Người đăng: avatams
Bên dưới số năm đài cao, cạnh bậc thang lên đài tụ tập gần chục người, ai nấy
ăn mặc giàu có, nét mặt kiêu ngạo tự phụ ,lắc lắc trong tay lệnh bài chờ đợi
lên đài khoe khoang.
- Tên Ăn mày thối này, cút xa ra cho ta.
Một tên công tử trẻ tuổi người mặc quần áo màu xanh ,vai khoác bạch bào ,
gương mặt khó chịu, tay cầm một tấm lệnh bài nhỏ xua đuổi đứng bên cạnh Nhiếp
Tàng Phong.
Từ lúc lẩn ra khỏi tầm mắt của Khả Thiên Tuyết và Giang Vận Hàm, Nhiếp Tàng
Phong đã đứng đây dùng giằng quan sát được một lát rồi . Tình hình cơ bản
Nhiếp Tàng Phong cũng đã nắm rõ, chỉ chờ con ruồi xui xẻo nào đụng vào mình để
hắn có cớ ra tay thôi.
- Còn nhìn cái gì ,tin hay không bản công tử đá chết ngươi.
Nam tử vênh váo trợn mắt dọa Nhiếp Tàng Phong, vẻ mặt đáng ghét vô cùng thích
ăn đòn.
" Khụ khụ, vốn đang tìn kẻ xui xẻo, ngươi lại tự dẫn xác đến thì đừng trách
ta "
Nhiếp Tàng Phong ra vẻ sợ hãi nhún nhường, hai mắt nịnh nọt nhìn tên quần là
áo lụa trước mặt.
- Công tử nói đúng ,tiểu nhân có mắt mà không tròng, không biết công tử có
biết võ công không ?
- Hừ ! Bản công tử là người đọc sách, biết mấy cái múa may thô tục đó để làm
gì chứ.
Nam tử ưỡn ngực nói ra, không hề để tâm câu hỏi đầy mờ ám của Nhiếp Tàng
Phong là có dụng ý gì.
Đạt được câu trả lời, Nhiếp Tàng Phong cười thầm trong bụng, vẫn giữ thái độ
nịnh hót, hắn chắp tay tỏ ra kính phục với tên ngu ngốc
này.
- Ha ha, cũng đúng, nhìn khí chất cao quý của công tử đây là có thể thấy
được!
Công tử! Ta có một chuyện rất quan trọng muốn nói riêng với người, không biết
công tử có rảnh không ?
- Chuyện quan trọng sao, nhưng sắp tới lượt ra rồi.
Lắc lư trong tay lệnh bài, nhìn phía trước còn đứng mấy người, tên nam tử này
chần chừ.
- Nào nào, có gì đâu, chuyện này chỉ mất một chút thời gian thôi, đảm bảo
công tử sẽ không thất vọng đâu, đi thôi mau lên.
Tay kia bá vai nam tử, Nhiếp Tàng Phong không cho y kịp suy nghĩ đã kéo hắn
ra khỏi đám người . Tên thiếu gia này cũng đành ngờ nghệch đi theo Nhiếp Tàng
Phong, trong đầu hơi bối rối nhưng cũng không lo lắng gì . Đây nhưng là Bích
Thủy hội, không phải những nơi khác mà có kẻ giám làm càn giở thủ đoạn.
...
Một lúc sau, một góc tối thui ,đưa tay trước mặt cũng không nhìn rõ năm ngón
.
- Bốp bốp.
-Hự.
Sau mấy âm thanh lạ thường, một thiếu liên tuấn tú đi ra, mặc thanh y khoác
bạch bào, mái tóc dài búi cao phiêu dật sau lưng . Dưới ánh trăng sáng tỏ,
gương mặt góc cạnh tuấn tú càng tăng thêm phần tuấn dật.
Hai mắt thiếu niên đen láy, thần quang nội miễn kết hợp với nụ cười mỉm xấu xa
trên môi mỏng đích thực có thể làm người đối diện kinh ngạc ngất ngây.
Hài lòng vuốt ve trên thân quần áo cao cấp, Nhiếp Tàng Phong thỏa mãn với hình
ảnh hút hồn của mình bây giờ.
" người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân quá là đúng đi "
Lắc mình biến hóa từ một thiếu niên nghèo, Nhiếp Tàng Phong đã hóa thân thành
một vị công tử tuấn tú, vô cùng có lực sát thương với phái nữ.
Để lại trong góc tối đã bị hắn đập ngất đi nam tử trẻ tuổi, Nhiếp Tàng Phong
dắt lệnh bài lên đai lưng ,quay người đi ra phía đám đông.
Len lén nhìn phía Khả Thiên Tuyết hai nàng vẫn còn nơi kia, đợi mình, Nhiếp
Tàng Phong mới an lòng len lỏi vào trong.
Đơn giản mua một tấm khăn tay thêu hoa trắng, Nhiếp Tàng Phong lấy nó buộc
lên che đi gần nửa khuôn mặt mình. Chỉ lộ ra từ giữa sống mũi trở lên bộ mặt
tăng thêm ánh mắt sắc bén càng làm Nhiếp Tàng Phong lộ ra thần bí cùng phiêu
dật.
- Đây là vị công tử nhà nào a, thật đẹp trai nha.
- hì hì, với bề ngoài này thật là ăn đứt mấy tên mỹ nam có tiếng trong thành
đi.
- Ôi thật đẹp trai mà, thần bí ,lại xuất trần, liệu có để cho tỷ muội chúng
ta sống nữa không.
- Chỉ sợ, đệ nhất công tử Hầu Thiên Minh về bề ngoài cũng so ra kém vị công
tử thần bí này đi, quá có lực hút rồi.
- Ta quyết định rồi, sau này không phải chàng thì không lấy chồng nữa, ôi
trái tim ta.
- mơ đi, chàng là của ta ngươi kiếp sau đi.
- Hừ, nhìn lại thân hình của ngươi đi ,không lấy gương soi lại đi ,chàng của
ta, kiếp sau ngươi cũng đừng mong có thể.
- Cút, Chàng không thích các ngươi, chàng thích ta mới được.
....
Khí chất thư sinh lại mờ ảo chút phiêu diêu cao quý, hình tượng này của Nhiếp
Tàng Phong xuất hiện lập tức đưa tới oanh động.
Xung quanh các thiếu nữ, hoàng khuê hoa các đỏ mặt tía tai, hết che mặt nhìn
trộm lại tới các vị cô nương mạnh dạn liếc mắt đưa tình . Không thể không nhắc
đến vô cùng vô cùng nhiều ánh mắt ghen ghét, hậm hực của đa số các nam nhân
xung quanh.
Chính Nhiếp Tàng Phong cũng kinh dị về giá trị nhan sắc của mình, tới thế
giới này ,hắn cũng chưa từng cẩn thận nhìn kĩ bản thân . Mọi ngày đầu bù tóc
rối ,ăn vận bình dân thì không nhận ra, hắn biết bộ dáng mình dù hơi tuấn tú
nhưng cũng không cần như vậy đi.
Có lẽ Nhiếp Tàng Phong cũng không rõ hắn tu luyện linh khí đã cải tạo hoàn mỹ
bản thân như thế nào, cấp bậc nhan sắc của hắn trước kia đích thực không thể
làm tới bước này ,nhưng qua linh khí gột rửa thì có thể rồi.
Bỏ đi lớp bụi bọc bên ngoài mới biết vật đó đẹp như thế nào.
Dưới tấm khăn che mặt, miệng Nhiếp Tàng Phong cười không ngậm vào được, cảm
giác thoải mái lạ lẫm làm hắn vô cùng thích thú. Linh khí vận chuyển toàn thân
, khí thế vô hình dâng lên tỏ ra không giống người thường.
Bước đi tới đâu ,đám người nhường đường ngay tới đó, ngay cả khó chịu lũ nam
giới xung quanh cũng bị khí thế tỏa ra từ người Nhiếp Tàng Phong chấn nhiếp.
Linh khí chấn nhiếp này cũng chỉ là một thủ đoạn nhỏ cách dùng linh khí mà
thôi . Nếu sau này tu vi cao một chút ,thậm chí có thể dùng khí thế đè bạo kẻ
thù của mình, cắt đứt ý chí chiến đấu của chúng . Nhiếp Tàng Phong cũng chưa
làm được tới bước này, bây giờ hắn cũng chỉ mò mẫm ra chút ít kiến thức thôi
, dùng đối phó lung lay tâm trí người thường còn được, nếu để đè bạo võ giả
người cùng cấp thì còn cách mấy vạn dặm nữa.
- Số 19 đâu ,chuẩn bị.
Một tiếng kêu ồm ồm từ chân đài số năm phát ra . Một tên trung niên khuôn mặt
thành thật nhìn quanh đám thí sinh đang đứng chờ đợi trả lời.
Lật lên lệnh bài dãy số, Nhiếp Tàng Phong tiến lên mấy bước.
- Có đây.
Giao ra lệnh bài cho người kiểm tra, Nhiếp Tàng Phong bước chậm bước lên đài
cao cách mặt đất tầm ba mét.
Xung quanh ánh mắt cũng đều chú ý về Nhiếp Tàng Phong, xem kẻ đẹp mã này tí
nữa có thể biểu diễn ra trò gì.
Đám nam nhân quanh đài như cười trên nỗi đau kẻ khác khi thấy đồng thời nhập
đài của bốn đài còn lại nhân vật chính kia.
- Không ngờ Tam đại mỹ nhân cùng Thiên Minh công tử lại đồng thời lên a.
- Chẳng lẽ muốn tranh đệ nhất sớm vậy sao.
- Ha ha, tên tiểu bạch kiểm kia chết chắc rồi, lại cùng một lúc gặp phải đối
thủ ghê gớm như thế.
- Kệ hắn đi, Một tên nam nhân có gì đáng xem ,nhìn ba vị mỹ nhân kia kìa.
- Lần này sợ rằng Thiên Minh công tử không thể dành được đệ nhất nữa rồi a .
Lý Nhược Vân, Tống Hạ Yên với Lưu Thi Thi ba vị tuyệt sắc này không biết ai
sẽ là đệ nhất đây.
...
Năm người lên đài đẩy không khí Bích Thủy hội lập tức bước vào cao trào.
Năm đài thì có bốn đài đều chứa nhân vật phong vân ,không khí phải nói náo
nhiệt cực điểm.
Tiếng reo hò lanh lảnh của các vị cô nương ầm ầm không ngừng, khí thế đài số
năm Nhiếp Tàng Phong đứng so với bốn đài còn lại cũng không kém gì.
- Giang tỷ tỷ ,sao đài số năm tên kia dáng vẻ quen vậy nhỉ, giống như là ..
Nghe được tiếng nói của Khả Thiên Tuyết ,Giang Vận Hàm cười khổ. Ban nãy khi
Nhiếp Tàng Phong dị thường chuồn mất nàng cũng đã suy nghĩ rất nhiều lần ,dù
có chút suy đoán . Nhưng nàng không dám tin điều mình nghĩ cả, đến khi thay
hình đổi dạng Nhiếp Tàng Phong lên đài, trực giác nữ nhân đã cho nàng chút
kết luận, bất quá nàng vẫn còn chưa dám khẳng định. Bây giờ ngay cả người thân
nhất của Nhiếp Tàng Phong là Khả Thiên Tuyết cũng cảm thấy quen quen thì nàng
có thể khẳng định suy đoán của mình rồi.
- Tiểu Tuyết, nếu ta nói, Ca ca muội chốn lên kia chơi ,muội tin không ?
- Cái Gì !! Tàng Phong ca ở trê...nn sao ? Trời ạ ! không thể nào !
Giang Vận Hàm vẻ mặt kì quái, không biết nói sao với sự bất ngờ Nhiếp Tàng
Phong mang lại nữa, đầu óc nàng hơi trống rỗng.
- Suỵt ! nói nhỏ thôi . Ban nãy ca ca muội rời đi mà muội không thấy lạ sao ,
ba chúng ta cùng ăn một ở một tiệm đồ ăn vặt, cùng một loại đồ vặt . Mà hai
chúng ta không sao, hắn lại đau bụng.
Còn nữa, bây giờ trên đài người kia lại cố ý che mặt, ta còn phát hiện mấy lần
ánh mắt hắn lấm lét nhìn trộm hai ta.
Vóc dáng lại giống y như đúc nữa, không phải ca ca ngốc của muội còn ai vào
đây nữa.
Ồ một cái, Khả Thiên Tuyết hai mắt tỏa sáng hiểu ra, sau đó ánh mắt nhìn lên
trên đài xác minh mấy lần mới gật đầu nhìn Giang Vận Hàm.
- đích thực là ca ca rồi, không ngờ ca ca khi chỉnh chu ăn mặc lại có sức hút
như vậy a, bình thường nhìn không ra mà.
- Nhìn không ra, A Ngốc ca ngày nào cũng thật đẹp trai nha.
Khả Thiên Tuyết nhìn Giang Vận Hàm lại nhìn vây quanh đài Nhiếp Tàng Phong đám
đông thiếu nữ điên cuồng, trong lòng nàng có vị gì rất chua chát, tâm tình
hơi không yên, thấp thỏm như sợ thứ gì yêu quý nhất sắp bị lấy mất vậy.
ae like và vote 10* nha, thanks ae