Người đăng: avatams
Thành Chủ của Lạc An Thành họ Tống, nghe nói rất có khả năng cùng quyết đoán
, từ khi hắn làm Thành chủ thì cuộc sống người dân có phần tốt hơn, tuy còn
chút rắc rối bên ngoài nhưng cũng coi như thái bình ổn định ..
Đứng sát vào bên cầu tránh né cho xa giá của Tống thành chủ đi qua, Nhiếp
Tàng Phong loáng thoáng nghe thấy âm thanh trong trẻo hơi quen thuộc, ngẫm
nghĩ rồi hắn lắc đầu cười ,thật không nhớ ra đã gặp ở đâu.
Bỏ qua một bên, đợi xe ngựa của thành chủ đi qua, mọi người mới bình thường
trở lại, sau đó hối hả bước nhanh tìm choox đứng.
Phía trước, Khả Thiên Tuyết đã kéo Giang Vận Hàm tìm được chỗ trống, hai người
quay đầu vẫy tay gọi Nhiếp Tàng Phong đi qua.
- Tới liền!
Ngáp một cái, há miệng ra Nhiếp Tàng Phong đáp nhẹ miếng điểm tâm vào trong
miệng, sau đó ôm bao giấy lớn các thứ điểm tâm, không nhanh không chậm tiến
vào.
Mấy chục mặt thuyền ghép lại tạo ra khoảng trống lớn, phía trên xây cất mấy
chục tòa lâu nhỏ cùng năm cái bình đài cho người quan sát cùng biểu diễn dùng
.
Ba người Nhiếp Tàng Phong đương nhiên là không được vào trong lâu các đó ,
nhưng không sao, Khả Thiên Tuyết chọn là một góc nhỏ tựa vào lan can đủ cho
ba người ngồi, tầm nhìn rất tốt, có thể quan sát bao quát cả năm đài cao
,người xung quanh cũng rất ít coi như yên tĩnh.
Khả Thiên Tuyết đung đưa chân nhỏ vui sướng hết chỉ cái này lại ồ cái khác
,bận rộn kéo tay Giang Vận Hàm cùng Nhiếp Tàng Phong liên tục thì thầm to nhỏ
. Đôi lúc Giang Vận Hàm lại nhẹ giọng giảng giải cho Khả Thiên Tuyết tác dụng
chút bình đài kia, cái này sẽ là biểu diễn gì ,lại thêm chút phần thưởng hay
gì đó.
- Ồ, Giang Tỷ tỷ, phía kia thật đông nha, lại còn cưỡi cả xe ngựa tới đây
được, không phải chỉ có phủ thành chủ mới được cưỡi qua đây sao.
Như phát hiện một việc thú vị, Khả Thiên Tuyết nhìn phía xa nâng tay chỉ gần
cửa vào.
Nhiếp Tàng Phong cùng Giang Vận Hàm liếc mắt nhìn theo hướng ngón tay nàng chỉ
, thì thấy lúc này cửa vào lại đang có một chiếc xe ngựa tiến lại, rèm xe mở
tung có thể thấy được cảnh tượng bên trong. Xung quanh xe là từng hàng hộ vệ
chỉnh tề đầy rẫy sát phạt chi khí.
Hơi nheo mắt, Nhiếp Tàng Phong thấy những thứ mắt thường không thấy được. Chỉ
thấy xung quanh xe so với đám hộ vệ còn đông hơn là chi chít các âm hồn ác quỷ
, chưa lần nào Nhiếp Tàng Phong hắn lại thấy nhiều oan hồn tới vậy.
Hồn ma bình thường khi chết, sau bẩy ngày sẽ tiêu tán sẽ có linh trí tình cảm
một vài phần lúc sống Lâm Thiến Thiến chính là một ví dụ.
Nếu oán hận hoặc oan khuất càng nặng thì càng khó tiêu tán, lâu dần sẽ hình
thành oán hồn phiêu hốt trong thiên địa bám theo kẻ chúng khi còn sống hận
nhất . Oán hồn chỉ có một chút xíu nhỏ bé linh trí, bản tính khát máu điên
cuồng chiếm hầu hết tâm trí chúng . Người bình thường bị oán hồn bám lấy nhẹ
thì tâm thần không yên ,khí vận đen đủi, nặng thì bệnh tật quấn thân thậm chí
mất mạng . Còn người tu luyện hay tu võ Nhiếp Tàng Phong cũng không thể xác
định được hậu quả thế nào.
Mấy thứ này chính là mấy ngày nay Nhiếp Tàng Phong lục soát trong biển tri
thức mà Ma Thư tống vào trong đầu hắn khi trước mới cho ra kết luận. Ngoài ra
ma nếu gặp cơ duyên xảo hợp sinh ra linh trí cũng có thể tu luyện được, quỷ tu
nó cũng bắt nguồn từ oán hồn mà nên.
Bây giờ, lần đầu nhìn thấy nhiều oán hồn như vậy ,Nhiếp Tàng Phong trái tim
lạnh lẽo, phải tàn nhẫn như thế nào mới có thể bị nhiều ác linh bám theo như
vậy . Oán hồn ăn mặc giản dị khí tức bình thường Từ hình dáng cơ bản có thể
xác định đám oán hồn này hầu như khi sống đều là dân thường chất phác.
" Kẻ ra tay cũng thật khát máu ."
Hai bàn tay Nhiếp Tàng Phong hết nắm chặt lại giãn ra ,thể hiện tâm tình hắn
không yên tĩnh.
- Là đệ nhất công tử Hầu Thiên Minh.
Nhìn trong xe khuôn mặt trắng trẻo
đậm khí chất thư sinh, ăn mặc cũng là bạch bào tuấn lãng, Giang Vận Hàm chậm
rãi nói ra.
Bên cạnh Khả Thiên Tuyết gật gù đầu nhỏ
- không trách có thể lớn lối như vậy, thì ra là hắn.
- Tiểu Tuyết, Giang tiểu thư hai người biết hắn bao nhiêu.
Vẫn chăm chú nhìn phía xe ngựa Hầu Thiên Minh, Nhiếp Tàng Phong cũng không
quay đầu lại hỏi thông tin hai nàng biết.
Khả Thiên Tuyết cùng Giang Vận Hàm thấy hắn vậy ,tưởng rằng Nhiếp Tàng Phong
có hứng thú khi hắn thấy có người cùng tuổi lại có danh tiếng vùi dập cùng thế
hệ như vậy . Tôn sùng mơ ước là không tránh được.
Liếc Khả Thiên Tuyết cái đầu nhỏ, Giang Vận Hàm mắt lộ vẻ kính phục ngoài ra
không còn gì nhìn phía xa xe ngựa thân ảnh Hầu Thiên Minh, kể nhỏ.
- Nhắc đến, đệ nhất công tử này cũng là một truyền kỳ . Thủa nhỏ, hăn nhận
hết khi nhục vì lập dị, phải nói rằng ai cũng không quan tâm hắn . Nhưng rồi
hai năm trước hắn bỗng dưng quật khởi, nhanh chóng chen chân vào công tử hàng
ngũ, một đêm trảm sát một ổ sơn tặc lớn, nhất cử đạp rụng lúc đó Đệ nhất
công tử, thành công bước qua nửa bước võ giả trở thành Hạ Phẩm nhất giai cao
thủ.
Như một ngôi sao bay lên không gì cản nổi, Hầu Thiên Minh này không những văn
võ song toàn mà còn là một chính nhân quân tử vô cùng được yêu mến. Ai ai cũng
đều lấy hắn làm thần tượng học tập.
Nghe nói lần trước Thiên Minh công tử còn cùng Hạ phẩm ngũ giai Tình Ma giao
thủ bất phân thắng bại, tuy nhiên không giữ lại được tên kia ,nhưng cũng đã
thấy hắn tiến bộ kinh người rồi. Tu vi này so với mấy vị trụ cột Hạ phẩm lục
giai đại lão chỉ thua kém chút ít.
Không ngoài dự đoán, với tài hoa thiên phú của Hầu Thiên Minh này tầm năm năm
nữa sẽ vượt qua thành chủ ,mười năm tiếp thậm trí sẽ trở thành Trung phẩm cao
thủ đầu tiên của Lạc An Thành.
Nhiếp Tàng Phong cũng không ngờ Giang Vận Hàm thường ngày hắn thấy khù khờ
điềm đạm này lại có hiểu biết như vậy.
Còn cái " chính nhân ? " ," quân tử? " lại trảm " sơn tặc ư " Nhiếp Tàng Phong
lắc đầu cười nhạt không cho ý kiến . Nếu không thể nhìn được,nghe được tiếng
oán linh kêu than dậy trời, Nhiếp Tàng Phong rất có thể sẽ tin lời Giang Vận
Hàm nói, nhưng giờ thì...
" Vỏ bọc của tên họ Hầu này cũng không tệ.
thánh khiết chi thân
ma nhân chi bụng "
Nhiếp Tàng Phong đang định thu hồi ánh mắt của mình thì chợt ,như có cảm ứng,
Hầu Thiên Minh quay đầu nhìn phía ba người Nhiếp Tàng Phong đang đứng, ánh
mắt hòa nhã mang nụ cười thân thiện nhìn phía Khả Thiên Tuyết cùng Giang Vận
Hàm.
Giang Vận Hàm coi như không thấy, quay đầu nhìn sang hướng khác, Khả Thiên
Tuyết cũng không coi hắn là việc gì, tiểu nha đầu học Nhiếp Tàng Phong tiếp
tục đưa miếng điểm tâm vào miệng từ tốn thưởng thức, mắt nhìn phía khác.
Hầu Thiên Minh chỉ lướt qua ăn mặc bình thường Nhiếp Tàng Phong một cái, ánh
mắt đứt quãng ngừng trên thân Khả Thiên Tuyết cùng Giang Vận Hàm mấy giây như
thể nghi hoặc ,hay rung động, đứng cạnh Nhiếp Tàng Phong cũng không rõ nữa .
Chưa kịp suy đoán ý gì, tên đệ nhất công tử này đã thu hồi ánh mắt, theo xe
ngựa đi khuất.
Chỉ là chút nhạc đệm đi, Nhiếp Tàng Phong cũng không để ở trong lòng, vấn đề
oán linh kia hắn cũng không quản được. Nơi này lấy thực lực vi tôn, giết
người là quá bình thường rồi, dù tốt hay xấu cũng không dễ nói . Quản chuyện
không đâu mang rắc rối vào thân cũng không phải Nhiếp Tàng Phong phong cách ,
còn ngược lại thì là chuyện khác . Hắn còn rất biết bản thân nặng bao nhiêu
cân lượng.
- He he ! Giang tiểu thư, ngay cả giới võ giả ngươi cũng biết sao, quá trâu
bò rồi nha.
Giang Vận Hàm bất động thanh sắc, nhìn Nhiếp Tàng Phong điềm đạm
- Không cần khoa trương ta ,có mấy chuyện chỉ cần chăm đọc sách một chút là
thấy, không có gì to tát cả.
- Hi hi, cái gì cũng được nhưng ca ca từ nhỏ ghét nhất là đọc sách đó, khi
ca ý bị bệnh còn có thể đôi lúc động vào ngù ngờ nhìn ,nay ư có đống sách, ca
ca mới hôm qua đã lấy ra nhóm lửa hết rồi.
Khả Thiên Tuyết nhìn Nhiếp Tàng Phong hung dữ mang chút buồn cười, ánh mắt tru
tréo nhìn hắn . Nhiếp Tàng Phong không chịu đọc sách làm nàng rất tức giận ,
đây không phải lần đầu tiểu cô nương bực mình rồi.
- Khụ khụ, hôm qua không phải muội bảo ta kiếm thứ gì rễ cháy đốt lửa nướng
cá sao, thì đó, cả nhà có mỗi chút giấy vụn vứt đi đó, không đốt chúng thì
đốt gì.
- Hừ ! Không thèm nói với huynh nữa, thế nào cũng cãi được hừ hừ.
Mặt cười đắc ý, Nhiếp Tàng Phong nhìn qua bên Giang Vận Hàm đang cười mỉm
nhìn mình.
- He he ! Giang tiểu thư, ngươi nói cho ta chút ít về cái gì võ giả đi, ta
thấy thật thú vị nha ,rất muốn biết.
ae like ????và vote 10* nha
cầu Kim Phiếu, kđậu