Ramen. Và Người Xuyên Việt


Cả ba đứa nhóc cùng chạy về hướng tóc trắng Rai, Gon và Killua đều miệng to ăn
từng ngụm. Do ăn quá vội nên không tránh khỏi, cả hai cái ăn hàng đều bị phỏng
lưỡi, nhe răng trợn mắt một tí rồi ăn tiếp.

Rai nhỏ thì chỉ ăn một miếng cho có lệ rồi ngừng. Hai Rai cùng nhìn nhau chằm
chằm, một lớn một nhỏ, một trắng một đen. Thật thú vị.

Tóc trắng Rai động trước, chính là bản thể, nên khi đánh giá mình thu nhỏ cũng
thật thuận mắt. Rai nhỏ cũng hiểu tên trước mặt mình đang có ý đồ gì, nhưng
bản thân mình chỉ là một phân thân thì sao có cơ hội chống cự. Dù sao cũng
chẳng mất miếng thịt nào, tùy bản thể muốn làm gì thì làm.

Rai lớn hai tay nhéo nhéo gương mặt bầu bĩnh của Rai nhỏ, thật mềm nha. Vuốt
vuốt đầu, ngoan. Ôm một cái, nho nhỏ ôm cũng thoải mái cà cà mặt mình với mặt
Rai nhỏ. Ra là mình hồi nhỏ cũng dễ thương đó chứ.

Bên kia, hai tên nhóc đã ngừng ăn từ lúc nào, mắt chữ A mồm chữ O. Hai vị giám
khảo cũng đã ngừng ăn và xem tiếp diễn biến thế nào. Các thí sinh mặt đều đen
thui, càng khẳng định suy nghĩ của mình là chính xác. Tên nhóc ranh ma này
tính đi cửa sau. Nhéo nhéo một tí, sờ sờ một tí lại ôm ôm một tí là thông qua
cuộc thi. Chúng ta cũng muốn bị nhéo, bị sờ, bị ôm một tí, qua ôm ấp chúng ta
đi nè!!!! ( @@ Rai )

“ E hèm.” Menchi đành đứng lên ho khan một tiếng, đánh vỡ đám thí sinh YY suy
nghĩ bỉ ổi.

“ Buhara cũng đã tương đối thoả mãn rồi. Bây giờ đến yêu cầu phần thi của ta.”

Buhara cũng rất phối hợp vỗ vỗ cái bụng tròn lăn của mình, rồi lấy đâu ra một
mẫu xương heo xỉa răng. Không giống với nguyên tác Buhara ăn tới hơn 70 con
heo, nhưng biết sao được. Ăn xong món ngon của Frankenstein rồi, ăn lại mấy
món của thí sinh khác, thật sự là đang ăn rác. Đến bụng tốt như Buhara, cũng
không muốn hành hạ cái dạ dày của mình.

“ Yêu cầu phần thi của ta là Ramen và đồ ăn kèm là Kimchi.” Menchi chỉ nói
ngắn gọn, còn lại để mọi người vắt óc ra suy nghĩ. Biết sao được, đến Menchi
cũng không biết Ramen và Kimchi là thứ gì thì sao gợi ý cho các thí sinh được.
Hai món này, là do anh chàng tóc trắng đẹp trai này nói muốn ăn, khi nghe hội
trưởng Netero giới thiệu cô là Hunter ẩm thực với anh, nhưng cô thì lại chưa
từng nghe qua hai món này nên cũng không biết cách làm. Nhìn anh chàng hơi
thất vọng, không hỏi gì đến cô nữa, làm cô tức đến giơ chân, nhưng nghe anh ta
nói, trong các thí sinh có người làm được món này. Cô biết là một giám khảo
thì không nên chỉ vì tư lợi cho mình mà còn phải nghĩ đến các thí sinh khác
nữa. Nhưng cô cũng rất tò mò, món ăn nào có thể ngon đến mức khiến cho anh
chàng này nhớ mãi không ngừng?

~~~~~~~~~~Ta là đường phân tuyến cốt truyện ~~~~~~~~~

“ Ramen”

Nghe được hai chữ này là ta đã biết cốt truyện đã có sự thay đổi.

À không. Phải nói là khi gặp mặt hai kẻ kì lạ kia, thì cốt truyện HxH đã không
phải như hình dáng ban đầu ta mà biết nữa.

Ta gọi là Laila, hay nói đúng hơn. Thân xác mà ta đã chiếm giữ tên là Laila.
Mà ta, tên gọi chính xác là Đài Trang, học sinh cấp ba trường THPT Lý Tự
Trọng. Ta là một Fan yêu thích One Piece, Naruto, HxH và nhiều manga khác nữa.

Chỉ sau một giấc ngủ bình thường và khi ta tỉnh lại. Ta biết cuộc sống của
mình đã không còn bình thường nữa, vì đây không phải nhà của ta, cơ thể mà ta
điều khiển càng không phải của ta.

Nơi đây cuộc sống có vẻ chậm phát triển hơn thời đại mà ta đang sống. Điện
thoại là hình dạng cục gạch, có trọng lượng đủ chọi chết người, máy tính tối
tân nhất và hiện đại nhất là đang xài Win 98. Và thứ khiến cho ta biết chắc
chắn, ta là xuyên không đến thế giới khác chứ không phải là quay về quá khứ.
Chính là chữ viết…ta hơn 10 năm đọc sách trên ghế nhà trường hoàn toàn không
dùng được. Ta bị mù chữ ở thế giới này. ( Ha ha. Đúng thảm.)

Tuy ta đã hơi ngờ ngợ, nhưng trong lòng ta vẫn cầu nguyện, cầu trời khấn Phật.
Đừng cho thứ con nghĩ đến chính là nó...con xin cúng cho các vị nải chuối sứ.
Nếu điều ước của con trở thành hiện thực. (Cảm ơn con, thôi nải chuối con tự
giữ lại mà ăn đi!!!)

Qua hơn một năm học tập cấp tốc chữ của thế giới này. Điều ước nhỏ nho của ta
hoàn toàn bị đạp nát, kèm thêm tâm của ta cũng nát luôn. Chính là nó... Qua
một lần ra tiệm net xem tin tức trong nước, thấy hình tượng Hội trưởng hiệp
hội Hunter, Netero. Ta biết ta đã ở thế giới HxH.

Nơi chỉ nói chuyện bằng thực lực, kẻ yếu chỉ có thể là đồ chơi của kẻ mạnh. Và
là nơi có tỉ lệ tử vong khá cao, nơi này có băng cướp nổi tiếng S cấp Ryodan,
Đấu trường trên không có đại biến thái Hisoka, gia đình sát thủ huyền thoại
Zoldyck… còn có con kiến nữa…. Ta thích manga và anime HxH, chứ không có nghĩa
là ta muốn xuyên qua bên này….Ta muốn về nhà…

Sau một hồi khóc lóc thảm thương, ta biết nếu mình không thay đổi, ta sẽ không
có kết cục tốt. Sắp xếp lại tinh thần, ta trước hết phải đề cao thực lực và
nên tham gia kì thi Hunter để học được Niệm. Mỗi kì Hunter sẽ không giống
nhau, giám khảo cũng thế. Để cho chắc ăn ta sẽ tham gia kì thi cùng với nhân
vật chính Gon, như thế ta sẽ có lợi thế vì biết trước cốt truyện, nếu được thì
lên làm quen với nhân vật chính cũng là điều không tồi.

Mà khoan, vậy không phải sẽ có thể đụng mặt với Killua. Có tên này thì sẽ bị
Illumi đại ca để ý, suy ra dễ bị nhà Zoldyck chú ý…

Ta quyết định, tránh đụng mặt nhân vật chính, tận lực làm bản thân mờ nhạt.
Suy nghĩ lại, thật hâm mộ kĩ năng siêu cấp mờ nhạt của Kuroko nha. Như thế
thật tốt biết mấy.( kuroko basketball )

Mà thôi. Cố gắng được bao nhiêu hay bấy nhiêu, ta muốn sống sót. Ít nhất cũng
phải đủ khả năng bảo vệ được chính mình.

Suy nghĩ rất tốt, ta cũng đã tìm được địa điểm cuộc thi Hunter mà nhân vật
chính sẽ tham gia, nơi diễn ra vòng thi thứ nhất. Ta cũng gặp được nhân vật
phụ trong truyền thuyết, sát thủ người mới Tonpa. Nói thật với các bạn Tonpa
quả thật xứng đáng trở thành nhân vật phụ trong truyền thuyết. Gây hứng với
nhiều người như vậy mà không bị giết chết, mạng sống cũng thuộc dạng tiểu
cường nha.

Nhưng, cái quái gì đang diễn ra vậy???

Kia không phải là Frankenstein và Rai trong Noblesse sao? Cho dù Rai có bị thu
nhỏ thì với con mắt sắt bén của một otaku như ta, không thể nhìn nhầm được.
Một hồi ta còn thấy Đại hoàng phong Bumblebee nữa, đây đâu phải trong
Transformer. Chuyện gì xảy ra vậy???

Và chúc mừng. Lợi thế duy nhất của ta là biết trước cốt truyện cũng không có
gì dùng. Thậm chí còn có thể làm ta quá ỷ lại vào cốt truyện mà té chổng vó.
Vì thế ta phải cẩn thận… tùy cơ ứng biến. Nhưng ta biết chắc thế giới này, sẽ
vì hai kẻ kia mà thay đổi. Mà thôi, có liên quan gì đến ta đâu. Ta chỉ cần làm
tốt trách nhiệm một người qua đường là tốt rồi…

( Trong khoảng thời gian này có thể mình sẽ không viết được bộ này nhiều. Vì
hiện tại mình đang tập trung cho bộ chính của mình Noblesse Chế Tạo Con Rối
Thần. Có gì đọc thấy được thì ủng hộ mình nha. Cảm ơn các bác nhiều!!!!)


Hành Trình Xuyên Không Của Quí Tộc Noblesse - Chương #52