Độc Sấm Long Bang


Người đăng: cankhonvocuc

Triệu Long hỏi :”Có chuyện gì mà ồn ào vậy ?”

Người kia đáp :”Khải bẩm bang chủ, có người tới Long bang chúng ta gây sự,
giết chế huynh đệ chúng ta, đang xông về hướng này .”

Triệu Long quá ngạc nhiên, bật đứng lên từ ghế ngồi :”Cái gì ? Có người tới
Long bang chúng ta gây sự ? Có người dám tới Long bang gây sự, đây là lần đầu
tiên, làm sao mà Triệu Long không quá ngạc nhiên.

Triệu Long nổi nóng hỏi :”Là người nào ? Có bao nhiêu người ? quả là có gan
lớn.

Người kia nói :”Chỉ có một người, còn là ai thì thuộc hạ không biết .”

Triệu Long nói :”Được, ta biết rồi, thông tri cho cá huynh đệ, cho người đó
tiến vào .”

Người kia nói :”Dạ, bang chủ .” nói xong liền bước đi.

Mã Điền nói :”Bang chủ, không biết đối phương là ai, đột nhiên dám một thân
xông vào Long bang chúng ta, chúng ta không thể tha được .”

Triệu Long đáp :”Chúng ta trước tiên phải xem là ai đã, để xem là ai dám tới
Long bang chúng ta kiếm chuyện, đúng là không để Long bang chúng ta trong mắt
.”

Lúc Triệu long đợi nhân vật đó tiến vào Long bang, chỉ thấy chung quanh toàn
là Long bang chúng đệ tử, 1 người chậm rải hướng vào đại sảnh tiến vào, người
đó là Ngô Lai.

Nguyên là sau khi Ngô Lai tiễn Nguyệt Nhi đi, thì tới Long bang, chuẩn bi tra
la chân tướng, vì huynh đệ đã chết báo cừu . Đệ tử gác cổng của Long bang thấy
có người xông vào, đương nhiên cản trở, Ngô Lai không khách khí, đánh bọn này
lớp chết lớp tàn phế.

Tiếng động ở ngoài đã kinh động đa số đệ tử, thấy đồng bạn bị người lạ đã
thương, liền công kích Ngô Lai, Ngô Lai không khách khí, chiêu nối chiêu toàn
là sát chiêu, giết cho Long Bang đệ tử tới kinh hồn táng đởm, bao lấy Ngô Lai
nhưng không dám công kích.

Ngô Lai mổi lần bước tới một bước thì Long bang đệ tử lùi một bước, có vài
người không phục, không sợ chết công kích Ngô Lai, bị Ngô Lai phát xuất nội
lực cường đại, chấn bay trở về, không chết cũng bị thương.

Lúc này Ngô Lai không nhanh không chậm tiến tới, bộ quần áo màu tím trên người
đà dính đầy máu, Long bang đệ tử theo từng bước từng bước của Ngô Lai thối lui
.

Chính tại lúc này, trước vòng vây Ngô lại đột nhiên đột nhiên mở ra một lối
đi, vài người tiến tới, những người này là bang chủ Long bang cùng các lảnh
đạo, Ngô Lai đã thấy qua.

Lúc này, những người không sợ chết vẫn công kích Ngô Lai, chỉ nghe một tiếng
hét lên, “ngừng tay.” Nghe ra đúng là âm thanh của bang chủ Triệu Long, liền
đình chỉ công kích.

Triệu Long bước tới trước Ngô Lai, mắt thăm dò Ngô Lai, thấy một người trẻ
tuổi, mình không nhận ra, nói :”không biết các hạ là ai? đột nhiên xông vào
Long bang, còn sát hại nhiều người của Long bang .”

Ngô Lai lạnh lung đáp :”Ta là ai? Đương nhiên là người đòi mạng các ngươi.”

Triệu Long phá lên cười lớn, hỏi :”Người đòi mạng ta? Triệu Long ta từ lúc
sáng lập Long bang tới giờ, lần thứ nhất nghe thấy có người muốn lấy mạng ta.”
Ngừng lại rồi nói tiếp :”chúng ta có thù hằn à ?”

Ngô Lai lạnh lùng đáp :”có “

Triệu Long hỏi :”thù gì ?”

Đúng lúc này, kế bên có giọng nói ngạc nhiên vang lên:”ngươi là Ngô Lai, ngươi
là Ngô Lai, Ngô Lai là người giết hại các huynh đệ chúng ta .”

Bên cạnh Triệu long chúng nhân kinh ngạc, không tưởng được chỉ một buổi sáng
mà giết chết bao huynh đệ Long bang, đột nhiên dũng cảm tiến lên.

Mã Điền giận lên nói:” Được, không tửơng ngươi tới đây, giết chết nhiều huynh
đệ trong Long bang, chúng ta không tìm người, ngươi tự dâng tới trước cửa, hôm
nay cho ngươi chết không toàn thây, vì huynh đệ chết đi báo thù, cho ngươi
biết đắc tội với Long bang hậu quã ra sao .”

Mã Điền quay qua Triệu Long nói :”xin cho thuộc hạ vì huynh đệ đã chết báo thù
.”

Triệu Long gật đầu đáp :”Mã huynh, huynh hãy cẩn thận .” Thật ra Triệu Long
muốn biết vỏ công Ngô Lai tới đâu, chỉ sau 1 chiêu sát tử nhiều người của Long
bang, bằng vào vỏ công đó thấy tự mình không khả năng có được.

Mã Điền bước tới trước Ngô Lai, vận lên toàn thân công lực, cước đạp trung
cung, đánh thẳng vào mặt Ngô Lai, Mã Điền là phó bang chủ Long bang, nhưng vỏ
công không thấp hơn Triệu Long.

Thấy quyền đầu của Mã Điền đánh tới, Ngô Lai cười lạnh, mặc cho quyền đầu đánh
vào mặt mình.

Thấy Ngô Lai cười lạnh, Mã Điền giận lên, thầm nói : Hảo tiểu tử, ngươi không
để ta vào mắt, đợi xem lợi hại quyền đầu của ta, để xem ngươi có còn cười nổi
không, Ngô Lai một chiêu giết nhiều huynh đệ trong Long Bang, vỏ công tự nhiên
không thấp, vì vậy 1 quyền này đã dùng toàn lực đánh ra.

Chỉ thấy quyền đầu của Mã Điền xuất phát kình phong cực lớn, uy thế kinh
người, chớp cái đã tới mặt Ngô Lai. Cùng lúc quyền đầu của Mã Điền đánh lẹ tới
Ngô Lai, thân ảnh của Ngô Lai trước mặt Mã Điền biến mất, Mã Điền kinh ngạc.

Đồng lúc Mã Điền kinh ngạc, thân thể cấp tốc xoay nhanh lại, quyền đầu liền
đánh phía sau mình.

Nguyên là lúc quyền đầu của Mã Điền đánh lẹ tới Ngô Lai, thân thể Ngô Lai chớp
lên, lách ra phía sau Mã Điền, vì Ngô Lai thấy quyền đầu của Mã Điền kinh
người, không nghĩ tới ngạnh chống, nên tránh đi.

Ngô Lai lách người tránh đi thấy Mã Điền lại đánh tới, không né tránh nửa, vận
lên 5 thành công lực, điểm nhẹ vào quyền đầu của Mã Điền một phát.

Lúc quyền đầu gặp chỉ của Ngô Lai, Ngô Lai trợn to mắt, trong mắt quang mang
lóe lên, làm Mã Điền vốn có vũ công cao cường cũng cảm thấy kinh ngạc, thân
thể Mã Điền rung mạnh lên, người giống như diều đứt dây, bị nội lực cường đại
của Ngô Lai chấn bay đi, miệng thổ huyết như suối.

Đồng lúc Mã Điền bị Ngô Lai đánh bay đi, một nhân ảnh vọt lên, đón lấy thân
thể Mã Điền, Người đó là Nghiêm Bình một phó bang chủ khác của Long bang.

Nghiêm Bình hỏi :”Mã Huynh, huynh có sao không ?”

Mã Điền đáp :”Không có gì, chỉ thụ thương nhẹ, nhưng tên tiểu tử Ngô Lai vỏ
công quả là cao.” Nói thì cứng nhưng sau đó miệng lại thổ huyết.

Nghiem Binh gấp gáp đáp lời :”Mã huynh, không cần nói, mau gấp luyện thương.”
Nói xong lấy trong người ra một hoàn thuốc trị thương đưa cho Mã Điền.

Mã Điền tiếp lấy hoàn thuốc nói :”Nghiêm huynh, đa tạ huynh .” Nói xong nhắm
mắt lại bắt đầu liều thương.

Nghiêm Bình bước tới đối diện với Ngô Lai nói :”Hảo tiểu tữ, mới hạ thủ đã
nặng tay, Ngươi đang ở tại địa phương của bọn ta, hôm nay còn hưu tưởng thóat
đi .”

Ngô Lai lạnh lùng nhìn Nghiêm Bình bằng một mắt, nói với Triệu Long :”Triệu
bang chủ, ta chỉ muốn biết là có phải các ngươi phái người giết huynh đệ của
ta .”

Triệu Long lúc này trong lòng kinh dị phi thường, không tưởng được Ngô Lai trẻ
tuổi mà vỏ công thật kinh nhân, nếu hắn biết được là Ngô Lai chỉ dùng có 5
thành công lực để đánh Mã Điền trọng thương, thì hắn không chỉ kinh dị mà là
chấn kinh.

Người của Long bang trên mặt kinh hải nhìn Ngô Lai, chấn kinh vì vỏ công của
Ngô Lai, mấy tháng trước chỉ là một hổn hổn tiểu tử, biến mất mấy tháng, đột
nhiên có vỏ công cao cường, Mã Điền được chúng nhân gọi là cao thủ, đã dể dàng
bị Ngô Lai bằng 1 chiêu đánh trọng thương.

Nghe Ngô Lai hỏi, Triệu Long thất kinh hỏi :”Cái gì ? huynh đệ của ngươi bị
người ta giết ?”

Ngô Lai lạnh lùng nhìn Triệu Long, muốn xem thử từ Triệu Long có phát hiện gì
không, nhưng đành thất vọng, hắn căn bản không phát hiện được biểu tình khả
nghi nào trên thân của Triệu Long.

Ngô Lai đáp :”Đúng, huynh đệ của ta không lâu trước đây bị người ta toàn bộ
sát hại, ta hoài nghi là hành động của Long bang các ngươi.” Nghĩ về huynh đệ
tới đây Ngô Lai trong lòng cảm thấy rất đau đớn.

Triệu Long nói :”ngươi vì hoài nghi mà tới Long bang bọn ta .”

Ngô Lai nói :”bọn ta và bọn ngươi mới phát sinh tranh đấu, không lâu sau đó,
họ bị người ta giết chết, ngoại trừ Long bang các ngươi thì còn ai.”

Triệu Long gật đầu nói :”Đúng, Long bang bọn ta xác thật đáng bị tình nghi,
nhưng chuyện đó không thể giải thích ngươi giết chết huynh đệ của Long bang
bọn ta, ngươi không có chứng cớ .”

Ngô Lai nghĩ lại, xác thực lúc Đại hổ bọn họ bị giết, không để lại đầu mối
nào, hắn không biết là ai, chỉ tình nghi Long bang, vì vậy đêm nay xông vào
Long bang.

Triệu Long nói :”Huynh đệ ngươi bị người giết, bọn ta cũng cảm thấy ăn năn, ta
nghĩ nhất định có người muốn giá họa cho Long bang bọn ta .”

Ngô Lai hỏi :”giá họa ?”


Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành - Chương #19