Người đăng: Hanachan
Thất kinh hoàng vùng vẫy, một giây trước rõ ràng cô đang tham dự tang lễ của
anh trai, một giây sau tự dưng lại xuất hiện dưới đáy biển. Nước biển mặn chát
tràn vào khoang miệng và mũi, cô cố quẫy đạp để ngoi lên. Bỗng có một lực mạnh
kéo Thất đi lên, Thất thoáng thấy cái đuôi thon dài với vảy bạc sáng lấp lánh
sau đó cô ngất đi.
Tiếng sóng biển cùng với âm thanh ngân nga đầy mị lực hòa quyện với nhau thành
một bản nhạc không lời quanh quẩn bên tai. Thất bị đánh tỉnh, (°□°;) nhìn vào
người trước mắt. À không, nên nói là ngư mới đúng. Suối tóc đỏ rực nhẹ phiêu
bồng theo từng động tác của nhân ngư, đôi mắt xanh đẹp tuyệt như ngọc lục bảo
và cả đuôi cá thon dài mảnh mai thay cho đôi chân nữa. ĐÂY chính là một Ariel
phiên bản đời thực đang hiện diện trước mắt cô!
Nhân ngư nghiêng nhẹ đầu mỉm cười “Thế nào? Thấy bổn hệ thống đẹp không gì
sánh bằng đúng không?” nói xong còn hất đuôi tóc mềm mượt, dáng vẻ ‘quỳ xuống
lạy ta đi hỡi dân đen hèn mọn’ suýt chọc mù mắt chó của Thất.
Thất nghiêng mặt đi chỗ khác không kẻo bị nhân ngư trước mắt làm cho mù màu
“Ngươi vừa nói ngươi là hệ thống?”
“Xin tự giới thiệu, ta là số 7, người hướng dẫn của ngươi. Chúng ta làm việc
trong chuỗi hệ thống đào tạo nên các vị thần tài năng và xinh đẹp nhất.” số 7
khinh bỉ gỡ mặt nạ da nhân tạo trên mặt cô xuống “Nhưng trước hết ta nghĩ ta
phải dạy lại cho cô về gu thẩm mĩ”
Thất bắt lấy bàn tay của số 7 “Tôi đã trở thành thần?!”
“Nói chính xác hơn là thần tập sự, nếu như cô đậu bài thi” bỗng khuôn mặt của
số 7 đỏ lựng, đôi mắt xanh mơ màng “Cô thật là may mắn khi được chọn bởi vị
thần tối cao và đẹp trai nhất trong các soái thần!!!” số 7 phấn khích lăn lộn
trên bãi cát, đuôi cá dài đập liên tục vào mặt nước. Hình ảnh đẹp mắt này
khiến Thất liên tưởng tới cá nướng xiên đang quay đều.
Thất lau vũng nước bắn lên mặt, cô nghĩ về người đàn ông sở hữu giọng nói trầm
ấm và những cử chỉ dịu dàng của anh ta, không hiểu sao trái tim vốn đã không
còn đập nữa như nhảy điên cuồng trong lồng ngực.
Thất ho nhẹ để che dấu sự lung túng của mình “Vậy… bài kiểm tra mà cô nói đến
như thế nào? Tôi phải làm gì? Thi luôn bây giờ hả?”
Từ cõi mơ mộng trở về, số 7 chống hai tay trên mặt đất, vươn người dậy. Một
loạt ánh sáng lấp lánh không biết từ đâu xuất hiện bao phủ cơ thể nhân ngư,
bùm một cái, con cá dính đầy cát đã biến mất. Thiếu nữ tóc đỏ váy bồng công
chúa thướt tha đi lên bờ nơi đặt bàn trà “Làm gì vội vàng thế, ngồi xuống uống
một tách trà và tôi sẽ phổ cập kiến thức cơ bản cho cô”
Số 7 búng tay một cái, cả người chật vật đầy nước lẫn cát của Thất được thay
mới bằng bộ váy xanh nhạt thanh nhã và lịch sự nhưng khi đặt gần số 7 liền trở
thành nền. Số 7 nâng tách trà lên uống một hớp, toàn bộ cử chỉ hoàn hảo đến
từng chi tiết, khí chất quý tộc bắn ra bốn phía.
“Tôi có ba điều muốn nhắc cô:
Thứ nhất, bài kiểm tra này không được phép thất bại. Nhớ đấy! Nếu cô thất bại
sẽ không có cơ hội thứ hai đâu.
Thứ hai, hệ thống của chúng ta sẽ có khen thưởng tương xứng với mức độ hoàn
thành nhiệm vụ. Các điểm thưởng sẽ được thêm vào tư liệu của cô” số 7 phất
tay, bảng thông tin của Thất hiện lên giữa không trung.
Tên: Tô Thanh Hoa
Giới tính: Nữ (có thể thay đổi)
Tuổi: 18
Trí lực: 48/100
Tướng mạo: 51/100
Thể lực: 56/100
Kỹ năng: Không
Sưu tầm: Không
Thành tích: Không
Thất ngại ngùng nhìn tên của mình, tên gì đâu mà nữ tính thấy sợ. Nếu để người
khác biết tên mình chẳng thà gọi cô là Thất còn hơn.
“Chỉ số thông minh của cô tệ quá” số 7 cau mày.
“Còn điều thứ ba thì sao?”
“Tôi sẽ nói với cô khi chúng ta gặp lại. Cố gắng lên để đậu bài thi. Tôi sẽ
chờ” thiếu nữ tóc đỏ mỉm cười thật dịu dàng.
Lỗ đen nhỏ im hơi lặng tiếng xuất hiện bên người Thất, cô bị một lực đạo lớn
hút vào khoảng không đen tối.
Thiếu nữ tóc đỏ ngẩn người nhìn vào bầu trời trong xanh đang dần tan ra thành
nhiều mảnh. Thế giới này nhanh chóng biến mất như bong bóng xà phòng.
“Hẹn gặp lại, đồ ngốc”