Người đăng: quanlamthiendia
Mỗi khi nhìn lên bầu trời ,Lăng Thiên lại nặn nặn trán mình.Cảm giác đầu thật
là mờ mịt,một tương lai không sáng nạn gì,phảng phất cuộc sống không còn chút
động lực nào cả.
Trong cuộc sống thực tế Lăng Thiên sinh ra và lớn lên trong một gia đình rất
là bình thường,cha mẹ thì làm công ,dứoi có một em trai.
Cũng giống như bao sinh viên khác 4 năm đại học ra trường rồi xin việc
làm,cuộc sống đần đần độn độn học xong ra trường xin việc.Đáng tiếc cuộc sống
không như mong muốn,mới ra trường chưa được tháng việc làm chưa xin được thì
bạn gái báo chia tay.
Bạn gái Lăng Thiên tên Trương Lam học một trường đại học Văn Nghệ Hà Nam,còn
Lăng Thiên Học đại học Thanh Hoa,2 người đến với nhau từ Đại 2 nhưng khi ra
trường thì Trương Lam đã được nhận vào làm một công ty giải trí lớn,còn Lăng
Thiên thì vẫn luẩn quẩn ngòai khu vực tuyển việc làm.
Cuộc sống là thế đó bây giờ sinh viển ra trường thất nghiệp ngày càng nhiều
Lăng Thiên cũng chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi,chính mình cũng chả có chí lớn
gì chỉ mong cuộc sống tốt nhưng học xong 4 năm đại học chỉ nhận được tấm bằng
thật thất vọng cha mẹ.
Hôm qua Lăng Thiên có gọi cho gia đình báo về nhà,nhưng cuộc sống bây giờ thật
sự là không có một chút hy vọng nào,Lăng Thiên thật là cảm thấy hối hận trong
4 năm rồi,đáng tiếc cuộc sống bây giờ không có thuốc hối hận.Sau một hồi Lăng
Thiên quyết định ở lại vài hôm không tìm được việc thì về quê theo mẹ giúp
cuộc sống trong nhà chứ cuộc sống thành phố không tiền không bằng cấp giỏi
trình độ tốt thì chỗ ăn chả đủ.
Mở cửa ra,tìm được tệp hồ sơ cố lết một thân vest đã cũ ,bố vest được mua khi
mới quen Trương Lam,đáng tiếc cảnh còn ngừoi đã đi mất.
Đi vào khu việc làm,dày được các biển quảng cáo tìm việc làm kèm theo những
tiếc mời chào,đáng tiếc khi nhìn tấm bằng của mình Lăng Thiên cũng chỉ ngậm
ngùi đi kiếm chỗ khác.
……………
Đi cả buổi vẫn chưa tìm được công ty nào nhận.
Ngậm ngùi mang bộ hồ sơ đã nết vào một khu vực ăn trưa, sờ túi còn mỗi ba trăm
đồng cuối cùng Lăng Thiên cảm thấy mình đúng là trời tuyệt đường người mà,sống
ở thành phố ba trăm đồng sinh viên cũng chỉ đủ ăn một tuần thôi.
Gọi một suất cơm,cố nhuốt cho hết,lấy sức chiều tiếp tục tìm việc làm.
Buổi chiều đi dọc khu việc làm đáng tiếc chỉ đa số là công việc dàng cho làm
thêm sinh viên,đã thế còn không đủ cả tiền chi cho ăn ở.Dứt khoát không làm
bước chân quay trở về phòng trọ của mình.
Phòng trọ Lăng Thiên thuê tuy hơi lộp rộp nhưng thành phố là như thế,tấc đất
tấc vàng mà làm thế nào được chỉ 14m2 đã mất tám trăm đồng mỗi tháng rồi.
Hàng tháng cha mẹ gửi cũng chỉ có hai nghìn đồng thôi.trừ ăn ở của chính mình
còn phải đưa bạn gái đi chơi nữa.
Phòng trọ ngoài cái giường và tủ đựng quần áo cũng chỉ có mỗi chiếc laptop đã
sửu dụng 4 năm là đáng giá nhất.vì mau chiếc laptop này mà cha mẹ đã phapr gom
góp đủ tiền để mau cho chính mình từ năm nhất.
Bật máy tính lên vào Qq ngồi chat với bạn bè một lúc đáng tiếc giờ này ra
trường rồi ai ai cũng bận cả.
4 năm học Lăng Thiên cũng chả học được bao nhiêu,thời gian rảnh đa số rành cho
online và võng du.
Qq xong chính mình đi rèn luyện một lúc,tuy là dân võng du nhưng Lăng Thiên
chưa bao giờ bỏ qua thời gian rèn luyện chính vì vậy khổ người cũng không tệ
,cao cũng tầm 1m75,
………………
Bữa tối xong lại chính mình ra ngoài sân thượng ngồi,cuộc sống ngày nào cũng
như vậy.Thời gian trôi qua thật nhanh đêm đen hắc chính mình cầm một ly nước
chăm cahưm vào mấy bộ kiếm hiệp của kim dung,mấy năm nay công nhgệ phát đạt
dẫn dến các bộ phim từ kim dung ra liên tục.
Xem một hồi mà cảm thấy thật sự rất thất vọng,tại sao cô cô lại có vẻ mặt bánh
bao thế kia không biết,mới vài tháng trước má Vu cho bộ đông phương bất bại là
nữ xuyên tạc đã không chịu nổi rồi.
Sang bây giờ tiểu long nữ lại như thế này,Lăng Thiên thật sự muốn thảo cái
thằng đạo diễn mấy…cảm giác như có mấy con quạ bay ngang trên đầu…..
Xem một hồi thật sựu cảm thấy rất nhàm chán.chính mình định cất máy đi ngủ thì
một hồi quang đoàn từ trên không trung lao thật nhanh như sao băng hạ xuống
trên đầu Lăng Thiên.
Ni mã…. Sao băng…thiên thạch….trong đầu chỉ kịp nghĩ được như vậy !
Nửa giờ sau…
Lăng thiên tỉnh lại,đầu tiên thấy đầu vẫn ong ong…ta ở đâu vậy ?
Chưa chết sao ??
Chưa…sau khi tỉnh hồn lăng thiên kiểm tra thân thể vẫn chưa thấy gì…
Bỗng nhiên một đoàn tin tức trong đầu,Lăng thiên ngơ ngác tỉnh lại mặt đày
không dám tin nữa.
Hơi suy nghĩ một chút trước mặt hiện ra một đoàn hào quang to khoảng chừng nửa
mét,lộ ra ánh sáng quang hoàn đầy thần bí yên tĩnh.
Này tin tức kết hợp với quang hoàn để cho Lăng thiên không thể không tin tưởng
kì ngộ bỗng nhiên lại đến với mình.
Hóa ra quang hoàn kia gọi là Hư Giới chi môn,nó là con đường liên kết tất cả
các giới,vị diện.Đơn giản nói quang hoàn kia là do một cái ngọc trụy nó không
biết vì sao sinh ra ,chỉ biết có khả năng xuyên qua các thế giới bất đồng.
Qua tin tức lăng thiên biết các thể giới có thể thật có thể hư,tại thế giới
này nó là hư ảo tại giới,vị diện khác thế giới đó có thể là thật.quang đoàn có
thể căn cứ tin tức tìm đến các thế giới đó hoặc xuyên toa đi các giới chưa
biết.Ngoài ra còn một số công năng khác nhưng trong quá trình xuyên qua mất
dần năng lượng nên không thể khởi động.
Xuyên qua các giới cũng yêu cầu năng lượng,có thể là linh khí, tiên khí ,thần
khí,ma khí….khi liên kết vị diện sau thì không cần năng lượng cũng có thể ra-
vào.
Hoàn hồn sau Lăng Thiên Biểu tình thập phần quái dị.đây là trời không tuyệt
đường người nha-bản thân muốn nghịch tập rồi…hahaha
Nhìn trước mắt quang đoàn rất thần bí Lăng thiên tay run lên rất là mất tự
nhiên.
“không có tiền đồ nha,thật sựu là không có tiền đồ”
Lăng thiên tự mắng thầm mình một tiếng.có bàn tay vàng như thế lo gì tương lai
cơ chứ.4 năm đại học suốt ngày võng du tuy rằng biết trước mắt đã liên thông
một vị diện nhưng thật sự chưa biết đó là nơi nào có phải dị giới không.
Quyết định trước khi xuyên qua phải chuyển bị một ít đồ dừng phòng bị..tuy
rằng xuyên qua có thể chạy ngay được,nhưng vẫn phải đặt một ít đồ dùng.
Nghĩ dến đó Lăng thiên ôm chiếc laptop đời cổ của mình lên ngay baidu tìm kiếm
các loại đâm phục phòng bị đồng thời đặt một bộ.
Đáng tiếc bi kịch lại xảy ra..
Còn ba trăm đồng ăn mất 50 đồng rồi còn đâu ra tiền đủ để đặt cơ chứ,tạm gác
lại việc đặt đồ.
Mà đúng rồi chả phải còn chiếc camera sao…
Nghĩ vậy Lăng Thiên quyết định trước xem phong cảnh vị diện này trước xem thế
nào.
Lăng thiên lấy một chiếc cần sau buộc camera vào rồi đưa qua quang đoàn đảo đi
đảo lại tầm 2 phút sau Lăng Thiên rút lại bật camera lên.
Hình ảnh thật sắc nét,đầu bên kia là một ngọn núi quay sang góc đần dần hiện
ra một thôn trang cổ đại ngày xưa.
Tuy chưa xác định được là vị diện nào nhưng qua nhà ở thôn trang có thể rõ dây
là một thôn trang cổ đại độ nguy hiểm cũng không cao, nên Lăng Thiên dự định
xuyên qua một hồi xem sao.