Ngày hôm sau theo thói quen luyện công, Khôi tỉnh dậy từ rất sớm, người hắn
lúc này đau ê ẩm, do hôm qua làm việc quá sức. Khôi vội nhìn xung quanh, tấm
chăn trải giường cũng bị hắn hất tung lên.
- Quái lạ, không lẻ đêm qua lại là mơ.
Khôi vỗ vỗ đầu, giờ hắn cũng chẳng biết chuyện đêm qua là mơ hay là thật. Tuy
lúc ấy đầu óc hắn đang mơ màng, nhưng cảm giác 2 cơ thể chạm nhau lại rất chân
thật.
- Thánh chỉ tới, Tả Dực tướng quân tiếp chỉ.
Khi Khôi còn đang cố nhớ lại chuyện đêm qua thì Phạm công công đã tới Điền
Quang phủ. Hắn vội khoác tấm áo choàng rồi ra tiếp nhận thánh chỉ.
- Thần tiếp chỉ.
Lúc này trong sân, Phạm công công cùng 5 6 tên thái giám đang đứng tay cầm
thánh chỉ của Hoàng Thượng, phía trước Khôi cùng Trần Phương, Tố My, tiểu Vân
đang hành lễ .
- Thần Tả Dực tướng quân tiếp chỉ.
- Phụng Thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, nay giặc phương Bắc đang tiến
đánh nước ta, phong Tả Dực tướng quân Lê Khôi làm Phó thống soái đại quân, lập
tức tiến tới quân doanh lãnh binh bắc thượng, khâm thử.
- Thần Lê Khôi tiếp chỉ.
Khôi tiến tới tiếp nhận thánh chỉ trong tay, lần này là chống quân Mông Cổ
không còn là quân phản tặc Thiên Hoa hội nửa, sẽ khó khăn và nguy hiểm hơn
nhiều. Chưa nói tới quân số đông gấp đôi, chỉ nói tới độ thiện chiến của quân
Mông Cô thôi cũng biết cuộc chiến này gian khổ tới mức nào.
Trần Phương, Tố My cùng tiểu Vân sau khi nghe hắn phải lãnh binh Bắc thượng
chống giặc ngoại xâm thi vô cùng lo lắng.
- Các nàng đừng lo lắng, mạng ta lớn lắm, chưa ai có thể cướp đi được. Mà ta
cũng sợ chết có tiếng rồi các nàng cứ yên tâm.
Khôi tiến tới chấn an các nàng, quân Mông Cổ tuy mạnh nhưng cũng không phải có
điểm yếu, chẳng phải lịch sử trong kiếp trước của hắn Đại Việt đã 3 lần chiến
thắng quân Mông Nguyên dưới thời nhà Trần sao. Tuy rằng ở thế giới này đã được
thay đổi khá nhiều, nhưng hắn tin Đại Việt vẫn 1 lần nửa là người thắng cuộc
viết lên lịch sử.
Trần Phương tiến tới cầm tay hắn quan tâm.
- Chàng đi lần này phải vô cùng cẩn thận, thiếp không cần công danh, chỉ cần
chàng bình yên quay lại là được rồi.
Khôi lau đi giọt lệ vướng trên mí mắt của nàng, hắn gật đầu rồi lập tức tiến
vào thư phòng. Lúc này không phải là lúc hắn lưu luyến nữ nhi, thời gian rất
gấp, hắn cần phải chuẩn bị kĩ càng.
Thời gian gần đây Khôi đã cho tăng cường sản xuất vũ khí, tới hiện tại hắn đã
chế tạo thành công 2000 khẩu súng kíp có nòng cải tiến, 1000 khẩu súng lục
cùng 50 đại bác tầm xa. Khôi đã đem tất cả số vũ khí của hắn biên chế cho 3
đạo vệ quân. Với 3 nghìn quân được trang bị vũ khí nóng, hắn có thể tự tin
chống lại 5 vạn quân Mông Cổ.
Trong thư phòng Khôi cũng gấp rút vạch ra kế hoạch phát triển công ty trong
thời gian hắn vắng mặt. Từ việc khai thác các mỏ khoáng sản, dầu thô tới việc
sản xuất vật liệu xây dựng, chế tạo thép chất lượng cao. Chuyến đi này của hắn
ít thì cũng mất 2 3 tháng, nhiều cũng phải mất 1 năm, hắn không thể để trong
thời gian này công ty đình truệ phát triển được.
Sắp xếp xong mọi việc, hắn liền lập tức chuẩn bị hành trang tiến tới quân
doanh để tiếp nhận binh mã. Hoàng Thượng đã có lệnh, đại quân phải xuất phát
trong ngày, chính vì vậy bây giờ, 1 giây 1 phút đối với Khôi cũng là thời gian
quý báu.
Trần Phương cũng đã giúp hắn thu xếp hành trang, vài bộ y phục đơn sơ, đôi
khẩu lục bạc cùng 1 số chai lọ chứa độc dược, dâm dược hạng nặng cũng được hắn
đem đi. Phòng bệnh hơn chữa bệnh a, đôi khi chúng có thể giúp ích được hắn rất
nhiều.
Sắp xếp xong xuôi tất cả, Khôi liền cầm bọc hành lý tiến ra ngoài Điền Quang
phủ. Vừa tới cổng hắn đã dật mình, Trần Phương, Nguyệt Nga, Tố My, tiểu Vân,
Hồng Hạnh, không biết từ lúc nào các nàng đã đứng đợi để tiễn hắn. Với Trần
Phương, Nguyệt Nga, Tố My, tiểu Vân thì hắn không nói làm gì, nhưng còn Hồng
Hạnh, lúc này khuôn mặt nàng vô cùng bi thương như sắp phải xa lang quân vậy,
làm hắn rất đau đầu. Tất nhiên hắn không hề biết lí do trong đấy a.
Sau 1 hồi quyến luyến, Khôi lập tức lên ngựa tiến tới quân doanh, điều tiếc
nuối nhất lúc này của hắn là không được ở lại 1 ngày để cùng các nàng điên đảo
1 đêm a.
Tiến tới quân doanh, việc đầu tiên hắn làm là tập hơn 3 đạo vệ binh mà hắn đã
huấn luyện, đây chắc chắn sẽ là lực lượng nòng cốt trong cuộc kháng chiến
chống giặc Mông lần này. Nhìn 3000 binh sĩ, đứng thẳng, ưỡn ngực, mắt nhìn
thằng về phía trước khiến hắn hài lòng.
Khôi tiến vào doanh trại tướng quân, lúc này Hữu Chung, Lý Chiếu Thành, Trình
Hoàn, Trịnh Đán cũng đã có mặt trong phòng, điều làm Khôi ngạc nhiên chính là
Ngọc Nhi cũng xuất hiện ở đây.
Ngọc Nhi lúc này mặc 1 bộ y phục nam tử gọn nhẹ bó sát người, tóc được nàng
búi lên cao, kết hợp cùng khuôn mặt trái xoan vô cùng hoàn mỹ. Sau sự cố trong
phòng nghiên cứu quân khí, giữa Khôi cùng Ngọc Nhi như có 1 rào cản vậy. Hắn
còn e ngại khi phải đối mặt với nàng, còn Ngọc Nhi thì như đang tự lừa dối bản
thân không nhớ hắn, tuy nhiên hình bóng ấy vẫn luôn xuất hiện trong tâm trí
của nàng. Nếu như hắn có thể chủ động, tin chắc sẽ nhận được cái gật đầu ưng
thuận từ nàng.
- Như các tướng quân đã biết, lần này 22 vạn quân Mông Cổ sẽ tiến đánh nước
ta theo 2 con đường đường thủy cùng đường bộ. Đường bộ quân địch chia ra làm 2
mũi tấn công, 1 mũi sẽ Từ Vĩnh Bình tiến tới Vũ Ninh ( Bắc Ninh ), còn 1 mũi
sẽ từ Lộc Bình tới Sơn Động ( Vĩnh Phúc). Đường thủy quân địch sẽ từ cửa biển
Vạn Ninh ( Móng Cái) tiến vào nước ta theo sông Bạch Đằng tiến vào Vạn Kiếp (
Thái Nguyên). Theo như thám báo, hiện nay quân Mông Cổ đã bắt đầu tiến vào
lãnh thổ nước ta, chúng ta cần phải lập tức tiến tới thành Vũ Ninh, sau đó sẽ
bàn bạc lại kế hoạch.
Hữu Chung đứng lên, chỉ tay vào tấm bàn đồ giải thích hướng tấn công của quân
địch cho mọi ngươi hiểu. Thám báo của quân ta đã liên tục được đưa đi, tình
hình quân địch sẽ được báo cáo về sớm nhất. Bước đầu của quân ta trước hết
phải tiến tới thành Vũ Ninh, sau đó sẽ đưa ra kế hoạch tiếp viện phòng thủ cho
các thành trì xung quanh, nơi sẽ là điểm tấn công của quân địch.
- Rõ.
Mọi người cùng đồng thanh, sau đó lập tức ra ngoài chuẩn bị lên đường. Trong
tất cả người có mặt ở đây Khôi đều biết, chỉ duy nhất Hữu Dực tướng quân Trịnh
Đán là hắn mới gặp lần đầu mà thôi. Khôi bước ra ngoài chuẩn bị, hắn không
quên quan sát Trịnh Đán, người này mang lại cho hắn cảm giác là lạ, tuy nhiên
hắn cũng nhanh chóng gạt suy nghĩ ra khỏi đầu.
2 giờ sau, đại quân Đại Việt cũng chính thức xuất phát từ Hà Thành tới Vũ
Ninh, 10 vạn quân tiến bước, làm rung động cả vùng đất Hà Thành.
Thanks bac tranngocphuc tặng kim đậu nhé, ấm lòng rất nhiều.