Giao Phó


Người đăng: flavius

Nửa giờ trôi qua, bỗng nhiên 1 nguồn sức mạnh khủng khiếp từ đôi mắt truyền ra
như muốn kéo linh hồn những kẻ dám nhìn vào nó. Không có nổi bất cứ kháng cự
nào, tiểu la lỵ ngay khắc ấy cảm giác linh hồn đang thoát ly thân thể rồi
nhanh chóng mê man

Không biết qua lâu, trong vũ trụ tinh không ầm vang 1 giọng nói xuyên thấu
thiên địa:

“ Ta đã đợi ngươi lâu rồi ”

GIật mình tỉnh lại trước âm thanh chấn động cả linh hồn của người thần bí,
tiểu la lỵ mới phát hiện ra mình đang trong chân không, nơi hư vô xa xăm kia
là vô số thiên hà với đủ loại hình dạng ê líp từ hình khối cầu tới dẹt dần
kiểu hai đĩa tròn úp vào nhau, thù hình kỳ dị thiên kỳ bách quái.

Quá kinh hãi, cô quay mặt tứ phía rốt cục thanh âm ấy phát ra từ đâu, mới
ngẩn người ra con mắt dại đi vài phần, hóa ra bên cạnh mình có một thứ như cái
trụ chống trời không tìm được điểm cuối.
“ Ha ha ha, đang tìm kiếm gì sao cô nhóc ”

Lần này âm thanh của người thần bí mang vẻ hài hước nồng đậm như lâu rồi không
thấy dạng vẻ mặt này của tiểu la lỵ, phía tinh không xa xôi, hàng loạt các
tinh hệ đột ngột phân liệt nổ tung như cộng hưởng với âm thanh ấy.

Quá khiếp sợ trước năng lực khủng khiếp của người thần bí, chỉ cười một tiếng
lại làm vô số tinh hệ băng giải, đây là dạng đại năng cường hãn bậc nào a,
nhẩm tính trong lòng cũng chưa nghe qua có vị thần nào sở hữu uy năng lớn đến
vậy, tiểu la lỵ gấp gáp hỏi.

“ Ông là ai ? ”

Trừng ngốc con mắt khi trước mặt đột nhiên xuất hiện một người đàn ông trung
niên có mái tóc bạc và đôi mắt màu vàng thâm thúy, còn cái trụ chống trời bên
cạnh đã biến mất không một tiếng động.

“ Không cần tìm kiếm nữa đâu, đó là cái chân trái của ta chứ không phải cái
trụ khỉ gió gì hết ”

Cố nén cười, người trung niên như nghiền ngẫm suy nghĩ một thứ thú vị gì đó

Nén khiếp sợ trong lòng, đôi mắt hồng sắc đánh giá người trung niên trước mặt
mình xem đó là thần thánh phương nào:

“Ngài là ai vậy, ta chưa từng nghe tới có vị đại năng như ngài ?”

“Ta là kẻ đi tìm chân lý vũ trụ, còn tên thì … ài !! lâu quá quên mất tiêu
rồi, nhóc con đừng có dùng cái vẻ mặt quái dị ấy nhìn ta!”

Suy nghĩ một lát lại nói thêm:

“Thời gian của ta cũng không còn nhiều, việc cần làm ta đã chuẩn bị đủ. Đây là
hệ thống hỗ trợ do ta sáng tạo ra cho người thừa kế của mình, còn cô nhóc
ngươi rất thích hợp làm người dẫn đạo cho nó, mong rằng ngươi chuẩn bị tốt, có
lẽ kiếp hành giả đời sau không còn tẻ nhạt nữa”

Người trung niên vừa đưa ra 1 quả thủy tinh phát sáng bảy màu, miệng than khẽ
cho kiếp sống trước kia.

Tiểu la lỵ như nghĩ tới gì đó giật mình kêu:

“Không lẽ ngài nói tới tên nhóc ta tìm được dưới hầm ngầm kia?”

“Đúng vậy, chính là nó! Kẻ thừa kế sức mạnh linh hồn và huyết mạch đồng nhất
với ta mới có thể đủ năng lực khí vận tụ tập vô số tỷ tỷ năm tích tụ của ta.
Cũng nhờ ngươi mà nó mới dung hợp hoàn mỹ đủ điều kiện đánh thức linh hồn ngủ
say của ta”

Nói tới đây, thân thể người trung niên nhạt dần và phân tán thành từng hạt bụi
nguyên thủy. Mỉm cười như được giải thoát khỏi tâm niệm theo mình ngần ấy năm:

“Hãy hảo hảo sống tốt và đưa nó đi con đường đúng đắn, ta rất kỳ vọng vào
ngươi, kẻ dẫn đạo !”

Không hỏi được gì thêm tiểu la lỵ đã tỉnh lại với quả cầu thủy tinh trên tay,
thần tình vẫn chưa kịp phục hồi trước những việc vừa mới xảy ra.

“Không ngờ nha, tên này khí vận thật là nói tốt cũng không đủ dùng a ! Khoảng
thời gian sau này thật đáng chờ mong ”

Vui mừng sau khiếp sợ, tiểu la lỵ mắt hồng long lánh như bảo thạch, mộng viễn
cảnh sau này khủng bố tới bực nào a …

--Truyền thuyết về cậu nhóc mang tên Niran và kẻ dẫn đạo chính thức bắt đầu,
mở màn cho một kỷ nguyên mới của vũ trụ từ khi khai sáng--


Hành Trình Vô Tận - Chương #2