Dương Thần ngất đi vì đau đớn, những vết rách vẫn chảy máu không ngừng. Tất cả
những Bá Hồn trên tay hắn đã biến mất từ lâu ngoại trừ Sinh Bá Hồn kia vẫn
đang lơ lửng phát sáng.
Lúc này nó đang liên tục phát ra ánh sáng xanh vàng, ánh sáng này đi đến đâu
thần kỳ vết thương trên người Dương Thần khép lại đến đó. Chỉ một lúc sau,
toàn bộ những vết rách đều đã hoàn toàn khép lại, nhìn qua người hắn giờ đây
trông như một huyết nhân. Toàn thân đều là máu,...
Không biết qua bao lâu, Dương Thần cuối cùng hắn cũng tỉnh lại. Hai mắt từ từ
mở ra, điều đầu tiên Dương Thần cảm thấy chính là cơn đau nhức truyền khắp cơ
thể. Nhìn tay chân, những vết rách trên thân thể đều đã khép lại, việc này
khiến cho hắn vô cùng ngạc nhiên. Hắn tự hỏi:
-" Kỳ lạ, những vết rách kia tại sao có thể tự lành nhanh như vậy! Chẳng nhẽ là nhờ nó... "
Hình như Dương Thần nghĩ ra cái gì đó liền ngửa lòng bàn tay ra, hai mắt hắn
nhắm lại cảm nhận. Chỉ một lúc sau trên lòng bàn tay hắn xuất hiện một quả cầu
màu xanh vàng, đó chính là Sinh Bá Hồn. Nhìn nó chăm chú một lúc, bất ngờ
Dương Thần tự cắn ngón tay, nơi đó liền có máu rỏ xuống. Ngay lập tức năng lực
của Sinh Bá Hồn được Dương Thần vận chuyển tới đầu ngón tay, đúng như hắn nghĩ
sau khi vết thương tiếp xúc với sinh Bá Hồn liền nhanh chóng lành lại. Dương
Thần vui mừng, không ngờ bản thân lại sở hữu một thứ Bá Hồn thần kỳ như vậy...
Sau này nếu trong chiến đấu bị thương hắn cũng không cần quá lo lắng nữa.
Sau cơn vui sướng, nhìn lại thân thể khuân mặt hắn lại chuyển sang cười khổ,
trên người giờ chỉ là máu với máu nên ngay lập tức Dương Thần mở cửa phòng đi
đến con suối lúc sáng bọn hắn luyện tập tắm rửa. Trên đường đi, Dương Thần
không biết có một ánh mắt đang dõi theo hắn từ lúc hắn bước ra khỏi phòng đến
giờ. Vừa đến nơi, Dương Thần liền nhảy xuống dòng suối mát lạnh đẻ ngâm mình,
được ngâm mình khiến hắn trở nên tỉnh táo khỏi sự mệt mỏi vừa mới trải qua.
Mặt trời lên cao, Dương Thần cũng đã nhanh chóng rửa sạch những vết máu trên
cơ thể, lúc này Dương Thần mới cảm thấy cơ thể có sự khác biệt. Dường như
trong người hắn đang có một thứ sức mạnh nào đó đáng sợ ẩn dấu, hắn cố gắng
cảm nhận... "roạt roạt " thân hình Dương Thần thay đổi, hắn lại biến thành
hình dạng tối qua nửa Ác Ma nửa Thiên Sứ ( nghĩa là nửa người màu trắng nửa
người màu đen ) nhưng chỉ có một điều khác biệt là nó không còn cuồng bạo nữa.
Mà Dương Thần hắn vẫn giữ được ý thức không chút ngạc nhiên, hắn cảm giác bản
thân hiện tại có thể điều khiển được nguồn sức mạnh này. Dơ nhẹ cánh tay trái
màu trắng Thiên Sứ lên đánh mạnh vào một góc cây cổ thụ gần bờ suối, Dương
Thần ngơ ngác khi tay hắn chạm vào thân cây thì một nguồn sức mạnh Quang Bá
Hồn bùng nổ ra. Không chỉ một cây cổ thụ kia tan thành bụi, mà cả một mảng
rừng đều biến mất. Hốt hoảng, sợ người khác phát hiện, cơ thể trở lại bình
thường rồi hắn nhanh chóng trở về phòng thay y phục lên lớp nghe giảng.
...
Vẫn như mọi khi chỗ ngồi của Dương Thần là chiếc bàn ở cuối lớp cùng với cô bé
Tiểu Mạn kia. Thỉnh thoảng hắn lại phải chịu ánh mắt ghen ghét nhìn đến vô
cùng khó chịu. Hôm nay Bắc Lão giảng cho Bọn hắn các cách sử dụng Bá Hồn và tu
luyện chúng.
-" Bá Hồn chưa phải là tất cả nhưng nó cũng không thể thiếu đối với võ giả, muốn Bá Hồn trở nên mạnh mẽ thì trước tiên cần phải học cách tu luyện bản thân. Chỉ cần bản thân các ngươi trở nên mạnh mẽ thì Bá Hồn cũng sẽ mạnh mẽ lên theo, cảnh giới tu luyện đầu tiên chính là Luyện Thể kỳ. Luyện thể chính là cảnh giới vô cùng quan trọng, nó giúp võ giả làm vững chắc căn cơ trước khi chính thức bước vào con đường tu luyện. Nó được phân chia ra làm chín tầng : Luyện Thể, Luyện cốt, Luyện mạch, Luyện Huyết, Luyện Thần, Luyện Khí, Tụ khí, Hợp Khí. Sau khi các ngươi vượt qua được cảnh giới Luyện thể kì Tông Môn sẽ cho các ngươi Lựa chọn công pháp thích hợp để tu luyện nâng cao Tu Vi.. "
Lũ trẻ chăm chú nghe Bắc Lão giảng cách tu luyện, bỗng một tiểu oa tử đứng lên
hỏi Bắc Lão:
-" Bắc Lão, ta muốn hỏi ngài. Ngoài cách chăm chỉ tu luyện có còn cách nào khác có thể khiến Bá Hồn nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn không? "
Bắc Lão vuốt râu mỉm cười, Lão trả lời vô cùng thoải mái :
-" Cũng có một cách khác nhanh chóng và hiệu quả hơn đó chính là sử dụng Tinh thạch. Tinh thạch được chia ra làm Hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, Tiên phẩm, Thần Phẩm. Mỗi loại tinh thạch tương thích với một loại thuộc tính khác nhau như : Thủy Tinh Thạch, Hỏa Tinh Thạch, Phong Tinh Thạch... Ngoài ra cũng có các loại tinh thạch vô cùng khó tìm như Hắc Tinh Thạch, Quang Tinh Thạch... chúng chỉ xuất hiện trong các mỏ và Linh Mạch lớn. Cho nên việc tu luyện Bá Hồn bằng cách này vô cùng tốn kém, sau này càng lên cao các ngươi càng phải cần các loại tinh thạch cấp cao nhưng chúng lại vô cùng hiếm thấy... Như ở Phong Vân chúng ta cũng chỉ có một viên thượng phẩm tinh thạch dùng để duy trì trận pháp ngoài Tông Môn mà thôi. Vậy nên các ngươi hãy cố gắng tu luyện! "
Dương Thần đang chăm chú nghe những lời giải thích của Bắc Lão thì cô bé Tiểu
Mạn kia gọi hắn :
-" Dương Thần... Dương Thần..."
Nghe vậy Dương Thần cảm thấy cô bé Lý Tiểu Mạn cũng thật phiền phức, không
chịu nghe giảng mà còn làm phiền người khác. Nhưng hắn vẫn quay lại xem tiểu
oa tử này muốn nói gì...
-" Dương Thần, sáng hôm nay ngươi ra ngoài sớm làm gì vậy? Mà trên người lại còn dính máu nữa... Có phải ngươi giết người không! "
Ngoài mặt hắn bình tĩnh nhưng trong lòng lại giật mình : " Tại sao tiểu oa tử
này lại biết sáng nay ta ra ngoài sớm ! Chẳng nhẽ cô ta theo dõi ta... ".
Trong lòng nghĩ vậy nhưng ngoài miệng vẫn lạnh lùng :
-" Đó là việc của ta không liên quan đến ngươi... "
Cô bé Tiểu Mạn bĩu môi, quay mặt sang hướng khác tỏ vẻ không quan tâm.
-" Ngươi không thích ta quan tâm đến ngươi thì thôi, làm sao mà phải gắt như vậy chứ. "
Dương Thần không trả lời nữa, tiếp tục chăm chú nghe Bắc lão giảng giải về
cách tu luyện. Cứ thế ba tháng hướng dẫn tu luyện của bọn Dương Thần đã kết
thúc, từ bây giờ bọn hắn sẽ phải tự mình tu luyện. Còn Tông Môn sẽ chỉ cung
cấp cho bọn hắn đan dược và các loại tinh thạch thạch hạ phẩm để tu luyện Bá
Hồn. Trong thời gian này này Dương Thần hắn chăm chỉ tu luyện kết hợp với đan
dược đã nhanh chóng đạt tới Luyện Thể kì tầng năm chính là Luyện Thần. Hôm nay
là ngày hắn sẽ tới Đan Dược phòng lĩnh Tẩy Thần Đan để hỗ trợ việc đột phá đến
tầng sáu.
Nhanh chóng ra của thạch thất, Dương Thần liền hướng về phía Đan Dược Phòng đi
tới. Phong Vân Tông khá rộng nên hắn phải tốn một chút thời gian mới đến được,
lão giả quản lý Đan Dược phòng vô cùng nhạc nhiên đối với Dương Thần. Mới vài
tuần trước hắn còn tới lấy đan dược dược đột phá tầng năm, vậy mà chỉ qua một
thời gian ngắn đã lại muốn đột phá tầng sáu... Thật không muốn cho người khác
sống mà.
Rất nhanh hắn đã nhận được Tẩy Thần Đan, hào hứng bước ra Đan Dược phòng trở
về thạch thất. Trên đường đi ngang qua quảng trường, bỗng từ đằng xa hắn thấy
một khuân mặt quyen thuộc. Không ai khác chính là tên tiểu tử Lý Hùng, đã ba
tháng kể từ lúc gia nhập đến nay Dương Thần chưa gặp lại tiểu tử này lần nào.
Nhưng chú ý quan sát hắn thấy hình như Lý Hùng đang bị kẻ khác bắt nạt, tên đó
là một tên nhóc khá cao lớn.
...
-" Con mẹ nó, mày muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân sao... Muốn làm anh hùng cũng phải xem sức lực đến đâu rồi hãng làm, để hôm nay bổn công tử dạy cho ngươi biết thế nào là lễ độ! "
Thì ra tên Lý Hùng này thấy một cô bé bị trêu chọc nên liền ra tay giúp đỡ,
nhưng hắn không ngờ tên kia lại là một tên sở hữu hai bá hồn mà lại là Luyện
thể tầng ba, trong khi hắn chỉ mới đạt tới Luyện Thể tầng hai. Nên hắn lập tức
bị đánh bại... Khi nắm đấm của tên kia sắp đánh tới Lý Hùng, bỗng một cánh tay
dơ ra ngăn cản. Đó chính là Dương Thần, hắn làm sao có thể đứng nhìn được, dù
gì hai cha con họ Lý này cũng đã từng giúp hắn lúc khó khăn. Vung nhẹ cánh
tay, tên kia lập tức bị hất bay ra ngoài. Lũ trẻ xung quanh thấy vậy lập tức
tránh ra, còn Lý Hùng thì vui sướng khi nhìn thấy Dương Thần.
-" Đại ca, là huynh thật sao... "
Dương Thần lắc lắc đầu :
-" Được rồi, còn ngồi đó làm gì ? Không muốn đứng lên sao! "
Lý Hùng liền cười ngại ngùng, quay sang đỡ cô bé hắn vừa giúp đỡ cùng đứng
dậy. Lúc này tên kia từ mặt đất bò dậy vô cùng mất mặt, ánh mắt nhìn Dương
Thần hận thù. Rồi nói:
-" Ngươi là ai mà lại dám xem vào chuyện của ta! Có biết ta là ai không? Ta chính là Trương Hàn em trai của Trương Tử văn tứ Bá Hồn siêu cấp thiên tài...đó."
Những đứa trẻ xung quanh nghe vậy liền tỏ ra nhún nhường nhưng mặt Dương Thần
vẫn không biểu lộ cảm xúc, hắn khinh thường noi :
-" Cùng một ổ chui ra, thảo nào kiêu căng như vậy... "
Trương Hàn tức giận không nói nên lời:
-" Ngươi... được lắm, đừng tưởng Trương Hàn ta sợ ngươi. Cho dù ngươi là ai hôm nay lão tử cũng sẽ dạy ngươi một bài học."
Dứt lời tên kia trên tay bùng lên ngọn lửa của Hỏa Hồn, giơ nắm đấm lên xông
lại Dương Thần. Dương Thần hắn thấy vậy vẫn bình tĩnh đứng yên tại chỗ, nhưng
thực ra dưới đất phạm vi ba mét quanh hắn đều được lôi lực bao phủ. Chỉ đợi
tên kia xa vào....
" AAAA "
Không ngoài dự đoán của Dương Thần, tên này chỉ là một kẻ ngu ngốc. Không biết
quan sát tình hình trước khi chiến đấu mà đã xông vào nên chỉ có một kết cục
bị Lôi Lực của Dương Thần từ dưới mặt đất đánh chúng. Gục xuống ngất xỉu, may
mắn cho tên kia là Dương Thần đã nương tay, nếu không hắn mà tung hết sức tên
kia sẽ lập tức bị lôi điện đánh chết.