Chỉ Là Đoán Mò


Người đăng: VoDichDaoTac

Vô Cực Tử nghẹn ngào nhìn chăn chối, đôi môi hé mở, như đang muốn giáo huấn cái gì thì lúc này thiên địa bỗng nhiên chấn động, từ bên trong Thiên Cực Tông oanh minh bạo phát đi ra một luồng quang mang.



" Hả, có người thành công cảm ngộ "



" Trời ạ, hôm nay thế mà có tới hơn mười người thành công a "



" Không biết kẻ đó là ai, về sau chắc chắn nhất phi trùng thiên "



Vô số người bên ngoài ngoại sơn tông môn ánh mắt hâm mộ nhìn qua, về phía thế lúc bên trong những người này, từng cái nhao nhao tới bái kiến, hiển nhiên muốn tạo nên mối quan hệ tốt.



Huyền Táng trong lòng ngưng tụ, ánh mắt gắt gao nhìn xuyên qua đại môn bên trong một đám tu sĩ đang ngồi chìm đắm bên trong dưới bia đá khảo hạch, lúc này hắn cảm nhận thấy một tiếng kêu gọi từ những đạo quang mang đi vào.



Thậm chí một khắc này, trong cơ thể của hắn huyết dịch sôi trào, tựa như một loại nào đó vô cùng thần bí lực lượng bên trong cơ thể cộng minh đồng dạng.



" Vẫn chưa đến lúc " Huyền Táng thì thào nói nhỏ một câu, chuyển dời đôi mắt nhìn lại Huyền gia.



Hắn cũng không muốn nóng vội làm gì, hắn muốn chứng kiến tận mắt Huyền Long đám người thế hệ trẻ tuổi khảo hạch trước, trong chuyện này một khi nắm bắt được một ít tình hình đối phương mà nói, về sau có thể dể dàng hơn bố trí đi xuống kế hoạch.



Vô Cực Tử ngồi bên cạnh ánh mắt cũng ngưng tụ sát na, bỗng chốc lại thở dài lắc đầu, trong ánh mắt của hắn có thể nhìn ra vô cùng khó khăn đồng dạng, hết thảy lần này tới lần khác, tựa như mỗi ngày mỗi phút, hắn đều chỉ như thế uể oải.



" Vô Cực tiền bối, có chuyện gì sao " Huyền Táng nhịn không được hỏi.



Theo hắn phát hiện, mỗi khi có người bên trong khảo hạch thành công, ánh mắt của lão giả này thường thường ngưng tụ lại, hết thảy giống như nhìn thấu hư ảo bên trong, như đang lựa chọn cùng tìm kiếm cái gì.



" Ta muốn ngủ " Vô Cực Tử ngáp mấy hơi, sắc mặt lại trở nên như bình thường có chút tiểu nhân, trực tiếp nằm xuống đầu cự long ngủ thiếp đi.



Huyền Táng lắc đầu, không có đi quan tâm đến hắn, ánh mắt đảo qua quảng trường, hắn phát hiện ra, cứ mỗi một canh giờ qua đi, một đạo danh sách mới sẽ được viết lên, mà mỗi lần như vậy có khoảng hơn nghìn người tiến vào.



" Mức độ cảm ngộ thế này, thực sự là rất khó khăn " Nhìn đến nhân số trăm vạn người, thành công lác đác cũng có mấy trăm người, Huyền Táng không khỏi cảm thán.



Bên trong những đám người, đa số là con em các đại gia tộc, bọn hắn từ nhỏ trải qua tẩy tủy phạt cốt, được pháp lực tới thông linh, một đoạn đường tuổi thơ đạp bước bằng phẳng, hết thảy siêu việt phàm nhân quá nhiều.



Đang muốn nằm xuống ngủ thiếp đi Huyền Táng, nhưng vào lúc này hắn sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, ánh mắt lạnh lẽo nhìn phía xa xa đi đến một tên thiếu niên nam tử, thiếu niên này gương mặt có phần giống Huyền Táng.



" Huyền Long " Huyền Táng con người đen kịt không có tình cảm ba động, một cỗ thuộc về hắn đồ vật cũng từ đó nỗi lên.



Huyền Táng âm thầm cười nhạt một tiếng, con người lóe lên một đạo tinh mang " Không biết Huyền gia các người nếu biết ta còn sống... sẽ như thế nào "



" Ta hy vọng người có thể thành công đi " Huyền Táng chậm rãi nhắm lại hai mắt, yên lặng chờ đợi.



Thời gian cứ như vậy trôi qua, nháy mắt đi hết mấy canh giờ, trong những lần khảo hạch này, cũng có một số người cảm ngộ thành công, lập tức được tấn thăng làm nội môn để tử, Vô Cực Tử cũng không ít lần mở mắt ra, hết thảy để hắn lắc đầu.



Nguyên gia tọa hạ một bên, một nữ tử sắc mặt khẩn trương, ánh mắt lo lắng ngắm nhìn xung quanh ngoại sơn tông môn như đang tìm kiếm một người.



" Nguyên thúc, rốt cuộc là Huyền Táng hắn đi đâu " Nguyên Phương tâm tình khẩn trương vô cùng nói.



Tất cả mọi kế hoạch từ trong mắt nàng có thể nhìn ra bố trí xong cả, thế nhưng Huyền Táng giờ phút này rút lui mà nói, hết thảy để nàng hao tôn tâm trí đều đổ bể, tất cả trở thành công cốc.



Một bên nam tử trung niên gương mặt âm trầm cũng hiện lên một vòng hiếm thấy khẩn trương, không ngừng tràn ra thần thức, có thể thủy chung không có phát hiện, tức giận nói " Không thấy hắn "



" Tại sao lại có thể như vậy " Nguyên Phong sắc mặt âm trầm đến cực điểm, nơi này thực sự quá đông người, thế nhưng hắn có thần thức, có thể vẫn không tìm đến khí tức Huyền Táng.



" Tiểu tử này chẳng lẽ người mang dị bảo " Nguyên Phong trong đầu lóe lên một cái ý nghĩ, nhưng lập tức bị hắn vung đi, lúc trước hắn cũng đã kiểm tra qua Huyền Táng, tất cả đều không có gì trở ngại, thậm chí hắn còn lưu lại một tia khí tức chính mình, cuối cùng vẫn là không tìm thấy.



Nguyên Phương thân hình có chút run rẫy, mắt thấy lần này khảo hạch sắp tiến tới, vẫn không có Huyền Táng xuất hiện " Chẳng lẽ hắn trốn "



Nguyên Phương trầm mặc, than nhẹ một tiếng, con mắt chỗ sâu hiện lên tuyệt vọng, nàng tự nhận mình có đa mưu túc trí, thế nhưng có một số chuyện phải cần tới thực lực đi chứng minh, âm mưu đơn giản là phụ đạo.



Chỉ có một bên Tiểu Ma thủy chung là bình tĩnh, chỉ có nó mới biết Huyền Táng con người, giờ phút này vỗ vỗ bã vai Nguyên Phương, ra hiệu không cần lo lắng, hết thảy có nó bảo đảm.



Nguyên Phương nhẹ gật đầu, cơ thể khó thấy hàn băng chậm rãi nổi lên, nhưng sinh sinh bị nàng đè xuống, chậm rãi từng bước đi vào Thiên Cực Tông!.



" Đại thiếu chủ, đến lượt ngài rồi " Một tên mặc bộ quần áo huyền bào y phục cung kính nói.



" Huyền Long, cũng đừng để cho Huyền gia thất vọng " Một tên mặt mủi nhăn nheo tộc lão, toàn thân pháp lực gào thét, chậm rãi nói.



Thiếu niên cười nhạt một tiếng, ánh mắt tự tin vô cùng " Huyền Lân thúc không cần lo lắng, có Phụng Thiên tăng phúc, ta há có thể thất bại "



Huyền Long ánh mắt tự tin, trầm ngâm một chút, cười lạnh liên tục, từng bước từng bước cất bước đi vào Thiên Cực Tông.



Một phía xa xa ngồi trên cự long pho tượng, xung quanh tựa như ảnh hưởng tới thần bí huyền diệu khí tức đại đạo, ngoại giới như có như không cảm nhận bên trong khí tức, Huyền Táng con mắt sáng ngời nhìn chằm chằm đại môn.



" Nguyên Phương đối với khí tức mẫn cảm vô cùng, chắc có thể thành công cảm ngộ, về phần Huyền Long... " Huyền Táng ngắm nhìn đối phương, con mắt có thôi diễn lập lòe.



" Ta chờ mong người dùng tới ta đồ vật đi "



Thời gian tiếp tục như thế phát sinh, bỗng chốc như gần sắp kết thúc một canh giờ đồng dạng, có thể bên trong vẫn không có người thành công cảm ngộ.



" Lần này hẳn là có hai người cảm ngộ thành công " Vô Cực Tử trầm ngâm một chút, mở miệng nói, tứa khắc xua đi bầu không khí buồn chán.



Huyền Táng giật mình, ngoảnh đầu nhìn về phía hắn, nói " Tiền bối cũng không cần đoán mò a "



Có thể càng làm cho Huyền Táng giật mình hơn, thế mà Vô Cực Tử biểu tình như thường, cũng không có tính tình như trước kích động " Nữ tử kia có Băng Linh Hàn Thể, đối với khí tức cực kỳ mẫn cảm, có thể dể dàng câu thông cảm ngộ "



" Về phần thiếu niên Huyền gia kia, có đồ đằng tăng phúc, đối với ngộ tính, thể chất, thiên phú, tâm linh toàn bộ đều tăng lên, siêu việt rất nhiều thường nhân "



Vô Cực Tử uể oải, không có để ý tới Huyền Táng chấn động mãnh liệt, nhàn nhạt nói toạc ra.



" Băng Linh Hàn Thể, ý tiền bối nói không phải là Linh Mị Thể sao " Huyền Táng nghi hoặc, xác định một lần nữa có phải hay không lão giả nói trùng hợp.



Vô Cực Tử trừng mắt nhìn, mặt không biểu tình nói " Cái gì là Linh Mị Thể, ta bình sinh chưa nghe thấy, chỉ có Băng Linh Hàn Thể đối với khí tức vô cùng mãnh liệt "



Huyền Táng trong lòng trầm xuống, tuy lão giả này có chút khoa trương, thế nhưng để hắn sinh ra một loại cực kỳ huyền bí, tựa như thâm uyên nhìn không thấy đáy, giờ phút này như còn một nghi hoặc cuối cùng, nói.



" Chẳng lẽ trên người nàng kiều mị khí chất, là do ngoại vật "



" Đúng vậy, trên người hắn có pháp bảo tản ra khí tức này " Vô Cực Tử nhẹ gật đầu, ánh mắt kinh ngạc nhìn về Huyền Táng, ngơ ngác nhìn.



" Ngươi thế mà cũng biết trên người nữ tử kia ngoại vật khí chất "



Huyền Táng cười ha ha " Chỉ là đoán mò "



Đúng lúc này, thiên địa chấn động bên trong tông môn một đạo quang mang lập tức lóe lên, không những thế, sát na liền có thêm một đạo quang mang hiện lên, trong nháy mắt hai người bên trong thành công khảo hạch.



Chỉ thấy bên trong đó một nữ tử trên thân phát sinh, từng đoàn quang mang từ bia đá truyền vào thể nội nàng, giống như đang có một cỗ lực lượng nào đó tẩy lễ, khí chất băng thiên tiên nữ, càng là có mị hoặc nổi lên, những quang mang này cũng không biến mất, nó tựa như ẩn giấu vào bên trong thể nội nàng, từ từ chuyển hóa tự thân tinh hoa.



Về phía bên cạnh, đúng là một thiếu niên, hắn không có quang mang tẩy lễ hội tụ mà từ trên bia đá phủ xuống một đạo tinh mang hình cầu, bên trong có ẩn chứa phù văn phức tạp dung nhập vào não hải của hắn, nó là truyền thừa một môn công pháp.



Huyền Táng thở dài một hơi, ánh mắt ngắm nhìn nữ tử kia, trầm mặc thật lâu, sau đó hắn lại nhìn về phía thiếu niên, trên ngực của thiếu niên có lập lòe một con phượng hoàng đồ đằng, trên thân khí thế theo đồ đằng vận chuyển mà tăng phúc không ngừng.



" Ta cũng nên đi xem thử, bí mật bên trong là gì " Huyền Táng ánh mắt thâm thúy, nội tâm cũng không phải vì Vô Cực Tử câu nói mà chấn động



Hắn nhìn tới tòa bia đá kia, hết thảy chiếm lấy tâm trí của hắn, bên trong tòa bia đá này, hắn muốn biết vì sao có thể nghịch thiên cải mệnh thánh quang!.


Huyền Thần - Chương #17