Bái Sư


Người đăng: hq15111993

Vừa xuất hiên YY chính là nhào vào lòng Hạo Thần cọ cọ làm nũng, rất có tính
ỷ lại Hạo Thần, đáng yêu vô cùng.

Hạo Thần thấy cũng là vui vẻ vuốt ve yy cái đầu nhỏ,

Bỗng như là nhớ ra gì đó Hạo Thần quay đầu nhìn ngó xung quanh hô lên " lão
nhân...lão nhân ngài ở đâu " khiến yy cũng ngơ ngác nhìn ngó xung quanh.

"Không cần hô, ta chính là ở trong tháp, bên trong khí hải ngươi, ta bị
người hãm hại đánh tan thân thể, chi còn lại nguyên thần nương nhờ vào bảo
tháp vạch phá không gian chạy đến đây, bố trí động phủ này cũng đã kiệt sức ,
nguyên thần lâm vào ngủ say đến nay cũng đã mười vạn năm, ta hôm nay nguyên
thần rất yếu không thể ra ngoài được" một thanh âm quanh quẩn truyền vào trong
Hạo Thần đầu.

" Oa nha....mười vạn năm nha...mười vạn năm làm sao sống nha" Hạo Thần chính
là xòe bàn tay tính tính rồi thất thanh la lên, tỏ vẻ khó mà tin nổi.

Lão nhân thấy Hạo Thần ngạc nhiên liền haha cười nói:
"Mười vạn năm mà thôi, đến cảnh giới của chúng ta thọ nguyên chính là gần như
vô hạn nha "

"Vậy là cảnh giới gì nha, chính là võ đế sao " Hạo Thần tò mò hỏi, ở Chân vũ
đại lục này võ đế là trong truyền thuyết, là cao cao vô địch.

"Haha.....võ đế cũng chỉ có mười vạn năm thọ nguyên mà thôi, sao có thể mang
ra so sánh" chính âm thanh lão nhân truyền đến.

"Còn có cao hơn võ đế tồn tại sao " nghe lão nhân nói Hạo Thần càng thêm hiếu
kỳ hỏi.

"Võ đế ở phiến không gian này hoàn toàn có thể coi là vô địch, nhưng ở vi
diện cao hơn thi cũng chỉ giống ở đây võ vương mà thôi "

"Vậy ngài rất giỏi nha, có thể dậy ta sao " Hạo Thần mang theo kỳ vọng hỏi

"Ta dậy đồ đệ rất nghiêm khắc ngươi có thể theo sao" lão nhân cũng là rất chờ
mong Hạo Thần trở thành mình đồ đệ, có thể khiến bảo tháp tự động nhận chủ
chính là không phải dạng phàm nhân, hơn nữa bây giờ sống nhờ vào Hạo Thần.

"Hạo Thần rất chăm chỉ nha, mới không sợ khổ đâu" Hạo Thần chính là vui vẻ
nói

"Được Hạo Thần bây ta chính thức nhận con làm đệ tử, tên ta là Tô Thiên được
xưng là chiến vương cũng là một đời đan thần, Hạo Thần quỳ xuống dập đầu ba
cái thì từ nay con chính là của ta đệ tử duy nhất " lão nhân Tô Thiên nghiên
túc cất tiếng.

"Vâng sư phụ " Hạo Thần nghe Tô Thiên nói liền quỳ xuống dập đầu ba cái.

"Tốt, mau đứng dậy, " Tô Thiên vui vẻ nói

"Vâng sư phụ "

"Y nha...nha....." lúc này một bên yy không hiểu Hạo Thần đang cùng ai nói
chuyện, chỉ là nghe thấy tiếng hoàn toàn không thấy người đâu liền bất mãn
kêu lên.

Bây giờ lão nhân mới chú ý tới bên cạnh trắng như tuyết thú nhỏ :
"Nha. tiểu thú này không bình thường nha, vậy mà có bạch hổ huyết mạch"

Nghe thấy có người nói nó, yy chính la kiêu ngạo ngẩng cao đầu, miệng thì
nha nha gọi.

"Hạo Thần con gặp tiểu thú này ở đâu" Tô Thiên cất tiếng hỏi.

Thấy Tô Thiên hỏi Hạo Thần liền kể lại cho đoạn thời gian vừa rồi mình trải
qua cho Tô Thiên nghe.

Nghe Hạo Thần kể Tồ Thiên ánh mắt ngạc nhiên nhìn yy rồi lại như không có gì
nói:"Vậy bây giờ chúng ta ra ngoài không mẫu thân ngươi lo lắng "

Vừa đi Hạo Thần vừa ngoái đầu lại nhìn về phía những cây quả chín luyến tiếc.

"Đi thôi có thời gian chính quay trở lại " Tô Thiên găp Hạo Thần đang lưu
luyến nhìn đám linh quả nói.

Hạo Thần với yy lại men theo nối cũ ra ngoài, đến bên ngoài trời đã là về
chiều, cũng sợ mẫu thân lo lắng lại không hề biết đường về, may mắn có Tô
Thiên dẫn đường . Tô Thiên nguyên thần tuy yếu không thể ra ra khỏi bảo tháp ,
nhưng dẫu gì cũng là một đại năng, viễn siêu so với võ giả bình thường, có
thể bao phủ môt khu vực rất rộng ,hoàn toàn có thể dò xét hướng đi về Thanh
Dương trấn.


Hỗn Nguyên Chí Tôn - Chương #6