Thay Đổi Quá Nhanh .


Người đăng: avatams

Dưới sự tập kích bất ngờ của bóng đen, trái tim Nhiếp Tàng Phong thình thịch
rung động, ánh mắt co rút lại nhìn thủ chưởng mang theo hắc quang đã gần ngay
trước ngực.

Việc đầu tiên Nhiếp Tàng Phong làm là vung tay đẩy mạnh Khả Thiên Tuyết đang
đứng bên cạnh ra ngoài, không muốn dư ba tổn thương tới nàng . Sau đó ngay khi
chưởng phong chạm vào sát quần áo hắn, Nhiếp Tàng Phong ý niệm gấp rút câu
thông vận chuyển Bất Diệt phòng ngự mà hắn vừa bỏ đi kia.

- Không được!! !

Biến đổi trong nháy mắt làm Khả Thiên Tuyết hai mắt dại ra, lớn tiếng kêu lên
kinh hãi. Chơ mắt nhìn bóng đen đắc thủ, ác liệt chưởng phong dán vào ngực ca
ca mình.

- Thình ...Thịch

Hai tiếng âm thanh vang lên, một bóng người bay ra ngoài, miệng phun máu đen
. không phải ai khác mà chính là Nhiếp Tàng Phong, hắn dù đã câu thông Bất
Diệt phòng ngự nhưng vẫn muộn chút . Cũng may thân thể hắn còn được linh khí
rèn luyện qua tiếp một chưởng này nội thương không nghiêm trọng lắm.

- Hầu Thiên Minh còn che mặt làm gì, ta biết là ngươi rồi.

Xa xa dưới sự giúp đỡ của Khả Thiên Tuyết, Nhiếp Tàng Phong lồm cồm bò dậy.
Cố nén bên trong thân thể linh khí quay cuồng vì chịu một chưởng kia, Nhiếp
Tàng Phong giọng nói chế diễu vạch mặt kẻ đánh lén.

- Ha ha, trúng phải Hắc Huyết Chưởng của ta rồi còn mạnh mồm. Yên Tâm với
một kẻ sắp chết, ta cũng không ngại lộ ra ,đích thực

là. ... ta a ha ha.

Kéo đi khăn che mặt, Hầu Thiên Minh cười âm hiểm ánh mắt u mang xanh lục nhìn
về phía Khả Thiên Tuyết đang đỡ cánh tay Nhiếp Tàng Phong kia.

- Là ngươi, sao có thể ..

- Tiểu Tuyết, không cần kinh ngạc, là hắn không có sai . Tên họ Hầu này từ
lần đầu gặp nhau, ta đã biết hắn không phải kẻ tốt lành gì rồi.

Không có quá kinh ngạc về bộ mặt thật của Hầu Thiên Minh như Khả Thiên Tuyết ,
Nhiếp Tàng Phong hời hợt nói ra.

- Hầu Thiên Minh a Hầu Thiên Minh, ngươi làm tất cả việc này chắc không vì
coi trọng ta đi ? nếu không khà khà hai ta trao đổi chút.

Nhiếp Tàng Phong mỉm cười, Hầu Thiên Minh cũng cười, cười càng khoa trương ,
ánh mắt khinh miệt mang theo khinh thường, mọi việc đều nắm trong lòng bàn tay
.Thái độ từ trên cao nhìn xuống Nhiếp Tàng Phong.

- Ngươi! Đích xác để cho ta bất ngờ, lại có thể qua mặt được ta, ẩn giấu đi
tu vi của mình . Thực Lực của ngươi chắc là Hạ Phẩm lục giai đến thất giai đi
.

Vốn là muốn bắt lấy muội muội ngươi vì nàng có huyết mạch đặc thù vô cùng .
Nhưng bây giờ với ngươi ta cũng rất có hứng thú.

Nhiếp Tàng Phong sống lưng mát lạnh, ánh mắt cổ quái .Trong lòng như có ngàn
vạn con ngựa đang cuồng đạp.

" ông trời a, tại sao lại vậy, tên dâm ma này không lẽ coi trọng ta.
Tại sao lại thế chứ, không lẽ ta đã ưu tú tới mức nam nữ thông sát ,già trẻ
không tha ư . Bây giờ lại bị điểm tên nói với ta có hứng thú nữa, ta ... ta
Ngất ! "

Nhiếp Tàng Phong ngón tay chỉ thẳng mặt mình, có chút run rẩy không giám tin
.

- Là ta ... ta sao ?

Không được, Hầu Thiên Minh kia ngươi nói đi, ngươi coi trọng ta ở điểm gì .
Ta .. ta . nhất định sẽ Sửa!

Nói tới cuối cùng, Nhiếp Tàng Phong đã có chút không bình tĩnh, nếu nay không
làm rõ bản thân quá ưu tú ở điểm gì, hắn sợ lần sau không giám ra đường cho
lũ vịt đực kia thấy nữa . Nghĩ tới cảnh mình bị lũ sắc nam không kiềm chế được
bản thân lao đến là phía sau mông Nhiếp Tàng Phong lại thấy tê rần.

Hầu Thiên Minh khuôn mặt bình tĩnh nhìn Nhiếp Tàng Phong, cười nhạt lắc đầu.

- Muốn kéo dài thời gian sao, vô ích thôi, đêm nay Thành vệ đều là người của
ta, xung quanh đây cũng không còn ai có thể mở miệng nói ra được nữa, người
của ta khi đã xử lý lũ dân dơ bẩn đó lâu rồi ha ha đợi nữa cũng vô ích.
À ! Đúng rồi! Ăn ta một chưởng có phải bây giờ cả thân thể ngươi như tê dại
không.

Cảm giác thế nào, đó là ta dùng tâm huyết của một trăm người mới tu thành
chưởng pháp, hãy yên tâm hưởng thụ đi.

- Ngươi.. đáng chết.
Khả Thiên Tuyết lo lắng ,vội lột bỏ lớp áo đầy vết kiếm của Nhiếp Tàng Phong
lộ ra bộ ngực không mấy rắn chắc nhưng rất cân xứng của hắn . Giữa ngực thình
lình có một vết chưởng ấn màu đen hình bàn tay mờ nhạt. Tay nhỏ nàng nắm chặt
,nước mắt đảo quanh, xoa xoa vết thương mà trong lòng đau như cắt.

" Làm gì tới mức đó, sao ta chả cảm thấy có gì lạ vậy, chẳng lẽ hù dọa nhau
sao . Đáng chết tên âm hiểm, tiểu gia ta mới không mắc mưu đâu "

Linh khí lưu chuyền vẫn bình thường, thân thể Nhiếp Tàng Phong bị Hầu Thiên
Minh đánh nén bị thương cũng đang chầm chậm khôi phục . Vết chưởng ấn dù hơi
nhói đau nhưng không quan hệ gì cả.

- Thúc thủ chịu trói đi, đợi bản công tử moi ra bí mật của ngươi ta sẽ cho
ngươi một cái thống khoái . Còn ngươi nữa tiểu nha đầu, tông môn đã điểm danh
bắt ngươi về ngươi ngoan ngoãn nhận mệnh đi.

Hầu Thiên Minh mất đi kiên nhẫn, nhìn hai người Nhiếp Tàng Phong miêu tả sạch
sẽ số phận bi thảm của hai người.

Từ trong lời nói này, Nhiếp Tàng Phong nhận ra rất nhiều tin tức cốt lõi.
" Mục tiêu của hắn ,a không, là tông môn hắn lại là Tiểu Tuyết, ta chỉ là
vật tặng kèm thôi.
nhưng bọn chúng tại sao lại muốn bắt Tiểu Tuyết đây, coi trọng nàng cái gì ?
"

- Ngươi thật tự tin a, muốn bắt ta ư, chờ tới kiếp sau đi . Tỏa Thiên !

Nhiếp Tàng Phong hét lớn một tiếng, ngón tay tức tốc chỉ thẳng ra . Toàn bộ
linh khí tích xúc nãy giờ lập tức ầm ầm xuất động thi triển tuyệt kỹ hắn đã âm
thầm chuẩn bị từ bấy giờ.

Chỉ thấy một tia sáng nhạt hiện lên loáng cái biến mất, Hầu Thiên Minh đang
cách Nhiếp Tàng Phong chưa tới ba mét lập tức trúng chiêu . Thân thể hắn co
rút đơ lại, chỉ còn mỗi phần đầu còn cử động được, hai mắt như nhìn thấy quỷ
vậy, kinh hãi vô biên ,chỉ một cái chỉ tay vốn lên làm con cừu nhỏ đã vùng lên
một chân đè dập dụi ác lang . Đổi lại là ai cũng sẽ hoảng sợ, cái này vốn
không nên xuất hiện, bây giờ lại xuất hiện chẳng khác nào tà thuật trong
truyền thuyết kia.

Trái tim Hầu Thiên Minh băng giá, thế giới thay đổi quá nhanh cũng quá điên
cuồng, chớp mắt thành tù nhân làm tâm tính quen tính toán an bài vận mạng
người khác của hắn làm hắn phát điên lên gào thét mấy cái muốn thoát khỏi chói
buộc nhưng vô ích.

Cố ý chừa lại không phong tỏa đầu Hầu Thiên Minh là Nhiếp Tàng Phong có ý moi
chút thông tin nữa. Nếu không hắn cũng chẳng rảnh nói nhiều mà đã một đao nhân
lúc này chém bay luôn đầu của tên ngụy quân tử này rồi.

- Quỷ gào cái rắm, ngươi chỉ có một phút nói chuyện, nếu không cho ta câu
trả lời hợp lý thì ngươi ..chết !

Hùng hổ, Nhiếp Tàng Phong tính toán thời gian của tỏa Thiên kéo dài, hắn dẫm
một chân lên ngực Hầu Thiên Minh tay cầm đao sắc đe dọa.

- khặc khặc. Không ngờ trúng Hắc Huyết chưởng ngươi lại không có bị làm sao
ha ha, lại còn có thủ đoạn một chiêu chế phục ta nữa ha ha.
Buồn cười thay, bí mật ngươi càng nhiều, ngươi chết càng sớm.

" đẹt đẹt .." mấy tiếng, Nhiếp Tàng Phong lập tức cho Hầu Thiên Minh mấy cái
vả rung trời, cả hàm răng răng rắc chỉ còn lại mấy chiếc.
Không để ý Hầu Thiên Minh ho khục khặc nuốt răng vào bụng, Nhiếp Tàng Phong
sát ý nghiêm nghị.

- Ta đếm một tới ba, không trả lời được, ngươi sẽ chết vô cùng thảm . Nói !
Tại sao phải bắt Niệm Tuyết, Nàng chỉ là một tiểu nha đầu bình thường làm gì
có thứ gì đáng giá mà các ngươi không tiếc đại giới muốn bắt nàng.

- Ha ha, dù nói hay không ta cũng phải chết không phải sao . Nhưng mà yên
tâm, trả mấy chốc hai ngươi sẽ cùng đi theo ta . Nha đầu kia sẽ càng thảm ,
nàng là Dược linh thể sẽ bị từng người trong tông môn bọn ta từng ngụm từng
ngụm ăn sống, mỹ diệu a ha ha khục . ..

Đến khi chỉ còn xương thôi, nàng cũng sẽ bị nghiền ra thành bột sử dụng dần
dần. Nghĩ đến sao, đủ thoải mái đi khặc khặc ....

- Câm mồm !

Nhiếp Tàng Phong hai mắt đỏ ngầu, đầu óc oanh minh choáng váng, tay chân vừa
tức vừa giận run rẩy. Cả đời này chưa có khi nào hắn lại có cảm giác muốn biết
người như vậy, càng nghe thì đầu óc hắn càng điên cuồng, linh khí rục rịch
như muốn phá thể mà ra.

Khả Thiên Tuyết đứng bên, hai má trắng bệch, bờ vai nhỏ run rẩy chỉ biết dựa
thật sát vào người Nhiếp Tàng Phong, chỉ có cảm nhận được hơi ấm từ hắn nàng
mới thấy mình an tâm chút ít . Nhưng nghĩ tới cảnh tượng kia, cả thân hình
mảnh mai của nàng không tự chủ run rẩy. Nếu có ngày như vậy thật, nàng sẽ lập
tức tự vẫn, thà chết chứ không muốn xem cảnh tượng kinh dị như vậy.

- Sinh sinh xé ra từng miếng huyết nhục tươi sống a, thật là tuyệt vời làm
sao, yên tâm, ngày đó sẽ đến nhanh thôi . Ta đã truyền tin cho tông môn, trả
mấy chốc các ngươi sẽ trải nghiệm cảm giác dục tiên dục tử đó, tuyệt vời a ha
ha ...

Khóe miệng tràn ra máu tươi, Hầu Thiên Minh cười man dại nhìn Khả Thiên Tuyết
rồi nhìn Nhiếp Tàng Phong trêu tức.

- Chết ! xoẹt..

Hừ lạnh một tiếng, Nhiếp Tàng Phong lưỡi đao xẹt qua yết hầu Hầu Thiên Minh
,hắn thật không muốn để tên điên này nói thêm một chữ nào nữa.

Không quan tâm trước khi chết Hầu Thiên Minh thê thảm cười khủng bố, Nhiếp
Tàng Phong quay người ôm Khả Thiên Tuyết đang run rẩy rời khỏi.

Lạc An Thành này đã không thích hợp nữa rồi, ở đây chỉ là chờ chết.
Từ Hầu Thiên Minh Nhiếp Tàng Phong có thể sơ qua thấy rõ tông môn của nó ác
độc cùng cường đại . Hầu Thiên Minh chỉ là một đệ tử mà đã như vậy thì tới
trưởng lão tông chủ phải thế nào nữa.

Nhiếp Tàng Phong hắn phải cấp tốc mang Khả Thiên Tuyết đi thật xa, đi đâu
cũng được, bây giờ không có thời gian do dự nữa.

Xung quanh huyết quang tràn ngập

, tiểu viện đơn sơ của mình đã biến thành nhân gian địa ngục, máu tươi đầu
người khắp nơi . Bốn phía yên ắng không âm, ánh sao mờ mịt như con đường phía
trước vậy.

Không có thu dọn gì nhiều, lấy hết tích xúc ,quần áo cùng chút lương khô ,
Nhiếp Tàng Phong cõng lên Khả Thiên Tuyết ra khỏi đây.

Mọi đường linh khí thôi động chạy nhanh hướng cổng thành gần nhất xuất phát.

ae like và vote 10* nha ,thanks ae ????????????


Giới Chủ - Chương #29