Tình Thế Nghiêm Trọng


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

Thanh Phong quán tuy là tiểu đạo quan của đại phái tu chân Huyền thiên biệt
viện. Nhưng vì vị trí ở phàm giới nên linh khí thưa thớt, tầm quan trọng cũng
không lớn, nên không được coi trọng. Cho nên chỉ an bài một tu sĩ là Tiểu Bản
chấn thủ ở đây. Còn lại là đạo sĩ, lo xử lí các loại tạp vụ, tuy có tu luyện
nhưng chỉ là hậu thiên công pháp phi thường nông cạn. Tuy thân thể mạnh mẽ hơn
không ít so với phàm nhân, nhưng không thể được so sánh được với tu sĩ chính
tông.

Có thể nói những đạo sĩ này chính là những phàm nhân cường tráng mà thôi. Theo
đạo lí mà nói, thân là tu sĩ chỉ cần không phải là kẻ điên như tà tu thì sẽ
không tùy ý ra tay với phàm nhân. Bởi vì đó quả thực là ỷ lớn hiếp nhỏ, truyền
ra ngoài chỉ khiến thanh danh tổn hại mà thôi. Đương nhiên khi phàm nhân làm
ra những chuyện tình mà người người đều oán, thì lại khác. Tỷ như Tiểu Bàn
giết Thái Sư, trảm Tổng đốc, diệt Quốc Trượng, đều vì trước đó bọn chúng đều
tàn ác tước đoạt sinh mạng phàm nhân.

Mà bây giờ những đạo sĩ Thanh Phong quán lại không phải như vậy. Bọn họ luôn
luôn ẩn cư thế ngoại, không làm chuyện gì xấu mà lại bị giết chết một cách tàn
nhẫn như thế. Hành động ti tiện như vậy chỉ có bọn táng tận lương tâm tà phái
tu sĩ mới làm được.

Nhưnng là, theo hơi thở còn lưu lại ở hiện trường lại không có một tia tà khí,
ngược lại tồn tại linh khí đặc hữu của tu sĩ chính phái. Điều này nói lên một
điều, bọn người gây ra vụ thảm sát này là những tu sĩ chính phái.

Sau khi cho ra kết luận, Tiểu Bàn vốn đã sôi gan lại càng thêm giận đến không
thể kiềm chế được. Hắn không chịu nổi ngửa mặt lên trời gầm lên: “Mặc kệ các
người là ai, ta đều phải đem các người oanh sát thành cặn bã!”

Tiểu Bàn dùng pháp lực tinh thuần gầm lên, giống như Hổ Khiếu Sơn Lâm, thanh
chấn trăn dặm, ngọn lửa bập bùng xung quanh đều có chút run lên.

Vừa lúc này có mấy tiếng cười lạnh ở bốn phương tám hướng truyền đến, đồng
thời có một âm thanh sắc nhọn, với ngữ khí tràn ngập cừu hận hồi đáp: “Tử mập
mạp, ta còn chưa đi tìm ngươi mà ngươi đã đứng ở đây! Lại còn dám xất khẩu
cuồng ngôn? Haha, vậy hãy để cho chúng ta xem là ai đem ai oanh sát thành cặn
bã!”

Nương theo âm thanh nham hiểm, Tiểu Bàn liền nhận thấy được xung quanh xuất
hiện năm cỗ hơi thở cường đại. Tiếp theo, hắn đã nhìn thấy năm tu sĩ bay tới
từ tứ phía. Nguyên lai, đám hung thủ không có rời đi ngay, ngược lại còn đang
tìm tung tích của Tiểu Bàn tứ phía. Nhưng Tiểu Bàn trốn trong không gian bổn
mạng pháp bảo của mình nên bọn hắn không tìm được. Hiện giờ Tiểu Bàn tự mình
nhảy ra kêu rống, bọn hắn liền đại hỉ tiến tới bao vây. Sau đó đều tự dừng
trên không, cao cao tại thượng nhìn xuống Tiểu Bàn bên dưới.

Cứ việc bị cường địch bao vây, nộ khí trùng thiên của Tiểu Bàn lại không giảm
chút nào, ngược lại vẻ mặt đầy sát khí đánh giá đám tu sĩ xung quanh. Trước
khi đánh giá thì không sao, vừa đánh giá được tình hình tức khắc khiến Tiểu
Bàn hút một ngụm lãnh khí.

Nguyên lai, bốn nam một nữ vây xung quanh, chỉ có một vị thanh niên sắc mặt
trắng bệch là tiên thiên cảnh giới, bốn người khác đều là trúc cơ kỳ tu sĩ. Mà
Tiểu Bàn thực lực còn yếu, không nhận ra được tu vi của đối phương, nhưng cũng
có thể nhận ra bọn hắn cũng không dễ trêu chọc.

Trước tiên là nói về vị nữ tu sĩ duy nhất, thoạt nhìn khoảng ba mươi tuổi, một
thân hồng y, cơ thể đầy đặn tản ra phong vận thành thục của thiếu phụ, một đôi
mắt phượng mang theo một nét khinh miệt. Tuy rằng thoạt nhìn nàng có vẻ yếu
đuối, nhưng trên thực tế lại nguy hiểm vô cùng. Xung quanh nàng có thể thấy
được hơn mười cái cơ quan Hồi Toàn Phiêu (kiểu như bom mê rang á các bơn,
nhưng nó lại mang hình dạng phi tiêu) đang không ngừng bay múa.

Loại Hồi Toàn Phiêu này có ba cánh, tạo hình tinh xảo, lớn bằng lòng bàn tay,
cả vật thể đen thui. Là một loại cơ quan pháp bảo phi thường lợi hại. Từ ngọc
giản luyện khí, TIểu Bàn biết được lai lịch, cách luyện chế cùng phương thức
sử dụng nó.

Đừng nhìn vật ấy khéo léo đẹp đẽ, nhưng là sau khi phát ra liền phóng xuất
những mũi nhọn cực kỳ lợi hại, thông qua tác động xoay tròn tốc độ cao, hình
thành lên một quang bàn rộng mấy trượng. Loại quang bàn này sắc bén vô cùng,
có thể cắt kim đoạn ngọc. Hiện trường để lại một số thi thể bị cắt thành đoạn
có tám phần là do loại Hồi Toàn Phiêu này tạo thành.

Thứ này trừ bỏ sắc bén ra, thì tệ nhất là bị nó bám theo. Đặc tính bay vòng
khiến cho nó có thể tùy ý chọn bất cứ góc độ xảo diệu nào để tập kích. Hơn nữa
vừa ra tay chính là hơn mười Hồi Toàn Phiêu, chúng đan chéo nhau, trước sau hô
ứng làm cho người ta khó lòng phòng bị, khó mà đón đỡ.

Hơn nữa khi nó phi hành còn có thể phát ra một loại tiếng rít đặc biệt, có thể
quấy nhiễu tâm thần mục tiêu lại càng thêm vài phần quỷ dị.

Mặt khác đáng nhắc tới chính là loại phi tiêu này không những có thể tấn công
mà còn có thể lợi dụng quang bàn chắn bên người để tiến hành phòng ngự. là một
trong số ít những loại pháp khí cao cấp có cả công và thủ.

Nhưng loại Hồi Toàn Phiêu này luyện chế không hề dễ, thân mình nó nhỏ yếu,
không chắc chắn, dễ dàng bị cường đại pháp khí phá hủy. Hơn nữa thứ này sử
dụng tương đối phức tạp, đối với thần thức yêu cầu cực cao, cho nên những tu
sĩ am hiểu sử dụng nó cũng không nhiều. Nhưng là một khi đem loại pháp khí này
luyện đến tùy tâm sở dục thì uy lực của nó cũng được mọi người coi trọng.

Mà bây giờ xem cô gái này thoải mái thao tác hơn mười cái là có thể suy đoán
ra, nàng hiển nhiên đã đem vật ấy luyện đến cảnh giới đại thành, tuyệt đối là
một đối thủ nguy hiểm.

Bên phải nàng là một nam tu sĩ khoảng bốn mươi tuổi, đang tiêu sái vuốt vuốt
hai đoạn râu cá trê. Người này hình dáng tiêu sái đứng trên thân một con cơ
quan điểu. Cơ quan điểu dưới chân hắn hai cánh mở rộng khoảng chừng hơn 3
trượng, cả cơ thể đều dùng một loại kim chúc màu vàng kim luyện thành, tạo
hình uy vũ, cực giống một con hùng ưng nhưng dĩ nhiên nguy hiểm hơn rất nhiều.

Trong ngọc giản cũng có ghi lại thông tin về loại cơ quan kim ưng này. Thứ này
một thân lông chim đều là ám khí, không phát uy thì thôi, một khi động cả thân
mình có hàng vạn kim vũ bạo xuất, giống như kim tử bay đầy trời, có thể đánh
cho địch nhân thành con nhím.

Bên cạnh người này la một người áo xám bộ mặt tiều tụy, bộ dạng hắn uể oải
ngổi trên một con tiểu báo thổ hoàng sắc dài hơn hai trượng. Tiểu Bàn vừa nhìn
còn tưởng rằng đó là một con báo thật, nhưng tiếp tục quan sát, liền phát hiện
ra nó cũng là một loại cơ quan thú, chẳng qua bề ngoài mơ hồ có bọc một loại
da giống như da của báo yêu cho nên mới tạo cho người ta một loại ảo giác như
vậy.

Cũng chính bởi vì tấm da này ngăn cản tầm mắt, khiến cho Tiểu Bàn không thể
nhìn ra được chân diện mục của con báo, mà hắn cũng không đoán ra được nó là
vật gì.

Tiểu Bàn bất đắc dĩ chỉ có thể buông tha, đem ánh mắt tập trung đến vị Trúc Cơ
tu sĩ sau cùng. Người này một thân áo trắng, bộ dáng tuấn lãng, tuổi rất trẻ,
thoạt nhìn cũng chỉ đến hai mươi tuổi. Trên mặt luôn mang theo một nụ cười như
có như không, cầm trong tay một kiện Sơn Thủy chiết phiến, không hề dựa vào
ngoại vật mà vẫn lăng không vững vàng, tạo nên một loại khí chất tiêu sái.

Tuy rằng người này không để lộ ra cơ quan thú, nhìn như vô hại. Nhưng Tiểu Bàn
lại cực kỳ kiêng kụ hắn, không riêng gì vì Tiểu Bàn cảm nhận đến áp lực cực
mạnh từ trên người hắn, mà mấy người khác mơ hồ cũng lấy hắn vi tôn. Có thể
trở thành người đứng đầu, thì thực lực vốn là mạnh nhất.

Còn về tiểu tử đã đạt tới tiên thiên, Tiểu Bàn khẳng định mình chưa từng gặp
qua. Nhưng không biết vì cái gì đối với hắn lại có một cảm giác quen thuộc.
Điều này làm cho Tiểu Bàn dị thường khó hiểu!


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #67