Ta Là Người Bị Hại


Người đăng: avatams

Lý Nhược Vân đi đằng trước, cho Nhiếp Tàng Phong lẽo đẽo theo sau cái mông
nàng

- cô nàng, sao gì xa vậy, ta sắp đói chết rồi, bao giờ mới tới đây

Nhiếp Tàng Phong hai tay ôm bụng ,mặt như đưa đám than thở

Lý Nhược Vân khóe miệng co quắp muốn quay lại sỉ vả cho hắn trận

" đâu phải mỗi ngươi đói đâu, bản tiểu thư bụng cũng sắp dính sát lưng rồi
... "

cả quãng đường này Nhiếp Tàng Phong đã than câu này không dưới chục lần rồi,
nàng nghe mà cũng não lòng, bây giờ trời cũng tối, không mau chóng chuồn về
nếu để lão cha biết thì xui xẻo

- đến ! đến rồi ! mau nhìn đi ,đây là nhà của ta, ở trong này, ta là lớn
nhất

nghe Lý Nhược Vân kiêu ngạo Nhiếp Tàng Phong cẩn thận đánh giá đại viện trước
mắt, hắn không khỏi tặc lưỡi than thở

" đích thật nàng có tư bản để kiêu ngạo "

Đại viện này riêng tính cái đại môn cũng đủ lớn rồi rộng phải 5->5.5 mét ,cao
phải 4-5 mét, phía trên cửa lớn này có treo một tấm biển cũng lớn không kém
,chữ viết rồng bay phượng múa đề Lý Phủ

Trước phủ hai bên đại hai con hùng sư bằng đá cao vượt đầu người, cực kỳ uy
thế . Xung quanh tường bao rất dài, sơ sơ tính chắc cái đại viện này chứa tốt
100-> 200 người vào ở mỗi người 1 phòng cũng thừa sức

Nhiếp Tàng Phong xoa xoa mắt có chút ngờ ngợ, nếu hắn không nhìn nhầm phía
trên bảng tên không phải mạ vàng mà là vàng thật thì phải, trong đêm tối sáng
lóng lánh trọc mù con mắt.

Chỉ có thể dùng mấy từ để kết luận về cái Lý Phủ này

" giàu, giàu nứt đố đổ vách ???? !!!"

- khụ khụ, tới giờ ta cũng hiểu vì sao nhà mỹ nữ ngươi giàu thế vậy rồi

Nhiếp Tàng Phong thu hồi biểu lộ ngạc nhiên, hắn quay sang Lý Nhược Vân lời
nói thấm thía

- ngươi nghĩ vì sao ?

Lý Nhược Vân biểu lộ khó hiểu, có chút không đoán được Nhiếp Tàng Phong nghĩ

- vì ngươi ,nên nhà ngươi mới có cơ ngơi như này

- ha ha, cái đó là đương nhiên, bản tiểu thư chân mệnh thiên phụng, có bản
tiểu thư ở ,không muốn giàu cũng khó

Lý Nhược Vân hài lòng ,xem Nhiếp Tàng Phong có chút vừa mắt. Từ lúc nàng gặp
hắn tới giờ, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy tên này còn rất biết nhìn

- khụ khụ, ngươi nhầm, ý ta là nói cái khả năng vắt cổ chày ra nước của
ngươi kia, cm nó ????,nhà ngươi giàu vậy, vậy mà đối với ân nhân cứu mạng mình
chút tiền hương khói cũng không cho, ta khinh bỉ ngươi

Nhiếp Tàng Phong giơ ngay ngón giữa

Lý Nhược Vân mặt đen lại ,đập bay mấy cái suy nghĩ tốt đẹp ban nãy nàng nghĩ
cho tên này

"vèo" một tiếng, nhanh như chớp nàng bắt lấy ngay cái tay đang khinh bỉ của
Nhiếp Tàng Phong, Nhiếp Tàng Phong không kịp phản ứng

" cô nàng này chẳng lẽ bị ta chửi mà lương tâm trỗi dậy, cầm tay ta sau đó ,
sau đó định lấy thân báo đáp sao, ôi ôi hạnh phúc tới quá đột nhiên, e hèm ,
không được không được, ta không phải người tùy tiện, hay là cự tuyệt vậy, Ài
nhưng nhìn ánh mắt quyết tuyệt của bà cô này sợ không đạt được ta thì không
chịu từ bỏ ý định mất

Thôi vậy, dù sao bà cô này cũng có chút xinh đẹp ,ta đành ủy khuất bản thân
nhận tạm vậy, ai bảo Nhiếp Tàng Phong ta qua mềm lòng mà "

Nhiếp Tàng Phong cười ngoác mồm nhưng bị nghẹn đỏ bừng mặt, giọng nói thút
thít nhỏ xíu như thiếu nữ đối diện với mấy chục tráng hán vậy

- Cô nương, ngươi dù lấy được thân xác ta nhưng không thể lấy được trái tim
ta ... nào tới đi ,ta ta cam chịu

Lý Nhược Vân mặt đầy hắc tuyến " thái độ gì đây, nhưng chính hắn bảo ta làm
mà, khà khà "

...

- A A A ! cm nó cứu mạng, người đâu giết người

- Mau mau, cứu mạng a a

lập tức vang lên tiếng kêu như heo bị trọc tiết của Nhiếp Tàng Phong

- nào kêu nữa đi, kêu to vào, ha ha

Lý Nhược Vân cười mặt đầy tà ác, một tay cầm chắc ngón tay của Nhiếp Tàng
Phong, tay còn lại chân đập cước đá ,ra sức cho Nhiếp Tàng Phong một trận.

- má nó, tay ta sắp gãy rồi, mau bỏ ra ... ai u

- Đại tỷ ta sai rồi, dừng lại đã, ta ngất, ngất

- mẹ nó, ngất mà còn đánh à, đừng tưởng cô nàng con gái ta không giám đánh

bụp bụp

Lý Nhược Vân vẫn không chịu dừng, Nhiếp Tàng Phong tối sầm mặt mũi, dù cô
nàng này chân yếu tay mềm nhưng cũng làm Nhiếp Tàng Phong đau ê ẩm hết cả
người

- A A ,là cô ép ta, xem đây

Ầm ầm hai tiếng, Nhiếp Tàng Phong đẩy ngã Lý Nhược Vân ra đất, nằm đè luôn lên
nàng, Lý Nhược Vân choáng váng, chưa kịp phản ứng thì hai tay nàng đã nhanh
chóng bị hai tay Nhiếp Tàng Phong khóa chặt.

Nhiếp Tàng Phong đè lên mỹ nữ, cảm nhận cơ thể mỹ nhân ,mà tâm hồn phiêu đãng
, hít hà liên tục

- ha ha, cho cô giám đánh ta ak, mau cầu ta, ta mới thả cô, nào nào cầu
xin ta đi ha ha

Đang lúc Lý Nhược Vân bối rối không biết làm thế nào, đại môn vốn đang đóng
chặt, hơi mở ra dọa nàng với Nhiếp Tàng Phong giật cả mình.

Đại môn hơi hé mở đủ vừa 1 người qua, từ bên trong hấp tấp đi ra một tiểu nha
hoàn dáng vẻ lo lắng, tiểu cô nương xinh xắn, ngũ quan thanh tú ,tuổi tầm
16-17, thân mặc nha hoàn y phục màu xanh hồng nhạt.

Lý Nhược Vân thấy người tới thì vui mừng qua đỗi, nàng vội hô lớn

- Tiểu Xảo, đây đây, mau qua đây, giúp ta đập chết tên sắc lang này ra

Tiểu xảo kia thấy bên này, khi thấy rõ Lý Nhược Vân bị Nhiếp Tàng Phong đè
nên, nàng lập tức giận tái mặt, rút ngay từ trên đầu cái châm cài đầu nhỏ ,
bước chân hấp tấp run rẩy xông lại

- sắc lang, giám động tới tiểu thư, ta liều với ngươi

Nhiếp Tàng Phong đau răng, rõ ràng tiểu thư nhà ngươi việc bé xé ra to mà
động thủ đánh ta trước, ta là người bị hại mà.

Lý Nhược Vân cười đắc ý ánh mắt giảo hoạt xem phía Nhiếp Tàng Phong.

- Tiểu xảo, nghe lệnh ta nói, ta chỉ đâm vào chỗ nào, ngươi đâm vào chỗ đó
của hắn cho ta

Tiểu Xảo có chút không rõ, nhưng nàng cũng không ngốc, lờ mờ đoán được chắc
không như nàng nghĩ nguy hiểm như nãy rằng, tiểu thư gặp sắc lang mà là sắc
lang gặp tiểu thư mới đúng.

Nhiếp Tàng Phong nhìn Cái châm dài nhọn trên tay tiểu nha hoàn, hắn nuốt một
ngụm nước bọt

- ha ha, hiểu nhầm, là hiểu nhầm, tiểu mỹ nữ đừng manh động vội, ta bỏ tiểu
thư ngươi ra ngay.

Khi Nhiếp Tàng Phong định thu tay, hắn lại sững sờ, tay Lý Nhược Vân lại
không chịu bỏ, kìm càng chặt hắn lại

- hix hix, đại tỷ, mau bỏ tay ra đi, ta chịu không nổi đâu

- khà khà, mau cầu ta, cầu ta đi ui ta thả ngươi, không thì khà khà

Lý Nhược Vân cười mỉm lấy chính phương thức ban nãy dọa lại Nhiếp Tàng Phong

- tiểu thư, mau dậy đi, lão gia đi làm thủ tục nhập học viện cho ngươi từ
sáng chắc sắp về đó

" cọc cọc " Tiểu Xảo vừa dứt lời, từ cách đó không xa, một chiếc xe ngưa đã
dừng lại.

Lý Nhược Vân nhìn xe ngựa mặt đẹp kinh hoảng, nàng định đẩy gấp Nhiếp Tàng
Phong ra nhưng không kịp rồi. Từ trong xe ngựa bước ra một người đàn ông trung
niên đã nhìn thấy tất cả

Nhiếp Tàng Phong nhanh chóng đứng lên, có chút chột dạ nhìn phía nam nhân này
. Nhiếp Tàng Phong quan sát dáng vẻ hai tiểu mỹ nữ bên cạnh hắn 99,99 % xác
định, đây chắc là phụ thân của Lý Nhược Vân rồi.

Nhiếp Tàng Phong khà khà cười định giải thích chút, làm phụ thân lại nhìn
thấy con gái bị 1 kẻ thiếu nam đè ngã ra đất thì ai mà chịu được, không nhanh
chút nói rõ thế nào Nhiếp Tàng Phong hắn cũng bị trung niên này vác dao truy
sát mất

- ha ha, bá phụ, hân hạnh được gặp ngài, thật sự đây là hiểu nhầm, không
phải như ngài đang nghĩ đâu . Ta với điên.. à tiểu thư đây chẳng có quan hệ gì
cả ... khụ khụ ta còn có việc ,đi trước nha, chuyện nhà mà, các ngươi cứ nói
cùng nhau đi

- đứng lại ! Vị công tử này ,đã tới đây sao không vào hàn xá ngồi 1 chút

Thấy Nhiếp Tàng Phong định chuồn, Lý Định Ân sao có thể để hắn toại nguyện ,
giọng nói uy nghiêm không cho phép cự tuyệt nói ra

Lý Định Ân hắn cả đời đức cao vọng trọng ,người người nể định sao có thể yên
ổn để kẻ vừa đùa giỡn nữ nhi mình chạy được

Nhiếp Tàng Phong trong lòng thầm kêu xui xẻo, nháy mắt nhìn Lý Nhược Vân, Lý
Nhược Vân hội ý, lập tức định dụng tuyệt chiêu với cha nàng, giọng nói nũng
nịu đáng yêu nói ra, chiêu bài này nàng dùng trăm phát trăm trúng

- cha ... thật chẳng có gì mà, ban nãy ta nỡ chân ngã ra sau đó hắn đỡ ta
thôi

- con không phải nói nữa, ta tự có định đoạt, vào nhà trước

Lý Định Ân giọng nói cứng rắn nói ra ,cất bước vào Lý Phủ, xem thái độ này
thật không rễ thương lượng

Nhiếp Tàng Phong vốn còn định chạy chốn, nhưng nhìn đám gia đinh kè kè phía
say ,hắn lập tức chôn vùi luôn cái ý tưởng hão huyền của mình

- Hừ hừ, tại sao ta phải sợ nhỉ, tiểu gia ăn ngay sống thẳng có gì lo lắng,
cùng lắm ăn trận đòn là vừa, má nó, liều !

ae like và vote 10* nha

cầu Kim Phiếu ????


Giới Chủ - Chương #7