Lạc Vào Thập Vạn Đại Sơn


Người đăng: hq15111993

"Hạo Thần ngươi không về nhà đi theo chúng ta làm gì, sau núi có yêu thú nếu
gặp phải chúng ta không thể bảo vệ ngươi được" Lý Kiến Dân thấy Hạo Thần đi
theo vội vàng quay lại nói

"Kiến Dân ca ,ngươi cho ta đi cùng đi, ta sẽ ở xa quan sát mới không làm
phiền mọi người đấy " Hạo Thần hai tay nắm chặt góc áo ,mặt đỏ bừng dương mắt
nhìn Lý Kiến Dân bọn người năm nỉ.

"Được rồi, ngươi có thể đi theo nhưng nhớ phải nghe lới không được chạy lung
tung đấy, cũng thể về nói cho cha ngươi là chúng ta lại sau núi " nhìn thấy
Hạo Thần năn nỉ đáng yêu vô cùng khiến Lý Kiến Dân xiêu lòng ,hơn một phần
cũng là sợ cha của Hạo Thần.

Hạo Thần cha chính là Lý gia gia chủ Lý Quân ở Đại Việt hoàng triều cũng là
một thiên kiêu, thân mang hỏa linh thể ở mười hai tuổi được Nam Thiên học
viện chiêu thu làm hạch tâm đệ tử.

Nam Thiên học viện chính là Đại Việt học viện số một, không phải ai cũng được
tuyển vào học viện, nơi đấy chỉ nhận thiên tài, học viện có những đạo sư tốt
nhất của đế quốc, hơn nữa viện trưởng Nam Thiên học viện chính là một trong
hai cường giả võ tôn duy nhất của đế quốc.

Thân mang hỏa linh thể chất Hạo Thần cha được chiêu thu trực tiếp vào Nam
Thiên học viện mà không cần thi tuyển . Ở Đại Việt hoàng triều người mang linh
thể vạn người không có một, hơn thế hỏa linh thể chính là đỉnh cấp linh thể
chỉ cần không chết non thì có thể thành võ đế tồn tại siêu cấp, phải biết ở
Đại việt cao nhất cũng chỉ có hai tôn võ tôn tồn tại.

Ở Nam Thiên học viện Lý Quân được coi là con cưng, mười sáu tuổi thì đột phá
võ vương, chính là người trẻ tuổi nhất đột phá võ vương từ khi hoàng triều
được thành lập đến nay, là một truyền kỳ nhân vật ở Đại Việt ,rồi Lý Quân ra
ngoài lịch luyện chính là mười sáu năm, không ai biết Lý Quân đi đâu và đã
đạt đến cảnh giới gì có thể nói thâm bất khả trắc không ai dò ra, ngay cả hai
tôn giả cũng vậy, chỉ biết sau mười sáu năm mất tích Lý Quân quay về mang
thêm một người phụ nữ kêu tên Lâm Tuyết Uyên giới thiệu đó chính là của mình
phu nhân, Lý Quân không muốn danh vọng và tiền bạc bỏ qua tất cả lời mời của
các thế lực lớn ,đưa Tuyết Uyên về đến Lý gia giúp cha mình quản lý gia sự
trong nhà.

Hơn một năm sau chính là sinh ra Hạo Thần, vừa sinh ra đã được mọi người hết
sức cưng chiều, ngay cả đế vương và hai tôn giả cũng đến chúc mừng. Một thang
trước vì muốn bế quan đột phá võ vương, gia gia của Hạo Thần ,Lý Thương
Thiên, nhường ngôi gia chủ cho Lý Quân lâm vào bế quan.

Hạo Thần luôn ham mê luyên võ, hay năn nỉ Lý Quân cho đi diễn võ trường để
luyện tập nhưng Lý Quân không cho vì quá nhỏ sợ Hạo Thần bị thương, hai ngày
trước Lý Quân bế quan lúc trước không thể chịu được sự mè nheo của Hạo Thần
cuối cùng cũng cho phép Hạo Thần đến diễn võ trường....

Lý gia sau núi nối liền với thập vạn đại sơn thỉnh thoảng có yêu thú xuất hiện
, nên các trưởng bối trong nhà nghiêm cấm Lý gia đệ tử lại sau núi.

Đường mòn sau núi Lý gia, đất đá ghồ ghề chính có mấy hài tử đang đi lên ,
sau cùng có một hài tử hai ba tuổi chật vật đuổi theo đoàn người phía trước ,
một đám hơn mười tuổi thiếu niên đi không phải là Hạo Thần người có thể đuổi
theo.

"Hạo Thần quay về đi đừng theo nữa" Lý Kiến Dân quay lại nói.

"Đúng vậy, Hạo Thần quay lại thôi, đường này rất khó đi " những người khác
cũng đau lòng nói.

"Ta không sao mọi người cứ đi trước ta còn có thể" Hạo Thần chật vật nói.

Mọi người thấy vậy cũng đành quay đầu đi tiếp.

"Đến rồi chính là chỗ này" đi được một đoạn thì một người tên Lý Tuấn nói ra.

Thấy vậy mọi người đều thở ra một hơi nhẹ nhõm rồi bắt đầu quan sát xung quanh
để tìm dấu vết của hỏa ly, hỏa ly tuy là cấp một yêu thú nhưng không hề có
sức chiến đấu, trời sinh đẹp đẽ, nhanh nhẹn, thông minh nên được mọi người
yêu thích.

"Tìm Thấy, ... tìm thấy rồi " Lý văn Hòa chỉ vào một mô đát nói ra.

"Mọi người tập trung lại, bao vây lấy không thể để nó thoát, Lý Hoài mau cầm
lưới đến " Lý Kiến Dân nói với một tên bên cạnh.

Mọi người chuẩn bị xong xuôi đang đào tổ hỏa ly thì Hạo Thần cũng tới ,đang
đứng bên cạnh chăm chú nhìn, đào được một lúc thì có một đạo hồng quang từ
trong hang chạy vụt ra khiến mọi người không kịp phản ứng đã chạy ra khỏi vòng
vây phóng đi, nhìn kĩ chính là một con màu đỏ hỏa ly chỉ lớn hơn con chuột
một chút đang chay rất nhanh.

"Đuổi theo....mau đuổi, đừng cho nó chạy thoát " thấy vậy mọi người đều tản ra
đuổi.

Không ai để ý chính là Hạo Thần một bên theo dõi nhìn thấy mọi người đuổi theo
hỏa ly cũng là cao hứng bừng bừng đuổi theo ,lấy cả sức bú sữa của mình xiêu
xiêu vẹo vẹo vừa đuổi vừa hô.

"Hô... Ê a, đuổi ...đuổi ...theo, bắt nó ....." Hạo Thần mặt đỏ tía tai cũng
đuổi theo.

Hạo Thần đuổi càng ngày càng xa, chạy một lúc thì hoàn toàn không thấy bóng
dáng mọi người.

"Kiến Dân ca..."

"Văn Hào ca .. mọi người đâu rồi"

Hạo thần chạy thêm một lúc nhưng không tháy ai liền bắt đầu lo lắng hô lên.

"Mọi người đâu rồi ......Hạo Thần không muốn chơi nữa đâu .. ..Hạo Thần muốn
về với mẫu thân"

"Hức ...ư....Hạo Thần không muốn bắt hỏa ly nữa ....hức hức Hạo Thần muốn về
rồi.... hức hức..mẫu thân đang đợi Hạo Thần về ăn cơm...mọi người đưa Hạo Thần
về đi" Hạo Thần gọi nhưng không thấy ai trả lời, càng đi cây cối càng rậm rạp
, Hạo Thần càng thấy sợ, lo lắng ,đôi mắt long lanh nay đã ngập nước, có thể
khóc bất cứ lúc nào.

"Huhu...cha...huhu...mẫu thân...Hạo Thần biết sai rồi hức...huhu.Hạo Thần đói
rồi...mọi người đến đón Hạo Thần về đi" Hạo Thần sợ, vừa đi vừa khóc.

Đi được thêm một lúc Hạo Thần thấm mệt, ngồi xuống một hốc cây nức nở thêm một
lúc thì lịm đi vì quá mệt.


Hỗn Nguyên Chí Tôn - Chương #2