Sự Xuất Hiện Bất Ngờ Của Anh Linh


Người đăng: kiritobmt24@

Ngày 28 tháng 1 năm 2116

Với sự xuất hiện của Duy Phong trong vài ngày đã khiến cho toàn bộ thành phố
này điên loạn lên.

Bằng vào năng suất từ Dorothy, cô đã điều khiển những robot với tốc độ làm
việc nhanh, hiệu quả vô cùng trong việc chế tạo thuốc. Còn Duy Phong bằng vào
khả năng kinh doanh mà lợi dụng tất cả công ty khác, khiến cho họ không thể
không hợp tác trợ giúp Viện Nghiên cứu.

Đã được vài ngày ở lại trong viện nghiên cứu, Duy Phong vô cùng mệt mỏi với
đống công việc và huấn luyện Minh Hùng điều khiển khả năng của bản thân mình.

Chỉ vào 3 ngày mà Duy Phong đã khiến cho bất kể mọi người vô cùng sợ hãi, một
kẻ mới 16 tuổi mà thao túng hết toàn bộ những công ty khác phải trợ giúp chính
bản thân mình.

Trong khi quá nhàm chán vì suốt ngày phải ở trong Viện Nghiên cứu, nên cậu chỉ
có thể lợi dụng dị năng mà trốn thoát khỏi Dorothy.

Điều mà Duy Phong không thể hiểu được là tại sao Dorothy lại có quyết tâm làm
việc dữ dội như vậy, mình chế tạo cô chỉ để hỗ trợ cho bản thân mình thôi,
đúng là công nghệ của Nữ Hoàng Cơ Khí vượt bậc thôi rồi.

Quá lâu mà không có về thăm mẹ trong vài ngày, nên Duy Phong đã phải dừng lại
công việc mà trở về nhà, không thể nói là dừng việc mà là trốn việc mà về

Duy Phong sẽ không vì công việc mà quên đi chính người mẹ của mình, cậu muốn
bù lại những tiếc nuối của kiếp trước với mẹ cậu, cậu mặc dù là Tử Thần nhưng
cậu vẫn còn hào quang nhân tính trong lòng mình.

Bởi vì trong người của mình lại không có nổi đồng tiền nào nên không thể mua
được phương tiện di chuyển cho thuận lợi hơn, vì thế Duy Phong chỉ đành đi bộ
về nhà, mà quãng đường cũng rất xa, nhưng với thể lực của Duy Phong thì quá
khó để người bình thường có thể tưởng tượng, nên cậu cũng chạy đi một đoạn rồi
rẽ hướng thi trường đang thi công.

Trong cái Đế Quốc lớn thế này muốn tìm một chỗ nào không có người ở thì chỉ có
ở thi trường, Duy Phong đã dẫn bọn theo dõi vào đó.

Không khí tràn đầy lên mùi hỗn độn xi măng trong chỗ này đã làm che dấu đi mùi
cơ thể của Duy Phong nên bọn chúng vừa vào đó thì đã đánh mất tung tích của
hắn.

Tuy nhiên thời gian yên lặng kéo dài không lâu, bọn chúng vẫn nhất quyết không
chịu rời khỏi.

Biết rằng rất khó để thoát ra khỏi tầm nhìn bọn chúng cũng rất khó khăn, nên
Duy Phong cuối cùng cũng lộ mặt ra.

Trong lúc đó một phụ nữ xuất hiện mang váy đỏ, da trắng nõn, chân thon dài,
dáng người thướt tha, trên người tỏa ra khí thế của vương giả.

Làm cho ai cũng phải phát thèm vẻ đẹp đó nhưng Duy Phong chỉ cảm thấy người
này không có gì hấp dẫn cả, phải nói là sức hấp dẫn của người này kém xa Lam
Lam nhiều.

“Viện Trưởng có muốn đến chỗ tui bàn chuyện làm ăn không”

Ném về phía Duy Phong một tấm danh thiếp của một tổ chức Anh Linh, cảm giác
của hắn khi nhìn thấy thứ này biết là mình là con mồi bị săn bắt, ung dung mỉm
cười:

“Xin hỏi tiểu thư muốn làm cái gì?”

Giọng nói lưu loát từ trong cái miệng nhỏ của người phụ nữ tự nhiên phát ra,
cảm giác như đang cố khoe khoang làm cho Duy Phong rất không thích:

“Chỉ là muốn hỏi anh về tai nạn của một nhân viên trong viện nghiên cứu hồi
tối hôm qua thôi”

Tai nạn này là một tên tiến sĩ cố gắng cung cấp những khả năng về loại thuốc
ra bên ngoài, khi biết được công dụng của loại thuốc mà Minh Hùng thử sử dụng.

Do AI Dorothy phát hiện ra thì Duy Phong đã nhờ nó hack vào toàn bộ đồ dùng
điện tử để làm thành một vụ tai nan máy móc.

Trong những thông tin đã được AI Dorothy giải nén ra thì biết được hắn là một
tên lính thuộc về một tổ chức Anh Linh được đột nhập vào bên trong để theo
dõi, do toàn bộ thông tin quá ít nên Duy Phong cũng không biết nhiều về tổ
chức này.

“Chuyện này tui rất tiếc cho cô, vụ việc này tui vừa mới biết, không ngờ là có
vụ tai nạn đáng tiếc như vậy”

Duy Phong bộ dạng có chút đau thương khi nói.

“Viện trưởng, cảm ơn ngươi đã quan tâm đến người nhà ta, mọi chuyện này sẽ
được chúng tôi xử lý hết.”

“Chúng tôi thấy được khả năng với viện nghiên cứu của ngài rất có tiềm năng
phát triển cao, nên muốn mời vào trợ giúp tổ chức của chúng tôi, để bảo vệ hòa
bình cho Đế Quốc”

Người phụ nữ đột nhiên đổi đề tài khác nói chuyện với Duy Phong.

“Với những thí nghiệm đáng nghiên cứu đó có thể giúp ích rất lớn, nên tổ chức
của chúng tôi sẽ đóng góp một số tiền lớn vào viện nghiên cứu.”

Duy Phong nghe thấy, chỉ lắc đầu:

“Tiểu thư, ngươi hiểu lầm rồi, tui không quan tâm đến cái thứ hòa bình giả dối
mà các người nói đâu”

Người đàn ông bên cạnh thấy vậy cũng nhịn không được đứng dậy, ánh mắt sắc bén
nhìn Duy Phong:

“Bọn ta không có thời gian mà coi trọng ngươi đâu, ngươi hãy đi theo bọn ta
còn không thì mẹ của ngươi sẽ chết hôm nay”

Duy Phong thở dài, nhìn tên đàn ông đó với ánh mắt khiến cho mọi người vô cùng
lạnh toát ra.

Người phụ nữ chưa từng thấy được ánh mắt như vậy bao giờ, thê lương, bi
thương, tuyệt vọng, trống rỗng, u ám như một cái động không đáy khiến cho
người ta tiều tụy.

Duy Phong cầm trên tay cái điện thoại, bấm một dãy số, dãy số đó vừa hiện lên
khiến cho Thi trường từ khi nào bật lên một từ trường cách âm.

“Các ngươi muốn hiểu được thế nào là chiến trường không, các ngươi đã chứng

kiến nó chưa”

Duy Phong không thèm để ý những lời đe dọa, cười nói:

“Chẳng lẽ Viện Trưởng đã chứng kiến?”

Người phụ nữ khinh thường mà hỏi.

“Nơi đó chính là đất, bùn, khói lửa liên miên, trên dưới đều tồn tại những
sinh vật khát máu. Không ai phân biệt được tốt hay xấu, trên tay của mình
nhúng đầy máu của kẻ địch với đồng minh, ý thức của ta mất đi trở thành một
sinh vật cố gắng sống sót.”

“Đối diện trực tiếp với bất cứ sinh vật sống đều phản ứng đầu tiên là chém
chết, cho dù là người hay sinh vật, ta đều sẽ vứt bỏ đi nhân tính mà giết sạch
hết kẻ thù trước mắt mình, nhất là những kẻ đe dọa đến người thân của ta.”

“Các ngươi sẽ được thấy thế nào là chiến trường ngay tại đây”

Kết thúc câu nói thì không biết lúc nào người đàn ông đã bị mất đi đầu, những
người khác thấy vậy cũng ngạc nhiên theo, không biết Duy Phong làm thế nào mà
giết tên đó.

Những tên lính khác trên mặt mang một cảm giác sợ hãi, cầm trên tay những khẩu
súng tiểu liên, nhưng chưa kịp bóp còi thì những tên lính khác mười mấy giây
trước còn sống, không ngờ tất cả đã không còn.

Duy Phong không có thở hổn hển chút nào, giọng nói bình thường thản nhiên nói
đến bên tai, khẽ thở dài một cái.

“Súng thì loại đồ này, không thể đe dọa ta được. Còn cô tên gì? Ta không muốn
giết những kẻ đe dọa mà ta không biết tên”

“Hãy nhớ lấy tên của ta là Flame, kẻ sẽ giết chết người nắm giữ Thiên Mệnh Lôi
Kiếp”

Flame đã xác định được rằng tên này là kẻ có được sức manh Thiên Mệnh Lôi
Kiếp, lẽ ra cô sẽ mời hắn vào Anh Linh Hội nhưng khi xác định được sát tâm của
hắn, thì chắc chắn là phải diệt trừ Duy Phong trước khi hắn mạnh hơn.

Điều mà Duy Phong rất quan tâm khi nghe Flame nói chính là Thiên Mệnh Lôi
Kiếp, thứ đó từ kiếp trước cậu chưa từng nghe thấy lần nào cả.

Flame lập tức trở nên nghiêm túc lên, cơ thể của cô ta trở thành ngọn lửa,
trên tay cô ta hiện lên một thứ như sợi dây phi về phía Duy Phong, với dị năng
lực nên sợi dây lập tức bốc cháy lên.

Duy Phong thấy vậy thì thôi thúc dị năng của mình trở thành vũ khí, mặc dù
không phải là thật nhưng đẳng cấp của vũ khí đó vẫn thuộc loại Vàng cấp.

Thấy lưỡi kiếm bóng đêm chém xuống, ngọn lửa từ đỏ rực dần chuyển thành màu
đen, từ từ lây lan đến bàn tay của Flame làm cho cô phải từ bỏ vũ khí ngay lập
tức.

Từ đâu xuất hiện lên một viên đạn bắn xuyên thủng màn chắn âm thanh bay về
phía Duy Phong, với tốc độ phản ứng vô cùng nhanh nên hắn đã kịp thời né
tránh.

Tên bắn tỉa thấy vậy cũng kích động lên, đứng ngay trên tòa nhà cao hơn 500
mét, cách xa hắn hơn 1000 mét, vẫn có khả năng lập tức biết né đạn.

Một người trung niên mang áo giáp xuất hiện đó, trên tay cầm một cây búa dài
đến hơn 2 mét, nện xuống dưới mặt đất làm nứt vỡ khu đất lên.

Phối hợp với ngọn lửa của Flame mà dồn Duy Phong vào thế bị động, hắn biết

mình hiện giờ đang ở thế bị động nên khó có thể phản công.

Trung niên đến cách khỏi vòng lửa, trừng mắt nhìn về phía Duy Phong:

“Ta tên Rend, ngươi chỉ có 2 điều để lựa chọn: 1 là phục tùng Anh Linh bất kể
mọi điều, 2 là cả gia đình của ngươi đều sẽ bị giết”

Chắc chắn bọn chúng đã điều tra hoàn toàn thông tin về mình rồi, lát nữa trở
lại phải kêu Dorothy xóa hết toàn bộ thông tin về chính bản thân mình thôi.

“ta chọn điều thứ 3 là các ngươi lập tức hãy chết đi”

Duy Phong trên người tỏa ra sát khí, những sát khí này kết hợp với dị năng hắc
ám làm cho không gian vô cùng quỷ dị, u ám.

Duy Phong tay cầm lưỡi kiếm bóng đêm chém về phía Rend, lưỡi kiếm chạm vào cái
búa tạo nên một tiếng động vô cùng lớn nhưng không ai bên ngoài biết gì ở bên.

Mỗi thi trường khác đều có một dụng cụ Khoa học cách âm vô cùng hiệu quả,
không gây ảnh hưởng đến bên ngoài, nên cuộc chiến bên trong không có ai biết
cả.

Lưỡi kiếm bóng đêm chém vào cây búa làm cây búa bị nứt ra vài vết nhỏ.

Rend nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Duy Phong, thấy sức mạnh của hắn không
phải là trò đùa, gã bắn tỉa hèn hạ đã lôi hết toàn bộ vũ khí của mình ra mà
bắn, nhưng Duy Phong cũng chém hết toàn bộ viên đạn.

“Hắn là Dị năng giả cấp A đỉnh phong, đẳng cấp kĩ thuật chiến đấu của hắn sâu
không đáy luôn”

Rend hô to 1 tiếng hướng về phía nói Flame với tay bắn tỉa là đừng có khinh
thường hắn, bản năng mách bảo là tên này không thể đơn giản, phải đợi quân
tiếp viện đến trợ giúp

Khí thế trên người của Duy Phong tỏa ra ngày càng nồng nàn, hắn cười khẩy rồi
đột nhiên xuất hiện trước mặt Rend, một kiếm chém về phía trước.

Rend phản ứng không chậm thấy vừa Duy Phong chém về phía mình thì đã đỡ lấy.
Hắn thấy được tốc độ khủng khiếp đến nỗi không ngờ, gương mặt bình thường,
dáng người bình thường đó, lúc này đã như 1 ngọn núi hùng vĩ, hung hăng đe dọa
mọi người còn sống.

“Duy Phong nếu ngươi dám ra tay, thì tao lập tức dùng năng lực điều khiển tinh
thần của những cái xác vô hồn đó mà tấn công người nhà của mày.”

Người thanh niên này mở miệng đe dọa hù dọa Duy Phong từ đâu xuất hiện ra,
nhưng ngay lập tức lời nói kết thúc thì đã vô cớ biến mất tại chỗ.

Tên đó chưa kịp có cơ hội phản kháng thì đã biến mất khỏi thế giới này triệt
để, chẳng có chút điềm báo trước cả.

Rend thấy vậy cũng sợ hãi không hiểu chuyện gì xảy ra, bọn họ không thể lý
giải vì sao tên đó biến mất, cho dù làm ảo thuật thì cũng không thể mơ hồ như
vậy.

Ánh mắt Duy Phong lóe 2 tia sáng đen lạnh.

“Bọn mày có thể đe dọa tao nhưng bọn mày tự chọn muốn lấy người nhà của tao ra
uy hiếp tao, thật sự muốn không giết tụi mày dễ dàng như vậy.”

Sắc mặt của Rend đỏ lên, biết là không thể đối diện trực tiếp, hét to:

“Cố gắng kêu hết mọi lực lượng trong Đế Quốc xuất hiện, giúp ta đánh bại tên
khốn này, cho dù có là thần thì giết thần, quỷ thì giết quỷ.”

Lời nói này nói ra, người của Rend cũng cố gắng xuất hiện lập tức, tất cả bọn
chúng xuất hiện đến hơn 100 tên mà bao vây xung quanh thi trường.

Bóp nát sợi dây chuyền trên cổ, tỏa ra ánh hào quang biến thành một con một
con Chimera, với 3 cái đầu sư tử, đầu dê và đầu rồng, đuôi rắn.

Rend bắt đầu suy yếu đi sau khi triệu hồi ra Chimera, nhưng vẫn gào thét nó
xông lên mà tấn công, hơn 100 tên lính cầm súng trường nhắm về phía Duy Phong
mà bắn.

Duy Phong tấm tắc cảm thán nói:

“May mà bọn mày có triệu hồi ra đến quái thú, sẽ rất nhàm chán nếu không sử
dụng những vũ khí bí mật đó, tao sẽ cho bọn mày chết thật thoải mái, chết tâm
phục khẩu phục.”

Duy Phong nói xong, không chờ bọn chúng làm gì, thì hắc động từ đâu đó xuất
hiện nuốt hết toàn bộ đạn bắn về hắn.

“Rắc rắc rắc rắc”

Phát ra hơn 100 mấy tiếng xương cốt bị rạn nứt, đám lính tinh nhuệ không biết
chuyện gì xảy ra, trên cơ thể xuất hiện những vết đạn, gương mặt vẫn còn vẻ
kinh sợ vài giây trước đó, kết tiếp, trên bọn hắn chậm rãi ngã xuống, máu tươi
chảy dài thành một dòng nước.

Tưởng rằng sự tồn tại của Chimera sẽ đánh bại Duy Phong trong nháy mắt, nhưng
lại ngạc nhiên phát hiện là Chimera từ khi nào đã bị chém mất 3 đầu.

Rend trên người hiện lên những lưỡi kiếm đen không biết từ khi nào xuất hiện,
hắn líu ríu nói ra:

“Điều… Này… Sao… Có… Thể”

Cảnh tượng kì lạ này, giờ chẳng còn ai thưởng thức được nữa, vì đám người Anh
Linh Hội đã bị dọa sợ mà chạy trốn hết, nhưng Duy Phong cũng không có ngu mà
để cho bọn nó chạy hết nên đã diệt sát toàn bộ.

Tay bắn tỉa thấy một màn vậy thì hoảng sợ mà cố gắng chuồn khỏi đó nhưng không
biết từ khi nào mà Duy Phong đã xuất hiện trên chỗ hắn:

“Xin ngươi hãy tha mạng cho ta, ta sẽ cho ngươi biết hết toàn bộ thông tin về
Anh Linh”

Duy Phong bộ mặt lạnh lùng dùng lưỡi dao quân sự lượm từ bọn lính, mà ném về
đầu của tay bắn tỉa, kẻ như thế này thì có thể phản bội tổ chức của mình thì
sao mà có thể đi làm việc cho người khác.

Những thông tin về bọn chúng thì Duy Phong có thể nhờ vào AI Dorothy mà hack
vào toàn bộ thông tin cá nhân, tổ chức Anh Linh đó.

Trở lại đó được một lúc thì Duy Phong tự dưng ngã xuống, cảm giác dị năng lực
của hắn như tiêu tán mà hết, từ trong cơ thể đột nhiên giảm mạnh đi dị năng từ
cấp A đỉnh phong xuống còn cấp C đỉnh phong, hắn đã chắc chắn là do lời nguyền
của Song Anh Sinh Tử.

Bên chỗ của Lam Lam chắc có vấn đề nên mới kích hoạt một trong những hiệu ứng
“ Đồng Sức”, một người chỉ cần chưa phục hồi lại sức mạnh trong thời gian dài
thì người kia sẽ giảm mạnh đi sức mạnh.

“Ha Ha Ha”

Tiếng cười khẩy không biết từ đâu nói:

“Không tồi, khiến tao cảm thấy hứng thú hơn, sử dụng dị năng rất là có tài
tình. Trước hết ta tên là Jon, đại đội trưởng của nhóm người mà ngươi giết.”

Dưới tình hình dị năng bị suy yếu, Duy Phong cũng không biết mình có thể đánh
bại tên này không, cậu cũng chỉ nói.

“Nếu đã như vậy”

Jon liếm môi, rất hào hứng, nói:

“Thì chúng ta bắt đầu…”

Cả hai lao vào phía nhau, nắm đấm của cả hai chạm vào, khiến cho Không Gian
Cách Âm bắt đầu xuất hiện những rận nứt.

Jon nói:

“Haha, chỉ dựa vào từng đó có thể đánh ngang hàng với tao sao? Nãy giờ ngươi
lừa dối khả năng dị năng của mình là cấp A đỉnh phong, giờ mới thực sự là đẳng
cấp C đỉnh phong thôi.”

Duy Phong cười chọc tức:

“Có ngang hàng hay không, không phải mày quyết định, muốn đánh thì đánh, sao
mày còn nói nhảm hơn cả tao nữa, có phải mày chỉ được cái mồm nên mới dùng nó
mà dọa tao thôi hả?”

Jon nổi giận đùng đùng, không thèm nói thêm lời nào, lời nói của Duy Phong đã
làm hắn tức giận lên, gào thét 1 tiếng, khí thế đó khiến cho không gian bị vỡ
nát ra.

Những tấm thép của tòa nhà trông vô cùng kiên cố, đều bắt đầu xuất hiện vét
nứt, rất có thể sẽ làm cho tòa nhà bị sụp đổ.


Hắc Ảnh Thần Hoàng - Chương #10