trông thấy, hơi nước trong không khí ngưng tụ thành
những mũi băng công kích về phía Riven để ngăn những đợt tấn công của cự trảo.
Trong lòng Yuki than thở không thôi, chỉ tại tu vi của mình quá thấp mà không
thể nào phát huy được uy lực của con dao này, chỉ khai triển được mấy phần gân
gà thôi, nếu tu vi Yuki cường đủ cường đại thì đảm bảo biến Riven thành một
tượng băng rồi. "Chung quy cũng là thực lực, không có thực lực thì không thể
nào làm gì hết" Yuki thầm gào thét oán than, liên tục công kích lên hàng phòng
ngự để tìm cách tiếp cận Riven nhưng khổ nỗi Riven là thổ thuộc tính, hàng
phòng ngự vô cùng chắc chắn, những mũi băng công kích giống như dã tràng xe
cát, chả thấm vào đâu.

- Cứ thế này hoài cũng không tốt - Yuki khẽ hô - không sớm thì muộn cũng khô
cạn tinh nguyên không còn sức chiến đấu. Không có biện pháp thì thua chỉ là
việc một sớm một chiều mà thôi. Chả nhẽ phải nhục mặt mà tới nhà hắn làm
thuê...

Nghĩ tới cảnh phải hằng ngày gặp tên công tử trời đánh thánh băm này, rồi phải
nghe hắn sai bảo một dạ hai vâng thì Yuki khẽ rùng mình không dám tưởng tượng
tiếp nữa, việc đó so với đày cậu xuống 18 tầng địa ngục còn đáng sợ hơn. "Mẹ
kiếp, phải liều thôi, có chết cũng phải liều. Nếu không thì chỉ có nước đứng
trên cổng thành Fansis đâm đầu nhảy xuống tự tử" Yuki hét lên trong lòng, thôi
động hết nguyên lực, tay phải cầm con dao vẽ nên những hoa văn kì lạ vô cùng
phức tạp.

Về phần Riven, mặc dù nhìn như chiếm thế thượng phong nhưng công kích hoài mà
không trúng Yuki thì khá là ngạc nhiên xen lẫn ngoài ý muốn, hắn ngàn vạn lần
không nghỉ Yuki có thể cầm cự lâu như vậy, một ma pháp sư cấp 2 sơ kì lấy đâu
ra nhiều sức lực đến như vậy. Yuki cứ như con khỉ nhảy qua nhảy lại trước mặt
hắn mà hắn thì không thể nào đánh trúng dù chỉ một chiêu cảm giác ức chế muốn
thổ huyết. "Con em nó, tên này bộ cầm tinh con khỉ hả, nhảy qua nhảy lại hoài
không biết mệt hay sao. Bổn công tử nhìn thấy chóng mặt muốn chết rồi. Không
được....không được, vì một sự nghiệp có người hầu cực phẩm, phải kiên trì đến
cùng. Cơm đã dâng tới tận miệng thì không thể để mất được", nghĩ vậy Riven
thôi động thêm nguyên lực càng ra sức công kích Yuki. Đúng lúc này thì Yuki đã
hoàn tất xong một việc khắc hoa văn mang phong cách cổ xưa, tâm niệm vừa động,
con dao trên tay biến mấy, Yuki rạch một đường trên ngón tay nhỏ máu vào hoa
văn, khẽ đọc:

- Hỡi vị thần tối cao của băng và nước, xin hãy nghe lời thỉnh cầu của con,
hảy cho con thêm sức mạnh...tới đi...Nhất Chỉ Phong Băng...

Yuki vừa đọc xong, hoa văn cổ xưa khẽ động, xoa vòng bay tới xuất hiện trên
đỉnh đầu Riven, từng cơn lốc xoáy tuyết không ngừng công kích vào hàng phòng
ngự Riven. Chỉ một lúc sau hàng phòng ngự vốn kiên cố bị phá tan, Riven bị
đánh bay ra phía sau đập vào tường, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh hãi, hắn không ngờ
hàng phòng ngự kiên cố của mình lại bị phá tan bởi một ma pháp sư cấp 2 sơ kì.
Nhân lúc này, Yuki nhanh như cắt tới chỗ Riven đè lên hắn ta khóa chặt hai tay
lại, Khuôn mặt trắng bệch vì mất sức, thở hổn hển nói với Riven:

- Ngươi thua rồi

- A, ta không phục, ta không phục..

Riven giãy dụa tìm cách thoát ra nhưng không tài nào làm được, trong lòng thầm
rủa thầm "con em nó, nhìn ẻo lả như vậy mà mạnh gớm"

- Phục hay không ?

Yuki nghiến răng tìm cách khóa chặt hơn, sau một hồi Riven rốt cuộc không biết
nghỉ gì mà gật gù như gà mổ thóc nói :

- Được rồi, ta chịu thua....ta thua là được chứ gì

Mọi người trông thấy màn này thì trợn mắt há mồm, bắt đầu bàn tán:

- Tên này từ khi nào dễ dãi thế nhỉ ?

- Thần linh ơi, chả nhẽ thành Fansis sắp tận thế.

- Di, ngậm cái miệng quạ của ngươi lại.

Ngay cả Yuki cũng cảm thấy ngoài ý muốn, tên này từ lúc nào mà dễ dàng chịu
thua như vậy, với thể lực của hắn thì cũng có thể chịu lực mình siết thêm một
thời gian mới chịu thua chứ, nhìn vẻ mặt của hắn giống như là đang hưởng thụ
chứ đâu phải thống khổ gì. Trong khi đó thì Riven cười thầm "thật dễ chịu a,
người gì mà mềm mại dễ chịu thế không biết, còn tỏa ra mùi thơm nữa"

Nếu Yuki mà biết suy nghĩ của Riven lúc này thì đảm bảo sẽ bất chấp tất tiễn
Riven đi Tây Thiên một cách tốt nhất với đầy đủ dịch vụ hạng sang mà không
phải trải qua 81 kiếp nạn mới gặp được Phật Tổ Như Lai lấy chân kinh

- Nhớ hai gốc dược chú thượng phẩm đó.

Yuki đứng dậy vừa nói vừa liếc mắt nhìn sang hai tên hầu bảo:

- Cậu ta không sao đâu, chỉ xây sát chút thôi.

- Hừ..thua thì thua

Riven khẽ nhăn nhó, lấy từ trong pháp giới ra hai gốc cây màu xanh có lá đỏ,
tỏa hương thơm mát

- Lấy đi, ta không phải là một kẻ hay nuốt lời hứa

- Cám ơn ngươi.

Yuki mỉm cười làm Riven thoáng ngây người trong giây lát, bụng bảo dạ "cậu ta
khi cười đẹp quá..ayy..chỉ tiếc là con trai. Hi vọng có duyên gặp lại"

Nhận xong hai gốc dược chú thượng phẩm từ tay Riven, Yuki đi ra khỏi quầy 6,
không còn tâm trạng nhận nhiệm vụ nữa mà qua quầy 7 thuộc hành lang thứ 8 nhận
tiền, xong xuôi ghé qua mé trái hành lang mua ít đồ cho việc luyện tập khắc
thuật chú. Mua đầy đủ mấy thứ cần thiết cậu định ra về thì chợt ánh mắt rơi
vào một chiếc nhẫn cũ kĩ được bán ở quầy bán bút kí, quanh thân chiếc nhẫn
được khắc mấy hoa văn kì lạ cực kì phức tạp, mặt nhẫn là một hòn đá thạch bích
nhưng ảm đạm không hề phát sáng, trông chả khác nào một chiếc nhẫn bình thường
cả. Nhưng Yuki nhìn vào nó có cảm giác đặc biệt không gì diễn tả nỗi, có điều
nó đặc biệt ở điểm nào thì cậu không biết.

Yuki trỏ vào chiếc nhẫn hỏi người bán hàng:

- Ông chủ à, chiếc nhẫn này bán sao vậy

- À, chiếc nhẫn vô dụng ấy đó hả - người bán hàng khoát khoát tay chả thèm
liếc nhìn nó một cái - cậu lấy nó đi, coi như quà khuyến mãi cậu mua nhiều đồ
ở quầy tôi. Đằng nào tôi cũng chả cần tới nó.

- Vậy cảm ơn ông nhiều.

Yuki hớn hở cầm chiếc nhẫn bỏ vào túi ra về, một tia sáng từ chiếc nhẫn chợt
lóe lên một cái rồi biến mất


Huyền Thoại Ma Pháp Sư - Chương #3