Tiểu Thú Yy


Người đăng: hq15111993

Lý gia phòng tiếp khách ở giữa có một Hạo Thần mẫu thân đang đi đi đi lại ,
nhìn có vẻ lo lắng vô cùng, xung quanh thị nữ cũng đang hốt hoảng chạy ngược
xuôi.

"Tiểu Vân sao Thần nhi bây giờ còn chưa về " sáng nay sau khi Hạo Thần đi được
một thời gian thì Lâm Tuyết Uyển cảm thấy nóng ruột liền cho người đi gọi Hạo
Thần về, nha hoàn sau khi về liền bảo không tìm thấy tiểu thiếu chủ, điều này
khiến bà càng lo lắng hơn, Lâm Tuyết Uyển hiện giờ chính là cho tất cả mọi
người đi tìm.

"Phu..phu nhân, không tìm thấy tiểu thiếu gia" một hạ nhân từ bên ngoài chạy
vào ấp úng nói ra

câu nói vừa ra khiến cho Lâm Tuyết Uyển gương mặt tái lại vội vàng ra lệnh cho
đám hạ nhân :

"Nhanh thông tri toàn bộ Lý gia, điều động người đi tìm Thần nhi, trong nhà
không thấy thì lên trấn tìm,cho dù lật tung toàn bộ Thanh Dương trấn cũng phải
tìm thấy Thần nhi" Lâm Tuyết Uyển thật sự đang rất hoang mang.

Hạo Thần mất tích làm cho cả Lý gia loạn cả lên, tất cả mọi người đều sốt
sắng đi tìm.

Cả Lý gia dường như bị lật tung lên nhưng vẫn không thấy Hạo Thần, Lý gia cũng
đã phái người lên trấn tìm cũng không tháy Hạo Thần khiến Lâm Tuyết Uyển càng
lo lắng hơn.

"Phu nhân" một hạ nhân chạy vào hô

"có tin của Thần nhi sao, mau nói nhanh lên" Lâm Tuyết Uyển mất đi sự bình
tĩnh nói.

"Phu nhân, có người thấy thiếu gia cùng Kiến Dân công tử bọn người đi" thị nữ
vội vàng nói.

"Vậy bọn họ ở đâu có tìm thấy không"

"Nhanh, nhanh cho ta tìm bọn họ tới đây"

Lâm Tuyết Uyển gấp gáp nói trên mặt vẫn không bớt đi vẻ lo lắng bà lo sợ Hạo
Thần sảy ra chuyện, ở nơi này phu quân Lý Quân với nhi tử chính là nàng tất
cả, quý hơn chính mạng sống của mình.

Sau một lúc rốt cuộc đám người LÝ Kiến Dân cũng đi tới đại sảnh.

"Kiến Dân Thần nhi đâu" Lý Kiến Dân vừa vào tới đại sảnh Lâm Tuyết Uyển liền
hỏi.

"Ta..ta không biết"Lý kiến Dân gương mặt tái xanh ấp úng.

"Chăng phải Thần nhi đi theo mấy người sao, sao lại không biết được, thế Thần
nhi đi đâu"

"chúng ta phát hiện sau núi có hỏa ly liền kéo nhau đi bắt, Thần đệ một mực
đòi đi chúng ta không cản được ,nhưng khi bắt xong quay lại lại không thấy
Thần đệ" Lý Kiến Dân vội trả lời.

"Cái gì các ngươi lại sau núi, ai cho các ngươi lá gan ấy, các ngươi không
coi tôn chỉ gia tộc ra gì sao, lại còn để lạc Hạo Thần ở sau núi" ở ngoài
chính là đi đến mấy người trung niên nghe được vừa rồi Lý Kiến Dân nói mang
theo tức giận quát lên, Hạo Thần chính là con cưng của Lý gia, ai cũng một
mực cưng chiều, đây chính là Lý Quân chi tử, ở cả hoàng triều có ai không
coi trọng cơ chứ.

"Mau thông tri mọi người lại sau núi tìm, không tìm thấy thì cũng đừng ai về
" một trung niên đứng đầu quay về đám hạ nhân noi, rồi quay sang đám người Lý
Kiến Dân " các ngươi thì quỳ ở đây đợi gia chủ ra xử lý " người nói chính là
đại trưởng lão Lý gia Lý tự Thành cũng chính là Lý Kiến Dân cha.

Đám người Lý kiến Dân chỉ dám cúi đầu, dẫu gì đây cũng là do bọn họ không để
ý, quá vô tâm dẫn đến Hạo Thần để lạc mất.

Lâm Tuyết Uyển bây giờ chính là lo lắng, mắt cũng đã đỏ lên, vô lực ngồi
xuống ghế không nói câu gì.

====================

Lý gia sau núi Thập vạn đại sơn

Bây giờ Hạo Thần chính là mơ màng tỉnh dậy, cảm giác được trên mặt chính là
mát mát như có con vật đang âu yếm liếm mặt mình khiến Hạo Thần vội mở choang
đôi mắt long lanh tội nghiệp nhìn lên, xoay trái xoay phải chẳng nhìn thấy gì
ngoài rừng cây u ám, Hạo Thần đôi mắt nước lại ứa ra tội nghiệp chực khóc thì
dưới chân chuyền đến tiếng động.

"Y..nha...Y..nha..." Hạo Thần cúi nhìn thì thấy có một con tiểu thú giống một
con mèo nhỏ chính đang mở cặp mắt to lúng liếng nhìn mình, trong miệng "y nha
y nha " gọi, đáng yêu vô cùng.

Hạo Thần hai mắt trợn to, cao hứng ôm lấy tiểu thú, quên luôn cả việc chính
mình đang nức nở khóc, ôm lấy tiểu thú Hạo thần yêu thích không thôi, xoa
xoa, hôn lên tiểu thú, con vật nhỏ cũng phấn khích khoa chính mình tứ chi
nha nha kêu lên.

"Mèo nhỏ ngươi cũng giống Hạo Thần đi lạc sao, cha mẹ ngươi đâu " được một
lúc Hạo Thần chính nhớ ra mình đang lạc giữa rừng sâu, ỉu xìu, vuốt ve tiểu
thú nói.

"Nha...nha" thú con dường như nghe hiểu rồi Hạo Thần đôi mắt long lanh nước
gật gật đầu kêu lên.

Thấy thú con nghe hiểu Hạo Thần chính là vui vẻ không thôi bắt đầu luyên
thuyên đề tài của mình, một người một thú một bên hỏi một bên 'y nha....y
nha" gật gật, lắc lắc cái đầu nhỏ đáng yêu vô cùng.

Hạo Thần cao hứng trò chuyện còn cho tiểu thú đặt cái tên "YY" làm cho tiểu
gia hỏa này "nha nha " bất mãn kêu lên liên tục phản đối, đáp lại nhưng chính
là Hạo Thần tưởng gia hỏa này khoa chân múa tay vì cao hứng, vậy càng
"YY...YY" liên tục gọi khiến tiểu gia hỏa phải thương tâm chấp nhận lấy.

" Nha..nha..." lúc sau YY khoa khoa chỉ về một bên dường như muốn dẫn Hạo Thần
đi một nơi.

Cao hứng vì có YY làm bạn Hạo Thần chính quên mất mình đang lạc trong rừng vui
vẻ cất bước đi theo hương YY chỉ.


Hỗn Nguyên Chí Tôn - Chương #3