Huyền Linh Thiên Quyết


Người đăng: cankhonvocuc

Trương Ngọc Oánh thoát ra khỏi vòng tay của Ngô Lai hỏi :” Vô Lại, mới vừa
phát sinh sự việc gì vậy ? Chàng có thể nào xuất hiện biến hóa dể sợ như vậy ?

Trương Ngọc Oánh nhớ lại biến hóa của Ngô Lai vưa rồi mà phát sợ.

Ngô Lai đáp :”Đệ cũng không rỏ, lúc đó chỉ cảm giác được 2 luồng năng lượng kỳ
quái trong nội thể, nuốt lấy khí cầu mà đệ luyện thành, 2 luồng khí quái dị
này trong nội thể phát lớn không ngừng, sau cùng 2 lực lượng này bắt đầu đối
kháng nhau.” Hắn ngừng lại rồi nói tiếp :”lúc đó trong người như đao cắt, như
hỏa thiêu, cực không chịu nổi .”

Trương Ngọc Oánh nghe kể lại thấy, lấy làm kỳ quái hỏi :”thế là thế nào ?
trong nội thể của chàng có 2 luồng lực lượng kỳ quái ? lúc chàng luyện công
thì xuất hiện, nuốt lấy luồng nội lực mới luyện được, đúng là chuyện kỳ quái
.”

Ngô Lai đáp :”Đệ cũng không biết, đệ chỉ cảm giác là hai lực lượng thần bí
tương tự như lực lượng phi thường của tử huyền kiếm, nhưng so sánh với lực
lượng của Tử huyền kiếm thì lực lượng này lệ hại hơn, hên là tử huyền kiếm kip
thời xuất hiện, cứu mạng đệ, nếu không thì hậu quã không thể tưởng tượng .”

Trương Ngọc Oánh nghe xong, nhớ lại những biến hóa trên thân Ngô Lai, đột
nhiên thất kinh hô lên :”Thiếp hiểu rồi, Vô Lại, thiếp hiểu rồi .” Nói xong
cao hứng quá nhẩy tung lên.

Ngô Lai trước biểu tình cao hứng của Trương Ngọc Oánh, hỏi :”Oánh tỹ, tỹ hiểu
được gì ?”

Trương Ngọc Oánh đáp :”Vô Lại, thiếp hiểu được trên người chàng 2 lực lượng
thần bí là gì rồi .”

Ngô Lai hỏi lại :”Oánh tỹ, là cái gì ?”

Trương Ngọc Oánh đáp :”là lực lượng của Huyền Thiên Thạch và Tử Kiếm .”

Ngô Lai lấy làm kỳ là liền hỏi :”lực lượng của Huyền Thiên Thạch và Tử Kiếm ?”

Trương Ngọc Oánh đáp :”đúng là lực lượng của Huyền Thiên Thạch và Tử Kiếm, chỉ
có lực lương của 2 thần vật này mới có tài năng nuốt những lực lượng khác
được, tài năng chung hòa với nhau, hơn nửa lúc đó thiếp thấy trong người chàng
2 lực lượng phân biệt nhau phát ra tử sắc và bạch sắc quang mang, chỉ có Tử
Kiếm và Huyền Thiên Thạch mới có tài năng phát ra tử sắc và bạch sắc quang
mang như vậy, chính chàng đà hấp thụ năng lượng của Tử Kiếm cùng Huyền Thiên
Thạch, vì vậy thiếp mới nói là 2 lực lượng thần bí nhất định là lực lượng của
Tử Kiếm và Huyền Thiên Thạch lưu lại trong nội thể của chàng .”

Đúng như Trương Ngọc Ánh phân tích, trong nội thể của Ngô Lai đúng là 2 lực
lượng thần bí của Tử Kiếm à Huyền Thiên Thạch lưu lại, năng lượng của Huyền
Thiên Thạch bị Ngô Lai vô ý đã khai, nên tiếp thu năng lượng của Huyền Thiên
Thạch, Tử Kiếm thì tự tuyển lấy chủ nhân, nên chủ động lưu lại năng lượng.

Tử thiên tâm quyết cũng là khoáng thế tuyệt học, tự nhiên phải có chổ hay của
nó, khi Ngô Lai luyện Tử thiên tâm quyết, cơ thể đã được năng lượng của Tử
Kiếm và Huyền Thiên Thạch cải tạo, nên khi luyện tăng tiến phi thường, không
quá khoảng khắc đã vượt qua chổ của Trương Ngọc Oánh phải nhiều tháng mới
thành tựu.

Khi Ngô Lai luyện thành Tử thiên tâm quyết từ từ có sức lớn lên, năng lượng
của Tử Kiếm và Huyền Thiên Thạch cảm thấy Tử thiên tâm quyết tồn tại, liền
xuất hiên ra tác quái, nuốt lấy nội lực Ngô Lai mới luyện thành, đám khí này
đương nhiên không nguyện ý bị kẻ khác nuốt đi, nên sinh ra tranh đấu . Tuyệt
thế vũ công tự bị phá đi, không địch lại hai thần vật Huyền Thiên Thạch và Tử
Kiếm, phút chốc không thoát được, bị 2 cổ lực lượng cường đại nuốt lấy . Sau
khi nuốt lấy xong 2 lực lượng thần bí Huyền Thiên Thạch và Tử Kiếm nhanh chóng
tăng lên lực lượng chính mình, sau đó hai bên công kích đối phương, hy vọng
nuốt lấy lực lượng của đối phương, để làm tăng lên lực lượng của chính mình,
thần vật như thế huống chi con người.

Vì vậy trong nội thể Ngô Lai song phương khai triễn một trường đấu tranh quyết
liệt, hy vong tiêu diệt được đối phương, cả hai trong nội thể Ngô Lai tác
quái, chỉ làm khổ Ngô Lai.

Cả 2 tranh đấu làm Ngô Lai khổ không thể tã được, đúng lúc đó, trên thân thể
xuất hiện tử huyền kiếm, xuất hiện kịp thời cứu mạng Ngô Lai vào lúc quan
trọng nhất . Nếu không Ngô Lai khi bị hai lực lượng xung đột tất sẻ phát nổ ra
.

Tử huyền kiếm là bổn nguyên (gốc) của 2 lực lượng thần bí Tử Kiếm và Huyền
Thiên Thạch trong nội thể của Ngô Lai, 2 lực lượng thần bí cảm thụ thấy năng
lượng khí tức trên tử huyền kiếm giống mình, nên từ từ biến thành an tĩnh, tối
hậu bị tử huyền kiếm cưởng bách dung hợp, vi vậy Ngô Lai mới xuất hiện biến
hóa kinh nhân như thế.

Ngô Lai nghe Trương Ngọc Oánh phân tích, vừa nghĩ vừa nói :”có lẻ giống như tỹ
nói không sai.”

Trương Ngọc Oánh nói :”Vô Lại, chàng vận toàn thân công lực hướng vào tảng đá
lớn đánh thử một chưởng xem.” Nói xong chỉ một tảng đá lớn ở ngoài xa.

Ngô Lai thấ kỳ lạ hỏi :”Oánh tỹ, tỹ khiến ta công kích tảng đá làm cái gì ?”

Trương Ngọc Oánh giận dổi nói :”nói chàng công kích, chàng cứ công kích, đừng
có nhiều lời .”

Thấy Trương Ngọc Oánh nổi giận lên, Ngô Lai vội vàng nói :”được, được, đệ đánh
đây .” nói xong vận nội lực lên.

Khi Ngô Lai không ngừng vận công, chưởng tâm xuất hiện một cầu khí ngũ sắc, từ
từ biến lớn.

Trương Ngọc Oánh nhìn thấy chưởng tâm của Ngô Lai khí cầu ngũ sắc đã khuyếch
đại vô hạn, vội nói :”đừng ngừng lại, dùng lực tống hướng về tảng đá là được
.”

Ngô Lai nghe nói tống chưởng ra, chỉ thấy một quả cầu ngũ sắc quang mang đại
thịnh phóng về phía tảng đá, kích trúng Ngô Nhai liền nhắm mắt lại.

Đạo ngũ sắc quang mang cường đại tăng tốc chụp tới tảng đá, khi ngũ sắc quang
mang tiêu mất, thì tảng đá trước 2 người nhanh chóng tiêu tán trong không khí
như một cơn gió.

Khi Ngô Lai mở mắt ra, thấy trước mặt khối đá biến mất, cảm thấy kỳ quái hỏi
:”Oánh tỹ, khối đá sao không thấy đâu ?” Đột nhiên thấy dung mạo Trương Ngọc
Oánh trắng xanh ra, liền đở lấy Trương Ngọc Oánh gấp gáp hỏi :”Oánh tỹ, tỹ thế
nào, có sao không ?”

Trương Ngọc Oánh không trả lời câu hỏi của Ngô Lai, lắp bắp tự nói với mình
:”đây là năng lượng của thần vật, có thể hủy diệt tất cả ?” Trương Ngọc Oánh
đã quá sững sờ, không ngờ được là một chưởng của Ngô Lai quá kinh nhân, làm
tảng đá biến mất ngay trước mắt, dù là Trương Ngọc Oánh đã biết trước lực
lượng của thần vật rất kinh nhân, trong lòng đã đo lường rất lớn sức chưởng
lực của Ngô Lai, nhưng khi Ngô Lai biểu hiện ra vũ công vẫn bị chấn kinh.

Trương Ngọc Ánh tỉnh lai từ cơn chấn kinh nói :”thiếp không sao.”

Ngô Lai an tâm nói :”không có chuyện gì, không có chuyện gì . Thế thì tốt,
Oánh tỹ, mới đây khối đá đó ?”

Trương Ngọc Oánh kỳ quái nhìn Ngô Lai trã lời :”đã tiêu tán thành không khí
rồi .”

Ngô Lai kinh hoảng hỏi :”tiêu tán thành không khí ? Sao có khả năng đó ?”

Trương Ngọc Oánh lat sau giảng cho Ngô Lai nghe, Ngô Lai cũng kinh hoảng vô
cùng, không nghĩ nổi mình có vỏ công cường bạo như vậy, đồng thời trong lòng
cảm thấy hoan hĩ.

Trương Ngọc Oánh khuyên :”Vỏ công của chàng quá kinh nhân, sau này không thể
sử dụng bừa bải .”

Ngô Lai đáp :”Óanh tỹ, đệ hiểu rồi .”

Trương Ngọc Oánh lại nói :”Vô Lại, cái chàng học chỉ bất quá là nội công,
chàng phải học thêm vỏ công chiêu thức, lúc đó mới tình là học được vỏ công .”

Ngô Lai sắc mặt khổ sở hỏi :”cái gì ? phải học vỏ công chiêu thức ?”

Trương Ngọc Oánh đáp :”đúng .”

Ngô Lai hỏi :”Oánh tỹ, đệ có thể không học được không ?”

Trương Ngọc Oánh trả lời :”không thể như vậy, chàng quyết phải học được vỏ
công chiêu thức để bôn tẩu giang hồ .”

Ngô Lại không ngại nói :”tốt quá .” đột nhiên hỏi tiếp :”Óanh tỹ, vỏ công tỹ
mới dạy đệ là gì vậy ?”

Trương Ngọc Oánh đáp :” đó là tử thiên tâm quyết của Động chủ nhân Tử thiên
lảo nhân.” Thấy Ngô Lai gật đầu, Trương Ngọc Ánh nói tiếp :”Vô Lại, hiện tại
vỏ công chàng không còn là thuần túy tử thiên tâm quyết nửa, trong đó còn có
Huyền Thiên Thạch và tữ kiếm năng lượng, ứng theo đó mà đặt một cái danh tự
mới .”

Ngô Lai nói :”đặt một cái tên ?”

Trương Ngọc Oánh nói :”đúng .” nói xong trầm tư suy nghĩ.

Giây lát, Trương Ngọc Oánh cao hứng nói :”có rồi, sẻ gọi là huyền linh thiên
quyết!” Thấy Ngô Lai nhãn thần nghi hoặc, Trương Ngọc Oánh giải thích :”Nội
công của chàng không phải chỉ có năng lượng của Huyền Thiên Thạch và Tử Kiếm,
mà còn có tử thiên tâm quyết của Tử thiên lảo nhân. Như Tử Kiếm gọi là Tử
thiên kiếm vậy thì đặt tên cho vỏ công là Huyền linh thiên quyết . Vô Lại,
chàng thấy thế nào ?”

Ngô Lai không biết nói gì chỉ muốn cho Trương Ngọc Ánh vui lòng cho nên cáo
hứng đáp lại :”tốt, hảo danh tự, cứ gọi là Huyền linh thiên quyết !”

Trương Ngọc Oánh thấy Ngô Lai đáp ứng, lấy làm cao hứng phi thường nói:”thời
gian không còn sớm, chàng chắc mệt mỏi rồi, chúng ta đi về!” Thời gian dài đã
qua vì những lộn xộn vừa rồi, giờ đã chiều rồi.

Ngô Lai gật đầu rồi nắm tay Trương Ngọc Oánh bước ra khỏi động.

Bên ngoài động khẩu, Nguyệt Nhi, Xuân Nhi 2 nữ nhân đã đợi, thấy 2 người bước
ra, Nguyệt Nhi liền hỏi :”Tiểu thư, cô gia các người thế nào mà giờ mới ra,
làm chúng tôi sốt ruột chết người .”

Ngô Lai chọc ghẹo :”có phải Nguyệt Nhi nhớ ta .”Nguyệt Nhi mặt đỏ bừng lên,
nhưng nàng không nói gì vì nàng sợ nếu mình nói chuyện, sẻ bị vị Vô Lại cô gia
chiếm tiện nghi.

Trương Ngọc Oánh nói :”tốt rồi, chúng ta đi về!”


Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành - Chương #13