Người đăng: HắcKê
Dù sao cũng chỉ là miếng ăn, quân tử không nên cùng nữ nhân tranh giành, Sở
Cuồng vẫn là rút tay về, mở quạt ra phe phẩy, nhường cho nha đầu béo thôi!
Nhìn Thải Thải cầm viên chocolate đặt vào miệng, hương vị cực kỳ nhẵn nhụi
ngọt ngào tan ra trong miệng Thải Thải.
“Bản cung cho tới bây giờ chưa ăn qua cái gì ngon như vậy.”
A? Sở Cuồng cũng bốc lên một viên, quả nhiên tương đương với mỹ vị. Nhưng hắn
không nói ra miệng, Thải Thải nghiêng đầu, nhìn trên môi Sở Cuồng dính một ít
chocolate màu đen, hoàn toàn không nghĩ ngợi, dùng khăn tay che ngón tay mình
rồi dán lên môi mỏng xinh đẹp lạnh như băng của hắn, lau đi. Tiếp theo thu
khăn lại, giống như bình thường. Nhưng nàng không biết, vừa rồi trong nháy
mắt, cả người Sở Cuồng đã hóa đá. Nàng, cái người to gan này, lại dùng tay của
nàng, đụng vào thân thể quý giá của hắn?! Hơn nữa lại là môi?! Thải Thải chậm
chạp mới phát hiện Sở Cuồng mất tự nhiên, có chút nghĩ ngợi, lại không ngờ
ngón tay của nàng đụng phải long chủy (miệng rồng), nam nhân này không vui. Vì
vậy thừa dịp mọi người không chú ý, cúi người ngang nhiên dựa qua, bả vai nàng
mềm nhũn dựa vào trên người hắn, cười: “Ngại quá, lần sau, ta sẽ không lau
miệng cho ngươi.” Âm thanh nói chuyện của nàng rất nhỏ, Sở Cuồng nghiêm mặt,
nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, âm thầm đem bả vai dán trên thân thể hắn đẩy ra.
Cáo biệt công sứ, Sở Cuồng dắt tay Thải Thải cùng nhau hồi cung, đến khi đến
nơi không người nhìn thấy, hai người đồng thời buông tay.
“Hoàng thượng, hôm nay Hoàng thượng rất có phong độ.” Thải Thải nặng nề vạn
phúc, nhưng vẻ mặt lười nhác: “Khiến thần thiếp lau mắt mà nhìn.”
“Ha ha, nhưng mà Hoàng hậu mặt ngươi lúc ăn, quả nhiên trông thật dọa người,
chỉ là một viên kẹo Pháp thôi, lại khiến hai mắt Hoàng hậu sáng lên, trẫm vô
cùng lo lắng sợ đến cả nước miếng Hoàng hậu chảy ra mất.”
Hai mắt Thải Thải dừng ở miệng Sở Cuồng, nghiêm túc tiến đến nói: “Hoàng
thượng, ngươi trên mặt…”
A? Sở Cuồng sững sờ, còn tưởng trên mặt hắn dính cái gì. Lấy tay sờ sờ, ai ngờ
Thải Thải cười: “Nô tì muốn nói, trên mặt Hoàng thượng, cũng dính tướng ăn!”
“Hoàng thượng, không còn sớm, nô tì cáo lui. Không tiễn Hoàng thượng!” Nói
xong, nàng mang theo cung nữ của mình, hướng Phượng Tảo cung đi.
Sở Cuồng lạnh lùng dùng ngón tay lau môi, sau đó tức giận nói: “Hồi cung.”
Sau khi hồi cung, nghĩ lại những gì phát sinh hôm nay, tổng thể mà nói nha đầu
béo này biểu hiện không tệ, ít nhất cả khách và chủ đều vui vẻ, nàng cùng phu
nhân Pháp cảm tình vô cùng tốt, Đế Hậu nhất thể bốn chữ, cũng không phải không
có đạo lý, đặc sứ Pháp nhìn thấy hình tượng Hoàng hậu Đại Sở, là quốc vương và
nhân dân Pháp quốc nhìn thấy, cũng được, không làm xấu mặt, được cho là tự
nhiên hào phóng. Sở Cuồng rất lâu tâm tình tốt từ sớm đến tối, nhất là lúc nằm
trên giường nghĩ ngơi, nhắm mắt lại, tâm tình vẫn còn tốt, hơn phân nửa quốc
sự nặng nề làm dồn nén cảm xúc phẫn nộ, càng làm tâm tình hỏng bét, mới có thể
nhớ tới tìm phi tử thị tẩm, nhưng tối nay rất an nhàn, Sở Cuồng nhắm mắt lại,
lại mở ra. Bởi vì vừa rồi, trước mắt hắn lại hiện ra một bóng dáng mập mạp. Sở
Cuồng cách một hồi lâu nhắm mặt lại lần nữa, mới dần dần chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau bị mấy người xúm lại rửa mặt thay quần áo, ngày qua ngày vào
triều hạ triều. Sau khi hạ triều lập tức thay đi quần áo nặng nề, đứng ở bên
cạnh chậu băng hóng mát, ngày hôm qua đặc sứ Pháp mời hắn cùng Hoàng hậu uống
trà chiều, dựa theo cấp bậc lễ nghĩa, hôm nay hắn phải làm nghĩa vụ hoàn lễ,
Sở Cuồng phân phó cung nhân, thiết yến khoản đãi đặc sứ, không nghĩ tới nô tỳ
Phượng Tảo Cung, lại ở ngoài rèm bẩm báo: “Hoàng thượng, Nương nương sai nô tỳ
đến bẩm lên Hoàng thượng, hôm nay nàng thiết tiểu yến hội tại Phượng Tảo Cung
hoàn lễ, hỏi hoàng thượng có đến không?”
Cái gì?! Sở Cuồng nghĩ thầm, hắn đã sớm nói đời này hắn sẽ không bước vào
Phượng Tảo Cung, cái nha đầu béo này thấy hắn ngày hôm qua cho nàng sắc mặt
tốt lại được một tấc lại muốn tiến một thước a? Hôm nay lại tự chủ trương tại
Phượng Tảo Cung thiết yến, còn hỏi hắn có đi không?!!