Có Biến.


Hắn từ từ tỉnh dậy, nhận ra mình trong một căn phòng trắng. Trắng toát, tường
trắng, trần trắng, nền trắng. Từ từ đứng dậy, hắn nhìn xung quanh rồi đi một
vòng, nhẹ tay sờ lên bức tường một cái. Ngay chỗ sờ đấy như loan ra một dải
sóng trên bức tường vậy. Rồi một giọng nói vang lên.

"Chào bạn đến với thế giới thứ hai. Trái đất của bạn đã được chúng tôi bảo hộ.
Các bạn, con người trên Trấi đất, sinh vật đứng đầu hành tinh này đang dần trở
nên nhàm chán, các bạn đang dần thoả mãn cuộc sống này. Vì vậy chúng tôi giúp
các bạn thay đổi hoàn toàn và chắc chắc điều này sẽ thú vị hơn. Trái Đất sắp
được nâng cấp thành thế giới thứ hai, hãy chuẩn bị đón nhận nó.

Mỗi người trong các bạn được nhận một kỹ năng bị động mô tả duy nhất và một kỹ
năng chủ động mô tả duy nhất. Tức là bạn hãy mô tả một kỹ năng chủ và bị động
bất kì và bạn sẽ nhận được chúng trong thế giới thứ hay. Bắt đầu."

Vừa dứt lời trên trần nhà xuất hiện thời gian đếm ngược, từ "59:59" dần đếm
ngược.

"Rồi hiểu luôn. Ôi! Ước mơ của mọi game thủ trên thế giới tới rồi sao. Nhưng
khoan đã, phần mô tả kỹ năng duy nhất đã bắt đầu, tức là mọi người ai nhanh sẽ
có phần ngon trước hay sao?" - Hắn nhéo đùi của mình. Ui đù nó đau, sau đấy
lại lấy điện thoại ra, bất camera chế độ chụp trước rồi bèn ngồi xuống cẩn
thận suy nghĩ. "Xem ra đây là thật rồi, mình vẫn thấy rõ gương mặt đẹp trai
đứng hai không ai đứng nhất này thì không phải mơ." - Tự sướng tí rồi lại trầm
mặc. Vì trong giấc mơ, con người không thể nhìn rõ mặt của bất kì ai được.
"Rồi đây mọi thứ sẽ đại biến, nhưng kỹ năng mà mình mô tả là thế nào, không lẽ
vô lý như chưởng kamehameha cũng được à?"

"Kỹ năng chủ động: bay lượn tự do". - Hắn hô to sau gần 5 phút suy nghĩ.

"Tít! Kỹ năng đã có chủ sở hữu, mời chọn lại." Căn phòng trở nên đỏ nhạt.

"Chết, không ổn, vậy tức là kỹ năng đó có thể thực hiện được thật, những thứ
phản khoa học... Được rồi, tuy không biết thế giới mới là cái gì nhưng nếu
mình chọn không cận thận sẽ không thể sinh tồn được". - Hắn lẩm bẩm.

"Kỹ năng chủ động độn thổ".

"Tít! Kỹ năng đã có chủ sở hữu, mời chọn lại."

"Nhanh như vậy đã có người chọn? Không lẽ tất cả mọi người trên thế giới đều
lâm vào tình trạng này cùng một lúc hay sao?"

"Kỹ năng chủ động tăng sức mạnh".

"Tít! Kỹ năng đã có chủ sở hữu, mời chọn lại."

"Kỹ năng chủ động tăng nhanh nhẹn".

"Tít! Kỹ năng đã có chủ sở hữu, mời chọn lại."

Trên thế giới gần 8 tỷ người, phải chọn thật nhanh a.

"Kỹ năng chủ động dịch chuyển tức thời" - Hắn hét to.

"Tít! Kỹ năng đã có chủ sở hữu, mời chọn lại."

"Không ổn, vậy thì chọn bị động trước. Kỹ năng bị động ngũ hành chi thể"

"Tít! Kỹ năng đã có chủ sở hữu, mời chọn lại."

"Không được rồi, đoán bừa nhanh, không thì một cái cũng không có. . Kỹ năng bị
động bất tử, tái sinh, hoả hầu chi thể, băng chi thể, cường hoá chi thể, tăng
nhanh điểm kinh nghiệm, huyết nhục chi thể, người cao su, sharingan, phân thân
chi thuật,... à nhỉ, sao mình không lôi manga ra nhỉ" - Hắn như vừa tỉnh ngộ
ra, rồi đọc ra cả đống chiêu thức mà hắn biết trong truyện tranh, phim ảnh.

"Tít! Kỹ năng đã có chủ sở hữu, mời chọn lại." Tiếng nhắc nhở vang lên liên
tục, căn phòng vẫn đỏ như vậy."Thôi nha , suy nghĩ kỹ kỹ cái người ta ít biết
tới rồi chọn lẹ đi, nhắc mệt quá, khi nào chọn được thì phòng biến thành xanh
lá, vậy đi".

Hả? Cái đấy không phải là giọng Robot à. Vậy "phía bên đó" là người à? Lại còn
lười biếng thế kia, dám mắng mình. Thời gian càng gấp rút hắn ngày càng khẩn
trương hơn, còn gần 10 phút.

Chọn bừa một hồi vẫn không có kết quả. Hắn lại phải bình tĩnh suy nghĩ, mọi
người chắc chắn sẽ chọn tất cả những kỹ năng phổ biến trước tiên rồi. Nơi nguy
hiểm nhất là nơi an toàn nhất, hắn tia suy nghĩ rồi reo lên:"Kỹ năng bị động:
phá bỏ giới hạn".

"Đinh! Xác nhận. Mời chọn kỹ năng chủ động".

Yeah, hắn mừng như điên trong lòng, kỹ năng này nghĩa là sao, nghĩa là hắn có
khả năng phá bỏ khuôn khổ. Có nghĩa là, hắn có thể chọn một kỹ năng chủ động
duy nhất bất kỳ mà không cần biết bố con thằng nào đang nắm giữ nó rồi. Vì vậy
cần phải cẩn thận hơn nhiều. Ơ mà ngu rồi, vậy tính ra phí mất bà nó kỹ năng
bị động duy nhất chỉ để lấy kỹ năng chủ động à? Cái đệt, ngáo mẹ rồi, khôn
mười mấy năm dại một giờ thế này, hy vọng nó có ích trong thế giới mới thôi
chứ sao giờ."Tạo thế giới riêng" - Hắn dứt khoát một câu. Hắn đã tính toán kỹ
lưỡng, nếu gặp bất trắc thì trốn vào thế giới của hắn cho chắc, vì hắn chưa
biết gì về thế giới mới cả.

"Đinh! Xác nhận. Mời chọn ba loại ngôn ngữ bạn muốn thông thạo trong thế giới
mới"

"Hả, có vụ này à, thế tiếng ..." - Vừa định chọn tiếng Trung, Nhật, Nga thì
hắn ngừng lại suy nghĩ, chắn chắn hầu hết mọi người sẽ chọn tiếng Anh - ngôn
ngữ chung của thế giới, vậy thì chọn ngôn ngữ khác để làm gì? Hắn cảm thấy hệ
thống này có ý đồ không ổn, hắn vốn rất khá trong tiếng Anh rồi nếu không nói
là rất giỏi.

"Tôi có thể chọn sau được không?" - hắn ngước lên trần nhà hỏi.

"Này, tôi biết anh là sinh vật sống mà, đừng giả vờ thế." - hắn tiếp tục nói
khi thấy căn phòng vẫn yên lặng."

"Không! Quy định là bạn phải chọn ba ngôn ngữ ngay trong phòng thiết lập." -
Căn phòng vang vọng tiếng trả lời."

"Nội tại của tôi là phá bỏ giới hạn, tôi phá bỏ quy định."

"Được, xem như chưa có gì xảy ra nhé, cũng không hỏi tiếp, cán bộ coi thi
không giải thích gì thêm, ý kiến lên phường."

"Thông thạo ba ngôn ngữ chọn sau."

"Đinh! Xác nhận! Đã hoàn thành thủ tục, bạn sắp được đưa đến thế giới mới,
thời gian đến ngược : 9:59."

Mặt hắn bỗng gian gian lên, chắc chắc chuyện này sẽ có ích trong tương lai,
giờ thì suy nghĩ cái quái gì đang diễn ra đã. Ngồi đấy yên ắng đợi sau khi 10
phút trôi qua, hắn bỗng thẫn thờ, nhíu mày lại như vừa phát hiện cái gì đó.
Xung quanh chợt nứt vỡ, hắn nhắm mắt lại.

XOẢNG...


Hành Trình Tìm Hệ Thống - Chương #2