Hồng Ảnh Cưỡi Hổ


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

“Ân, như thế là sao? Chưởng viện phu nhân kỳ quái hỏi “ Chẳng lẽ ông lo lắng
hai người bọn họ lâu ngày sẽ sinh tình sao?”

“ Ha ha, cũng không phải” Chưởng viện cười to nói “ Cho dù có là như thế thì
dựa vào thiên phú cùng thành tựu của Tiểu Bàn mà nói thì cũng xứng đáng là con
rể của ta, ta đối với việc này cũng không có ý kiến gì.”

“Vậy ông lo lắng cái gì” Chưởng viện phu nhân kỳ quái hỏi.

“Ta chỉ sợ Tiểu Bàn phải chịu sự đả kích a” Chưởng viện sau đó giải thích nói
“ Nàng nghĩ xem, Tiểu Bàn mặc dù gặp được rất nhiều kỳ ngộ, nhưng bộ dạng thật
thà phúc hậu như vậy, ta chỉ sợ rằng về sau muốn học cái gì cũng rất chậm,
nhưng con gái của chúng ta lại là thiên tài tuyệt học, bất kỳ cái gì cũng tiếp
thu rất nhanh, hai người bọn họ nếu cùng học một chỗ, ta chỉ sợ rằng Tiểu Bàn
sẽ tự ti, như vậy sẽ không hay lắm”

Chưởng viện phu nhân nghe xong, lập tức cười khổ sau đó bất đắc dĩ nói “ Lần
này chỉ sợ là ông nhìn lầm rồi. Ít nhất thì ở phương diện luyện chế Thần Lôi
thì người tự ti sẽ là nữ nhân chúng ta.”

“ Cái gì? Điều này làm sao có thể?” Chưởng viện nghe xong, nhất thời giật mình
nói “ Tiểu Bàn chẳng lẽ so với con gái chúng ta còn thông minh hơn?”

“Thật ra cũng chưa chắc đã thông minh hơn, bất quá mập mạp nọ năng lực quả
thật rất cao, chỉ mười ngày thời gian hắn đã nắm giữ được Bính Hỏa Thần Lôi.
Sở dĩ hắn một tháng mới đi ra, hoàn toàn do con gái chúng ta.”

“Cái này cũng không lạ, Tiểu Bàn đã sớm có kinh nghiệm luyện chế Thần Lôi,
đương nhiên với phương diện này tu luyện rất nhanh” Chưởng viện vội vàng giải
thích.

“ Mau cũng có hạn độ chứ” Chưởng viện phu nhân nghiêm nghị nói “ Cũng như muội
năm đó, tu luyện Quỳ Thủy Thần Lôi cũng trên mười năm, nhưng vẫn như khi mới
học mười ngày. Bởi vậy có thể thấy được, năng lực học tập của hài tử này, ít
nhất cũng không thua kém gì muội.“

“ Ha ha, phải không? Không nghĩ tới Tiểu Bàn tử này lại có tài như vậy” Chưởng
viện nghe xong,hơi giật mình nói “ Xem ra, đứa nhỏ này, tương lai có lẽ sẽ rất
phát triển a”

“Ân” chưởng viện phu nhân gật gật đầu, sau đó vừa định nói điều gì đó. Chợt
ngừng lại, không hẹn mà cùng chưởng viện cùng nhau ngẩng đầu nhìn về phía xa
xa.

Chỉ thấy từ xa bay tới một đạo tử sắc lưu quang. Trong chốc lát đã đến trước
mặt vợ chồng chưởng viện, đồng thời vang lên một thanh âm mềm mại, dễ nghe

“Cha, mẹ, đây là do Bàn ca ca tặng cho con, thật là tốt a” Hồng Ảnh quát to,
dưới thân cưỡi một con thú máy làm từ tử sắc kim chúc phi xuống. Đó là một con
hổ bốn chân đạp Bạch Vân, song sí vũ động như bão táp, cả người phi hổ phát ra
tử quang lấp lánh, vô cùng uy mãnh. Hồng Ảnh ngồi trên, vẻ mặt thập phần cao
hứng.

Hai vợ chồng Chưởng viện có chút ngẩn người, sau đó liền nhận ra, thứ đồ nọ
không ngờ lại là môt con Đạp Vân Sáp Sí Hổ.

“Ngươi nói đây là do Tiểu Bàn đưa cho ngươi?” Chưởng viện lập tức ngạc nhiên
nói.

“Vâng, là Bàn ca ca có một cặp nên cho con một con”Hồng Ảnh hưng phấn hỏi “
Cha, người nhìn xem,có đẹp hay không?”

“Đẹp. rất đẹp” Chưởng viện cười khổ nói “ Đạp Vân Sáp Sí Hổ trị giá mấy trăm
linh thạch, có thể không đẹp sao?”

“Hồng ảnh, không phải là ngươi cố tình cưỡng bức chứ?” Chưởng viện phu nhân
bỗng nhiên trừng mắt nhìn nàng, nói.

“Không hề a, đây là do Bàn ca ca chủ động đưa mà, thật sự là như vậy đó”“ Nếu
không tin, người có thể hỏi Bàn ca ca., ca ca cũng sắp đến đây rồi.” Hồng Ảnh
sợ mẫu thân bắt nàng mang trả, vội vàng giải thích nói

Nói xong, Hồng Ảnh liền chỉ tay ra xa xa, quả nhiên ở đó có một đạo tử sắc lưu
quang đang bay tới, không lâu sau đó, Tiểu Bàn cưỡi một con Đạp Vân Sáp Sí Hổ,
từ từ hạ xuống, sau đó liền đi đến trước mặt vợ chồng chưởng viện chào hỏi, kỳ
thật hắn vốn không muốn quấy rầy vợ chồng chưởng viện, nhưng Hồng Ảnh vừa được
bảo bối đã ngay lập tức muốn đến khoe với cha mẹ, hắn ngăn lại cũng không
được, đành phải đi theo.

Chưởng viện phu nhân thấy thế, liền đưa tay ngăn lại, ý bảo Tiểu Bàn không cần
đa lễ, sau đó liền trực tiếp nói “ Hài tử, có phải là Hồng Ảnh cưỡng bức đồ
vật này của con có phải không? Nếu đúng là như vậy, con nhất định phải nói ra,
ta chắc chắn sẽ trừng phạt nó.”

“ Làm gì có chuyện đó” Hồng Ảnh sốt ruột nhìn Tiểu Bàn nói.

“Ha ha” Tiểu Bàn mỉm cười nói “Phu nhân hiểu lầm rồi, là do đệ tử đưa cho
nàng.”

“Người xem, đúng vậy mà” Hồng Ảnh vội vàng nói.

“Ngươi câm miệng lại” Chưởng viện phu nhân trừng mắt nhìn nàng một cái, khiến
cho nàng sợ đến mức liền chạy đến sau lưng chưởng viện nấp. Sau đó chưởng viện
phu nhân vẻ mặt ôn hòa, nhìn Tiểu Bàn nói “ Hài tử, thứ này vô cùng quý giá,
không thể tùy tiện đem tặng a.”

“Phu nhân, không phải chỉ là một con Đạp Vân Sáp Sí Hổ sao? Thật sự đâu có gì”
Tiểu Bàn vội vàng nói “ Dù sao đệ tử cũng không phải bỏ tiền ra mua, đây là từ
tay người khác đoạt được”

“Nga, là từ tay ai lấy được?” Chưởng viện nghe xong, lập tức tò mò hỏi.

“Chính là từ tay nhi tử của Ky Quan Tông tông chủ, lần trước hắn muốn giết đệ
tử, trong lúc giận dữ đệ tử dùng Mậu Thổ Thần Lôi liệp sát hắn, sau đó tiện
tay đoạt luôn bảo vật, dù sao thì bảo vật này với đệ tử cũng không có ích lợi
gì nhiều lắm, liền mượn hoa hiến phật, đưa cho sư,sư…”

Nói đến đây, Tiểu Bàn liền tắc họng, hắn thật sự không biết nên xưng hô thế
nào với Hồng Ảnh. Nếu theo vai vế về phía hai vợ chồng chưởng viện thì hắn
phải gọi là sư cô, dựa vào tôn ti thì là sư tỷ, vì thế Tiểu Bàn nhất thời
không biết kêu thế nào.

Chưởng viện phu nhân mỉm cười, nói “ Con sau này hãy kêu bằng sư muội đi, dù
sao thì nó cũng nhỏ tuổi hơn ngươi.”

“Như thế có chút không ổn” Tiểu Bàn sắc mặt đỏ lên, có chút ngại ngùng nói
“Hay là dựa vào quy củ của sư môn, nên gọi là sư tỷ”

“Đúng vậy, người ta muốn làm sư tỷ a” Hồng Ảnh sốt ruột nói.

“Không cần thiết, chúng ta là người nhà, chỉ cần dựa vào tuổi tác, không cần
tuân theo thực lực.” Chưởng viện vung tay lên nói “ Từ nay hãy kêu bằng sư
muội”

“Như thế không được” Hồng Ảnh thấy thế liền muốn làm nũng. Chưởng viện phu
nhân lập tức trừng mắt, nói “ Đạp Vân Sáp Sí Hổ này coi như là lễ vật ca ca
cấp cho sư muội, đương nhiên nếu ngươi muốn làm sư tỷ thì trước hết hãy đem
Đạp Vân Sáp Sí Hổ này trả lại cho người ta, hơn nữa còn phải chuẩn bị một phần
hậu lễ. Có thể chứ?”

“A, cái này…” Hồng Ảnh đau lòng nhìn Đạp Vân Sáp Sí Hổ uy mãnh bên cạnh, cuối
cùng không cam lòng nói “ Sư muội thì sư muội, bất quá ta sẽ không gọi hắn là
sư huynh, ta muốn gọi hắn là Bàn ca ca”

“Ha ha” Chưởng viện nhịn không được cười to. Chưởng viện phu nhân cũng cố nén
cười, nhưng hai vai vẫn rung lên. Chỉ riêng Tiểu Bàn là buồn bực muốn chết.
Chỉ có thể dùng ánh mắt ai oán nhìn Hồng Ảnh


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #89