2:tam Quốc


Người đăng: quanlamthiendia

Sửa sang lại quần ào,Lăng Thiên mở Hư Giới chi môn bước chân vào đó.Bước qua
giới môn đập vào mắt là một màu xanh ngắt cỏ xanh không khí thanh mát nhẹ
nhàng,phía xa xa là một thôn trang cổ đang đập vào những làn khói.
Có thể xác định nơi này thời gian với hiện thực khác nhau.hiện thực đang là
nửa đêm còn nơi này đang là xế chiều,vội vàng đi vào nơi thôn xóm thì bỗng
nhiên có mấy phụ nhân từ trong thôn đi ra.
Lăng thiên vội tiến lên hỏi thăm,đáng tiếc chưa kịp tiến lên thì mấy phụ nhân
đã chạy đồng thời hô lên.
Cùng lúc đó trong thôn xóm cũng chạy ra mấy tráng hán .Lăng thiên đồng thời mở
ra Hư giới chi môn chui vào trong đó.
Trở lại phòng thuê Lăng thiên Cũng chin vào trong giấc ngủ mĩ mãn với những
giấc mơ thật đẹp về tương lai.
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy,thay quần áo sửa sạng đoàng hoàng Lăng thiên quyết
định trở lại thôn xóm hôm qua,căn cứ vào mấy tráng hán hôm qua có thể xác định
thôn xóm không có võ công hay là cái gì gây nguy hiểm cho hắn.
Trên thực đều dựa vào Lăng thiên có thể điều động Hư giới chi môn ra trước mặt
và vào đó thoát ngay không phải chờ lâu,trừ khi gặp cao thủ như võ lâm cao
thủ,tu tiên vị diện.
Quần áo giản dị một bộ thể thao kem theo giày adidas 100 đồng.Lăng thiên bước
chân vào Hư Giới.
Xuyên qua vẫn cảnh trước mắt nhưng lại là buổi trưa.Bước chậm đến thôn nhỏ phí
trước,lần này Lăng thiên thấy rõ hơn phía trước có vài lão nhân và một vài phụ
nhân đang làm việc nhà.Bước vào trong thôn Lăng thiên Bước vào một lão nhân
gần nhất.
“ Lão bá Xin cho hỏi nơi này là nơi nào?”
Lăng thiên vội hỏi.
“Nơi đây là Triệu gia thôn,vị đại nhân sao qua đây?”
Lão bá vôi trả lời.
Có lẽ do quần áo cùng với cách ăn mặc quái dị làm cho lão bá tưởng nhầm Lăng
thiên là quyền quý.
“Tại hạ Lăng thiên đi lạc qua đây ,các vị trong thôn có thể cho xin bữa cơm?”
Lăng thiên vội hỏi.
“Lão hủ triệu đạt.công tử mời vào.” Lão nhân nói.
Đi theo triệu lão vào trong nhà.Lang thiên để ý qua thấy được người đan thuần
chất phác thời cổ đại thấy được cuộc sống ngày xưa không giống cuộc sống hiện
đại.
Ngồi trong nhà triệu lão,rất nhanh lão triệu dọn cơm canh lên.
“lão hủ có một mình không đi săn bắn được, nhà không có gì ăn công tử ăn tạm”
Nhìn bữa cơm triệu lão nói.
“không có gì ạ ,nơi rừng núi thế này gặp được triệu lão giúp là tốt lắm ạ”Lăng
thiên vội trả lời.
Cơm nước xong xuôi Lăng thiên vội bắt chuyện hỏi thăm quanh đây cùng với một
số tin tức.
Qua Triêu lão nói thì bây giờ là Đông Hán tháng 5 năm 188.Triệu gia thôn các
trai tráng thì đi săn bắn buổi tối mới về còn trong là chỉ có phụ nhân và lão
nhân trẻ nhỏ.
Lăng thiên vội xin phép nghỉ ngơi trưa.trong phòng lão triệu Lăng thiên mở Hư
giới chi môn ra vội trở về thuê phòng,
Khi nhìn qua đồng hồ thì Lăng thiên cũng giật mình khi so sánh biết được thời
gian bên kia so với bên này là 6 :1
Bên kia vị diện là 6 giờ bên này là 1 giờ,bật máy tính lên vội vàng tra qua
thì biết được đây là tam quốc
.Hiện tại trương Giác đang nổi nên khởi nghĩa khăn Vàng đã được 4 năm nhưng
đang bị triều đình chấn áp cũng sắp đi vào chung kết rồi.
Năm sau thì Hán Linh Đế băng hà cũng chính là tam quốc mở ra.
Xem xét đến đây lăng thiên có ý tưởng tranh bá thiên hạ,ai không nghĩ đến là
bá chủ ,tranh bá thiên hạ làm thiên tử -hưởng hậu cung 3000.Tuy rằng không mở
hậu cung gì đó thì cũng có thể hấp thu khí vận duy trì mở ra vị diện tiệp
theo.
Nghĩ vậy Lăng thiên ra khỏi phòng cầm nốt 250 đồng cuối cùng vội ra cửa hàng
mua vài loại chai lọ thủy tinh,bật lửa,bình dạ quang cho vào bao vội trở lại
phòng.
Bước vào trong Giới môn trở lại phòng triệu lão hỏi han một hồi.Lăng thiên
quyết định khơi nghiệp từ đây.
Buổi tối Lăng thiên thấy được các trai tráng trong làng trở về kèm theo một
con lợn rừng thật to,trong làng trai tráng cả thôn cũng tầm 80 người.
Ăn tối xong lăng thiên nói cho triệu lão về tối hôm trước mình vào đây gặp qua
vài phụ nhân rồi bị mấy tráng hàn đuổi đi,triệu lão liền giúp Lăng thiên đi
qua giảng lại.Ban đêm Lăng thiên lại hỏi qua tên các trai tráng trong
thôn,đồng thời cũng giật mình khi biết được một người trong đó là Triệu Vân
cũng là ngừoi trong thôn tuy nhiên đi học nghệ nơi khác chưa trở về.
Trở lại phòng ngủ Lăng Thiên cầm một chiếc bật lửa đi qua tìm triệu lão.Khi
nghe qua Lăng thiên nói thì triệu lão cho biết đồ vật này đáng giá rất
nhiều.đồng thời còn cho biết muốn bán được giá cao thì phải đi thành trấn cánh
đây 30 dặm.Lăng thiên nhờ triệu lão giúp mình triệu tập đinh tráng trong làng
giúp đưa đi đồng thời trả thù lao.
Trong thôn người dân biết được hộ tống Lăng thiên lên đường đống thời trả thù
lao rất cao cũng rất là cao hứng.Hiệu quả như vậy cũng là do triệu lão là
người rất được mọi người quý trọng trong thôn.
Buổi trưa Lăng thiên cùng các đinh tráng trong thôn khởi hành..đi cùng lăng
thiên có tổng cộng 30 người.đi mất 2 ngày cuối cùng đến trong trấn.qua dò hỏi
biết được một tiệm trong trấn.
Lăng thiên mang theo bật lửa vào trong tiệm dò hỏi xem bao nhiêu.
“Vị khách quan này thỉnh tôn tính đại danh”
Chủ tiệm nhìn qua Lăng thiên sau 30 người thì cũng không dám làm càn vội tiếp
đón.
“Tại hạ họ Lăng tự nhất chữ Thiên đi qua đây có bảo vật muốn bán lấy lộ phí
qua đường”
Chủ tiệm nghe vậy cũng xem lại bảo vật,Nhìn xem công dụng của bật lửa chủ tiện
cho ra giá 500 lượng hoàng kim nếu tử đương.
Lăng thiên đương nhiên là tử đương một chiếc bật lửa mà thôi.
Chủ tiệm nghe vậy vội gọi 2 tiểu nhị vào kho khiêng ra 1 rương gỗ.Lăng thiên
mở rương ra xem xét bên trong toàn là vàng,ước chừng cũng khoảng 20 kg.
Gọi 2 tráng hán triệu gia thôn vào khiêng về,trên đường trở về cũng không gặp
trắc trở gì.Về đến triệu gia thôn Lăng thiên gọi triệu lão vào đồng thời cũng
nhờ triệu lão khuyên việc kêu gọi đinh tráng trong thôn làm hộ vệ.
Sáng hôm sau triệu lão gọi Lăng thiên ra đồng thời trước nhà triệu lão cũng
tập hợp đủ 80 người,tất cả là thanh niên trai tráng trong làng.
“Các vị tại hạ qua đây cá vị cũng biết tại hạ dự định tại thôn cư trú một thời
gian nên cần hộ vệ ,tại hạ đồng ý chu cấp toàn gia những người làm hộ vệ đồng
thời cũng giúp đỡ triệu gia thôn an ổn,các vị đồng ý gia nhập ?” Lăng thiên
nói.
“Chúng ta đồng ý” mọi ngừoi đồng thanh trả lời.
“tại hạ bây giờ cần xây dựng trang viên ,các vị đi chỗ triệu lão lấy 20 lạng
hàng kim đi mua các vật liệu đồng thời giúp xây dựng bao quanh triệu gia
thôn.”
Xong việc Lăng thiên vội trửo về hiện đại kèm theo là 2khối hoàng kim.ước
chừng nửa cân.
Về tới phòng trọ nhìn đồng hồ đã gần chiều tối.Lăng thiên cho hoàng kim vào
trong túi sách rồi đi ra tiệm và Phúc Ký,tiệm vàng to nhất trong thành phố
này.
Bước vào tiệm Lăng thiên đi qua một nhân viên nữ.
“Hoan nghênh quang lâm,bên tiệm có thu mua hoàng kim.Không biết khách quan cần
gì ạ?” Nhân viên hỏi.
“Lão bản của các ngươi có đây không” Lăng thiên khoát tay nói.
Nữ nhân viên sửng sốt nhưng cũng rất nhanh phản ứng lại “Ngài chờ ,ta đi thỉnh
lão bản”
Nữ nhân viên nói xong liền đi lên lầu 2,một lúc sau bỗng thấy một vị mập mạp
mặt chữ phúc từ trên lầu đi xuống.
“tại hạ Điền bất dịch quản lí điếm này,” Điền Bất Dịch mặt cười hớn hở hỏi
thăm.không chút nào mất mát,có thể đi đến đây ai lại mua bán ít.
Lăng thiên cười nhạt nói: “ Lăng thiên”
“Không biết Lão ca giúp được gì cho lão đệ”
“Điền quản lí quý điếm gia như thế nào?’’Lăng thiên cười nói.
Đồng thời cũng lấy 2 căn hoàng kim đưa cho Điền quản lí.
“Lâm lão đệ có chứng từ” Điền Bất dịch mặt tươi cười hỏi.
“Không có” Lăng thiên thẳng thắn nói.
“Cái này hơi khó nha.bây giờ giá hoàng kim……” Điền bât dịch mặt hơi nhăn nói.
……………………….
Từ Phúc Ký tiệm Vàng ra.lăng thiên trong tài khoản có thêm 30 vạn,tuy rằng chỉ
là khở đầu nhưng cũng là một khởi đầu tốt đẹp.
Có Hư giới Lăng thiên không cần để ý đến tiền bạc àm là sống tiêu dao tự tại
,trường sinh.
Qua cây rút lấy 10 vạn đồng thời chuyển khoản 10 vạn vào tài khoản ba.
Chưa đầy 5 phút Ba đã gọi hỏi tiền ở đâu ra.Ba Lăng việt,là ngừoi đoan chính
hào sảng làm nông dân qua rất là chất phác.
Lăng thiên đâu dám nói thật.
Chỉ nói “ Ba,tiền này nhi tử với hội bằng hữu góp vốn làm ăn mấy tháng gần đây
công ty kiếm được hợp đồng nên được chia tiền”
“ Cũng giữ lại chút tiền tiêu chứ,trong nhà không thiếu tiền mà”
Lăng việt nói.
“Ba,con vẫn còn.ba giúp mau đồ cho đệ đệ đi học cùng với mau ít đồ bổ mà
ăn.Cuối tháng con về” Lăng thiên vội trả lời lại.


Hư Giới Chi Môn - Chương #2