Ba Đề Mục


Người đăng: codocnhan

Dịch Thiên lúc này chơi vui quên trời quên đất trong đế đô, đương nhiên hắn
giã biệt Lãnh gia chỉ vì hắn không thích ở đó, Dịch Thiên dùng Hóa Thân Vạn
Vật Pháp hóa thân thành một khuôn mặt khác, độ tuổi khoảng chừng 20, khá là
thanh tú, bộ dáng như người đọc sách.

"Đạo hữu, Túy Nhân Lâu Vương Phi phu nhân hôm nay mở tiệc rượu chiêu đãi anh
tài thiên hạ, lẽ nào ngươi không tham gia".

"Nói ra thì ngại ngùng, ta một thân mãng phu chưa hề đụng tới văn chương, nào
có bộ mặt tham gia".

"Hai vị đạo hữu, Túy Nhân Lâu là gì a?"Dịch Thiên ngồi gần đó hứng thú, lại có
chuyện vui, nhanh chóng bước tới bàn 2 người đang đối thoại.

"Ngươi không biết" Một tên trong đó ngạc nhiên nói.

Một hồi giải thích Dịch Thiên biết, Vương Phi phu nhân là thân muội muội của
hoàng đế đương triều, không chỉ riêng tướng mạo tuyệt đỉnh lại giỏi cầm kỳ thư
họa, bốn thứ đều thông, người trong đế đô ai ai không biết cho nên tiệc rượu
Vương Phi phu nhân mở những người tự cho là anh tài trong thiên hạ hướng tới
đông vô kể.

"Đa tạ nhị vị rồi" Dịch Thiên chắp tay.

........

Đơn giản một phen hỏi han, Dịch Thiên thuận lợi tới được Túy Nhân Lâu.

"Lý huynh, lần này Vương Phi phu nhân đem tiệc rượu làm ở Túy Nhân Nhân, coi
là thật là minh cử! Ở Túy Nhân Lâu cái loại địa phương đó, chúng ta cũng lúc
nào cũng có thể thi hứng quá độ, làm ra vài câu tuyệt cú!" Dọc theo đường đi,
Dịch Thiên không ngừng nghe xung quanh người đi đường giới thiệu Túy Nhân Lâu
phong cảnh tốt bao nhiêu, càng nghe mắt Dịch Thiên càng dày đặc hứng thú.

Đơn giản một hơi công phu, Dịch Thiên khắc sâu trong ấn tượng, đế đô, Túy Nhân
Lâu, thật đẹp nha, phong cảnh đẹp quan trọng hơn là người cũng đẹp, nghĩ tới
đây Dịch Thiên âm thầm tự cho mình một cái phủ đầu, văn nhân chỉ nghĩ thơ từ
không nghĩ bậy, không nghĩ bậy.

"Phật nói, sắc tức không, không tức có" Dịch Thiên thành khẩn chấp tay niệm.

Dịch Thiên chú ý, lúc này người đã xếp thành một hàng dài, quan trọng là trong
tay ai cũng có một tấm kim thiếp.

"Huynh đệ kim thiếp dùng làm gì" Dịch Thiên bèn kéo một tên thư sinh khác đang
cầm kim thiếp hỏi.

"Đương nhiên là để vào cửa a" tên thư sinh kia nhìn Dịch Thiên như nhìn tên
ngốc.

Tỏ ra ngưu bức con mẹ ngươi!

Dịch Thiên mặt tối sầm lại, lại nghe tên thư sinh kia nói :"huynh đệ ngươi
tính dự tiệc mà không có kim thiếp, ta khuyên ngươi đừng làm liều, không tới
ba cái hô hấp ta bảo đảm ngươi không còn răng mà ăn cháo".

"Tạ ơn huynh đài, ta Dịch Thiên còn ngươi" thở dài, Dịch Thiên hỏi tên thư
sinh có tâm này.

"Liễu Phong, Liễu gia tam công tử, năm nay 19 tuổi, đẹp trai lai láng, thân
cao 1 thước 8, nhà giàu học giỏi, vẫn còn độc thân, yêu thơ văn thích hòa
bình" Liễu Phong miệng múa máy.

Dịch Thiên khóe miệng co quắp, ta không hỏi ngươi cái sau!

"Liễu huynh, ta không có kim thiếp còn cách nào để vào Túy Nhân Lâu" Dịch
Thiên âm thầm suy nghĩ cùng lắm không cho ta vào thì ta dùng Hóa Thân Vạn Vật
Pháp biến thành ruồi rồi bay vào.

"Dịch huynh, không kim thiếp mà nói rất phiền phức, ngươi trước tiên cần phải
đi lối vào bên kia đáp trên ba cái vấn đề, tiếp theo nhắc lại ra ba cái có thể
làm khó ở đây tất cả mọi người vấn đề, bằng không là không vào được." Liễu
Phong cười khổ nói.

Dịch Thiên sáng mắt lên, hắn đường đường Thánh giả, sao có thể mất mặt biến
ruồi lẻn vào:"Chỉ ba cái vấn đề thôi sao, còn rất đơn giản đây"

"Ân, đây là Vương Phi phu nhân tiệc rượu quy củ, chỉ cần thông qua này quan,
liền có thể trở thành là khách quý, hơn nữa sau này không cần kim thiếp, bất
cứ lúc nào cũng có thể tới tham gia tiệc rượu! Thế nhưng. . . Đến nay còn
giống như không ai từng thành công." Liễu Phong gật đầu đáp.

"Được rồi, quý khách thân phận này ta định" Dịch Thiên hào hùng một bên kéo
Liễu Phong.

"Chậm chậm chậm Dịch huynh, ngươi nắm tay ta, ta không muốn bị mọi người hiểu
nhầm" Liễu Phong giãy dụa, mặc hắn giãy dụa thế nào cũng không thoát khỏi tay
Dịch Thiên, đường đường một Thánh giả kéo Nhân Sư, có thể thoát mới là kỳ lạ.

Hai người vừa tới cửa đã bị hai tên thư đồng ngăn lại.

"Xin mời hai vị xếp hàng" một tên thư đồng mặt nghiêm túc nói.

"Huynh đệ, ta là người từ ngoài đế đô đến, một lòng cầu học, nghe thiên hạ đồn
hôm nay Vương Phi phu nhân mở tiệc rượu chiêu đãi nhân tài nghĩa sĩ khắp thiên
hạ, trong lòng háo hức, đến đây có thể trau dồi kiến thức" Dịch Thiên chắp tay
nho nhã nói.

Liễu Phong trợn tròn mắt, người có thể vô sỉ đến thế không, ngươi không có kim
thiếp cũng đừng nói láo vậy chứ, lòng ta đau lắm.

"Mong công tử thứ lỗi, ba đề ải mục hôm nay đều do Vương Phi phu nhân ra đề,
mỗi một đề đều có thời gian quy định 10 phút, nếu công tử đã ham học hỏi như
thế ta xin dẫn công tử đi" tên thư đồng kia nghe thế ngẩn người sau đó giọng
nói liền tôn kính.

"Tốt" Dịch Thiên chắp tay đi theo, đằng sau là Liễu Phong vẻ mặt ngơ ngác.

"Công tử, đây là đề mục thứ nhất" tên thư đồng kia cầm trong tay đề mục sau đó
bắt đầu đọc to:"giả dụ ngươi bị nhốt trong một căn phòng, bắt buộc phải chọn
một trong ba cửa để đi vào, một cửa chứa một tên sát nhân giết người như ngóe,
một cửa chứa một con sư tử đã bỏ đói ba năm, cửa còn lại chứa một đám cháy,
nên chọn cửa nào mới có thể sống sót?".

"Keng"

Thư đồng vừa đọc xong đề mục gõ một hồi chuông tuyên bố thời gian tính đề mục
bắt đầu.

Tiếng chuông vừa vang ra, nhanh chóng lan rộng Túy Nhân Lâu, các thư sinh khác
bị kinh động giật mình,ánh mắt như chớp giật liền đổ bộ đến phía Dịch Thiên

"Không lẽ là Minh Nhân công tử đến khiêu chiến đề mục".

"Ngươi nhìn kỹ, tên đó không phải Minh Nhân công tử không lẽ là tứ đại công tử
Nho môn".

"Ha ha, quyết định đi Túy Nhân Lâu quả nhiên đúng đắn không ngờ lại được gặp
Minh Nhân công tử giải đề mục, sáng mắt a".

"Không, các ngươi nhìn kỹ tên kia không phải Minh Nhân công tử, cũng không
phải tứ đại công tử Nho môn".

Chúng thư sinh nhanh chóng nhận ra người khiêu chiến cũng không phải Minh Nhân
công tử, thất vọng một hồi, nhưng cũng hứng thú tiếp tục nhìn xem, có tên âm
thầm cười lạnh xem Dịch Thiên bị bẽ mặt.

Ọt~~!Liễu Phong nuốt nước miếng, âm thầm vuốt tim, áp lực này thật lớn, ta
cũng không phải mỹ nhân gì, đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, ta sợ a.

"Vào cửa sư tử, nó sẽ ăn thịt, sát nhân cũng không ta nghĩ nên là đám cháy,
may mắn sẽ thoát đi" một tên thư sinh tự cho là đúng đưa ra suy nghĩ của mình.

"Huynh đệ, ta thì lại nghĩ nên là sát nhân đi, biết đâu hôm nay hắn nổi lòng
từ bi tha mạng" cũng có vài tên thư sinh khác suy nghĩ không giống.

"Ta sợ, ta rất sợ" Dịch Thiên như run run nói.

"Công tử ngươi sợ gì" tên thư đồng kia ngẩn ra không hiểu hỏi.

"Ta sợ trí thông minh của ta" Dịch Thiên hai tay chắp sau lưng ngửa đầu thở
dài, một bộ cao nhân dáng dấp thành công triển khai, anh khí bức người.

Tên thư đồng :"....".

Liễu Phong:"....".

Chúng thư sinh:"....".

Con mẹ nó cái này phải tự yêu mình tới cỡ nào mới có thể nói ra được, sống
mười mấy năm mới thấy kẻ vô liêm sỉ đến thế này.

"Ta chọn cửa chứa sư tử" Dịch Thiên cao thâm nói.

"Ha ha, tên tiểu tử đầu óc bị nước vào à".

"Quá mức ngu ngốc".

Xung quanh văng vẳng tiếng giễu cợt, Liễu Phong che trán, Dịch huynh a, ngươi
có điên cũng đừng kéo ta chịu theo chứ.

"Công tử ngươi đáp đúng" tên thư đồng kia nhìn trong tay đáp án, ánh mắt bội
phục nhìn Dịch Thiên.


Hóa Thân Vạn Vật - Chương #6