Kết Nghĩa (1)


Người đăng: chausupersoi123@

Tại 1 khu rừng ở hòn đảo nào đó.

Có 1 người đàn ông trung niên đang xách 1 chú nhóc khoảng 8 tuổi, đi sau lưng
ông là một đứa nhóc khác. Lúc này thằng nhóc đang bị xách dãn tay dài ra bám
vào 1 cành cây la lên:

-Ông nội, bỏ cháu ra, cháu không trở thành hải quân đâu. Cháu chỉ muốn trở thành Vua hải…

Chưa nói hết nó đã bị người đàn ông ký vào đầu, trên đầu hiện lên cục u tròn
vo mà còn bóc khói nữa chứ. Ông ta tức giận lên tiếng:

-Luffy sao cháu không giống anh cháu tí nào vậy hả ? Cháu phải giống ông và Garret trở thành những hải quân tài giỏi. Đừng để những ý tưởng của Tóc Đỏ ấy đầu độc cháu được không ?

-Ồ, ông nội biết chú Shanks hả ? Chú ấy có khỏe không ?

Nghe nhắc tới Tóc Đỏ, Luffy mắt sáng rực sáng hơn cả lúc nhắc tới thịt nữa. Ở
kế bên hai người, Garret lên tiếng nhắc nhở:

-Ông nội chúng ta đi lẹ thôi cũng gần trưa rồi đó. Với cái tốc độ này chắc sáng mai ta mới tới nơi quá.

Nói xong cậu cũng chả quan tâm 2 người một mạch chạy về phía trước. Sau một
hồi, trước mặt Garret xuất hiện 1 ngôi nhà khá là tạm bợ, cậu thử sử dụng Dò
Xét Thuật vào ngôi nhà, một bảng thông tin hiện ra trước mắt cậu:

-Nhà của băng sơn tặc Dadan
Đẳng cấp: E
Số lượng người ở: 100
Miêu tả: Nơi mà Ace được nuôi dưỡng từ nhỏ, sau này cũng là 1 phần quan trọng
trong ký ức của bộ ba A-S-L

Đọc hết thông tin trong bảng, miệng Garret cong lên nhẹ, đang trong lúc cậu
vui mừng thì Garp cũng mang Luffy tới nơi. Thấy Garret đứng như trời trồng
ngắm ngôi nhà Garp cốc vào đầu cậu mở miệng nói:

-Lần sau không được chạy trước nữa nghe chưa ? Chỗ này là nơi hai đứa sẽ ở lại cho tới khi ta trở lại, mà tới đi ta sẽ giới thiệu 1 người cho 2 đứa.

Nghe Garp nói thế Garret thừa biết là ai nhưng vẫn giả ngu trả lời:

-Vâng

Trong ngôi nhà như nghe giọng của Garp, một đám người chạy ra dẫn đầu là một
người phụ nữ mặt không được đẹp cho lắm, nói tục tí thì là xấu như con gấu với
thân hình mập mạp và mái tóc màu cam. Bà ta thấy Garp tới đã đổ mồ hôi hột,
cung kính lên tiếng:

-Haha ngài Garp không biết ngài tới tìm chúng tôi làm gì vậy ạ ?

Garp cười đáp lễ trả lời:

-Hôm nay ta tới đây là nhờ bà Dadan trông giùm ta 2 đứa nhóc này cho tới khi ta trở lại.

Dadan nghe Garp nói thế mặt trong lạnh lại trong giây lát rồi trở lại bình
thường cung kính đáp lại Garp:

-Thưa ngài Garp thật ra thì trông 2 đứa nhóc dễ thương ngày thì không sao nhưng mà chúng tôi bây giờ cũng không đủ cơm ăn áo mặc nữa nên xin ngài trợ giúp tí

-Ồ không đủ hả ? Vậy để ta bắt khoảng nửa cái băng sơn tặc của bà để nộp lên tổng bộ là chắc đủ á. – Garp nghe lời nói của Dadan tiếu tiếu nói

Nghe Garp nói thế Dadan và đồng bọn mặt sợ hốt hoảng nói:

-Haaha Ngài…Ngài Garp chắc không cần ngày tài trợ đâu, bọn…bọn tôi săn thú trong rừng lấy thịt ăn…ăn cũng…cũng đủ rồi. Ngài không cần bắt tụi tui đem đi nộp đâu.

Garp nghe Dadan nói thế cũng cười đáp:

-Haha ta còn tưởng không đủ. Vậy thì thôi ta đi đây.

Lúc này Garret đứng 1 bên thắc mắc lên tiếng hỏi:

-Ông nội, cháu muốn trở thành hải quân vậy chừng nào ông quay lại đón cháu đi huấn luyện ạ ?

Garp nghe lời nói của Garret cũng khá ngạc nhiên nhưng vẫn trả lời:

-Hừm. Cái này thì…khoảng 1 năm nữa ta quay lại đưa cháu đi trường học hải quân huấn luyện. Giờ thì ở đây luyện tập…

-Éc…c..cc

Garp đang nói giữa chừng thì nghe tiếng một con heo rừng như bị cắt tiết ở bên
cạnh kêu lên. Ông quay mặt qua thì thấy một chú nhóc có mái tóc màu đen mặc áo
màu cam kèm chữ kanji với khuôn mặt đấy vết trầy và bầm tím do đánh nhau trên
má phải còn dán cả 1 mảnh băng keo cá nhân xuất hiện. Chú nhóc liếc mắt thấy
Garp và Luffy ở giữa đám người Dadan, phun 1 bãi nướ bọt vào mặt Luffy hỏi:

-Ê nhóc, mày là em của Garret hả ?

-Ừ thì sao ?

-Mi yếu hơn Garret gấp cả trăm lần…

Giữa lúc Ace đang nói, Garret bước ra mỉm cười lên tiếng:

-Ôi ôi anh Ace có cần ác độc thế không dù sao Luffy cũng là em ruột của em mà !

Nghe thấy giọng của Garret mắt Ace lóe sáng mỉm cười trả lời:

-Này anh chỉ nói thật thôi chứ bộ. Lẹ lên tới chỗ cũ Sabo đang chờ đó

Nói xong cậu cũng chả quan tâm tới Garret có đi theo hay không nhảy lên cành
cây đi một mạch vào rừng. Thấy bóng Ace dần xa Garret thở dài lại trước mặt
Luffy lấy tay lau đi bãi nước bọt xoa xoa đầu cậu nói:

-Không sao đâu, Ace là vậy đấy. Anh ấy là 1 người ngoại lãnh nội nhiệt chỉ cần thân với ảnh 1 tí là thấy ảnh là người tốt à. Giờ thì anh đi đây nhé.

Thấy Garret làm thế Luffy cũng đỡ bực tức lên tiếng hỏi lại:

-Vậy làm sao để thân với tên đó vậy anh hai ? Với lại cho em đi với được không ?

-Ừm cái này thì đều có chung 1 câu đáp án đó là đuổi kịp anh đi rồi em sẽ biết. – Garret cười cười trả lời Luffy rồi tiêu sái bỏ đi

Nghe câu trả lời của Garret, Luffy cũng đuổi theo vào rừng. Và mọi chuyện diễn
ra y hệt như cốt truyện, cứ hễ Luffy đi được vài bước là sẽ có hố, bẫy hay thú
dữ xuất hiện cản đường đi cậu.



  • -Khoảng cách- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Vài tháng sau, trên một gốc cây to ở trung tâm rừng rậm có ba chú nhóc ngồi
ngắm trời trăng mây gió gì đó. Mỗi nhóc có một màu tóc riêng rất đặc biệt,
chẳng hạn như đứa ngồi bên trái thì có mái tóc vàng hoe và một cái răng xún
mặc một áo vest màu xanh lam, đứa bên phải thì tóc xanh lục mặc có một vết sẹo
bên mắt phải mặc một áo màu xám, quần đen. Ở giữa là đứa có mái tóc màu đen áo
cam có hình mặt trời. Không cần nói chắc ai cũng biết 3 đứa nhóc này là Ace-
Sabo và Garret, cũng khoảng nửa năm trôi qua từ lúc Garret dọn đến chỗ bà
Dadan ở chung với Ace.

Không giống như trong nguyên tác là Ace và Sabo đi ăn trộm rất lâu mới tích đủ
số tiền mua tàu chưa kể phải bị bao vây chặn đánh khổ sở. Mà hiện tại họ đã
tích đủ để mua tận một hạm đội khoảng 4 chiếc tàu đánh đánh cá rồi, điều này
là do 1 tay Garret làm để cải biến 1 phần nhỏ của cốt truyện, mà vết sẹo trên
mắt phải của cậu là do một lần Ace và Sabo đang chạy gặp 1 con hổ từ đâu bay
ra tấn công. Do tình huống bất ngờ Garret cũng không biết làm gì khác ngoài
bắn nó 1 viên đạn trúng tim nó, dù vậy trong lúc cuối cùng con cọp vẫn đủ sức
cào nhẹ vào bên mắt phải của cậu.

Lúc đầu khi bị thương Garret còn khá tức giận khi xuất hiện một vết sẹo trên
người mình nhất là trên khuôn mặt nữa chứ. Nhưng sau khi lành lại và soi gương
Garret còn cao hứng hơn nữa. Do vết sẹo trên mắt làm cậu giống hệt như Kakashi
của truyện Naruto, với một vết sẹo nhỏ trên mặt phối thêm con đôi ngươi màu đỏ
thẩm kì dị từ khi sinh đã có nó làm cho khí chất trên người của Garret. Lúc
trước khí chất của Garret là một thiếu niên đẹp trai 1 cách tinh khiết như 1
viên ngọc trai thì giờ đây nó làm cho cậu như một chàng thanh niên soái ca đầy
lãng tử và lạnh lùng như một tảng băng.

Cầu thanks, votes, likes


Hệ Thống Xuyên Không Toàn Năng - Chương #10