Giết Chóc


Người đăng: dragonst2015

Núp lùm trong bụi cỏ chờ đợi thời cơ, Hoa thấy nghi hoặc vì chả có đứa nào bên
trong lều đi ra nữa.

Mặt hắn chuyển từ vẻ cười cợt sang nghiêm túc. Hắn biết rằng đám thủ lĩnh đã
phát giác ra điều không ổn.

Kế hoạch của hắn đã thất bại vì tên mạnh nhất vẫn chưa chết, đó là mấu chốt.
Hắn nhìn xung quanh một chút rồi dịch chuyển ra nơi khác tiềm hành đến những
nơi bọn lính đang tụ tập ăn nhậu…

“ Ê mày ” một tên thợ săn nói với tên bên cạnh.

“ Giì ” kẻ kia đang say mèm nhưng vẫn đáp lại.

“ Mày có thấy thứ tao đang thấy không ” tên kia nói với giọng sợ hãi.

“ Thấy cái gì ” thằng say ngước mặt lên trời nhìn, sau đó 2 con mắt hắn trợn
tròn.

Fùn fùn ùn ùn… - một quả cầu lửa khổng lồ hòa mình vào bóng đêm đang lơ lửng
trên không trung.

Áhhhh – đám thợ săn và bọn lính còn chưa kịp tỉnh hồn thì cơn ác mộng đã ập
xuống.

Bùmùm - Địa Ngục Hỏa Cầu cuốn phăng mọi thứ khi nó rớt xuống đất, sau vụ nổ
trừ những mảnh tro tàn và mùi cháy két thì chả còn gì sót lại.

Hoa Vô Khuyết liên tục tạo ra sự hỗn loạn bằng cách thả hàng loạt hỏa diễm ra
xung quanh. Hắc hỏa càng quét lều trại, cây cỏ và cả sinh mạng. Sự hỗn loạn
bao chùm lấy đám người kia khiến chúng rối loạn thành một mớ bồng bông.

Quấy nhiễu xong thì hắn quay về căn lều nơi nàng elf kia bị nhốt, lý do là để
chờ đợi con mồi mà hắn muốn giết.

Một kẻ gian xảo như tên Garu kia chắc chắn sẽ mò đến để kiểm tra ‘món quà’ của
mình bất chấp sống chết của cấp dưới cùng đám thợ săn.

Đây là cơ hội của hắn, đánh lén là cách tốt nhất hiện giờ để giải quyết một
đối thủ khó nhai như tên kia. Giải quyết xong người mạnh nhất thì công việc
còn lại liền dể làm.

Lúc Hoa đang tập chung vào lối vào thì hắn có cảm giác ớn lạnh phía sau lưng.
Trực giác cho hắn biết là nguy hiểm đang gần kề.

Voét – ngay khi hắn nhảy ra khỏi chỗ ẩn nấp thì những con dao găm bén nhọn
xuyên thủng những thùng hàng, xẹc ngang qua.

Lưng đổ mồ hôi lạnh, lòng hắn thầm kêu may mắn vì phản ứng nhanh, nếu chậm
chút nữa là đã bị thương nặng.

“ Hừ, trò mèo của ngươi không có tác dụng với ta đâu, con chuột nhắt ” – tiếng
bén nhọn thốt lên vẻ khinh thường.

Âm thanh kia phát ra từ góc khuất của căn lều, bước ra là một tên gầy còm với
hàng đống trang bị trên người.

Là Garu, tại sao hắn lại ở đây lúc nào mình không hay biết – Hoa ngạc nhiên
trong giây lát thì đã lấy lại được vẻ bình tĩnh vì tên kia cũng không khá khẩm
gì.

Đạo tặc Garu Lv154

HP : 1260/1260

MP : 380/640

Sức Mạnh : 144

Thân Thể : 116

Nội Lực : 54

Thân Pháp : 329

Kĩ năng : Tực Tốc, Song Kích, Ám sát, Phóng Dao

Nội tại : Kĩ thuật dùng dao điêu luyện, Kẻ giết người chuyên nghiệp

< Đang trong trạng thái nguy cấp cần phọt gấp >

Đánh lén không được thì chỉ có thể solo trực diện, Hoa cũng không nao núng mà
rút 1 thanh kiếm ra khỏi kho đồ.

Hehehe, tào tháo rượt mà còn mạnh thiệt – hắn dỡ đòn tấn công bất ngờ của tên
kia, lòng lại cười thầm.

Giao chiến trực diện thì hắn tuy mạnh nhưng không nhanh bằng Garu nên càng
đánh càng rời vào tình huống bất lợi. Đối mặt với một đối thủ vượt trội hơn cả
chỉ số lẫn kinh nghiệm thì đây là chuyện tất nhiên.

Các phép của hắn có một khoảng thời gian niệm nên không thể tung ra khi đối
thủ của mình quá nhanh và tiếp cận với khoảng cách gần. Vì đó mà hắn phải liên
tục nhận những nhát dao lớn nhỏ lên cơ thể.

Cố gắng tránh bị thương những chỗ hiểm, hắn bình tĩnh chặn các đòn đánh, chém,
né tránh. Hoa thích nghi và học hỏi những kĩ thuật chiến đấu của Garu dưới áp
lực cực lớn, trả giá bằng máu và những cơn đau từ các vết thương.

Khả năng thích ứng của hắn vô cùng phi thường khiến tên kia không thể làm gì
được hắn dù có tung ra các tuyệt chiêu.

" Thằng mọi rợ chó chết, Ứaaứ " - Thành quả đã đến nhanh hơn hắn dự kiến, hắn
đã trụ được đến khi Garu ‘sốc thuốc’.

Tên kia bị tê liệt trong một khoảng thời gian ngắn khi thứ gì gì đó tởm lợm,
thúi quắc tuôn trào ra ngoài.

Bất động đồng nghĩa với cái chết trong lúc dấng thân trong một cuộc chiến sinh
tử.

Ken – chém bay thanh dao trên tay đối phương xong thì hắn đưa thanh kiếm của
mình xoẹt ngang qua cổ Garu một cách gọn gàng và dứt khoát.

Xìt xùy ùyyy – máu tuôn trào từ một cơ thể không đầu, lenh láng trên mặt đất,
trôi xuống chân của Hoa Vô Khuyết.

Hít hì… hít hì – thở dốc một lát, hắn mỉm cười nụ cười của kẻ chiến thắng. Lần
đầu solo với con người tuy khá nguy hiểm nhưng rất kích thích.

Phần thưởng cho trận chiến này không những là thăng cấp của chỉ số mà còn là
những kĩ thuật chiến đấu từ một kẻ giết người lão luyện.

Trân chiến rất tuyệt, bài học được rút ra là phép thuật không phải là tất cả
mà còn phải rèn luyện cả cơ thể cùng khả năng cận chiến, tất cả chỉ mới là bắt
đầu...

Hắn quay lưng bước ra khỏi căn lều, hòa mình vào bóng đêm, mang theo đó là ý
niệm giết chóc đang lan tỏa trong cơ thể.


Hồi Sinh Thành Quái Vật - Chương #27