Sau 5 lần đi giải quyết, mỗi lần 30 phút cuối cùng Khôi cũng chút hết được nổi
buồn để quay lại sàn đấu. Hắn thật sự có chút sợ, thời nào cũng vậy, có hàng
tốt ắt sẽ có hàng fake a.
Quay lại cuộc thi, lúc này Ngọc Trân đã thượng đài, đối thủ của nàng là 1 tên
phái Hoa quyền, đây là một môn phái bắt nguồn từ Trung Nguyên, nổi tiếng với
Thiên Hoa chưởng pháp. Thiên Hoa chưởng pháp là võ công chí cương có hướng tu
luyện khá giống Giáng Long thập bát chưởng của Cái Bang bên Trung Nguyên, tuy
nhiên uy lực lại không thể so sánh.
Trận đấu bắt đầu, Ngọc Trân chủ động tấn công, nàng cần phải chiếm thiên cơ a,
vì võ công nàng tu luyện chỉ thiên về tấn công, lấy công mà thủ, làm cho đối
thủ không có cơ hội ra tay. Hỏa Vũ quyền kết hợp cùng Hỏa Vân tâm pháp được
nàng thi triển 1 cách thuần thục. Không quá bất ngờ, chỉ sau 20 chiêu tên phái
Hoa quyền đã bị chưởng phong của nàng đẩy ra khỏi lôi đài.
- Trận đấu kết thúc, Lê Trân dành chiến thắng.
Ngọc Trân chắp tay đa tạ rồi tiến xuống lôi đài, đi tới bên cạnh Khôi.
- Huynh không khen ta 1 câu sao.
- Uhm đẹp lắm.
- Cái gì đẹp.
- Người đẹp a.
Khôi nhìn nàng thành thật trả lời, đây là câu nói thật nhất trong năm nay của
hắn, nhưng hoàn cảnh thì lại làm mọi người xung quanh nổi da gà.
- Huynh đáng ghét.
Ngọc Trân quay đi không dám đối diện cùng hắn, trong lòng nàng đang rất bối
rối.
“ Huynh ấy khen ta đẹp, liệu đây có phải là 1 lời tỏ tình, ây dza xấu hổ chết
đi được. Ủa ta đang là nam nhân mà, không lẽ huynh ấy có hướng tình cảm lệch
lạc, không được ta phải giúp huynh ấy, ta phải … ta phải…”
Không biết Ngọc Trân nghĩ gì tiếp theo mà khuôn mặt nàng đỏ lên, nàng vội chạy
đi để che đi sự thất thố của mình. Nhưng trong mắt đám đông xung quanh lại
khác.
- Đấy nàng thấy không, con trai đẹp bây giờ hiếm, mà chúng nó lại còn yêu
nhau. Nàng lựa chọn ta là vô cùng sáng suốt đấy.
Một tên sứt môi lòi rốn liền tranh thủ tạo niềm tin trong mắt bạn gái, tuy hắn
xấu nhưng kết cấu bên trong lại hoàn chỉnh a, bất quá kích thước chỉ hơi khiêm
tốn 1 chút mà thôi, nhưng mà có còn hơn không.
…….
Các trận đấu tiếp tục diễn ra, đa số đều là Nhập Khí cảnh giới, Khôi cũng
không có hứng thú quan sát. Tuy nhiên trận đấu tiếp theo lại làm hắn rất chú
ý.
- Trận đấu tiếp theo Sát Quỷ cùng Phạm Đức.
Hai người bước lên võ đài, Sát Quỷ cũng chính là tên áo đen thần bí đến từ
Thiên Môn Đạo, vẫn 1 trang phục đen kì bí, hắn đeo 1 tấm mặt nạ quỷ che đi
dung mạo, không ai biết hắn tới từ đâu, chỉ biết hắn tới Hà Thành tham gia
vong loại với tư cách môn chủ của Thiên Môn Đạo mà thôi. Một người chỉ trong
độ tuổi từ 18 đến 30 mà đã là môn chủ của 1 môn phái, không phải là tầm thương
a.
Đối thủ của Sát Quỷ là Phạm Đức đệ tử của Tây Sơn phái, đã đạt tới Nhập Khí
trung kì viên mãn chỉ cần hắn muốn hoàn toàn có thể đột phá Nhập Khí hậu kì.
Vẫn như trong vong loại tại Hà Thành, Sát Quỷ vẫn im lặng đứng 1 chổ, 1 sự im
lặng tới đáng sợ. Phạm Đức 1 bên không kiên nhẫn thêm được nửa, hắn dồn chân
khí vào ngón tay bắn ra 2 đạo chỉ khí. Sát Quỷ vẫn đứng im 1 chổ, 2 đạo chỉ
khí bay tới đâm vào lồng ngực hắn.
Một số người yếu tim liền quay mặt đi, nhưng chỉ có 2 tiếng “ bụp bụp” phát
ra, không hề có huyết tinh như mọi người đã nghĩ. Sát Quỷ vẫn đứng đấy, 2 đạo
chỉ khí đâm xuyên qua người hắn bắt lên sang đấu. Tất cả đều ngỡ ngàng không
hiểu chuyện gì xảy ra, rõ ràng chỉ khí đã đâm trúng vào hắn nhưng hắn lại
không hề có chuyện gì? Bọn họ không biết nhưng Khôi lại biết chuyện gì xảy ra,
Sát Quỷ hắn quá nhanh, nhanh đến 1 mức đáng sợ, khi hai đạo chỉ khí bay tới,
hắn đã lách người né tránh, tốc độ cực nhanh, người ngoài nhìn vào như hắn
đang đứng nguyên 1 chổ vậy.
Nói Khôi lúc này không kinh sợ thì hoàn toàn không phải, trong lòng hắn lúc
này có sự dung động không hề nhẹ. Với tốc độ Sát Quỷ vừa thể hiện, hắn không
thể làm được, và hắn tin rằng đến Đức thúc đã đạt tới Hư Khí hậu kì cũng không
thể đạt tốc độ nhanh như vậy. Vậy rất có thể tên Sát Quỷ này tu luyện 1 loại
bí kĩ đặc biệt nào đó hoặc có thể cảnh giới của hắn đã không còn là Hư Khí
cảnh nửa. Cả 2 đều có thể xảy ra, nhưng Khôi lại tin vào trường hợp thứ 2 hơn,
vì hắn cảm nhận được chân khí trong người Sát Quỷ có điểm giống hắn nói đúng
hơn không phải là chân khí mà là Long lực nhưng Khôi không hề biết mà thôi.
Phạm Đức thấy Tây Sơn chỉ của mình không hiệu quả thì bật người lao tới, tay
nắm thành quyền, chân khí được hắn tích tụ tạo thành 1 đầu mãnh hổ tiến thẳng
tới Sát Quỷ.
Sát Quỷ vẫn đứng như vậy, mặc kệ quyền khí Phạm Đức đánh tới. Khi đầu mãnh hổ
bằng chân khí đánh lên ngực Sát Quỷ thì liên biết mất 1 cách kì lạ. Lúc này
khóe miệng Sát Quỷ khẽ nhếnh lên, hắn đưa tay ra thành chảo túm lấy cổ Phạm
Đức ném ra khỏi lôi đài, 1 động tác rất tùy tiện nhưng lại khiến Phạm Đức
không thể đứng lên nổi.
Vũ Long đại nhân tiến lên lôi đài.
- Sát Quỷ dành được chiến thắng, bước vào vòng sau.
Không đợi Vũ Long nói xong Sát Quỷ đã bước xuống, đi qua người Khôi hắn dừng
lại 1 chút rồi lại tiếp tục bước đi.
Kẻ thần bí này là ai? Bạn hay thù, Thiên Môn Đạo bí ẩn nằm sâu trong dãy
Trường Sơn giáp Kherme là thế lực gì? Bắt nguồn từ đâu? Tất cả người dân Đại
Việt không hề có 1 ai biết câu trả lời, chỉ có người dân sống ở khu vực gần
đấy truyền miệng rằng, vào 10 năm trước, trong khu vực đấy từng xảy ra 1 trận
Thiên kiếp đáng sợ, cả một ngọn đồi bị sấm sét đánh gần như biến mất. Sau này
vùng đất ấy trở nên vô cùng bí ẩn, không một ai có thể tiến vào. Một thời gian
sau 1 môn phái thần bí Thiên Môn Đạo cũng được thành lập. Đã từng có 1 môn
phái Nhị lưu tới thách thức Thiên Môn Đạo, ngày hôm sau trưởng môn liền mất
tích, môn phái cũng chính thức tan dã. Từ đó về sau Thiên Môn Đạo được xem là
Môn phái tà đạo nhất Đại Việt, không phải họ làm ra những chuyện thương thiên
hại lý mà đơn giản không một ai biết gì về Thiên Môn Đạo mà thôi.