Người đăng: godlife2907
Tối đến, sau khi chôn cất bà ngoại Tiểu Hương cẩn thận, Chu Mỹ Nguyệt ôm Tiểu
Hương cùng Chu Tử Lôi về ngôi nhà nhỏ trong rừng.
Sau khi dỗ Tiểu Hương ngủ, Chu Mỹ Nguyệt quay sang hỏi con trai « Con thấy nếu
mẹ muốn nhận nuôi Tiểu Hương làm con gái nuôi có được không »
« Được ạ » không do dự Chu Tử Lôi trả lời ngay
« Uh, vậy sáng mai mẹ sẽ nói với cô bé » Chu Mỹ Nguyệt nắm giữa ôm Tiểu Hương
và Chu Tử Lôi dần chìm vào giấc ngủ
Buổi sáng hôm sau, ánh nắng xuyên qua tán lá, chim hót líu lo, Chu Mỹ Nguyệt
tỉnh dậy phát hiện không thấy Tiểu Hương đâu cả, vội vàng gọi Chu Tử Lôi dậy
thật nhanh
Vừa ra khỏi cửa thấy ở trước sân, cô bé đang đùa nghịch với lam thỏ, còn Đen
sì vẫn còn nằm trong góc nhà ngủ ngon lành.
Cả 2 đều thở phào
« Cháu có nhớ bà không » Chu Mỹ Nguyệt hỏi Tiểu Hương
« Có ạ, nhưng cháu biết bà vẫn luôn bên cháu, với cả bà cũng bảo cháu sau này
sẽ đi theo phu nhân và thiếu » trên mặt Tiểu Hương vẫn còn thoáng có nét buồn
« Cháu không cần gọi ta là phu nhân, ta định nhận con làm con gái nuôi của ta,
con có đồng ý không » Chu Mỹ Nguyệt chân thành hỏi
« Nhưng mà bà nói… » Tiểu Hương còn chần chừ.
« Không sao cả, lần đầu tiên ta gặp con đã thấy thích con rồi, ai lại nhẫn tâm
để một cô bé khả ái đáng yêu làm người hầu chứ, con làm con gái ta nhé »
« Vâng thưa cô » Tiểu Hương vui mừng hớn hở
« Nè, phải gọi là mẹ chứ » Chu Mỹ Nguyệt sửa lỗi
« Vâng, mẹ » Tiểu Hương vội vàng sửa lại lời nói
« Từ giờ con đã là con gái của ta, gọi ta là mẹ với gọi Tiểu Lôi là Tiểu Lôi
ca ca nhé » Chu Mỹ Nguyệt hài lòng nói.
« Gọi thử xem nào »
« Mẹ, Tiểu Lôi ca ca »
« Ngoan, ngoan lắm, con gái ngoan của ta »
« Mẹ, con có mẹ rồi, vui quá, con cũng có cả ca ca nữa » Chu Mỹ Nguyệt tươi
tắn lên không ít
« Vậy đi ăn sáng nào, Này ! Đen sì, dậy đi kiếm thịt rừng về đây, dậy đi… »
Chu Mỹ Nguyệt đập đập vào đầu con mèo nhỏ trong góc nhà.
Kể ra khi ngủ thì chả thấy nó giống hình dáng của một con Linh Hổ chút nào, do
nó biến thành hình dạng mèo con, mà khi ngủ nó cuộn tròn lại, đôi mắt nó lim
dim, khóe miệng thì chảy rãi nhìn có vài phần rất là đáng yêu.
« Dậy đi, đồ lười, đi kiếm chút thịt về đây, lát nướng xong sẽ có phần của mi
» Chu Mỹ Nguyệt thúc giục
Nghe thấy có thấy sẽ được ăn thịt nướng Đen sì bật dậy nhanh như chớp, vèo một
tiếng đã thấy mất bóng dáng, tại tối qua sau khi nhận chủ, Chu Tử Lôi thương
tình con hổ bị mình đốt trụi lông nên đã ném cho nó một miếng thịt nướng, con
hổ ăn thử, thấy ngon cứ quấn quít lấy Chu Tử Lôi đòi ăn thêm nhưng hôm qua chỉ
còn có mấy miếng thừa nên con hổ đành phải ỉu xìu
Một lúc sau, đã có một con lợn rừng cỡ vài chục cân đã bị Đen sì tóm được…