Hàn Lãnh Tuyết


Người đăng: monstergra4

Được rồi, kì kiểm tra tuyển đệ tử đã kết thúc, những người được nhận yêu cầu
ngày mai tập trung tại đây để chúng ta dẫn các ngươi về tông.

-Rõ thưa trưởng lão. Cả đám để tử hô to!!

Sáng hôm sau, Phúc cùng một đám đệ tử dưới sự dẵn dắt của Đại Trưởng Lão nên
đường không gặp bất kì nguy hiểm nào.

Sau một vài ngày, thì cuối cùng họ cũng tới Băng Cung Tông, trước mặt Phúc
hiện lên các ngọn núi bằng băng trông thật khổng lồ!

Các tên đệ tử khác thì trầm trồ ngạc nhiên vì đây là lần đâu họ được tận mắt
chứng kiên có nhiều ngọn núi băng lại không tan chảy dưới mặt trời nắng gắt
như thế.

Đại trưởng lão thấy thế thì cười nói :’Các ngươi có biết vì sao tông của chúng
ta lại được đặt tên là Băng Cung và vì sao các ngọn núi băng ở đây lại không
tan chảy trước nhiệt độ cao như thế đúng không?

-‘Vâng vì sao lại như thế vậy’ những tên đệ tử tò mò hỏi?

Đại Trưởng Lão mặt khuôn mặt đầy hâm mộ kể:

-‘Theo như ta được biết thì trước đây, nơi đây là đông bằng bằng phẳng không có 1 ngọn núi nào xung quanh đây cả cho đến khi có một vị cường giả cấp độ Hóa Thần Kì đỉnh phong và 1 con Thánh Thú đỉnh phong đang giao đấu tại đây, nhưng 2 người không biết rằng nơi đó là nơi ẩn tu của một vị độ kiếp phá toái hư không, đang chuẩn bị 1 bước nữa là thành công thì lại bị tiếng đánh nhau và công pháp và sức mạnh của 2 người đó tác động lên lôi kiếp làm cho Lôi kiếp mạnh mẽ hơn, may mắn là vị cường giả đó có 1 món thần khí chống đỡ giùm nhưng sau khi đỡ xong lôi kiếp đó thì chiếc Thần Khí đó cũng vỡ vụn ra thành từng mảnh, dưới cơn tức giận thì vị cường giả đó cũng ra tay đồ sát 2 vị cường giả đó, sau đó dùng thân xác của vị cường giả con người chia ra thành 5 mảnh và gieo xuống dưới đất và dùng 1 công pháp nào đó tạo nên 5 ngọn núi này, còn con Thánh Thú đó cũng bị cường giả đó chia ra thành 5 phần và tạo ra một lớp băng tuyết vĩnh cữu trên đỉnh núi này, sau đó khoảng 10 ngàn năm sau, tổ tiên của Băng Cung Tông và cũng là người nối dõi của vị cường giả này đã thành lập một tông môn trên 5 đỉnh núi này và lấy cảnh băng ở đây và đặt tên là Băng Cung Tông như bây giờ’.

Sau khi kể xong thì trên mặt Đại Trưởng Lão tỏ ra một vẻ đáng tự hào, như thể
đó là lão vậy.

-Được rồi ,tới nơi rồi bắt đầu từ ngày hôm nay các ngươi chính thức là đệ tử của Băng

Cung Tông này.

-‘Trước tiên, các ngươi hãy đến trung tâm quảng trường để đăng kí kí túc xá và nhận trang phục của tông, sau khi ăn cơm trưa xong thì các ngươi hãy tập trung tại đây sẽ có các sư tỷ và sư huynh đến dẫn các ngươi đến phòng học của các ngươi đấy’.

-Rõ thưa Đại Trưởng Lão.

Phúc bước đến bàn đăng kí phòng và trang phục, người đó nói:

-‘Phí đăng kí 1 vàng’.

Phúc đưa 1 vàng cho người thanh niên đó.

-Tên gì? ‘Trần Thanh Phúc’

-Tuổi? ’17’

-Tốt, đây là chìa khóa phòng và trang phục của ngươi.

-‘Cảm ơn’,Phúc nói

Người thanh niên cười nói :’Không sao, chức trách của ta mà, nếu có việc gì
cần tìm cứ nói với ta, ta là Nguyễn Đình Vũ’.

Phúc nhìn chiếc chìa khóa, trên đó đánh số là 25E, Phúc đi loanh quanh hỏi
thăm cuối cùng Phúc cũng tìm ra căn phòng này.

Phúc hồi hộp nghĩ :’Không biết ai là bạn cùng phòng với mình đây’.

Mở cửa bước vào thì Phúc thấy chưa có ai hết, tìm đến cái giường hợp ý mình
thì cậu đem hết tất cả đồ đạc ném lên hết.

Nói đồ đạc cho oai thôi chứ có mỗi cái gối ,mền và vài thứ lặt vặt như quần áo
thôi.

Cậu vừa đặt mông ngồi xuống thì cánh cửa cũng mở ra bước vào là 3 thanh niên
trong rất ra phong thái con nhà giàu và trông rất là đẹp trai.

3 người thanh niên đang nói chuyện vui vẻ thì thấy Phúc đang ngồi ở trên
giường, họ đến bắt chuyện với cậu:

-‘Chào, có vẻ cậu là đệ tử mới gia nhập à, ta là Hàn Thiên, ngươi có thể gọi ta là Thiên ca’, người thanh niên đẹp trai nhất trong đó nói.

-‘Tôi là Phúc Hậu rất hân hạnh được gặp cậu, cậu có thể gọi tôi là vàng là được’, tiếp đó là 1 thanh niên áo vàng trong khá soái ca nói.

-Còn lại 1 người trong cũng khá sáng sủa, nói:’chào ngươi, ta là Hàn Văn Lâm, ngươi có thể gọi ta là Lâm là được’.

-Chào mọi người, đệ là đệ tử mới gia nhập tên là Trần Thanh Phúc rất vui được làm quen với mấy sư huynh, mọi người có thể gọi đệ là mập mạp.

-‘Tốt, mập mạp bắt đầu từ bây giờ, đệ sẽ là lão tứ, ta là lão đại, vàng là lão nhị còn Lâm là lão tam’Thiên ca mở miệng.

-Vâng, lão tứ xin chào lão nhất, nhị ,tam.

-Để chúc mừng hôm nay ta không làm lão út nữa thì ta sẽ mời mọi người ăn, mọi người thấy thế nào? Lâm mở miệng nói.

-‘Tốt là ngươi nói đó nghe lão tam’, vàng nói.

Rồi cả đám đi đến nhà ăn, vừa bước vào thì Phúc đã ngữi thấy 1 mùi thịt nướng
thơm phưng phức, Phúc tham lam hít hít hit.

Đến nhà bếp, Phúc và các lão ngồi vào một cái bàn trống, nhưng vì cái vẻ đep
trai của Hàn Thiên và Lâm nên đã thu hụt được những cái liết mắt đưa tình của
các cô gái trẻ đẹp ở đây và có khi có một vài người phụ nữ lao công ánh mắt
thâm thúy nhìn 2 người này.

Phúc cũng không ghen tị vì hồi ở trái đất thì hắn cũng không được 1 người nào
để ý cả ,bỗng nhiên hắn cảm giác có một người nào nhìn chằm chằm mình, hắn
quay lại thì nhìn thấy đó là một gái rất là xinh đẹp, phải nói là đẹp hơn cả
Thiên Nhi mà hắn đã từng gặp.

-Cô gái mặt đầy ý vị nhìn hắn, hắn cảm giác khuôn mặt của cô gái này toát lên một vẻ thèm thuồng, giống như là hận không thể lao vào mà hãm hiếp Phúc vậy.

Về phía cô gái thì nói, nếu mà Phúc nghe được thì không đập đầu tường vì xấu
hổ mất :

-Chà, đồ ăn ở đây thật là ngon, nhưng bây giờ thì mình đang bận, có lẽ khi mình làm xong thì sẽ ghé vào đây thưởng thức.

Sau đó, cô gái ấy rời đi mất, Phúc cũng thẫn thờ nhìn cô gái ấy đi xa tầm
mắt của mình, bên cạnh Vàng cũng thấy cô gái ấy và nhìn thấy Phúc như vậy thì
cũng cười mà nói:

-‘Chà ,chà lão tứ ngươi biết cô gái ấy là ai không? Là mỹ nữ đệ nhất của tông môn chúng ta đấy, tên là Hàn Lãnh Tuyết có biệt danh là Thực Thần, không biết lí do vì sao nhưng từ nhỏ cô ấy đã đặc biệt mê mệt những món ăn rồi’.

-‘À thế à’, Phúc cũng không quan tâm cho lắm.

-‘À đến giờ đệ phải tập trung rồi, tạm biệt các huynh nha’, Phúc chào tạm biệt và đi.

Sau khi rời khỏi, thì Phúc đến Trung tâm của tông, tại đây đã tập trung 5
người đã đến đây cùng Phúc.

-Tốt các ngươi đã tập trung đầy đủ, giờ ta sẽ giới thiệu sơ về nơi này, nơi này là Băng Cung Tông, tại đây các ngươi sẽ học về các môn công pháp, thân pháp, bí pháp và cấm pháp, các loại đan dược, thảo dược, các loại về luyện khí v.v. Các ngươi sẽ có các bài tập thực chiến hoặc thực hành như đánh với cái yêu thú hoặc luyện tập một vài công pháp cơ bản. Nếu các ngươi muốn lên được đệ tử nội môn thì phải thông qua thí luyện tại tòa tháp Trấn Ma bên phải, tòa tháp này có 7 tầng, chỉ cần các ngươi thông qua tầng 1 sẽ được làm đệ tử nội môn, nếu lên được đệ tử nội môn thì các ngươi sẽ có 1 lần cơ hội đi vào Tàng Kinh Các để lựa chọn 1 môn công pháp cho mình và 1 lần đi vào Luyện bảo các để lựa chọn 1 món vũ khí hợp với công pháp mà mình đã chọn ở tàng kinh các và một lần sử dụng thạch thất để tu luyện.

-Sau đó muốn lên được đệ tử chân truyền thì phải vượt qua được tầng 3 của Trấn Ma Tháp, lên được đệ tử chân truyền thì ngươi có được 5 lần vào tàng kinh các và 3 lần vào Luyện Bảo Các, được 3 lần sử dụng 1 thạch thất nồng đậm linh khí cho mình tu luyện.

-Còn từ tầng 4 trở lên thì rất nguy hiểm chưa đạt được cảnh giới Hóa Nguyên thì không được tiến vào, tất cả đã rõ chưa hả?

-‘Rõ thưa Đại Trưởng Lão’, 6 người hô to.

-Tốt, giờ đến lượt phân lớp, các ngươi từng người hãy lên đây đặt tay vào quả cầu này nếu ra số thứ tự nào thì các ngươi sẽ được phân lớp theo thứ tự ấy!

-‘Người đầu tiên Lương Đức Sơn Hà’, sau tiếng nói của Đại Trưởng Lão thì có 1 thân ảnh nhảy lên, người này trong rất là thư sinh và mặt trắng, nếu người khác mà nhìn vào thì cứ tưởng là Tiểu Bạch Kiểm vậy!, Hà đặt tay lên quả cầu thì thấy trên quả cầu hiện lên số 2.

-Rồi, Hà vào lớp 2B do Thầy Chi Dân chủ nhiệm.

Sau đó từng người lên.

-Trần Duy vào lớp 2B

-Hạ Quân Ly vào lớp 1A Do cô Mỹ Nữ chủ nhiệm

-Trần Hậu Môn lớp 3C Do thầy Sơn Tùng chủ nhiệm

-Trần Thanh Phúc lớp 1A

-Nguyễn Bằng lớp 2B

-Tốt rồi, lớp đã được phân giờ các thầy, cô dẫn các đệ tử của mình về lớp đi.

Phúc và Ly theo cô Mỹ Nữ đi vào lớp mình, vừa vào lớp thì thấy trong lớp khá
là quậy, bỗng nhiên, Phúc thấy một thân ảnh quen thuộc đó là cô gái mà Phúc
đã thấy ở nhà ăn trưa đó.

-Các em, hôm nay lớp chúng ta có 2 bạn học mới, các em hãy cố gắng giúp đỡ và làm quen với các bạn ấy đi nào.

Phúc mỉm cười nói :’Tôi là Phúc, mong các bạn giúp đỡ’, nhưng không ai quan
tâm tới cậu hết.

Đến Ly, Ly nở nụ cười rất xinh đẹp nói:’Chào, mình là Hạ Quân Ly, hôm nay
mình mới nhập tông, mong mọi người giúp đỡ’, khỏi phải nói có mỹ nữ thì các
thằng đàn ông trong lớp đều hú như mấy con chó động đực vừa tìm ra 1 con chó
cái để giao phối vậy.

-‘Ừm các em ngồi ở chỗ nào ta’, cô mỹ nữ nhìn quanh nói.

-Rồi Ly ngồi bên cạnh bạn gái đầu bàn nha, còn Phúc thì mập mạp thì em ngồi với đồng học Hàn Lãnh Tuyết đi.

Nghe cô giáo phân như thế thì các người đồng học thấp giọng nói :’Chết thằng
mập mạp đó rồi, nghe nói Hàn Lãnh Tuyết rất là lạnh lùng không bao giờ gần
gũi ai hết, trước đây từng có 1 người không biết trời cao đất dày đến chiếm
tiện nghi của Hàn Lãnh Tuyết, không quá 1 ngày thì người đó đã bị phế mất đan
điền.

Phúc ngồi bên cạnh nói :’Ngươi tốt ta là Phúc không biết ngươi là..?’.

-‘Lãnh Tuyết’, Tuyết lạnh lùng nói.

‘Ách’, Phúc cũng không được tự nhiên cho lắm.

2 Người cũng không nói gì? Phúc cũng đang đói nên đi vào hệ thống nói với Tử
Nhi :

-‘Tử Nhi, trong hệ thống có bán gì ăn không? Huynh đói quá’.

Tử Nhi cười nói:’Có chứ ca ca, ở đây cũng bán cả đồ ăn lun mà, có chocolate
mỹ, thịt heo quay, bùn mắm, bún thịt nướng v.v’.

-Cho huynh 1 hộp chocolate mỹ và 1 hộp bánh quy nha.

-Vâng, thưa ca ca, những món đồ này không tốn tiền nên có thể lấy bao nhiêu cũng được.

-Rồi, vậy là được rồi, chào nha.

Sau khi ra khỏi hệ thống thì, Thành lấy hộp chocolate đã được chuyển vào túi
của Phúc, nhưng để tránh bị nghi ngờ thì Phúc giả vờ lấy từ trong Nhẫn Không
Gian ra.
Hàn Lãnh Tuyết ngồi bên cạnh cũng không phải ngạc nhiên gì vì ở đây nhẫn không
gian thì ai cũng có và nó cũng chả hiếm hoi gì?.

Điều làm cô bất ngờ là cái hộp mà Phúc lấy ra không biết trong đó là gì? Phúc
mở hộp và lấy ra 1 que màu đen không biết là gì nhưng nhìn nó khá là thơm
ngon!.

Nhin thấy Phúc ăn trong rất là ngon lành, thì Tuyết cũng bất giác nuốt một
ngụm nước miếng.

Phúc nhìn thấy tình cảnh như thế thì cũng bật cười và nhớ ra rắng lão nhị đã
nói với hắn là Tuyết là thực thần và rất thích các món ăn, nên Phúc cũng mở
miệng và mới:

-Đồng học, muốn ăn không? Ngon lắm.

Bất giác, trên khuôn mặt của Tuyết hiện lên một vòng ửng đỏ nói:

-Ta….ta…. không thèm mấy thứ này đâu!.

Phúc cười mà như không cười nhìn Tuyết giả bộ nói:

-Hài, mấy thứ này dở quá chắc phải vứt mấy thứ này quá, vừa nói thì Phúc cũng làm động tác ném.

Thấy thế thì Tuyết uýnh lên và giựt miếng chocolate nói :

-Ngươi, không được vứt nhưng món ngon này như thế chứ.

Thấy thế Phúc bật cười nói :’Thấy chưa muốn ăn thì ăn chứ đừng ngại ,ta còn
nhiều lắm ăn chung không?’.

Tuyết e lệ gật đầu nói :

-Ừ.

Và từ bởi vì đồ ăn nên tình bạn của 2 người đã được gán gép với nhau!!!! (Còn
tiếp)


Hệ Thống Tập Trung - Chương #6