Giao Đấu


Người đăng: avatams

Căn hầm bên trong bày bừa bộn các thứ linh tinh, mùi ẩm mốc nồng nặc trong
không khí làm Nhiếp Tàng Phong không khỏi nhíu mày.

Ngưng thần quan sát xung quanh cả hắn và Lâm Thiến Thiến đều thấy kì lạ, một
con mồi vừa bắt được không lý nào tên Tình Ma kia lại để yên không động thủ.

Cô gái trẻ kia vẫn hôn mê bất tỉnh, từ cách ăn mặc vải vóc thượng hạng, Nhiếp
Tàng Phong suy đoán cô nương này gia cảnh chắc chắn rất tốt. Ngay cả mấy cái
vòng tay, trâm cài đầu... người mù lòa đều biết rất quý, Nhiếp Tàng Phong
đoán chắc không dưới ngàn lượng bạc.

" người so với người tức chết người mà, ngay cả chút trang sức cũng quý như
thế thì gia cảnh cô ta còn thế nào nữa, so với tiểu mẫu hổ Lý phủ lúc trước
cứu chắc chắn giàu hơn nhiều "

- Khụ khụ, quanh đây không có ai a, hay là.

Bước lại gần cô nương đang ngất xỉu kia, Nhiếp Tàng Phong cúi đầu xuống định
nâng nàng lên xem tình hình, bỗng chốc hắn bị tiếng thét của Lâm Thiến Thiến
giật mình

- Cẩn Thận !

Kèm theo đó là một tiếng xé gió từ trên đầu Nhiếp Tàng Phong vang lên.

Không kịp quản hình tượng, hai tay đang đỡ sau lưng cô nàng kia ,Nhiếp Tàng
Phong ôm luôn lấy nàng cuộn tròn lại ,lăn gấp mấy vòng tránh khỏi nhát kiếm
đoạt mệnh.

Tình Ma từ trên đỉnh đầu của hầm nhỏ thả người xuống, Nhiếp Tàng Phong nhìn
Lâm Thiến Thiến hai người hiểu ra, thảo nào ,ban nãy tìm khắp nơi cũng không
thấy tên ác nhân này đâu, thì ra khi Nhiếp Tàng Phong mở mật thất này đã kinh
động tới Tình Ma.

" không hổ danh là giang hồ lão luyện nha, may mắn có Lâm Thiến Thiến nhắc
nhở kịp thời, không thì bị hắn chém trúng thì thật lật thuyền trong mương rồi
"

Ánh mắt cảnh giác nhìn kẻ cầm kiếm đứng cách đó không xa, Nhiếp Tàng Phong
nghĩ thầm.

- Ui da, đau quá, ta đang ở đâu đây.

Trong ngực Nhiếp Tàng Phong bỗng nhiên có tiếng kêu la phát ra . Do ban nãy
lăn gấp mấy vòng ,va chút vật nhỏ mà cô nàng này bị tỉnh vì đau . Khi tỉnh táo
lại lập tức chanh chua gào thét.

- Đúng rồi, ta bị đánh ngất xỉu, A ! ngươi là Tình Ma ! lại còn giám ôm ta ,
ta đánh chết ngươi ,đánh chết ngươi

"Bụp bụp "

Ánh mắt sắc bén nhìn phía trước kẻ địch, Nhiếp Tàng Phong không rảnh rỗi quản
nàng, mặc kệ hai nắm tay mềm mại đấm thùm thụp vào ngực.

Sức mạnh của vị cô nương trong ngực Nhiếp Tàng Phong cảm thấy so với người
khác phải lớn hơn nhiều, nhưng hắn đã vận lên Bất Diệt Công pháp từ lâu rồi,
nên không cảm thấy đau đớn gì.

Bất Diệt phòng ngự không phải lúc nào cũng hiển hiện, nó cũng cần linh khí để
duy trì, mà với lượng linh khí ít ỏi Nhiếp Tàng Phong có không thể đều đặn duy
trì được, chỉ có từ khi bước vào hầm nhỏ này hắn mới sử dụng.

- Ngươi cũng có bản lĩnh lắm, không hổ danh là phủ Thành chủ lại có thể tìm
tới được đây . Nhưng mà chỉ mình ngươi thì vô dụng ,chịu chết đi.

Nhiếp Tàng Phong còn thiếu rất nhiều thời gian mới tụ lực thi triển Tỏa Thiên
Thuật tầng thứ nhất Nhân Tỏa thì Tình Ma bất ngờ tấn công.

Khoảng cách bốn, năm bước chân chỉ trong chớp mắt đã rút ngắn lại.

- Cô ra kia chơi ,để ta đối phó hắn.

- Á á

Hất văng cô nàng trong ngực ra xa, Nhiếp Tàng Phong nghiêng người tránh né
chiêu thức ác độc của Tình ma.

Cô gái kia bị Nhiếp Tàng Phong hất văng ra ngoài, vẫn còn sững sờ, có vẻ như
bây giờ nàng cũng hiểu rõ chút tình hình rồi, kẻ ban nãy ôm nàng không phải
là Tình Ma ,ngược lại hắn chính là ân nhân cứu mạng mình.

- Có nhầm lẫn cũng không cần xua ta ra như vậy chứ, người ta đường đường là
thiên kim cành vàng lá ngọc mà . Đáng ghét ! ????

Lồm cồm bò dậy, cô nàng chỉ vào đang né tránh Nhiếp Tàng Phong cất giọng chỉ
trích.

Tình ma dùng kiếm thế công quỷ quyệt sắc bén, toàn ngắm vào các chỗ yếu hại
của Nhiếp Tàng Phong đâm tới.

" Không phải chứ, trong tivi đều là lừa người, đánh nhau không phải là đối
chưởng công bằng sao, nhân vật chính học xong thần công đi ra là nhất chiêu
đả bại đối thủ mà "

- Má nó, không công bằng, ngươi lại cầm vũ khí đánh người tay không tất sắt
như ta, quá mất đạo đức đi.

- Khặc Khặc, Ta là Tình Ma mà ,yêu thích nhất là ức hiếp người, nay ngươi rơi
vào tay ta là ngươi không may, chết đi.

Cười ha hả mấy cái ,nhưng thế công trên tay Tình Ma không hề giảm bớt. Đứng ở
ngoài cuộc Lâm Thiến Thiến cùng cô nương kia cũng vì Nhiếp Tàng Phong đổ mồ
hôi lạnh.

Mới chỉ đánh nhau du côn mấy lần, mà cũng chỉ là người thường đánh nhau nên
Nhiếp Tàng Phong thật vất vả mới cầm cự được tới lúc này mà không bị chém
chúng. Nếu không phải tốc độ hơn người lại có phòng thủ mạnh mẽ, e sợ Nhiếp
Tàng Phong đã bị ác nhân này chặt thành mấy đoạn rồi.

" thêm một chút nữa "

" một chút nữa thôi, sắp tụ đủ lực rồi . "

Né khỏi một nhát kiếm trí mạng nữa, Nhiếp Tàng Phong trong lòng căng thẳng ,
ngón tay hình thành Kiếm chỉ ???? trong thân thể linh khí lại gia tăng tốc độ
điên cuồng vận chuyển truyền vào ngón tay, cố gắng tập trung để ra chiêu Tỏa
Thiên thuật.

Với khoảng cách gần như vậy, chỉ cần xuất được chiêu này, Nhiếp Tàng Phong
mười phần tự tin nhất kích hạ sát tên Tình ma này.

- Cố lên ! cố lên

- giết hắn đi !

Ngoài cuộc Lâm Thiến Thiến cùng cô nàng kia, hai mắt căng thẳng xem xét chiến
đấu, bờ môi run rẩy cổ vũ Nhiếp Tàng Phong.

- Khà khà, không ngờ lại có tên Hạ Phẩm cao thủ gà mờ như ngươi, bó tay
chịu chết đi, xem đây !

Sát Hồn kiếm kĩ !!!.

Tình Ma cười điên cuồng, chân khí quay cuồng thi triển tuyệt kỹ của mình, ánh
mắt nhìn Nhiếp Tàng Phong khát máu vô cùng.

Nhiếp Tàng Phong chỉ thấy từ thân kiếm của Tình Ma bao trùm một tầng khí thể
đen sì, lưỡi kiếm như cũng đổi màu từ trắng sang đen, cảm thấy mình trái tim
như đập nhanh mấy nhịp, cảm giác nguy hiểm lan tỏa trong lòng.

Nhiếp Tàng Phong không thấy sợ mà còn lấy làm mừng rỡ, bởi vì Tỏa Thiên Thuật
cũng có thể phát động.

Tình Ma ra chiêu, thế kiếm đâm thẳng cực nhanh, bóng kiếm lấp lóe phong kín
đường lui của Nhiếp Tàng Phong.

- Chịu chết đi ,tiểu tử, tưởng bịt mặt mà ta không biết ngươi thế nào sao
,oắt con ,chết !!!!

- Không thể.
- Không.

Lâm Thiến Thiến vù một cái bay ra chắn trước mũi kiếm, nhưng nó lại xuyên
thẳng qua nàng như không có gì cả, tới lúc nguy cấp nàng cũng quên chính mình
chỉ là một hồn ma mới chết thôi, ngay cả đồ vật cũng không chạm được.

Cô nàng tiểu thư kia cũng há mồm, ánh mắt hoảng sợ nhìn mũi kiếm cách Nhiếp
Tàng Phong càng ngày càng gần. Nàng cũng mới biết chút võ công, ngay cả võ giả
cũng chưa Nhập Phẩm, nếu Nhiếp Tàng Phong chết, chắc chắn nàng cũng không
thể thoát khỏi cái chết, hơn nữa còn là chết vô cùng khó coi.

Năm bước, bốn bước, ba bước.

- Chết là ngươi mới đúng ! Chết đi ! Xoẹt.

Mũi kiếm sắc bén cách ngực chỉ mấy cm ,Nhiếp Tàng Phong ngón tay thật nhanh
duỗi ra ,ngón trỏ điểm thẳng về phía Tình Ma.

Nhợt nhạt một luồng linh khí thoáng qua, không ai có thể nhìn thấy gì cả ,bởi
vì nó quá nhanh.

Vốn đang xông lại Tình Ma, cả người tê cứng, hai mắt đờ ra giữ im nhãn thần,
quán tính thân người đổ về phía trước.

Nhiếp Tàng Phong né người sang trái bắt lấy cơ hội, không chút chậm trễ, hắn
duỗi tay giật lấy chuôi kiếm từ tay Tình Ma, cong lại để lưỡi kiếm trườn sát
cánh tay nhẹ nhàng phi thân qua sau Tình Ma.

" xoẹt " đầu người đứt đoạn bay lên không trung ,máu tươi tung tóe phun ra đầy
đất.

Nhiếp Tàng Phong dừng lại cách thi thể không đầu của Tình Ma tầm hai mét ,nộ
rõ phong cách giữ im tư thế tay phải cầm kiếm giơ ngang vai chỉ về phía trước
,bất động.

- Ngươi, ngươi thật giết được.. được.. hắn ?

Cà năm hỏi mấy tiếng, cô nàng kia có chút không tin vào mắt mình, tình thế
thay đổi quá mau đi, vù một cái ,kẻ vốn phải chết lại bùng lên nhất chiêu xử
lý tên hùng hổ kia . Là ai cũng thật khó lý giải.

Không nói chuyện, Nhiếp Tàng Phong cảm thấy có cái gì đó từ thân thể Tình Ma
vô hình bị thân thể mình hút vào, hắn cảm thấy linh khí đang lấy mắt thường
khôi phục, không cảm thấy không ổn chỗ nào ,ngược lại còn thấy rất thoải mái
là khác.

" Không lẽ là hồn phách của tên bày ,bị ta hút hết " to gan cho ra một suy
đoán lớn mật, Nhiếp Tàng Phong không rét mà run ????.

"Hút hồn khôi phục " đây chẳng phải ma đạo thì là gì nữa

" thảm rồi, mai này ta có bị nhập ma không, có bị đa nhân cách không, có khát
máu không có ...

Chết tiệt, Ma thư đúng là Ma Thư, thảm thảm thảm !!!"

Nhớ lại mấy tấm gương nhập ma, Nhiếp Tàng Phong bi ai suy nghĩ cho tương lai
mù mịt của mình, không biết đi đâu về đâu nữa.

- Cảm ơn !

- Cảm ơn ! ngươi đã giúp ta báo thù ,ta có lẽ phải đi rồi

Lâm Thiến Thiến thân hình cực tốc mờ nhạt hư huyễn như làn khói ,khuôn mặt
thanh tú nhìn Nhiếp Tàng Phong nói.

ae like và vote 10* nha ,cầu kim đậu ,Kim Phiếu đề cử.


Giới Chủ - Chương #19