Người đăng: cobonlanho
...hộc...hộc...
Một người đàn ông cùng một người phụ nữ trên tay ôm một đứa trẻ chừng hai tuổi
chạy thục mạng về phía khu rừng phía trước mặt. Cả hai đều toàn thân thương
tích đầy mình, quần áo rách tả tơi, giống như vừa trải qua một trận chiến ác
liệt, phía sau chừng mười tên mặc đồ màu đen, trên ngực đeo cùng một huy
chương đuổi theo không ngừng hò hét :
- Nhanh lên, bắt chúng lại, đừng để cho chúng chạy thoát, nhanh lên. Nếu
không thành chủ trách phạt thì chúng ta không biết phải ăn nói như thế nào
đâu.
Một tên nhịn không được văng ra chửi tục :
- Mẹ kiếp, thật là mất mặt, đường đường một đám cao thủ của học viện Vier mà
đánh không lại hai người đó cướp vật trong tay. Rõ vô dụng
- Được rồi, đừng phàn nàn nữa – một tên lên tiếng khuyên can – phía trước là
khu rừng Hắc Ám rồi, phía sau nó sẽ có một con vực, bọn chúng sắp cùng đường
rồi
- Hừ, để xem bọn chúng chạy đi đâu cho thoát – tên kia bậm môi – ta mà bắt
được bọn chúng thì phải lột da phanh thây mới hả dạ....hừ...hừ....có như vậy
mới có thể rửa sạch được nổi nhục nhã này.
Người đàn ông và người phụ nữ lao thục mạng qua khu rừng, trên khuôn mặt hiện
rõ vẻ tuyệt vọng
- Nếu cứ thế này thì e không phải là cách – Người phụ nữ lo lắng nói, khuôn
mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi, phẫn uất, xen lẫn không can tâm – chúng ta thì không sao
nhưng Yuki sẽ chết mất
- Phải – Người đàn ông đồng tình – cứ mãi thế này thì chúng ta không sống nổi
mà Yuki cũng chết. Trời muốn tuyệt chúng ta rồi.
Chợt người phụ nữ xẹt qua thấy một căn nhà bỏ hoang là trạm nghỉ chân của mấy
du hành giả, nước mắt chảy dài nói thầm:
- Xem ra chỉ còn cách này...con trai, đợi sau này con lớn lên đủ cường đại
nhất định phải thay bố mẹ trả mối thù này....dù ở đâu chỗ nào, con nên nhớ, bố
mẹ luôn yêu con, và con không phải là một cô nhi bị người ta vứt bỏ...
.........10 năm sau......tại một gia đình hạ lưu......ngoại ô thành
Fansis.........
Một cậu bé chừng 12 tuổi, khuôn mặt thanh tú, có mái tóc cùng đôi mắt màu lam
nhạt, với hàng lông mi dài vô cùng thơ mộng ( ở hành tinh Vergan, thường chỉ
có quý tộc mới có mắt cùng tóc màu lam nhạt), làn da trắng mịn còn hơn cả da
con gái, đang ...
Một cậu bé chừng 12 tuổi, khuôn mặt thanh tú, có mái tóc cùng đôi mắt màu lam
nhạt, với hàng lông mi dài vô cùng thơ mộng ( ở hành tinh Vergan, thường chỉ
có quý tộc mới có mắt cùng tóc màu lam nhạt), làn da trắng mịn còn hơn cả da
con gái, đang ngồi trong góc nhà hì hục ghi chép thứ gì đó lên mấy tờ giấy lơ
lửng trong không trung, trên trán lấm tấm mồ hôi
..viu...viu
- Phù, xong rồi – cậu bé reo lên vui vẻ, đưa tay quệt mấy giọt mồ hôi trên
trán – mình đã khắc xong mấy thuật chú ma thuật huyền giai trung cấp, nếu tới
Thật Chú Hội ít nhất kiếm được chút tiền ăn trong tháng này. Mình phải đi ngay
thôi, trưa nay phải để cho ba mẹ nuôi có bất ngờ..hi..hi...không ngờ đi học
lỏm ở nhà quý tộc làm thuê mà có lợi quá. Mình không có khiếu tu luyện ma
thuật, cơ thể lại yếu ớt nhưng về phương diện khắc thuật chú thì mình làm phi
thường tốt
Nói rồi cậu bé tâm trạng vô cùng tốt tung tăng định rời khỏi nhà thì có một
giọng trẻ con trong trẻo gọi giật lại:
- Anh Yuki, anh định đi đâu đấy ?
Yuki vội giấu mấy tờ giấy vào trong áo, nhìn cô bé với hai bím tóc vàng xinh
xắn cười trừ, lấy tay xoa xoa đầu:
- Sandra, anh đi vô thành có chút việc, tới trưa sẽ về, bảo bố mẹ khỏi chờ
cơm nhé. Em ở nhà ngoan, khi về anh sẽ có quà...được chứ.
- ...ayyy... - Sandra tỏ vẻ bất mãn – được rồi, em cũng không thích vào
thành, ở đó ồn ào lắm. Anh đi sớm về sớm. Với lại lần đầu vào thành anh nhớ
cẩn thận chút, không được tin tưởng người lạ, không đi ăn đồ bậy, không gây
sự, ok...với lại...
Sandra giơ nắm đấm lên huơ huơ dọa:
- Anh mà quên quà là chết với em, nhớ là kem đó nhé...kem...
- Biết rồi, mới tí tuổi đầu mà cứ như một bà lão ý.
Yuki vẫy vẫy tay tạm biệt rồi lao vút đi mất.
......thành Fansis......Thuật Chú Hội......
Thành Fansis do bốn đại gia tộc hoàng gia đứng đầu: Hamutoor, Thomust, Giest
và Kioser. Mỗi đại gia tộc đứng đầu mỗi lĩnh vực phân chia ra cai trị, lợi
nhuận thuộc về lĩnh vực do gia tộc nào cai trị thì gia tộc ấy nhận lợi nhuận.
Nhìn bề ngoài thì có vẻ hòa hợp nhưng bên trong thì các đại gia tộc luôn luôn
cạnh tranh lẫn nhau không muốn thua thiệt đối phương. Cũng chính vì lí do đó
đã thúc đẩy cho thành Fansis phát triển phồn hoa như hiện tại.
Thuật Chú Hội nằm ngay trung tâm của Fansis, là nơi các ma pháp sư tới mua
hoặc trao đổi thuật chú. Thuật chú giúp cho các ma pháp sư gia tăng sức chiến
đấu của mình được phân chia thành 3 loại: tấn công, khống chế, phòng ngự, mỗi
loại chia làm 3 phẩm chất : huyền giai, địa giai, thiên giai, mỗi phẩm chất
lại chia làm 3 cấp: hạ cấp, trung cấp, cao cấp. Ma pháp sư được chia làm 10
cấp : nhất, nhị, tam,...., cửu, thập, mỗi cấp chia làm 4 giai đoạn: sơ kì, hạ
kì, trung kì, thượng kì và 7 thuộc tính: thủy, hỏa, mộc, thổ, phong, lôi và
kim. Sau khi ma pháp sư đạt được 10 cấp sẽ bắt đầu áp súc thành: 10 phần quy
9, 10 phần quy 8,...., 10 phần quy 1 sẽ trở thành một ma pháp sư đỉnh cao
trong giới ma pháp sư, thăng thiên lên làm thần. Nhưng từ đó tới giờ rất ít
người đạt được 10 phần quy 1 hay 10 phần quy 2, hầu như chỉ tồn tại trong
truyền thuyết. Mỗi một cấp chỉ được học tối đa hai thuật chú, nếu học nhiều
hơn sẽ bị tẩu hỏa nhập ma, thần trí bị tổn thương dẫn đến ngây ngốc. Tuy nhiên
không phải cái gì cũng là tuyệt đối, một số ma pháp sư sinh ra có ma lực gấp
đôi người thường, thường được gọi là ma lực song sinh thì có thể học 4 thuật
chú mỗi cấp, tất nhiên những người có ma lực song sinh là cực kì hiếm, mấy
ngàn năm mới xuất hiện một hay hai người.
Cùng với sự phát triển của thuật chú, thuật chú sư ra đời. Thuật chú sư là
những người có khả năng khắc thuật chú lên giấy để cho các ma pháp sư học. Làm
thuật chú sư có yêu cầu vô cùng hà khắc, đòi hỏi tinh thần lực phải vô cùng
cường đại và bản thân người đó phải có kim thuộc tính, có như vậy mới có thể
ngưng thành bút kí khắc thuật chú lên giấy. Chính vì vậy mà thuật chú sư vô
cùng ít ỏi và là một chức nghiệp vô cùng tôn quý, ở bất cứ nơi nào cũng được
hoan nghênh đón tiếp, được nhiều thế lực săn đón. Thuật chú sư cũng được chia
làm 9 cấp, cấp bậc càng cao thì khả năng bút kí khắc phẩm chất, cấp bậc thuật
chú càng cao.
Lúc này Yuki đang đứng trước Thuật Chú Hội. Đó là một tòa nhà cao ngất được
xây dựng theo lối kiến trúc mang phong cách cổ xưa, tấm biển hình một tờ giấy
có mấy kí tự vặn vẹo làm cho người khác nhìn vào cảm thấy trang trọng, trên
mấy kí tự đó là dòng chữ màu vàng được khắc tinh tế: Thuật Chú Hội. Yuki vừa
mới bước vào đại sảnh Thuật Chú Hội thì mùi hương cây cỏ thoang thoảng làm cậu
cảm thấy dễ chịu vô cùng, đại sảnh dài chừng 40 mét, người người qua lại tấp
nập, tụ tập thành từng nhóm, mé bên trái đại sảnh là một số nữ tiếp viên xinh
đẹp đang mời chào giới thiệu thuật chú với khách hàng....tiếng nói
cười...tiếng chào hàng trả giá vang lên khắp nơi cậu nhanh chóng rảo bước tới
quầy tiếp tân.
- A, chào cô bé. Cô bé có gì muốn nhờ chị à – Cô gái xinh đẹp đứng ở quầy
tiếp tân mỉm cười niềm nở đón tiếp – cứ nói đi chị sẽ giúp em
- Dạ, em không phải là cô bé, em là con trai, con trai 101% đó....với lại..
Yuki uất ức khó chịu trả lời, âm thầm hỏi thăm ba đời tổ tông nhà cô tiếp tân
thân thiện trước mặt mình, trong lòng khóc không thành tiếng gào lên không can
tâm "Ở trong xóm nghèo bị bọn con trai chọc là con gái thì thôi đi, tại sao vô
thành rồi mà vẫn không thoát nổi kiếp bị xem là con gái, chả nhẽ mình yếu ớt
lắm sao...ông trời a, sao ông bất công với con quá vậy, ba mẹ mất sớm làm cô
nhi thì thôi đi, lại còn cơ thể yếu ớt như con gái tu luyện ma thuật vô cùng
chậm chạp..ông còn có lương tâm không."
Cô tiếp tân thấy mặt Yuki xám xịt như thể ngày tận thế sắp tới thầm giật mình,
biết mình vừa mới thất thố, âm thầm đánh giá Yuki từ trên xuống dưới, khẽ tắc
lưỡi... thân hình thon dài, khuôn mặt thanh tú với đôi mắt màu lam nhạt đầy
thơ mộng dưới hàng lông mi dài cong vút, đặc biệt là làn da trắng hồng không
tì vết như da em bé làm cô gái tiếp tân này ai thoán không thôi "Trời ạ, đây
là con trai sao. Còn đẹp hơn con gái nữa. Mấy công tử con quý tộc nhà giàu tự
cho mình đẹp nhìn thấy thì tự ti xấu hổ chết mất...hayyy, nếu là con gái thì
mấy công tử nhà giàu chắc sống chết theo đuổi mất.Chỉ mặc áo vải bình thường
mà đã đẹp như vậy rồi...nếu mặc đẹp thì..chậc..chậc...mình không dám nghĩ đâu"
- Em đến bán thuật chú, phiền chị giám định dùm em.
- Hả, bán thuật chú – Cô gái tiếp tân trợn mắt kinh ngạc – em là thuật chú
sư. Chưa thấy thuật chú sư nào trẻ như em cả. Thật là hiếm có nha...
Yuki cười nhạt, trong lòng thầm nghĩ "càng ít nói càng tốt, tránh gây họa từ
miệng mà ra, mình cũng lười nói" rồi chìa ra 5 tờ thuật chú đưa cho cô gái:
- Đây là 5 tờ thuật chú huyền giai trung cấp. Chị dám định nhanh dùm em.
- Được rồi, em chờ chút
Cô tiếp tân nhanh chóng cầm lấy 5 tờ giấy thuật chú rồi vén màn biến mất vào
trong.
Đằng sau tấm màn là một căn mật thất dẫn tới một căn phòng nhỏ nằm dưới lòng
đất, khắp căn phòng gắn tử thạch phát ra ánh sáng màu đỏ lờ mờ làm người ta có
cảm giác rợn tóc gáy. Ở góc trái căn phòng có một lão giả tóc trắng xóa, vận
đồ màu đen, phía sau lưng có in hình một đồ án kì lạ, xung quanh lão giả là
mấy tấm thuật chú lơ lửng trong không trung còn lão giả thì nhắm mắt giống như
là đang nghỉ ngơi.
Cô tiếp tân đi vào thì lão giả mở mắt ra tỏ vẻ khó chịu, lên tiếng trách mắng:
- Ai nha, AD, chả phải ta nói đừng vào làm phiền ta nữa mà. Tháng này ta
không khắc thêm bất kì tấm thuật chú nào nữa đâu. Đừng có mà năn nỉ vô ích.
Mấy lão kia không biết tăm hơi đâu để lại mình ta hứng mũi chịu xào, thật tức
chết lão phu...đi ra..đi ra..
Cô tiếp tân đứng chống nạnh trừng mắt quát lại, bộ dạng cực kì bất mãng
- DD, chưa nghe gì mà đã đuổi người ta là sao. Nói cho lão biết, ta đến đây
là muốn nhờ lão giám định thuật chú dùm, không có khắc khiết gì hết. Không
phải do cậu bé dễ thương kia nhờ thì ta thèm tới chỗ khỉ ho cò gáy này
lão giả kia cười xấu hổ, lôi thôi ngồi vào bàn, bàn tay xương xẩu đưa lên
không trung khẽ động một tiếng làm mấy tấm thuật chú lơ lửng trong không trung
rơi lả tả xuống mặt đất, vừa cười vừa nói:
- Ách, ra thế. Được rồi AD, cho lão xin lỗi, dạo này công việc nhiều quá nên
lão có chút nóng tính. Đưa ra đây rồi lão giám định dùm cho. Lâu lắm rồi mới
thấy có thuật chú sư tới đây giám định đấy.
Cô tiếp tân hừ lạnh mấy tiếng rồi chìa ra 5 tờ thuật chú mà Yuki đưa cô, không
quên nhắc nhở:
- Lão giám định lẹ lên, cũng đừng có khắc khe quá.
- Biết rồi...biết rồi
Lão giả cười đưa tay lên không trung tóm lấy 5 tờ thuật chú, bắt đầu giám
định, tỏ vẻ hài lòng gật gù:
- A, phẩm chất khá tốt, trình độ khắc khá là cứng tay, có vẻ nhiều năm trong
nghề. Khắc rất là tỉ mỉ tinh tế. Được rồi cháu mau đi đổi kim tệ hay linh
thạch cho vị thuật chú sư này đi.
- Cháu đi đây, kẻo cậu ấy đợi, đây là trà của lão
Cô tiếp tân hí hửng cần lấy 5 tờ thuật chú, cánh tay phiêu phiêu nhẹ trong
không trung vẻ ra một đường cong, sau đó một tách trà bay về phía lão giả. Lão
giả kia bắt lấy vừa nhấp trà vừa hỏi
- Cám ơn AD nhiều, được rồi, ta đi ngủ chút đây, trong vòng 2 ngày tới đừng
gọi ta dậy.
- Xì...biết rồi – cô tiếp tân bễu môi – cháu đi đây, chả ai lại muốn tới một
nơi như thế này cả...chán chết
Nói rồi cô tiếp tân quay ngược lại hướng về phía hành lang, tới chỗ quầy tiếp
tân. Yuki thấy cô tiếp tân quay lại thì vui mừng hết đổi, ánh mắt lấp lánh vô
cùng chờ mong khiến cho cô tiếp tân nhịn cười không thôi.
Cô tiếp tân khẽ cười chìa ra một tờ giấy đưa cho Yuki.
- Được rồi, nhóc. Tổng cộng số tiền của nhóc : 2000 kim tệ, nếu đổi sang tử
thạch là 50 khối tử thạch. Em muốn lấy cái nào
Yuki chau mày suy nghĩ một chút rồi nói :
- Chị đổi dùm em một nửa tử thạch, một nửa kim thạch đi.
- 1000 kim tệ, 25 khối tử thạch ....xong, nhóc cứ cầm cái phiếu này qua quầy
số 7 thuộc hành lang thứ 8 mà đổi tiền. Ngoài ra còn có thêm thứ này...
Cô tiếp viên cúi xuống bàn cần ra một tấm thẻ được làm bằng đá quý màu xanh
ngọc bích, tỏa ra một thứ ánh sáng xanh dìu dịu, trên tấm thẻ có khắc mấy chữ
tinh tế cùng số 0. Thấy Yuki ngơ ngác cầm tấm thẻ xăm xoi, hai hàng lông mi
cong vút chớp chớp ngơ ngác làm cô tiếp viên phải phì cười giải thích:
- Đây là thẻ tích lũy điểm, có thẻ này em có thể đi nhận nhiệm vụ ở quầy số 6
hành lang thứ 9. Ở đó có rất nhiều tờ giấy ghi nhiệm vụ yêu cầu các thuật chú
sư khắc thuật chú mà họ yêu cầu. Sau khi khắc xong thì em có thể tới đây giao
nhiệm vũ và nhận điểm công lao, tùy theo độ khó dễ mà điểm công lao sẽ nhiều
hay ít. Em có thể dùng điểm công lao để đổi những thứ mà mình thích ở chỗ này
hoặc đổi sang linh thạch hay kim tệ, hiểu chứ.
- A, em biết rồi. Cám ơn chị...à..ừm...em có thể nhận nhiệm vụ bây giờ được
không ạ
- Được chứ, quầy số 6 hành lang thứ 9, em tới đó thích nhiệm vụ nào thì xé tờ
nhiệm vụ ấy xuống.
- Dạ, tạm biệt chị, em đi đây
Cậu thầm định sau khi nhận nhiệm vụ xong thì đi lấy tiền sau, đỡ vướng víu
Yuki không biết rằng sau khi cậu rời quầy tiếp tân tới quầy số 6 hành lang thứ
9 để nhận nhiệm vụ thì rắc rối bắt đầu kéo đến.