Kịch Chiến Trường Không


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

Đối mặt với công kích của một đám tu sĩ phẫn nộ Tiểu Bàn cũng không có biện
pháp gì, chỉ có thể một lần nữa lấy đại thiết chung từ trong bổn mạng pháp bảo
ra, hóa thành đại chung cao ba trượng nhằm cản lại vô số đòn thế ở phía sau
bắn tới.

Đánh lên đại thiết chung đầu tiên là đạo thiểm điện do kim ưng phun ra. Đạo
thiểm điện to bằng miệng bát cùng tiếng rít của sấm sét nặng nề phóng lên bề
mặt đại thiết chung. Trong một tiếng nổ vang rền lớp huyền thiết phía ngoài
đại thiết chung đã bị cạo bớt một lớp, đòng thời một cỗ khói lam cũng từ nơi
bị bắn trúng bay ra.

Theo sát sau đó là mười mấy cái phi tiêu của hồng y nữ nhân, những cái phi
tiêu dưới sự điều khiển của hồng y nữ nhân đều phóng ra tinh mang sáng ngời và
còn không ngừng xoay tròn cực nhanh tạo thành một quang bàn cao gần một trượng
từ phía sau phóng tới hung hăng chém lên đại thiết chung.

Sau mấy tiếng cắt kim loại chói tai, từng khối mảnh vụn huyền thiết bị độ sắc
bén của tinh mang cắt bỏ, đồng thời chúng còn lưu ở bề mặt đại thiết chung
từng đạo vết cắt thật sâu, xen kẽ ngang dọc.

Đòn công kích thứ ba đi tới là hoàng sắc năng lượng do khôi lỗi tiểu báo phun
ra, cũng tạo thành một hố to bên ngoài đại thiết chung. Còn về tu sĩ cầm quạt
sau cùng kia phóng ra một phi kiếm thủy hệ, hung hăng chém lên đại thiết chung
hai cái cũng lưu lại dấu vết không nhỏ.

Nhưng trải qua một vòng sét đánh, kiếm trảm cùng phi tiêu chém, tuy bên ngoài
đại thiết chung vết thương chồng chất, tựa hồ xem như tùy lúc đều có khả năng
vỡ ra nhưng trên thực tế nó không hề có một chút ảnh hưởng nào, vẫn mang theo
vết thương đầy người như cũ cùng với khói xanh nghi ngút ngoan cường bay theo
phía sau Tiểu Bàn, cẩn thận bảo vệ sau lưng hắn.

Những vết thương chồng chất trên bề mặt chuông cùng làn khói xanh bốc lên kia
tựa như đang cười cợt bốn gã tu sĩ vừa tấn công nó.

Nhìn thấy cảnh đó, bốn gã tu sĩ Trúc cơ kỳ thiếu chút không tức đến phụt khói.
Lòng thầm nhủ, ngươi gã mập chết bầm có Mậu Thổ Thần Lôi, cũng tính là có chút
tiền vốn chứ cái chuông rách kia tính cái gì ? Không phải chỉ là Huyền Thiết
sao, kể cả cho là lớn một chút nhưng cũng không phải là vô địch a ?

Nghĩ vậy, gã tu sĩ cầm quạt dẫn đầu lạnh lùng nói :”Toàn lực ra tay, đánh phá
cái mai rùa ấy rồi mới xử gã mập chết bầm kia. Nhất định phải bằm thây hắn
thành vạn đoạn !”

“Đúng ! Xem ta đây !” Gã tu sĩ cưỡi báo hét lớn một tiếng, sau đó hai tay trực
tiếp hung hăng vỗ lên lưng con báo đang cưỡi. Một cỗ pháp lực tinh thuần theo
đó truyền xuống, con báo tức thì tinh thần đại chấn, sau đó mở rộng cái miệng
ra, bên trong hoàng quang không ngừng lóe sáng, qua mấy nhịp hô hấp cuối cùng
mới ngưng tụ thành một quang cầu tỏa sáng rực rỡ.

“Nhìn tuyệt chiêu của ta, Quan Thiên Hống !” Tu sĩ kia sau khi hét lớn, lại
một lần nữa vỗ lên đầu con báo. Quang cầu khổng lồ kia liền hóa thành một đạo
lưu tinh, với thế như sét đánh hung hăng nện lên đại thiết chung.

Theo một tiếng nổ vang, một đạo sóng xung kích phát ra từ trên thân đại thiết
chung lan ra còn mạnh hơn so với Mậu Thổ Thần Lôi nổ tung.

Sóng xung kích cực mạnh trực tiếp chấn đại thiết chung bay đi, lớp huyền thiết
bên ngoài bị chấn nát khoảng hai ba xích, có thể thấy vụ nổ này uy lực biến
thái ra sao, quả nhiên không hổ là một kích toàn lực của tu sĩ Trúc cơ kỳ, uy
lực không hề bình thường chút nào.

Đương nhiên, đối với đại thiết chung cao trăm trượng, lớp huyền thiết bọc bên
ngoài dày đến vài trượng thì công kích trình độ này không khác gì gãi ngứa,
không phải vài trăm, vài nghìn lần nổ như thế nó có thể không thèm để ý.

Nhưng đại thiết chung không bị gì cũng không đại biểu Tiểu Bàn không việc gì
a? Hắn cách đại thiết chung thực sự quá gần, kể cả sóng xung kích bị đại thiết
chung ngăn lại nhưng vẫn có chút dư chấn vượt qua đại thiết chung kích trên
người hắn. Kể cả da thịt Tiểu Bàn có dầy đến đâu cũng bị chấn đến đầu váng mắt
hoa, ngay cả y phục trên người cũng bị chấn nát, biến thành trang phục của ăn
xin vắt trên người hắn.

Tiểu Bàn khóc thầm trong lòng: ‘Lão thiên a, ta đắc tội gì với lão hay sao?
Sao lần nào chạy trốn quần áo cũng bị rách tơi tả hết vậy, chẳng lẽ lão ghen
tỵ tiểu đệ đệ không uy phong bằng ta hay sao mà lần nào cũng bắt nó phải phơi
bày hết ra như vậy chứ!’ :110: :110: :110:

May là lúc xảy ra vụ nổ hắn còn không ngốc đến mức đem thần thức phủ xung
quanh đại thiết chung, nếu không chắc chắn đã bị chấn đến vụn thần thức ra
rồi.

Mới chỉ một lần nổ tung đã biến hắn thành dạng này, nếu quả liên tục tới thêm
chục lần nữa, dù đại thiết chung không sao thì hắn cũng khó mà chịu nổi a.

Hiện tại Tiểu Bàn hận nhất là pháp bảo đại thiết chung này cấp bậc quá cao,
như quả hắn có thể thúc động thần phù ghi trong Hỗn Độn Quyết là có thể điều
khiển chuông đồng, phát ra chân chính uy lực của nó. Ít nhất là có thể phát ra
hộ thể thần quang đơn giản nhất của chiếc chuông đồng cũng không đến nỗi khiến
cho hắn nhếch nhác như thế.

Mà tình huống hiện tại là tưởng thế nào cũng không tác dụng gì. Bởi vì mấy gã
tu sĩ đằng sau thấy một đòn tấn công mạnh mẽ như thế của con báo đều không làm
gì được đại thiết chung liền nhanh chóng đều hiểu rằng chiếc thiết chung này
khẳng định có điều đặc biệt, không thì không thể có khả năng rắn chắc như vậy.
Bọn họ cũng không phải ngu ngốc, vừa nhìn thấy là không cách nào chấn vỡ được
đại thiết chung lập tức đều chuyển dời mục tiêu tấn công, trực tiếp đánh tới
trên thân Tiểu Bàn, chỉ cần giết Tiểu Bàn, đại thiết chung sẽ thành vật vô
chủ, cũng không có uy hiếp gì nữa.

Phải biết, đại thiết chung có to hơn nữa cũng mang hình cái chuông, không thể
hoàn toàn triệt để bao bọc lấy Tiểu Bàn, trừ phi đại thiết chung biến thành
đại thiết đản ( quả trứng sắt lớn ) mới được. Cho nên bốn tu sĩ kia hoàn toàn
có thể vượt qua vòng bảo hộ của đại thiết chung mà tấn công Tiểu Bàn.

Một thời gian sau, kiếm khí, đạo pháp còn có phi tiêu như mưa rền phóng tới
Tiểu Bàn. Tuy Phi Ưng kiếm của Tiểu Bàn tốc độ không tồi nhưng trước một đám
Trúc cơ tu sĩ nó không có chút ưu thế nào. Bốn vị Trúc cơ tu sĩ rất nhẹ nhàng
triển khai đòn tấn công không ngừng nghỉ đối với hắn.

Mà đối mặt nhiều đòn tấn công độc ác như thế Tiểu Bàn ngược lại lại dễ dàng
hơn rất nhiều, bởi vì đối phương chỉ là muốn giết người chứ không phải muốn
đánh phá đại thiết chung cho nên không dùng đạo pháp uy lực mạnh như trước nữa
mà chỉ dùng đạo thuật cùng pháp bảo có tốc độ nhanh, độ chính xác cao mà uy
lực lại nhỏ hơn rất nhiều.

Dưới tình trạng đó Tiểu Bàn tức thì tỉnh táo lại, hắn cũng không cam yếu kém,
vừa dùng đại thiết chung che trái đỡ phải vừa dùng Mậu thổ thần lôi cùng Quỳ
Thủy Âm Lôi tiến hành phản kích, càng chiến càng phấn khích.

Vì bản thể đại thiết chung quá lớn, lại là bản mạng pháp bảo của Tiểu Bàn,
thao khống linh hoạt cho nên tám thành thế công đều bị nó ngăn lại, còn những
đòn tấn công uy lực giảm bớt này, chỉ tạo thành những vết thương không nghiêm
trọng lắm cho đại thiết chung chứ không hề khiến Tiểu Bàn thụ thương thêm chút
nào. Còn về hai thành thế công kia bị Tiểu Bàn dùng Kim ưng kiếm ngăn lại, rốt
cục có thể ngăn cản thêm một khoảng thời gian nữa


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #71