Huyền Gia


Người đăng: VoDichDaoTac

Sáng sớm trên một con đường hoang vu trống vắng, mây mù dày đặc bay tứ tán che khuất tầm mắt, một con đường vắng bóng không một thân ảnh chậm rãi đi tới một người, trên vai thiếu niên này còn ngồi trên một con khỉ nhỏ lém lĩnh khuôn mặt, trong đám mây này, hết thảy xa xa xem lại vô cùng hư ảo.



" Tiểu Ma, ta thử nghĩ lần này gặp phụ thân ta sẽ như thế nào " Thiếu niên ánh mắt phức tạp, nhẹ giọng nói nhỏ.



Trong trí nhớ của hắn, từ lúc sinh ra tới bây giờ, nhận thức đầu tiên là mẫu thân, người thứ hai là thôn làng, về phần thân ảnh mờ mịt tạo ra bản thân kia, hắn không biết, hắn đôi khi không muốn đi tìm, nhưng hết lần này tới lần khác, một cổ khó chịu trong tâm linh bộc phát, giống như một luật nhân quả đang được gắn lên trên thân hắn.



Chỉ có thể đi tìm người phụ thân mờ mịt của hắn kia, một đạo nhân quả mờ mịt ấy, mới có thể bị người đàn ông kia xóa bỏ, từ đó tâm linh của hắn như được giải thoát, một lòng hướng trường sinh con đường.



" Chi chi " Tiểu Ma nâng lên bàn tay nhỏ vỗ vỗ đầu hắn, ra hiệu không cần lo lắng, hết thảy có ta ở đây, chúng ta cùng nhau đối mặt.



Thiếu niên trên mặt lộ ra một nụ cười, trong lòng ấm áp, những giây phút như thế này, không ai khác bên cạnh làm bạn cùng hắn là Tiểu Ma.



" Trên đời này, chỉ có người là người bạn duy nhất của ta " Thiếu niên vỗ vỗ đầu con khỉ, sau đó một mặt phức tạp đi xuyên qua con đường sương mù dày đặc.



Tại một phía không xa cách đoạn sương mù cuối con đường, đây là một tòa đại sơn to lớn hùng vĩ, phía dưới chân núi có một tấm bia đá tang thương ghi ba chữ lớn!



Huyền Thiên Sơn.



Mà trên ngọn núi chi đỉnh này, mắt thường không thể nhìn thấy, nếu quan sát kỹ hơn bên trong, lộ ra một mảng kiến trúc kinh người tòa nhà, như ẩn như hiện một loại uy áp nào đó, để cho phàm nhân không một chút hô hấp phía dưới đi tới, thậm chí một số tu sĩ cũng không thể dưới uy áp này trèo lên đỉnh núi.



Phía trên đỉnh Huyền Thiên Sơn, đập vào trước mắt là một tòa đại môn bằng đá không có cửa, phía trên đó có ghi hai chữ rồng bay phượng múa!



Huyền gia.



Ở đây bốn phía có đại lượng bóng người canh gác, trên thân bọn hắn tản ra khí tức kinh người, xa xa không phải phàm nhân có thể chống đỡ, phía bên trong còn có nhiều hơn người canh gác, sâm nhiên vô cùng.



Xung quanh Huyền gia cảnh vật tựa như tiên cảnh đồng dạng, nơi đây thiên địa chân khí nồng đậm, mặt đất phía dưới gia tộc thỉnh thoảng hiện lên ánh sáng ngọc bích, hiển nhiên toàn bộ mặt đất nền gạch, toàn bộ khảm nạm ngọc bích, còn trên bầu trời truyền tới những tiếng thanh vang thanh lãnh hạc kêu, ẩn giấu bên trong đó là những tiên hạc to lớn đẹp đẽ, bọn chúng trên thân khí tức thánh khiết, hết lần này tới lần khác kêu lên thanh lãnh thanh âm, để người tâm cảnh vì đó mà trầm luân yêu thích.



Càng là có bốn phía xung quanh từng tòa nhà kiến trúc hùng vĩ, mỗi một cái đều mang hình thù khác nhau, nhưng không thể giấu bên trong đó truyền ra từng đợt ba động pháp lực cường hãn.



Còn về phía trung tâm Huyền gia, nơi đây là một tòa đại điện to lớn vô cùng, trên đỉnh đại điện có bốn con rồng lớn bằng tượng dữ tợn đang há to miệng rộng thổ nạp, xung quanh vách tường nhà thì hiện lên kim quang sáng chói, hiển nhiên đại điện này toàn bộ làm bằng vàng ròng, tại dưới đại điện một cánh đại môn to lớn, đại môn khắc ghi một số đạo phù văn cổ lão, bên trên có cực đại cấm chế bao phủ, phía trên đó có ghi hai chữ.



Huyền điện.



Giờ phút này ngồi trong Huyền điện là một đám người cung trang đạo bào chỉnh đốn, nhưng thân ảnh này chiếm đa số là những lão giả, bọn hắn trên thân không có pháp lực ba động, thế nhưng ẩn ẩn sinh ra một luồng khí tức chấn bạo không gian, một luồng khí tức để người bình thường nhìn vào không nhịn được sinh ra run rẩy.



Tất cả bọn hắn ánh mắt không chuyển nhìn lên đại điện phía cao một người đàn ông trung niên, trung niên nam tử này mặc huyền bào kim sắc, trên thân không có một tia khí tức nào, nếu không phải hắn nhìn rất sinh động mà nói, sẽ bị người ta cho rằng đã chết, nhưng hết lần này tới lần khác ánh mắt của hắn, thâm thúy vô cùng, chỉ một cái đảo qua, chấn nhiếp không biết bao nhiêu người phía dưới, có một loại không giận tự uy khí thế ngập trời.



" Chư vị tộc lão, lần này ta triệu tập các ngươi tới là có một chuyện, chuyện này quan hệ trọng đại đối với tương lai của Huyền gia " Nam tử trung niên chắp hai tay sau lưng, trên thân có một loại không giận tự uy khí thế dung nhập, mỗi một lời nói ra tựa như cùng thiên địa cộng hưởng.



Hơn mấy chục đạo thân ảnh phía dưới ánh mắt nghi hoặc, nhao nhao khẽ giật mình, thực sự là tự nhiên toát ra một việc liên quan tới tương lai gia tộc mà nói, không thể không kêu đây là một kiện đại sự lớn.



" Còn xin gia chủ nói rõ " Trong đó có một số người là tương đối bình tĩnh, bọn hắn cũng sớm đã nghe tới tin tức này, nhưng còn có chút không xác định, thời khắc này mong chờ hỏi tới.



Nam tử trung niên trầm ngâm một lát, sau đó trầm giọng nói, " 100 năm một lần khảo hạch, Thiên Cực Tông rốt cuộc mở ra tuyển môn đệ tử "



Lời nói vừa ra, nguyên bản gia tộc bọn người cao tầng trầm mặc, tức khác kinh hô chấn động, một mặt không thể tin nổi nhìn nam tử trung niên, như muốn xác định đây không phải hắn nói chơi, khi phát hiện đó là sự thật về sau, bọn hắn càng là chấn động hơn.



Mà nam tử trung niên cũng không nói chơi, đây là một chuyện có liên quan tới tương lai gia tộc, hắn đường đường là gia chủ tông môn, há có thể đem chuyện này nói hưu nói vượn.



" Thế nhưng gia chủ, không phải Thiên Cực Tông 100 năm mở một lần khảo hạch sao, bây giờ mới được 30 năm a " Một tên lão giả trưởng lão gia tộc khuôn mặt chấn động, không tin đây là sự thật, trực tiếp tiến lên hỏi lại.



Nam tử trung niên sắc mặt bình tĩnh, nhìn chằm chằm vào phía dưới đại điện, nói " 16 năm trước, tại Đông Lâm sơn mạch có một sự kiện, việc này không ai biết, ta cũng chỉ có thể thông qua lão tổ biết tới... nơi đó, xuất hiện một tấm bia đá, phía trên bia đá không có khắc cái gì, nhưng hết lần này tới lần khác, tòa bia đá kia tựa như tràn ra một tia khí tức kinh khủng, đến lão tổ của Thiên Cực Tông đại năng cũng tim đập chân run... "



Nam tử trung niên dừng lại một chút, rồi nói tiếp " Vì thế 16 năm nay, Thiên Cực Tông không ngừng đưa người tông môn đi tới khám phá đi ra bí mật, nhưng hết thảy không đạt được mong muốn chân chính, thế nhưng những người này bên trong, có không ít đệ tử từ trong đó lĩnh ngộ đi ra tạo hóa, có người được công pháp thần thông, có người được lực lượng tẩy lễ, những thứ đó, tựa như kinh thiên tạo hóa "



" Lần này, Thiên Cực Tông chính là như vậy, bọn hắn dường như nhận ra điều đó, vì thế chỉ cần ai có thể từ bên trong tấm bia đá kia, lĩnh ngộ đi ra tạo hóa, trực tiếp tấn thăng nội môn đệ tử " Nam tử trung niên nói xong, vội vàng hít một ngụm khí lạnh, sắc mặt trở nên vô cùng động rung.



" Mà trọng yếu nhất nhất, chỉ cần Huyền gia của chúng ta có càng nhiều người từ trong đó lĩnh ngộ tạo hóa, về sau không chỉ có tiềm lực, hơn nữa còn có quyền lực " Nam tử trung niên ánh mắt sắc bén, bên trong lập lòe vô tận dã tâm, nhìn giống như không nhìn về phía những đạo thân ảnh trẻ tuổi kia.



" Thế nhưng chỉ tiếc rằng, chỉ có phía dưới Hóa Đan Cảnh mới có thể tiến nhập phụ cận bia đá, nếu không trên người tản phát đi ra ba động pháp lực, trực tiếp bị bia đá áp chế " Nam tử trung niên bổ sung thêm.



Bốn phía nghị luận lập tức sôi trào lên, trên lòng bọn họ chấn động oanh minh, phải biết Thiên Cực Tông thế lực khủng bố đến mức nào, chỉ cần có người gia tộc tiến nhập vào bên trong tông môn, địa vị bên ngoài chắc chắn sẽ đề cao không ít, mà lần này lại hiện ra trước mặt bọn họ một trận tạo hóa riêng bên trong bia đá, chỉ cần lĩnh ngộ bên trong một ít mà nói, người đó liền có thể trở thành nội môn đệ tử, càng là tương lai tiềm lực thành tựu siêu quần.



Giờ khắc này, không ít tộc lão ánh mắt lập lòe quang mang như không nhìn phía gần đài cao ở dưới một tên thiếu niên, tướng mạo của hắn tuấn lãng, làn da trắng nõn, thân hình thon dài, mày kiếm mắt sáng, một đầu tóc đen bồng bềnh, nếu cẩn thận quan sát gương mặt, thì có mấy phần giống nam tử trung niên.



" Lần này khảo hạch, chỉ sợ đại thiếu chủ không chiếm được danh ngạch, thì không có ai có thể lấy tới " Một tên trưởng lão ánh mắt lập lòe, khuôn mặt lộ ra nụ cười sáng ngời, tiến tới ôm quyền nói.



" Đúng vậy, thiếu chủ bên trong thiên phú kinh người, những năm nay áp chế tu vi không có đột phá, tựa như hậu tích bạc phát, so với đồng cảnh, uy lực kinh người "



" Lần này Huyền gia sẽ được phát quang a "



. . . .



Xung quanh các trưởng lão khác cũng nhao nhao ánh mắt cổ vũ khích lệ một câu, đây cũng không phải giả tạo lấy lòng, thực sự lấy thiên phú của hắn như vậy, sợ là bên trong các gia tộc khác không thể so sánh, thậm chí có thể so sánh đi tới với vị công chúa Đại Chu kia.



" Các trưởng lão quá đề cao ta a, Huyền Long ta cũng chỉ là tiểu đạo mà thôi, so sánh với thiên kiêu gia tộc khác, còn kém xa " Huyền Long khuôn mặt khiêm tốn nói, nhưng trong mắt khó giấu kiêu ngạo hiện lên.



Nam tử trung niên ánh mắt cũng càng là chờ mong nhìn tới, càng là có vô số tự hào không nói ra lời nhìn Huyền Long, nhưng vào lúc này từ bên ngoài có một tên thị về chạy tới.



" Bẩm gia chủ, có người bên ngoài nói là con của ngài " Tên thị vệ chạy vào bẩm báo, sắc mặt có chút hoảng hốt nói.



Càng là không cần thị vệ biểu hiện, ngay cả xung quanh tộc lão sắc mặt cũng khẽ biến nhìn trộm nam tử trung niên, ánh mắt có chút cổ quái ngắm nhìn hắn, mà Huyền Long thì lòng hơi động, khẽ giật mình nhìn tên thị vệ quát.



" Ăn nói láo lếu, ai cho ngươi gan chó, dám trước mặt gia chủ đùa giỡn " Huyền Long sắc mặt âm trầm, sâm nhiên quát một tiếng.



Còn không đợi tên thị vệ nói gì, thì một thân ảnh gầy yếu thiếu niên đi vào bên trong, hắn ánh mắt nhìn chằm chằm đài cao, nội tâm phức tạp, trên thân còn có một chút chật vật vô cùng.


Huyền Thần - Chương #4