Thanh Phong Huyết Án


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

Sau khi luyện chế xong tiểu tiễn, Tiểu Bàn nhanh chóng đưa nó vào một chỗ đặc
thù dưới thân của Thần Tí Liên Hoàn Nỗ . Đây là một cái trữ vật không gian có
thể tồn trữ một ngàn mũi tên, nói cách khác, Thần Tí Liên Hoàn Nỗ có thể
liên tục không ngừng bắn một ngàn nhát.

Sau đó hắn lại đem một khối quặng thô linh thạch khá lớn đặt ở một nơi trên
phần đuôi của Thần Tí Liên Hoàn Nỗ . Có linh thạch cung cấp linh khí, Thần Tí
Liên Hoàn Nỗ có khả năng bắn lien tục không ngừng, cho đến khi nào linh thạch
hết năng lượng.

Sau khi chuẩn bị xong, Tiểu Bàn cứ dựa theo lời trên ngọc giản, bắt đầu nắm
nhược điềm trên Thần Tí Liên Hoàn Nỗ, hướng bên trong nhẹ nhàng đưa vào một
tia linh khí . Nếu Thần Tí Liên Hoàn Nỗ là sản phẩm dạt tiêu chuẩn như trong
ngọc giản, vậy nó sẽ tự động kéo dây cung, lên tên, sau đó Tiểu Bản chỉ cần
bóp cò một cái là có thể bắn.

Nhưng mà thực hiển nhiên, tác phẩm đầu tiên của Tiểu Bàn cũng không phải là
tác phẩm thành công. Khi hắn đưa linh khí vào, lập tức liền nhìn thấy được phù
chú, pháp quyết trên Thần Tí Liên Hoàn Nỗ xảy ra chấn động, không đợi hắn kịp
phản ứng một cái, chỉ nghe thấy phịch một tiếng vang, Tiểu Bàn không có kinh
nghiệm cứ như vậy chịu đựng vụ nổ.

May mắn Tiểu Bàn luyện chế Thần Tí Liên Hoàn Nỗ là cấp thấp nhất, trong đó ẩn
chứa linh khí không phải rất nhiều, cho nên sau khi nổ tung uy lực cũng không
quá mạnh mẽ, ít nhất so với mậu Thổ thần lôi vẫn còn kém xa. Tiểu Bàn dựa vào
thân thể thiết cốt, cuối cùng cũng không bị thương, hữu kinh vô hiểm tránh
được một lần bị kiếp.

Chẳng qua tình huống này quá mức bất ngờ, vẫn làm cho Tiểu Bàn hoảng sợ. Không
chỉ như thế, Thần Tí Liên Hoàn Nỗ sau khi nổ tung, các mảnh kim chúc nhỏ nứt
vụn bắn thẳng lên mặt hắn, làm cho mặt hắn một mảng xanh, một mảng tím, hơn
nữa còn sinh ra cảm giác đau ngứa.

Kết quả này tự nhiên làm cho Tiểu Bàn buồn bực không thôi, một bên hắn thu lại
mảnh nhỏ trên mặt đất, tùy tay ném vào trong không gian bổn mạng pháp bảo, một
bên cười khổ tự nhủ: “Mợ nó! Ta làm sao lại xui xẻo như vậy đây? Tu luyện thần
thôi bị oanh tạc thì cũng thôi, tại sao lúc luyện khí thời điểm cũng xảy ra
việc này a? Ta chẳng lẻ lại chính là thằng thiên sinh đã xui xẻo trong truyền
thuyết sao?”

Sự kiện lần này thật ra là do Tiểu Bàn rõ ràng đã đánh giá thấp khó khăn khi
luyện khí. Nếu một tên thái điểu cũng có thể lần đầu luyện khí đã thành công,
vậy luyện khí cũng quá là đơn giản đi! Trên thực tế, luyện khí là một học vấn
rất đòi hỏi kỹ thuật, chỉ cẩn hơi có sai lầm, tài liệu lập tức sẽ trở thành đồ
phế thải, thậm chí còn gây ra nổ mạnh . Đương nhiên, gây ra hỏng tài liệu là
không ít, nhưng tình huống nổ mạnh trực tiếp lại không nhiều. Hôm nay Tiểu Bàn
lần đầu tiên ra tay lại gặp phải nổ mạnh, vậy cũng chỉ có thể nói rõ hắn đúng
là có chút xui xẻo.

Bất quá, Tiểu Bàn thật sự là một hài tử quật cường và nóng nảy, càng là làm
hư, hắn vẫn lại càng có động lực. Tỷ như thời gian lần đầu tu luyện Quỳ Thủy
Âm Lôi, Tiểu Bàn bị tạc mấy trăm lần, thiếu chút nữa bị nổ thành bán thân bất
hoại . Nếu đổi lại là người khác, khẳng định sớm đã không nhịn được, nhưng
sừng sốt là Tiểu Bàn lại kiên trì tới cùng, cuối cùng vẫn có thể học xong
luyện chế Quỳ Thủy Âm Lôi, dưới điều kiện không có danh sư chỉ điểm lại không
có thượng phẩm pháp bảo hộ thân. Tiểu Bàn có thể tu thành lôi thuật như vậy,
cũng có thể xem như một chuyện kỳ lạ của Tu Chân Giới. Nếu việc này truyền ra
ngoài, hắn nhất định có thể thành danh nhân của Tu Chân Giới.

Mà bây giờ, trên con đường luyện khí lại một lần nữa gặp phải khó khăn không
nhỏ, nhưng Tiểu Bàn lại không có chút ý tứ lùi bước nào. Không phải chỉ là nổ
mạnh thôi sao? Đến thần lôi nổ mạnh lão tử còn không thèm để ý, chẳng lẽ lại
đi sợ một vụ nổ gãi ngữa như vậy?

Phát ra những lời quật cường, Tiểu Bàn không bởi vì khó khăn này mà buông tha,
ngược lại hắn bắt đầu điên cuồng luyện chế. Trong mấy ngày kế tiếp, trừ bỏ tu
luyện 《 Hỗn Độn Quyết 》 cùng hai loại Lôi thuật, toàn bộ tinh lực và thời gian
của hắn đều dùng cho việc luyện chế Thần Tí Liên Hoàn Nỗ.

Một món đồ lại một món đồ phế phẩm từ trong tay của hắn sinh ra, sau đó lại bị
ném vào trong Hắc Thổ phân giải thành các loại tài liệu như ban đầu. Tuy rằng
vẫn chưa một lần thành công, nhưng Tiểu Bàn vẫn không có nhụt chí, ngược lại
càng làm càng hăng. Bởi vì hiện tại hắn đã so với trước kia mạnh mẽ hơn rất
nhiều, ít nhất sự cố nổ mạnh đã giảm từ ba lần còn một lần bùng nổ, sau đó
lại mười lần mới có một lần nổ mạnh, đây chẳng phải cũng là một loại tiến bộ
sao?

Liên tiếp qua vài ngày như thế, có lẽ là ông trời cũng không thể nhịn được
nữa. Tiểu Bàn tại không biết qua bao nhiều lần, cuối cùng cũng là chết tạo ra
đệ nhất kiện Thần Tí Liên Hoàn Nỗ coi như là hợp cách.

Sau khí lắp một trăm cây nỗ tiễn cùng số lương linh thạch vừa đủ, Tiểu Bàn một
hơi bắn ra toàn bộ, đem khẩu đại thiết chung kia bắn thành chi chit như con
nhím.

Tiểu Bàn nhận xét uy lực của Thần Tí Liên Hoàn Nỗ so ra kém hơn pháp bảo cự nỗ
của người ta, nhưng là nỗ tiễn này cũng có thể xuyên vào bên ngoài Huyền Thiết
chung một tấc. Thành tích này đã làm cho Tiểu Bàn phi thường hài lòng, phải
biết rằng, ngay cả là khi hắn dùng kim ưng kiếm đâm vào cũng bất quá được hai
ba tấc. Nói cách khác, Thần Tí Liên Hoàn Nỗ uy lực cơ hồ tương đương với một
nửa so với hắn ngự kiếm đâm công kích.

Nhưng là Tiểu Bàn ngự kiếm công kích, mỗi lần đều phải vận dụng pháp lực, hơn
nữa sau đâm sau hết còn phải thu hồi phi kiếm mới có thể tiếp tục, điều này
làm cho thời gian giữa hai lần công kích cũng tương đối dài. Nhưng là Thần Tí
Liên Hoàn Nỗ lại không có khuyết điểm như vậy, chỉ cần linh thạch vừa đủ, nỗ
tiễn bên trong vừa đủ, như vậy Tiểu Bàn liền có thể liên tục không ngừng bắn
ra, tính thời gian phi kiếm công kích lần thứ hai, cũng đủ để cho Thần Tí Liên
Hoàn Nỗ bắn ra mười tên. Hơn nữa tiêu hao pháp lực tự thân ít như thế, điều
này quả là một ưu thế rất lớn.

Cuối cùng xem như thành công, Tiểu Bàn thỏa mãn vuốt ve Thần Tí Liên Hoàn Nỗ,
uống vài ngụm ngũ hành tinh thủy bổ sung pháp lực, thần niệm vừa động sau đó
liền ra khỏi bổn mạng không gian. Ngay sau đó Tiểu Bàn đã xuất hiện trong
phòng ngủ mình.

Tiểu Bàn vừa mới đi ra, liền lập tức có cảm giác không đúng, trong không khí
đã không còn hương vị không khí trong lành tươi mát như trước, thay vào đó là
mùi cháy khét, hơn nữa còn xen lẫn trong đó một cỗ huyết tinh.

“Đã xảy ra chuyện!” Tiểu Bàn cơ hồ lập tức ý thức được điểm này. Không nói
những lời vô nghĩa, Tiểu Bàn nhanh chóng bước một bước dài lao ra ngoài cửa .
Lập tức hắn đã bị khung cảnh đáng sợ trước mắt làm cho ngây người.

Thì ra, Thanh Phong quan lúc này đã muốn từ một chốn yên vui, thanh bình biến
thành tình cảnh giống như luyện ngục. Những gian sương phòng đều bốc cháy hừng
hực. Những thi thể không lành lặn của các tiểu đạo sĩ trên mặt đất, thân thể
bọn họ bị lưỡi dao sắc bén chém thành từng đoạn. Có nhiều thi thể còn bị hỏa
hệ đạo pháp thiêu đốt cháy sém, còn có người thậm chí bị quái thú cắn đứt
thành mấy mảnh, vết thương trên người cực kỳ thê thảm.

Những đạo sĩ này tuy rằng đối với Tiểu Bàn không có tình cảm sâu nặng, nhưng
dù sao đều là thủ hạ của hắn. Nghĩ đến hàng ngày họ hầu hạ hắn, nấu ăn cho
hắn, pha trà cho hắn, trợ giúp hắn quản lí công việc. Cũng bởi vì có sự cố
gắng của bọn hắn Tiểu Bàn mới có thể thoải mái như vậy. Cho nên trong miệng
Tiểu Bàn tuy không nói gì cả, nhưng trong lòng hắn rất là cảm kích. Vốn hắn
còn định hảo hảo đi cảm ơn những người này, nhưng lại không nghĩ đến, còn chưa
tới ngày đó bọn họ đã bị người ta tàn sát ngay dưới mí mắt của mình!

Chứng kiến khung cảnh thê lương như vậy, nhất thời mắt Tiểu Bàn đỏ lên


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #66