Phiền Toái Kéo Tới Và Tên Công Tử Khó Ưa


Người đăng: cobonlanho

Lúc Yuki đang chăm chú tiềm kiếm nhiệm vụ cho mình thì một tên công tử chừng
12 tuổi bước vào, hắn mặc một bộ đồ màu xanh nhạt, trông khá là tuấn tú, trên
mặt luôn mang theo vẻ ngạo mạn khiến người ta cảm thấy chán ghét, phía sau gả
là hai người tùy tùng đi theo. Tên đó chính là Riven, công tử của dòng họ
Hamutoor, một trong tứ đại gia tộc của thành Fansis. Một tên ở phía sau chạy
lên nói thầm vào tai gã:

- Công tử, dạo này ngày khắc tốt lên rồi, chủ nhân rất hài lòng, ngài cứ an
tâm nhận nhiệm vụ

- Ayy, ta biết rồi

Riven khoát tay rồi quét mắt nhìn khắp quầy số 6, nhanh chóng tới chỗ nhận
nhiệm vụ cấp 2 gần Yuki. Yuki dĩ nhiên không nhận ra sự hiện diện của tên công
tử ngạo mạn khó ưa đó, ngay khi cậu tìm được nhiệm vụ phù hợp với mình muốn
giật xuống để nhận thì một bàn tay khác cũng đồng thời cầm vào tờ giấy nhiệm
vụ đó:

- Di, lại có người giành của mình – Yuki khó chịu chửi thầm – thật đáng ghét

Không chỉ riêng Yuki mà tên công tử giật mình, hắn không ngờ có người muốn
giành giật nhiệm vụ mà mình chọn, vốn hắn định gào lên mắng cho người giành
nhiệm vụ với mình một trận nhưng khi Yuki quay lại thì mọi câu chữ vốn định
phun ra tan thành bọt biển bay đi mất, hắn ngây người trong giây lát, trong
lòng khen thầm "thật là cực phẩm a, một cô bé tuyệt đẹp, ăn đứt mấy tiểu thư
mình thường gặp", trong lúc hắn còn đang mải suy nghỉ thì một giọng nói thánh
thót dễ nghe vang lên:

- Vị công tử, cậu có thể nhường cho tôi nhiệm vụ này không.

Riven định thần lại thấy Yuki đứng trước mặt mình, đôi mắt chớp chớp tỏ vẻ vô
cùng đáng thương khiến hắn nhịn không được thốt lên:

- A, được...được chứ...tôi tìm nhiệm vụ khác là được..công tử ta đây vốn luôn
nhường nhịn thương yêu mọi người mà...đặc biệt là một cô bé dễ thương như thế
này

...phụt...

Hai tên cận vệ ở phía sau đang ngửa cổ uống nước nghe công tử mình nói vậy
phun hết nước ra sàn, ánh mắt trăn trối nghẹn họng nhìn về công tử của mình,
trong lòng nhủ thầm "Từ khi nào mà công tử của mình biết nhường nhịn thương
yêu mọi người vậy cà...ta khinh...không hành hạ người ta tới chết là phước ba
đời tổ tông rồi. Trời cao linh thiêng, chẳng nhẽ thành Fansis sắp tới lúc tận
thế...không xong, không xong rồi", nhưng khi họ nhìn sang Yuki thì đã hiểu
phần nào nguyên nhân mới thở phào ra nhẹ nhõm như vừa mới thoát một kiếp nạn
lớn, chửi thầm "Té ra là đi tán gái, nói dối không biết ngượng, thấy tội cho
cô gái đó quá, một đời hoa lại bị vùi dập..ài...cực phẩm a"

Về phần Yuki, sau khi nghe tên công tử kia nhường cho mình thì tâm trạng vốn
phi thường tốt, vươn cánh tay trắng ngần lên định xé tờ nhiệm vụ kia, nhưng
sau khi nghe tên công tử đó gọi mình là "cô bé" một cách rất đổi thân thương
thì sóng gió trong lòng bắt đầu nổi lên, trên trán trổ đầy hắc tuyến, khuôn
mặt vốn màu trắng hồng biến thành xanh rồi trở thành màu gan heo, không thèm
tờ nhiệm vụ kia nữa, "hừ" một tiếng, bễu môi nói:

- Ta không cần nữa, công tử cứ cầm đi. Ta đi kiếm nhiệm vụ khác, xin lỗi vì
đã làm phiền.

- Ách

Tên công tử kia trố mắt ngạc nhiên, lòng khóc thầm ai oán không thôi "cái này
không giống trong kịch bản a, vốn tưởng vị tiểu thư kia phải cảm kích vì mình
đã nhường nhiệm vụ rối rít cảm ơn mới đúng chứ, sao giờ lại thành thế này...vả
lại khuôn mặt lại ba lần chuyển màu dường như rất là tức giận, đây là đạo lí
gì...thánh thần ơi, cho con biết là chuyện gì đi, khi không làm ơn lại mắc
oán...oan uổng quá...oan uổng quá, mình đã đắc tội gì đâu chứ, mông con chưa
sờ a"

Lời này nếu để cho Yuki nghe được chắc chắc sẽ liều mạng băm vằm hắn thành
trăm mảnh. Trong lúc tên kia còn đang than trời trách đất thì Yuki đi sang chỗ
khác, mong càng sớm càng tốt thoát khỏi tên đáng ghét kia.

- Ai, thật là xui xẻo - Yuki làu bàu - tại sao giữa ban ngày lại gặp tên điên
kia chứ. Thôi, mình đi nhận tiền rồi về thôi, không còn sớm nữa

Yuki quay ra đại sảnh định đi thì tên công tử kia thấy vậy ra hiệu cho hai tên
thuộc hạ chặn đường cậu lại:

- Các người muốn gì ? - Yuki bực dọc

- Hắc hắc, không có gì hết á - Riven cười hèn mọn - chỉ cần tiểu thư đây theo
ta đi uống trà là được

- Trà...

Yuki tròn mắt, nhìn tên công tử rồi nhìn sang hai tên thuộc hạ đang không
ngừng cười bỉ ổi ở phía sau mà máu dồn lên đến não, lửa giận bốc lên ngùn
ngụt, không ngừng chửi rủa trong lòng "ta kháo, ông trời ơi, rốt cuộc kiếp
trước con tu phải nghiệt chướng gì mà kiếp này không ai thừa nhận con là con
trai.... tại sao ông bất công quá vậy."

- Tôi không thích trà

Yuki tức tối hét lên làm mấy thuật chú sư trong quầy 6 phải ngước nhìn. Vài
người nhận ra tên công tử thì âm thầm lắc đầu cảm thán, tất cả đều có chung
một ý nghĩ "thật là tội nghiệp cho cô gái đó quá, quả là cực phẩm a, lọt vào
tay tên công tử đó thì chỉ có nước chết chắc...đôi khi đẹp cũng là một cái
tội...aiii, trời xanh đố kị a". Tất nhiên chả ai rảnh hơi thèm ra tay cứu giúp
để rước họa cả, mọi người chỉ đứng ở ngoài âm thầm xem trò vui.

- Không thích trà thì thôi - tên công tử cười ngả ngớn - tiểu thư muốn uống
gì thì ta mua thứ đó.

Khuôn mặt Yuki biến thành màu gan heo, chửi um lên:

- Ta hỏi, rốt cuộc ngươi có biết liêm sỉ hay không vậy, đường đường người ta
là con trai 101% mà ngươi cứ một tiếng tiểu thư...hai tiếng tiểu thư. Về nhà
mà khám mắt đi, lần sau mà có muốn đi tán gái thì cũng phải biết chọn đối
tượng nghe chưa...đồ bệnh hoạn....ta hỏi thật nhá....hay ngươi là thủy tinh?

- Cái gì - tên công tử giận tới mức gia mặt run run lên, lắp bắp -
ngươi..được lắm...thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không lối lại
muốn đâm vào. Hôm nay ta thề sẽ không cho ngươi lết sát được ra khỏi đây ả đàn
bà...à không...tên bất nam bất nữ kia.

- Ngươi vừa mới nói ai là tên bất nam bất nữ đó hả đồ thủy tinh kia, đừng có
mà giấu diếm sở thích của mình... ta đây luôn luôn tôn trọng sở thích của
người khác, thích con trai thì cứ nói thẳng ra đi. Còn bày đặt nữa.

.....phụt....

Mấy người xung quanh nhịn không được rúc rích cười, nước mắt chảy ràn rụa hết
ra. Kể cả hai tên hầu ở phía sau cũng lăn ra cười bò. Tên công tử kia thấy
mình bị thất thố, thẹn quá hóa giận, cầm tay Yuki siết chặt lại gầm lên :

- Đồ không biết tốt xấu, đã vậy thì hôm nay ta cho ngươi không thấy mặt trời.


Huyền Thoại Ma Pháp Sư - Chương #2