Chúa.


Người đăng: thitchuotqueka

Vù vù.

Anh quốc - Luân Đôn. Trụ sở Liên Minh Nhân Loại.

Một chiếc xe bay phi tốc đâm xuyên qua vòng năng lượng hộ vệ rồi uốn lượng một
góc 90 độ lao vút hướng về đỉnh chóp nhọn tòa nhà chọc trời.

Được xem như kì quan nhân tạo đẹp nhất của thế giới, Shield, tòa nhà cao hai
ngàn hai trăm mét này chính là bộ não trông coi mọi sinh hoạt của người dân
nơi đây, mang trong mình nghiên cứu cùng lực lượng an ninh hùng mạnh nhất, nó
đã từng và luôn là biểu tượng hi vọng cho con người thoát khỏi thời đại hắc
ám, một Thánh Địa đúng nghĩa.

Tuy nhiên hôm nay, lại bất ngờ xuất hiện một chiếc xe bay vận hết mã lực phi
hành bên trong.

Xịt xì. ..

Tiếng xe phăng gấp giảm tốc độ vang lên, trong buồng xe người tài xế cắn chặt
răng kéo lấy chiếc cần điều khiển, không gian nơi đây như bị vặn vẹo vô cùng
khó lái, dù có là thợ lái giỏi nhất quân đội hệ chiến đấu cơ cũng phải toát mồ
hôi hột.

Lảo đảo thật lâu, chiếc xe mới tránh thoát một đợt gió lốc cuối cùng tiến vào
hàng lang lộ thiên trên nốc tòa nhà.

Nói là hành lang nhưng càng vào sâu nó càng mở rộng bốn phía mãi đến tạo thành
một bãi giao thông khổng lồ đầy ấp các loại thiết bị máy móc vận chuyển qua
lại.

Chuyển ngoặc liên tục các ngã rẽ, chiếc xe mới thận trọng dừng lại ở một bãi
đất rộng lớn, khắp nơi đều là chiến hạm, phi cơ, phi thuyền khổng lồ.

Vuốt trên trán một vệt dài mồ hôi, trung niên lão tài xế vẫn nghiêm nghị vẻ
mặt kéo nhẹ cần gạt mở cửa khoan hai mới từ tốn đi ra.

Bên ngoài quan sát đến cửa xe chợt mở, hai hàng gần 10 người lính ăn mặt quân
phục hùng tráng đi đầu bước hai bên nghiêm nghị xếp hàng thẳng tấp.

Theo sau, một đôi áo blu trắng dè dặt lấp ló lú đầu đi ra, Nam dáng người có
phần cao gầy, da trắng tóc nâu xoăn, đặc biệt đôi mắt màu lam nhạt lấp lánh có
thần nhưng lại bị một cặp kính cận dày che lấp, nữ thân hình bốc lửa, lỗi lõm
kinh người, tóc vàng xõa ngang vai, có phần nhút nhát nắm lấy góc áo người nam
đi trước.

"Tiến sĩ Neil, đây là Shield trong truyền thuyết sao, thật hùng vĩ còn hơn cả
phim ảnh."

Âm thanh mang theo sự sỡ hãi nhưng đa phần càng hơn là sự hiếu kì của cô gái,
giật giật mép áo đồng bạn hỏi nhỏ.

Tiến sĩ Neil nghe thấy hơi hơi nhíu mày trầm giọng:

"Trợ lý Jessen, nơi đây không phải lúc bàn luận, cố hoàn thành nhiệm vụ giáo
sư giao cho rồi trở lại từ từ nói."

Nhìn vẻ mặt tức giận phòng má của tiểu trợ lý Jessen, tiến sĩ cũng bó tay,
đúng là nghé con không sợ mà, cô nàng này nếu ở bên ngoài chỉ cần nói ra lại
lịch thôi cũng có xếp hàng dài đi theo phục vụ nhưng hôm nay hoàn toàn khác,
nơi này một quan chức bình thường cũng hoàn toàn có thể đè ép ông nội nàng thở
không được nói chi là người bọn họ sắp gặp.

Trong lòng tiến sĩ khi vừa tiếp nhận nhiệm vụ chính là cực kì hâng hoan vì sắp
được thể hiện nhưng từ khi nghe phải tháp tùng cùng cô nàng này, hắn chỉ cầu
may có thể bình yên rời khỏi.

Được bao bọc bởi quân đội đưa vào một buồng thang máy tự động, cả hai cùng
nhau tiến vào phòng hợp Liên Minh Nhân Loại, hay đúng hơn có một tên gọi khác:
nhà của Chúa.

Truyền thuyết kể rằng khi con người đứng trên bờ vực của diệt vong, Chúa đi
đến thế giới này, họ mang theo sức mạnh phi phàm tay cầm Cột Trụ chống lên bầu
trời, vạch ra mây đen, đem lại hòa bình cho thế giới.

Theo như lịch sử ghi chép, có tổng cộng 108 vị Chúa tương ứng đến tận ngày nay
108 quốc gia, mỗi nơi đều có một vị thần linh thờ phụng trong lòng, và Chúa là
trường sinh bất diệt. (các nước phương Tây cổ gọi là chúa, bên đông gọi là
Thần, nên có thần linh thờ phụng. )

Cố nén lại cảm xúc cả hai vị tiến sĩ và trợ lý trẻ đi qua cánh cổng rộng lớn
bước vào trong phòng, nơi đây vô cùng xa hoa lộng lẫy, trên tường treo đầy các
bức họa danh gia từ ngàn năm trước để lại, phỉ thúy kim cương sáng lấp lánh
trên từng chiếc ghế.

Một chiếc bàn dài hình chữ nhật bằng cẩm thạch màu tím tuyệt đẹp nằm chính
giữa.

Trên đó đã có vài người ngồi, phần lớn đều là những khuôn mặt già nua xa lạ,
chỉ có hai vị tổng thống và đại tuớng quân Anh quốc đang giữ chức hiện giờ là
bọn họ có thể nhận ra, tuy nhiên hai vị đó có vẻ địa vị không phải rất cao khi
vị trí có phần xa cách với ghế trung tâm.

" Ra phía sau lưng tổng thống đứng đi, nhớ đừng có nhiều chuyện."

Lão tài xế gằn giọng nhắc nhở, nhất là ánh mắt rõ ràng nhìn chằm chằm vào tiểu
trợ lý.

Tiến sĩ hiểu liền gật đầu đáp ứng:

"Vâng thưa đại tá, hai thầy trò chúng tôi đã biết."

Dặn dò kĩ càng, lão tài xế mới hài lòng nghiêm nghị dặm chân đều rời khỏi, bên
kia Tổng thống như cũng nhận ra sự có mặt của hai người bọn họ gật đầu cười
mĩm một cái mới quay lại bàn chuyện tiếp.

" Đi thôi."

Tiến sĩ xiết chặt va li trong tay bước đến.

Phía bên trái ghế số 3, một cụ già râu tóc bạc phơ ăn mặt quân trang, trên
ngực là lấp kín bởi đủ loại huy hiệu phát sáng, đếm thôi cũng làm tiến sĩ nuốt
nước bọt không ngớt, đang ồm ồm nói:

"Hừ, Số 1 à, ta đã nói với lão nên thay đổi cách suy nghĩ đi, thực sự chúng ta
ngày một phát triển nhưng nói đến thực lực "bọn chúng" cũng ngày một khủng bố
hơn, cuối cùng chỉ là hi sinh vô ít."

Phía đối diện bên dãy ghế phải, cụ già ngồi phía trên cao nhất, gần với trung
tâm nhất lên tiếng:

"Chẳng lẽ chờ chết sao, Ngài cũng đã nói kết giới đang dần suy yếu, rất khó
đoán trước được khi nào sẽ tan vỡ, kế hoạch không thể tạm dừng."

Đùng.

"Các người có biết bao nhiêu thuộc hạ của ta đã mất mạng rồi không, người lính
là phải trên chiến trường hi sinh chứ không phải vô ích thế kia"

Số 3 giận dữ đập bàn quát làm cả tiến sĩ và trợ lí giật mình hoảng sợ, bọn họ
như tiến vào tân thế giới khác vậy, chiến tranh? Thời đại này còn có sao,
chẳng phải chỉ có mối nguy hại từ thiên nhiên hay sao?

Như lạc vào sương mù nhưng nơi đây vẫn không có chỗ cho bọn họ nói chuyện đành
nín thở lắng nghe.

"Từ từ nào Số 3, ông cũng biết nổi khổ của chúng tôi mà, chiến trường? chiến
đấu cơ chỉ cần cất cánh thì Huyết tộc sẽ xuất hiện, tử thương càng thảm trọng
hơn mà thôi."

Ngồi đối diện Số 3 là một lão ông rất phong độ trí thức, nhẹ nhàng nhấp ngụm
trà mới đặt ly xuống khuyên giải.

"Được rồi, mọi chuyện chúng ta đã thương lượng kĩ tại sao cứ nhắc kế hoạch Ziz
hoài thế, Lão Năm sao còn chưa đến, ngài sắp tỉnh rồi đấy."

Như chưa nguôi giận nhưng Số 3 nghe đến câu cuối chỉ có thể hầm hừ, đúng lúc
này cửa lớn lại chợt mở, một ông lão lưng hơi gù, mặt bị một lằn xẹo dài cắt
ngang mắt trái, mệt mỏi chống gậy bước vào.

"Thân già ta cũng đến rồi đây, chỉ có mấy lão mới sung sướng ngồi trong nhà
với con cháu thôi, thế mà còn ở đó nói này nọ cho được, khụ khụ."

Số 2 thấy thế thì cười to an ủi:

" Hắc hắc, ai biểu tên nhóc như ngươi còn có thể đi lại được, thân già bọn ta
mà bước ra chắc gãy đôi cả."

Một lão đầu gần 80 tuổi trở lên bị kêu bằng nhóc thực sự là chuyện cười lí
thú, nhưng đổi lại Số 5 không hề chú ý cách xưng hô mà đi thẳng đến vị trí của
mình ngồi xuống tĩnh tọa.

Không khí chợt trùng lắng yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng thở dốc của hai người
trẻ tuổi đan xen cùng tiếng quả lắc đồng hồ trôi qua.

Cót két. ..

Tiếng động phát ra từ cánh cửa nhỏ ở giữa phòng gần chiếc ghế trung tâm chợt
mở, nhưng ngoài sức tưởng tượng lại là một cô gái trẻ đẹp bước ra từ trong đó,
mái tóc vàng ươm trải dài tới tận sóng lưng, chiếc áo ngủ màu hồng phần mỏng
mang che lấp thân lình lòi lõm như ẩn như hiện, khoát hờ trên vai áo choàng
lông thú rộng lớn điểm đất, kim sắc tròng mắt lấp lánh tạo nên một vẻ đẹp thần
thánh mà ai ngắm nhìn cũng phải say đắm.

Cả tiến sĩ cùng trợ lý đều trợn mắt thật to chứng kiến người thiếu nữ này, quá
trẻ quá đẹp, chẳng lẽ đây chính là Chúa thực sự trong lòng bọn họ.

Hoàn hảo không thể chê vào đâu được.

Mảnh mai bóng dáng là thế nhưng từng bước đi tạo nên một luồng khí tràng uy
nghiêm đè nén toàn bộ người có trong phòng, càng đến gần tất cả đều không tự
chủ cuối đầu không dám nhìn thẳng.

Phụt.

Tiếng áo choàng phủ phụt xuống ghế dài, rồi một giọng nói trong trẻo trầm bổng
vang lên:

"Đã đủ, ta cần những báo cáo về Hư Nghĩ thế giới."

Không hề chào hỏi, không hề dong dài, người thiếu nữ trẻ tuổi như chẳng hề
quang tâm mấy lão già khụ kia mà ngước nhìn về phía cuối cùng dãy ghế hỏi.

Tổng Thống Anh quốc uy nghiêm hình tượng lúc này lại lộ ra có phần luống cuốn
đứng dậy hồi đáp:

"Dạ vâng thưa ngài, các kết quả nghiên cứu đều đã có. Tiến sĩ Neil."

Nghe tới tên mình, tiến sĩ lập tức đứng thẳng lưng vội vàng lấy tập tài liệu
đả chuẩn bị kĩ lưỡng to rõ đọc:

" Theo như điều tra từ cục an ninh, 7h sáng ngày 1/4/2017 một luồng sáng kì bí
xuất hiện khắp nơi trên thế giới, đã hút "linh hồn" rất nhiều người vào trong
đó, thống kê lại: 100% người dưới 12 tuổi đều vô tác dụng, còn lại bất kể nam
nữ đều áp dụng với tỉ lệ một phần ba bị thôn phệ mất đi thần trí.

Cùng ngày hôm nay vào 10h ngày 1/4/2017, mọi người đều người đều tỉnh lại, họ
nói về một thế giới game hoàn toàn mới mang tên Hư Nghĩ.

Kết quả khám tổng quát nạn nhân thì hầu như người trẻ tuổi đều bình thường,
nhưng chỉ riêng. . . ."

Nói tới đây tiến sĩ hơi ấp ưng như phải nói một điều hết sức hoang đường: "Chỉ
riêng những người trên 50 tuổi đều có dấu hiệu của tế bào trẻ hóa, tăng tốc độ
sản sinh tế bào."

Lách. . . tách.

Tiếng ly chén va chạm cùng âm thanh siết chặc thanh nắm ghế gây nên.

Thấy có vẻ bất thường, tiến sĩ hơi ngẩn đầu dòm nhó xung quanh mới phát hiện
các vị quan chức tối cao đều ửng hồng vẻ mặt kích động khiến hắn hoảng sợ một
lần nữa cuối người đọc tiếp:

"Theo thông tin từ các quốc gia khác phản hồi về thì có một vài trường hợp đặc
biệt như thiếu niên Diệp Mộc Vũ từ Nhật Bản có thể chất thay đổi biến cường
hơn 12% ban đầu, đối chiếu với người khác hóa ra điểm nghi vấn lớn nhất chính
là từ đẳng cấp trong game, cậu bé vượt trước rất nhiều người tiến cấp 3."

Bài diễn thuyết kết thúc nhưng âm thanh vẫn còn vang vọng, một lúc sau thiếu
nữ tóc vàng mới lên tiếng phá vỡ trầm mặt:

"Tốt, các cô cậu để lại tài liệu, đã có thể ra về."

Như được đái xá, Tiến sĩ cùng trợ lí Jesse thở phào may mắn bước theo chân
Tổng thống cúi chào lui ra cổng.

"Lần này hai cháu làm rất tốt, giúp ta gửi lời cám ơn đến giáo sư."

Thụ sủng nhược kinh khi được Tổng thống vỗ vai khen ngợi, Tiến sĩ Neil khiêm
tốn vài câu mới theo chân lão tài xế trở lại xe bay.

Trước khi lên xe đại tá thổi ra một ngụm thuốc nhắc nhở mới đóng lại cửa:

"Thế nào, được gặp Chúa tuyệt không, thật ước ao mấy đứa, nhưng nên nhớ tất cả
những gì đã nghe thấy chính là bí mật tối cao của quốc gia, không được phép
truyền ra ngoài."

Rầm, xì xì. . . xe bay cất cánh lướt đi xa qua những ngõ ngách lắc léo nào
biết giờ này bên trong căn phòng tối cao kia lại diễn ra cuộc tranh luận dữ
dội.

"Là lời tiên tri! cuối cùng cũng đã đến."

Số 5 kích động nghẹn ngào bật thốt, nhưng đối diện hắn số 4 lại ra vẻ đăm
chiêu hơn nhiều, xoay xoay trong tay hòn thủy tinh phỏng đoán:

"Chưa chắc, chỉ mới là một nhóm nhỏ đi vào không thể nói lên đều gì, tái sinh,
Huyết tộc cũng có thể làm được đều này."

"Hừ, chính ngươi chết nhát thì có, nếu bọn chúng có thể ảnh hưởng được xuyên
qua kết giới thì Á Tinh kỷ nguyên đã kết thúc từ lâu."

Bên cạnh, Số 3 cũng ồm ồm ủng hộ:

"Được, cứ tạm quản Ziz lại đi, quân đội sẽ đi đầu tìm hiểu Hư Nghĩ."

Nổi nóng Số 2 lên tiếng phản bác:

"Không được, kế hoạch sắp hoàn thiện chúng ta không thể đơn giản bỏ lỡ được."

Người nói người phủ định hai bên cứ liên tục qua lại không ngừng nghĩ, mãi cho
trên đài cao vang lên tiếng nói du dương:

"Oáp, bọn nhóc các ngươi sau lần nào đến nhà ta cũng ôm xồm cả vậy, tin không
quẳng hết cả đám qua cửa sổ giờ."

Nếu tiến sĩ còn ở đây chắc phải chấn kinh đến há hốc mồm vì thế giới quan sụp
đỗ, vị Chúa uy nghiêm giờ chỉ còn lại vẻ mặt buồn ngủ như bao cô gái mới lớn
giận dỗi khi bị làm phiền.

Tuy nhiên như đã quen thuộc, số 1 vẫn kính cẩn đáp:

"Vâng, xin lỗi ngài, nhưng chuyện này quá quỷ dị."

Lại ngáp một cái dài, cô gái tóc vàng đưa tay vào không khí vẫy vẫy:

" Quỷ cái đầu bọn mi á, cả một đám đều là quỷ cả rồi cứ chấp nhất sinh mạng,
thôi đi ra cả đi, cứ để mọi chuyện tự nhiên xảy ra, các ngươi chỉ cần làm an
ủi người dân thôi, ok."

Ly kì tập hồ sơ của tiến sĩ đột nhiên từ trên bàn bay về trong tay của cô gái
tóc vàng, xong nàng ta lại lười nhác đứng dậy đi.

Cả phòng hợp không khí thuốc súng chiến tranh tan rã không còn, chỉ còn là
những nụ cười khổ trên khóe miệng của các vị lãnh đạo tối cao mà thôi.

P/s: Á Tinh 2017, các nước tư bản không ngoại lệ đều bầu tổng thống cho dễ
viết nhá...


Hư Nghĩ Phá Thiên - Chương #9