Đêm Điên Cuồng Trước Ngày Hành Quân


Sau 10 ngày đường, quân Mông đã tiến tới giáp biên giới nước ta, cánh quân chủ
lực do Thoát Hoan chỉ huy đi đường châu Khâm, châu Liên tiến vào Đại Việt qua
Lộc Châu ( Lộc Bình, Lạng Sơn). Ngoài ra Ô Mã Nhi chỉ Huy 500 thuyền chiến
cùng đoàn vận lương Trương Văn Hổ phụ trách theo sau sẽ xuất phát từ Khâm Châu
tiến vào vùng bờ biển Đông Bắc của Đại Việt. Đặc biệt trong lần tiến quân đánh
Đại Việt lần này, còn có quân sư của Mông Cổ Kim Bằng pháp vương, hắn luôn
mang mối thù với Đại Việt cũng như Trần gia trong lòng. Hắn đã tu luyện Long
Tượng bàn nhược công tới tầng 13, tương đương với cảnh giới Tiên Thiên trong
võ học. Lần này tiến vào Đại Việt, hắn đã sẵn sàng đánh bại mọi đối thủ, phục
hận mối thù cho sư phụ.

Thám báo cũng đã cấp tốc đưa tới Hà Thành, Hoàng Thượng lập tức triệu tập văn
võ bá quan trong triều ngay trong đêm để bàn bạc kế sách chống quân Mông Cổ.

Sau nhiều cuộc tranh luận, cuối cùng Hoàng Thương cũng đưa ra quyết định, 10
vạn quân tinh nhuệ do tướng quân Hữu Chung dẫn đầu lập tức tiến lên phía Bắc
chống lại quân Mông Cổ, đồng thời triệu tập thêm 2 vạn quân địa phương các
tỉnh lân cân tiếp ứng. Ngoài Hữu Chung tướng quân, Tả dực tướng quân Lê Khôi
được bổ nhiệm làm quân sư, người sẽ trực tiếp cùng Hữu Chung tướng quân bàn
bạc các kế sách chống giặc. Ngự Tiền trung quân Lý Chiêu Thành, Tả bình hữu
quân Trình Hoàn, Hữu dực tướng quân Trịnh Đán là các tướng quân sẽ tham gia
chống quân Mông Cổ. Ngoài ra Ngọc Nhi được Hoàng Thượng phong làm Giám Sát Sử,
cũng sẽ tham gia trong trận chiến lần này, trí thông minh sáng tạo cùng mưu kế
của nàng đến Hoàng Thượng cũng phải khâm phục, tuy nàng là nữ nhi, nhưng lại
hơn hẵn các đấng mày râu. Trong lần tiến quân này, Hoàng Thương hắn tin chắc
rằng, Ngọc Nhi sẽ giúp ích được rất nhiều cho đại quân, chính vì vậy không
quản quân quy nữ nhi không được tham gia, Hoàng Thượng đã phá lệ đưa nàng vào
quân doanh a.

………

Khôi lúc này đang ngồi trong một tửu điếm, tay cầm chai Volka men đưa lên dốc
xuống miệng.

Ừng ực, ừng ực.

Chẳng mấy chốc 1 chai 65ml đã không còn giọt nào.Khôi liền xuất khẩu thành
thơ.

- Làm trai cho đáng nên trai, chai thì 1 lít chai thì 65.

- Trên thế gian có muôn vàn gái đẹp,

Em tưởng rằng mình đẹp lắm hay sao.

Cở như em anh đá xuống ao.

Đá chưa đã anh lôi lên đá tiếp.

Đá em rồi anh đi tìm người khác.

Luật giang hồ anh đâu thể cô đơn.

- Ha ha, tiểu nhỉ, cho tiếp 10 chai lên đây.

Khôi rút trong người ra 1 thỏi bạc lớn ném lên bàn, hôm nay hắn muốn say, hắn
muốn quay, hắn muốn bay.

“Nào nào mình cùng lại đây phê pha

Phê cho nó hết thấy đường về nhà

Nào nào mình cùng lại đây la, la

Chơi cho nó hết tôi nay ngủ chuông gà

Quoăn tao cái Boong

Quoăn tao cái Boong

Quoăn tao Boong ta cùng chơi dòng tròn”

Lúc này 1 người thiếu nữ chạy vào.

- Ngươi… ngươi sao vậy.

Hồng Hạnh nàng hay có thói quen đi ăn xoài lắc vào ban đêm nên tình cờ thấy
hắn trong tửu điếm, khác hẵn với bề ngoài bạo lực mỗi ngày, lúc này nàng lại
vô cùng dịu dàng.

- Nào lại đây uống với ta 1 chén.

Khôi giờ nào biết gì, lợn mẹ bây giờ trong mắt hắn cũng hoá thành thiên nga.
Hắn đẩy chén rượu sang phía Hồng Hạnh, tay cầm chai volka giơ lên.

- Nào cạn ly.

Ừng ực, ừng ực

Lại 1 chai 65 nửa ra đi.

- Ngươi say rồi để ta đưa ngươi về nhà.

Nàng tiến lại, cầm cánh tay dìu hắn đứng dậy. Cũng may nàng biết võ công, khí
lực lớn mới có thể đỡ hắn, nếu đổi lại là Nguyệt Nga, chắc phải thuê xe rùa
đem hắn về a.

- Ta chưa có say, ta còn uống được.

Khôi chân này đá chân nọ, dáng người liêu xiêu, hết nghiêng đông lại nghiêng
tây, miệng không ngừng hét lớn.

Khi trong 1 cuộc nhậu, nếu 1 người nói tôi say rồi, tức là họ vẫn chưa say,
còn nếu họ nói tôi chưa say, thì chắc chắn họ đang phiêu a. Khôi lúc này cũng
vậy, hắn đang ở chin tâng mây rồi.

Hồng Hạnh vất vả lắm mới đưa hắn trở về đến Điền Quang phủ, lúc này Tố My cùng
Trần Phương đang ở công ty, bất đắc dĩ nàng phải đưa hắn vào trong phòng.

Nàng khẽ cởi bộ y phục đã ướt của hắn ra, nhẹ nhàng dùng khăn ướt lau đi mồ
hôi trên trán của hắn, động tác vô cùng ôn nhu.

Khôi lúc này mở mắt ra, trước mặt hắn là Văn Quỳnh, theo bản năng hắn kéo nàng
vào lòng thô bạo hôn xuống.

- Ưm Ưm.

Hồng Hạnh bị hắn bất ngờ tập kích, cả người run lên mất hết khí lực. Nụ hôn
đầu của nàng đã mất a, không chỉ như vậy, lúc này bàn tay to lớn của hắn đang
sờ soạn khắp các điểm nhẹ cảm trên cơ thể nàng. Như bị kích thích, nàng bắt
đầu vụng về đáp trả lại hắn.

Trong phòng liên tục vang ra những tiếng rên rỉ đầy khoái cảm cùng tiếng thở
dốc liên tục, gần 2 giờ sau căn phòng mới trở nên im lặng.

……………

Mờ sáng ngày hôm sau, sau khi buổi trầu kết thúc, Hoàng Thượng lập tức ra
thánh chỉ, tạm dừng Thiên Tài tranh hùng để tập trung lực lượng chống giặc
ngoài xâm, đồng thời Hoàng Thượng cũng cho người mang thánh chỉ lập tức tới
phủ đệ của các vị tướng quân sắc phong thánh lệnh.

Đại quân phải lập tức lên đường trong ngày vì vậy Hoàng Thượng cũng đã cho
người lập tức chuẩn bị lương thảo, cùng thuyền chiến. Ngoài ra, các thám báo
cũng lập tức từ Hà Thành tiến tới các tĩnh Vũ Ninh, Tân Hưng, Vụ Định, Ninh
Hải, Dương Tuyền đưa thánh chỉ của Hoàng Thượng triệu tập binh mã cùng lương
thực bổ xung cho Đại Quân.

Gần 12 vạn binh mã cùng dân quân Đại Việt, sắp phải đối đầu với hơn 22 vạn
binh mã Mông Cổ, cuộc chiến sẽ diễn ra như thế nào? Khôi sẽ phải đối mặt với
sinh tử ra sao?

Cùng lúc này, Văn gia cùng Tấn gia cũng đã thống nhất hôn lễ của Tấn Tài và
Văn Quỳnh vào 10 ngày sau. Chuyện tình giữa Văn Quỳnh cùng Khôi sẽ kết thúc
tại đây hay sẽ như thế nào? Thôi tác xin để các bạn cùng đoán, mình drop đây 


Giang Sơn Đại Việt - Chương #96