Nguyên Chủng


Người đăng: VoDichDaoTac

Trên Thông Thiên Đại Luc, tại Thiên Ý tán đi trong nháy mắt rốt cuộc khôi phục lại, tất cả thế lúc lớn trong lòng còn bàng hoàng, không ít người lớn gian cùng tò mò tràn ra thần thức đi câu thông thiên địa xem xét, nhưng tất cả chỉ có thể cắn răng thu lại.



Theo Thiên Ý tán đi, bốn phía tràn ngập quy tắc Đông Lâm sơn mạch cũng biến mất, hiển lộ đi ra thường thế, chỉ có điều không ai biết mọi chuyện phát sinh bên trong, có lẽ trên mảnh đại lục này có người biết tới, thế nhưng sợ rằng đếm không qua một bàn tay số lượng.



Đông Lâm sơn mạch một chỗ sâu, xung quanh chỗ này quy tắc kinh thiên rút đi, lộ ra trong đó một vùng bình, một trăm trượng phạm vi bên trong bị đốt cháy, đến ngay cả thác nước trước khi đó cũng không còn một giọt, toàn bộ chỉ còn một mảnh đất cháy.



Tại trung tâm bình địa đó, một thân hình thiếu niên trong mắt đóng chặt, trên thân lập lòe lôi quang mà tản ra thiên uy thi thể, phía bên cạnh hắn còn có một con khỉ, con khỉ này khuôn mặt lém lĩnh, thế nhưng ẩn ẩn bên trong nó là lôi quang.



Không biết đi qua bao lâu, một ngày lại một ngày, sáng sớm ngày hôm đó, nguyên bản đang đóng chặt đôi mắt thiếu niên chậm run một cái, từ khép lại bỗng nhiên từ từ mở ra, đôi mắt đen kịt xẹt qua một vòng thiên lôi, nếu có một ít tu sĩ tâm cảnh bình thường nhìn thấy, chắc chắn sẽ nhịn không được tâm linh sinh ra một chút run rẩy, đó là đối với thiên uy sinh ra, từ bản năng mà tạo thành.



Thiếu niên ánh mắt hoảng hốt, có sợ hãi, quan trọng là có không thể tưởng tượng nói, la thất thanh " Nhân quả dứt bỏ, khởi nguyên hai chữ kiên định, tâm thiên cổ "



Thiếu niên này tất nhiên là Huyền Táng, hắn linh hồn ý thức lúc trước bị một tiếng nói nào đó bao phủ tới một không gian mờ mịt, ý thức hỗn loạn, giờ khắc này từ bên trong tỉnh lại, không tự chủ được thốt lên một câu.



" Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì " Huyền Táng sắc mặt khiếp sợ, cẩn thận nhìn chằm thân thể của mình, không còn là đang thối nát nhục thân từng ngày, bây giờ trên người hắn, truyền ra một lực lượng mãnh liệt hủy diệt khí tức.



" Cái này ... " Huyền Táng sắc mặt chấn động, trong lúc não hải oanh minh, hắn không nhịn được vận chuyển thể nội từng vùng cảm ứng, chốc lát sắc mặt của hắn càng thêm chấn động.



Kinh mạch trong cơ thể, nguyên bản người thường sẽ bị tắc nghẽn một số nơi, chỉ có thể lấy chân khí tới đã thông nó, thế nhưng trong cơ thể con người có bao nhiêu kinh mạch, muốn đã thông toàn bộ, điều này độ khó như lên trời, mà hắn toàn thân dưới thiên lôi tẩy lễ, tất cả tạp chất hầu như không còn, toàn thân hệ thống kinh mạch đồ cũng theo đó bị trực tiếp đã thông.



" A " Huyền Táng trong lúc quan sát kinh mạch của mình, phát hiện trong cơ thể hắn, thế mà xuất hiện hai luồng nóng lạnh di chuyển toàn thân bên trong, ẩn giấu bên trong các luồng kinh mạch, nhưng nếu muốn vận chuyển đi ra, điều này chắc chắn là không có khả năng.



Bất quá đối với hai luồng nóng lạnh nhị khí này, Huyền Táng lại không biết gì, trầm ngâm trong chốc lát, cố nén kinh ngạc bên trong đang muốn rời đi, trong đan điền của hắn như có một cỗ lực lượng hủy diệt khí tức cuồng bạo lóe lên, như thể bọn chúng chưa được ổn định một dạng.



Tại bên trong vùng đan điền vị trí, ở trong có hai vệt tia sáng lấp lóe trôi nổi, thỉnh thoảng tràn ra hai cổ hủy diệt khí tức bạo tạc, cũng may nơi đây là đan điền của hắn, lúc trước khi ngưng tụ hai vệt tia sáng này, ở một góc độ nào đó hai bên đã đồng hóa lẫn nhau, cho nên không có nguy hiểm gì, nếu không lấy Huyền Táng cưỡng ép thôn phệ hai vệt này, dưới hủy diệt khí tức ấy, đan điền của hắn đã bị cho đánh nổ.



Bên trong đan điền, một vệt tia sáng bên trong đó tràn ra lôi quang, những lôi quang này hung dữ cuồng bạo, bọn nó không đơn thuần là lôi quang bình thường, nếu cẩn thận đi quan sát kỹ, ẩn giấu mờ mịt trong đó là một làn mỏng manh tử sắc lôi quang, cho dù là hơi mỏng manh một chút, có thể bọn nó tựa như một đầu cự long bản nguyên mới được sinh ra, uy năng hủy thiên diệt địa.



Còn một vệt sáng bên cạnh, vệt sáng này nhìn như trong suốt, không có tràn ra hủy diệt khí tức cùng hung dữ cuồng bạo như lôi quang, thế nhưng trên vệt sáng của nó như có như không một cảm giác để cho sinh linh áp bách, một cỗ run rẩy sợ hãi từ tâm linh bộc phát, nó uy nghiêm bễ nghễ vạn thế, đây chính là thiên uy khí tức, chỉ có Thiên Đạo chí cao mới có thể có.



Cứ việc vệt sáng thiên uy này mờ mịt không thấy hình dáng, mỏng manh đến vô cùng, thế nhưng bày ra trước mắt, nó là một loại uy áp đến từ tâm linh, chỉ cần người tâm cảnh nhỏ yếu một chút, trực tiếp dưới thiên uy này đánh bạo mẫn diệt đạo tâm, trầm luân bên trong tuyệt vọng tâm ma.



Hít một ngụm khí lạnh về sau, Huyền Táng dưới sự chấn động long trời lỡ đất não hải quay trở về, thật lâu không thể ổn áp tâm thần, " Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, tại sao trong cơ thể ta lại phát sinh long trời lở đất như vậy "



Huyền Táng trong mắt nghi hoặc cực đậm, theo bản năng quay đầu nhìn sang bên cạnh phụ cận, phát hiện bốn phía san thành bình địa trăm dặm phạm vi, ẩn ẩn đoán ra một chút kết quả, theo ánh mắt của hắn còn phát hiện bên cạnh con khỉ nhỏ.



" Tiểu Ma .... " Huyền Táng giật mình, không tự chủ được ôm lên con khỉ, nhìn nó có vẻ như thường ngày thôi, thế nhưng từ dưới góc độ quan sát kỹ một chút, trên người nó tràn ra một loại khí chất cao quý như thiên tử, hết thảy để Huyền Táng tiếp tục chấn động.



" Con khỉ này, thế mà cũng xuất hiện như ta " Huyền Táng cau mày, ôm lên con khỉ quan sát.



Trên thân Tiểu Ma mặc dù có xuất hiện lôi quang, thế nhưng không xuất hiện thiên uy áp, điều này chính là do mức độ lúc trước nó không thể hấp thu bằng Huyền Táng, có thể trên thân hắn lại xuất hiện một đoàn khí chất cao quý, không cần nói đây là khí chất tiên thiên, tựa như con của thiên, thiên tử.



Mà Huyền Táng hắn trong đan điền có thể nói là ngưng tụ đi ra hai cái này, từ một góc độ nào đó tới nói, hắn đã thành công ngưng tụ đi ra thiên nguyên chủng cùng lôi nguyên chủng, tự thân có thể áp chế điều khiển bọn chúng, không cho phép mảy may tự ý.



Giờ phút này nếu Huyền Táng ý niệm khẽ động, trên thân hắn thiên uy tràn ra, không phải để cho người ta tưởng rằng thiên tử, thậm chí còn chân chính thiên cũng nên, còn về lôi quang, mạng dù độ nồng đậm trong đó mỏng manh, nhưng dù sao cũng là thiên lôi một bộ phận, càng là xuất hiện trong đó tử lôi, hủy diệt tính chất muốn so với bình thường lôi quang đến chí ít mạnh không biết bao nhiêu lần, hết thảy đây chính là hai nguyên tố bị hắn ngưng tụ đi ra.



Người bình thường nếu muốn ngưng tụ nguyên tố, chỉ có thể từ bên trong không có gì, không ngừng hấp thu thổ nạp nguyên tố thiên địa tới, từ đó không ngừng cô động đi ra nguyên chủng thể nội, trở thành nguyên tố chủng.



Tỉ như Huyền Táng cũng thế, lúc trước hắn đứng dưới lớp màng bảo vệ thánh quang, đứng dưới kinh khủng Thiên Ý lực lượng, từ thánh quang thanh lọc tới tinh hoa hai loại nguyên tố, ngưng tụ đi ra nguyên chủng, tỉ như hắn muốn tiếp tục ngưng tụ ra cái khác nguyên chủng, cũng chỉ có thể đi theo một cách đó, từ không có gì thôn phệ tinh hoa nguyên tố, cô động nguyên chủng.



Có thể mức độ này khó khăn, người bình thường ngoài tài nguyên đầy đủ ra, còn phải có tâm linh cường hãn, tại vì trong quá trình hấp thu tinh hoa nguyên tố, những nguyên tố này sẽ gián tiếp ảnh hưởng đến tâm thần, người sau nếu không chịu đựng được, tâm linh về sau sẽ xuất hiện trọng thương, vận chuyển nguyên tố lực theo đó cũng giảm bớt đi nhiều, yếu ớt vô cùng.



Nếu lúc trước Huyền Táng không tại dưới tâm linh bị biến mất, lấy hắn muốn thôn phệ thiên, lôi hai loại hủy diệt nguyên tố này thì không có khả năng, vì thế hết thảy hắn về sau muốn tiếp tục thôn phệ tăng cường hai nguyên tố ấy, độ khó gia tăng cực kỳ kinh người.



" Một đạo thánh quang lúc trước bao phủ linh hồn ta là gì " Huyền Táng từ từ suy đoán đi ra mấu chốt của mọi việc, càng là ý đồ vận chuyển thể nội từng ngõ ngách tìm kiếm, thêm nữa là tâm linh cảm ứng, nhưng hết lần này tới lần khác, hắn chỉ có cảm thán lắc đầu.



" Mặc kệ, dù sao đạo thánh quang này là tạo hóa lớn nhất của ta, không có nguy hiểm gì, về sau có duyên ắt hẳn sẽ biết tới " Huyền Táng trong lòng nghĩ ngợi, tiếp tục nhắm lại hai mắt tiến vào cảm ngộ thể nội phát sinh biến hóa.



Dù sao lấy hắn còn chưa bao giờ tu tiên một ngày, đột nhiên cơ thể nghiêng trời lệch đất, để hắn phút chốc khó mà tiếp thu, hết thảy cũng cần hắn đi cảm ngộ một phen về sau, từ đó rút ra chỗ tốt tu luyện, tránh cho tương lai căn cơ bất ổn.



" Kinh mạch toàn thân ta, thế mà đã thông toàn bộ " Huyền Táng đắm chìm một lúc, mở ra hai mắt hít một ngụm lãnh khí, không thể tin nổi bản thân toàn bộ đã thông.



Trên thực tế, tu sĩ muốn cảm nhận chân khí trong thiên địa, điều thứ nhất chính là kinh mạch, chỉ có kinh mạch tương thông, như thế mới có thể đi hấp thu chân khí, mà Huyền Táng nơi này, bây giờ đã không cần hắn đi cảm nhận, trực tiếp hấp thu chân khí cũng có thể, hơn nữa mức độ hấp thu bên trong, người thường không thể so sánh, cho dù đến ngay cả thiên chi kiêu tử sinh ra thời điểm cũng không thể một lúc đả thông toàn bộ kinh mạch trong cơ thể.



" Ta cũng nên tu luyện một chút " Huyền Táng trầm thấp nói một câu, hắn cũng không phải cái gì cũng không biết, chỉ cần mở ra kinh mạch, hấp thu chân khí hội tụ lại đan điền vị trí, như thế có thể cô động trở thành tự thân lực lượng tu vi.

.

.

.


Huyền Thần - Chương #8