Vạn Tiễn Trận


Người đăng: phithien257

Sau khi tiến vào trong sơn động, Hàn Lâm không vội phi thân về phía trước mà
vô cùng thận trọng tiến lên. Bởi vì chính hắn đã được nghe Chu tổng quản nói
về sự lợi hại của tam quan kia, trong lòng cũng tự hiểu được sự lợi hại của
tam quan đó, cho nên không khỏi đề cao cảnh giác, công lực sớm đã vận chuyển,
chân khí càng che kín toàn thân.

Hàn Lâm giữ nguyên sự thận trọng tiến lên, được một lát, con đường phía trước
đột nhiên dần dần mở rộng ra. Trong lòng Hàn Lâm không khỏi kỳ quái nhìn xung
quanh đánh giá tình hình.

Đi tiếp chừng mười trượng, cảnh tượng trước mặt Hàn Lâm đột nhiên biến thành
một cái động lớn bề ngang hơn mười trượng, chiều dài ba mươi trượng không theo
một hình thù cố định, phía đối diện với Hàn Lâm có một cái cửa động rất nhỏ,
so với chỗ hắn đứng bây giờ thì cái động khẩu này nhỏ hơn rất nhiều. Hiển
nhiên cái động khẩu kia đúng là đường đi đến Ẩn Thiên lâu.

Vẻ mặt của Hàn Lâm thể hiện sự kinh ngạc nhìn khoảng không gian lớn trước mắt,
không thể nghĩ rằng trong thông đạo còn có một không gian riêng biệt.

Vạn Tiễn trận!

Lúc này, Hàn Lâm đột nhiên nói, chính là bởi vì hiện ra trong tầm nhìn của hắn
ở phía đứng đối diện, trên thạch bích có khắc bốn chữ lớn rất kinh hãi Vạn
Kiểm Chi Trận.

Nhìn ngắm một lát, Hàn Lâm không nhịn được nhẹ nhàng hướng tới phía trước di
chuyển từng bước một cách chậm chạp.

Khi bước chân của Hàn Lâm vừa đặt xuống đất, thì sắc mặt của hắn đột nhiên đại
biến, hai mắt từ từ dời về phía dưới chân của chính mình, chỉ thấy phía dưới
chân của hắn từ từ chuyển động, nếu không chú ý, thì căn bản nhìn không ra.

Hàn Lâm thong thả để ý từng bước chân, chỉ thấy phía dưới chân thật sự có một
cái hình gì đó, hơn nữa đã bị chính bước chân của Hàn Lâm nhận chìm xuống đất
rồi.

“Sẽ không tồi tệ như vậy chứ!” Sau khi sắc mặt của Hàn Lâm đại biến, trong
lòng không khỏi cười khổ, bởi vì hắn đã biết cái cơ quan phía dưới chân này
đúng là cơ quan khởi động Vạn Tiễn trận

Ngây người một lát, Hàn Lâm nhìn bốn phía, đột nhiên lắc mình lao như tia chớp
hướng về phía bên cạnh vách đá vọt tới.

“Sưu!” “Sưu!” “Sưu!”…

Ngay khi Hàn Lâm vừa nhấc chân lên, cơ quan phía dưới chân cũng tự chuyển động
xuất hiện trên mặt đất, đồng thời vô số mũi tên từ hai cửa động hướng về phía
Hàn Lâm phóng tới, tiếng xé gió của các mũi tên nghe sắc lạnh.

Càng lúc tiếng xé gió lạnh lẽo càng ngày càng gần sau lưng, Hàn Lâm càng kinh
hãi, vội vàng tăng tốc hướng về phía bên cạnh vách đá mà lao tới. Hắn đã cảm
nhận được sức mạnh kinh hồn từ tiếng xé gió của những mũi tên đang lao tới.

“Sưu!” “Sưu!” “Sưu!”…

Ngay khi Hàn Lâm vừa kịp tránh người về phía sau của thạch bích để tránh trận
mưa tên phía trước thì hai bên của thạch bích đột nhiên chìm xuống phía dưới,
ngay lập tức lại có vô số mũi tên mang theo những tiếng xé gió sắc bén bắn về
phía Hàn Lâm, hiển nhiên là Hàn Lâm đã khởi động cơ quan trên thạch bích.

Hàn Lâm cảm giác được tấm thạch bích phía trước người đột nhiên chuyển xuống,
biết là xảy ra chuyện không hay rồi, thân thể không dừng lại, lập tức nhanh
chóng lui về phía sau, đồng thời về phía giữa của hai cái động khẩu đang phóng
tiễn mà lao tới. Nhưng bốn phía của thạch bích cơ hồ đã đồng thời xuất hiện vô
số những lỗ như nắm tay lớn nhỏ, mang theo vô số mũi tên cùng với luồng kình
khí sắc bén từ trong động bắn ra hướng về phía sau, không ngừng hướng về phía
sau chặn đường thối lui của Hàn Lâm.

Đang lui về phía sau, sắc mặt của Hàn Lâm càng đại biến, không thể nghĩ rằng
Vạn Tiễn trận lợi hại như vậy, căn bản là không có cho hắn có cơ hội phản ứng,
chính từ bốn phía phóng tới nhiều mũi tên như vậy, hơn nữa lực đạo càng kinh
người.

Thân thể của Hàn Lâm đang nhanh chóng lui về phía sau đột nhiên dừng lại,
trong mắt hắn, các mũi tên ở bốn phía đều nhanh chóng mở rộng, khiến cho cảm
giác của hắn về các mũi tên không rõ ràng, có thể cảm giác này là do lộ tuyến
cùng khoảng cách từ chỗ bắn của các mũi tên quá gần gây ra.

Sau khi thân thể dừng lại đột nhiên Hàn Lâm chuyển thân, nhanh như điện phóng
lên cao, vượt qua hai cái cửa động đang phóng tiễn.

Hàn Lâm mặc dù vượt qua hai cái cửa động đang phóng tiễn, nhưng từ bốn phía
thạch bích những mũi tên phóng tới tấp lao đến phía trước người của Hàn Lâm
cách chừng một thước, nhằm vào những nơi nguy hiểm trên người hắn mà công
kích, hơn nữa hình thành từng đợt từng đợt có khoảng cách nhất định nhưng đều
nhắm vào hướng của Hàn Lâm, với tốc độ kinh người.

Hàn Lâm đã cảm giác, động tĩnh bốn phía, ngay khi mũi tiễn vừa chạm quần áo
vào Hàn Lâm thì, hắn đột nhiên bay vút lên, người như tia chớp nhanh chóng
vượt lên tránh khỏi loại tiễn đầu tiên. Khi Hàn Lâm vừa rơi xuống đất, đã có
một loạt tiễn khác đã gần tới ngực của hắn cách ngoại một tấc, Hàn Lâm vội
vàng lách thân sang tránh qua.

Khi Hàn Lâm vượt lên khỏi loạt tiễn này thì có một loạt tiễn khác đã tới bắn
Hàn Lâm thối lui. Hàn Lâm không thể không lui, hai chân nhanh chóng chuyển
động, loạt tiễn này bay áp sát người của Hàn Lâm. Hàn Lâm còn không có kịp
phản ứng hoàn hồn thì lại có vài loại tên khác đang lao tới trước người hắn.
Hàn Lâm không thể không ngừng né tránh. Cùng lúc với khi hắn đang né tránh thì
lại có vài loạt tiễn đang bay ở giữa không trung nhắm về hắn, hơn nữa lại từ
những góc độ khác, phân biệt nhắm vào phía Hàn Lâm đầu, bộ ngực cùng hai chân.

Lúc này, Hàn Lâm đột nhiên thể hiện thân pháp cùng khinh công xuất thần nhập
hóa của hắn, chỉ thấy thân thể hắn ở giữa không trung như những mũi tên ,
không ngừng làm cho người ta kinh ngạc, các tư thế tránh né các loạt tiễn,
thân thể có lúc cong như cây cung, lúc thì cuộn tròn lăn như cái cầu.

“Ba!” “Ba!” “Ba!”…

Hàng loạt những tiếng kêu vang, đó chính những tiếng lao vào nhau của các mũi
tên. Do bị Hàn Lâm né tránh qua khiến cho các mũi tên này đâm vào nhau, phát
ra những tiếng vang lien tục và rơi xuống mặt đất.

Các mũi tên này còn không ngừng địa từ bốn phía bắn ra hướng vào Hàn Lâm.
Chính giờ phút này, toàn thân công lực của Hàn Lâm đã đề tới cực hạn, toàn lực
né tránh các mũi tên đang không ngừng hướng tới hắn công kích, tư thế thân
pháp quái dị cực kỳ, nếu bị người khác nhìn thấy sẽ vô cùng kinh ngạc vì thân
pháp đang thể hiện của Hàn Lâm.

Một lúc sau, bốn phía quanh Hàn Lâm đã la liệt khắp mặt đất toàn là mũi tiễn,
nhưng vẫn còn có các mũi tên vẫn từ bốn phía không ngừng bắn về phía Hàn Lâm,
rốt cục đều bị Hàn Lâm né tránh thoát hết. Tuy nhiên việc này cũng làm cho Hàn
Lâm đủ mệt mỏi, trên mặt đã xuất hiện rất nhiều mồ hôi.

Đợt cho đến khi bốn phía không còn xuất hiện các mũi tên nữa thì Hàn Lâm mới
dừng lại, nhìn mặt đất đầy những mũi tiễn, trên nét mặt hắn xuất hiện đầy vẻ
kinh ngạc, ngay cả chính hắn cũng không biết chính mình làm như thế nào vượt
quá núi đao biển lửa đầy những mũi tên kia, chỉ biết là bằng vào thực lực và
sự mẫn cảm của chính mình không ngừng né tránh mà thoát.

“Cô đông!” “Cô đông!”

Ngay khi Hàn Lâm vừa mới dừng bước lại một lát, một trận tiếng vang quái dị
đột nhiên vang lên.

Vừa nghe đến tiếng vang quái dị kia, sắc mặt Hàn Lâm lập tức đại biến, vội
vàng vận chuyển toàn thân công lực nhìn chăm chú về bốn phía. Bởi vì trong
lòng hắn hiểu được, tiếng vang quái dị kia nhất định là một loại cơ quan gì
đó.

Quả nhiên, chỉ thoáng chốc, từ hai miệng động khẩu phân biệt bắn ra hai mũi
tên cực lớn, cùng lúc đó, từ hai bên trên thạch bích lại cũng có sáu mũi tên
lớn khác, nói chúng là mũi tiễn cực lớn thì không đúng, bởi vì các mũi tên kia
là những khúc cây to như cánh tay, một đầu mũi tên còn lại sắc bén giống như
kiếm, lóe sáng hàn quang.

“Xích!” “Xích!” “Xích!”

Cơ hồ tại cùng một lúc, mấy mũi cự tiễn như điện bắn về phía Hàn Lâm, cùng ma
sát với không khí phát ra tiếng vang chói tai.

Rất nhanh, rất nhanh, không thể tưởng tượng được, thậm chí so với tia chớp còn
nhanh hơn, trong nháy mắt, mười mũi tên cực lớn đã chia làm ba hướng tấn công
Hàn Lâm.

Hàn Lâm nhìn thấy mười mũi tên cực lớn bắn ra đột nhiên rùng mình, căn bản là
không có nghĩ đến còn có những mũi tên cực lớn cuối cùng đang hướng tới chính
mình mà tập kích. Hơn nữa chỉ cần nghe tiếng xé gió kia cũng đủ biết được lực
đạo kinh người cực kỳ dũng mãnh của cự tiễn.

Ngay khi trong nháy mắt Hàn Lâm rùng mình thì mười cự tiễn kia đã thể hiện khí
thế lôi đình dũng mãnh, trong nháy mắt đã đến bên người Hàn Lâm cách chừng một
thước.

Thấy vậy, Hàn Lâm kinh hãi, vội vàng lắc mình phóng lên cao, nhưng cũng có
chậm đôi chút, chỉ nghe xích một tiếng, quần áo Hàn Lâm đã bị cự tiễn làm xé
rách một mảng, khiến hắn loạng choạng thối lui và cũng xuất hiện một vết máu
trê đùi hắn. Đau đớn khiến Hàn Lâm không khỏi cắn chặt hàm răng để không phát
ra tiếng kêu.

Hàn Lâm cũng bất chấp vết đau đang đau như đao cắt, đột nhiên khởi động toàn
thân công lực, chuyển người nhanh như tia chớp tiếp tục bay lên, bay thẳng đến
sơn động lao đến, người giống như con bích hổ đu bám vào vách đá.

“Bính!” “Bính!” “Bính!”…

Khi người Hàn Lâm giống như con bích hổ đu bám vào vách đá sơn động thì phía
dưới lúc này cự tiễn đột nhiên va chạm vào nhau, phát ra vài tiếng nổ thật lớn
ầm vang, cây cối tạo thành mũi tên lúc này hóa thành phấn mạt, lúc này còn đầu
của cự tiễn là đao phiến bị lực lượng va chạm của các cự tiễn đánh bay lên
giữa không trung. Đao phiến đang ở giữa không trung xoay tròn một lát, phát ra
liên tục mấy tiếng như đao sắt cắt vào đậu hũ, lao cắm vào trong thạch bích.
Vốn đao phiến dài hơn một tấc nay lộ ra chỉ một chút xíu còn lại toàn thân đao
đã cắm ngập vào trong thạch bích.

Hàn Lâm đang bám chặt tại đỉnh động, kinh ngạc nhìn xuống phía dưới khi thấy
cây đao đang cắm vào trong thạch bích, toàn thân cảm thấy toát mồ hôi lạnh.
Nếu không phải hắn giờ phút này đang bám vào đỉnh sơn động, thì đao phiến kia
đã vô tình xuyên quá thân thể hắn, cho dù ở giữa không trung, cũng vị tất có
thể thoát qua ánh sáng của đao phiến đang xoay tròn như quang tốc kia. Nhìn
cây đao sắc bén đang cắm vào trong thạch bích, có thể thấy được vừa rồi lực
đánh mạnh như thế nào, đúng là có luyện qua Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam cũng
không thể ngăn cản được kích lực xuyên quá thân thể.

Hàn Lâm lặng lẽ giống như con bích hổ (thạch sùng) bám vào đỉnh động, đang
chăm chú nhìn vào cây đao ở trên thạch bích, lúc này mới cảm giác được sự đau
đớn trên đùi tạo ra bởi vết thương. Đợi thêm một lúc nữa, không thấy có mũi
tên nào bắn ra, Hàn Lâm lúc này mới phi thân xuống dưới mặt đất.

Nhìn mặt đất đầy những mũi tên cùng với cái động khẩu trên thạch bích cùng với
mười mũi tên cực lớn đã gẫy nát cơ hồ chỉ còn lại một chút đao phiến cắm vào
thạch bích đích, Hàn Lâm có cảm giác như mình mới được tái sinh, trên mặt còn
đầy vẻ kinh ngạc vẫn chưa hết.

Ngây người một lát, Hàn Lâm xé một mảnh vải từ y phục của mình đặt lên vết
thương rồi buộc lại, sau đó mới tiếp tục hướng vào trong động đi tiếp. Trong
lúc này, hắn không để ý đến góc sáng ở xa xa, đang có một người nhìn hắn chăm
chú, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng. Người này chính là Hàn Thiên Hành.


Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành - Chương #253