Thiên Tài Tranh Hùng (3)


Vòng tiếp theo của Thiên Tài tranh hùng vẫn là thi võ, vẫn là thể thức 1 vs 1.
Các thí sinh tham gia sẽ lần lượt lên bốc thăm đối thủ của riêng mình.

- Mẹ nó hôm nay ăn gì mà đen thế không biết.

Khôi nhìn lá thăm trong tay mình mà khóc không ra nước mắt, “ Sát Quỷ” cái tên
được ghi trên lá thăm của hắn. Nếu là vòng tiếp theo thi văn thì hắn hoàn toàn
không sợ tên Sát Quỷ này, nhìn tên Sát Quỷ ngu ngu như vậy chắc văn phong rất
kém a. Nhưng đây lại là phần thi võ, trước khi tham gia Thiên Tài tranh hùng
hắn rất có tự tin đánh bại mọi đối thủ, nhưng sau khi chứng kiến Sát Quỷ ra
tay, hắn như rơi xuống vực thẳm vậy. Phần thắng của hắn trước Sát Quỷ e rằng
không quá 1%, bây giờ hắn chỉ còn biết than thân trách phận mà thôi, 99 bát
cơm mà không hiểu sao hắn lại chọn trúng 1 bát c**. Nếu mà ở tiền kiếp đánh lô
đề thì hắn thành tỷ cmn phú rồi.

Ở bên kia lôi đài, phía sau tấm mặt nạ, Sát Quỷ đang nở nụ cười âm hiểm, kết
quả bốc thăm thực chất không phải như Khôi nghĩ mà là do hắn 1 bên giở trò
quỷ. Hắn đã dùng Long lực âm thầm thần không biết quỷ không hay thay đổi lá
thăm của Khôi. Xem ra cảnh giới của hắn đã vượt xa so với Khôi nghĩ.

- Vợ gọi về ăn cơm rồi, cũng nên nhanh nhanh hoàn thành nhiệm vụ thôi.

Sát Quỷ lẫm bẫm 1 mình rất khó hiểu, như hắn chẳng quan tâm Thiên Tài tranh
hùng là gì cả vậy.

Tiếp tục các trận đấu nhàm chán diễn ra, ít nhất trong mắt Khôi là như vậy. Vì
đơn giản hắn không có hứng thú với đàn ông, nếu thượng đài là các mỹ nữ thì
mọi chuyện đã hoàn toàn khác.

- Trận đấu tiếp theo. Lê Khôi cùng Sát Quỷ.

Giờ định mệnh của hắn cuối cùng cũng tới, Khôi tiến bước lên võ đài đối diện
với hắn là Sát Quỷ, vẫn 1 bộ y phục đen thần bí cùng tấm mặt nạ quỷ, nhưng lần
này hắn lại khác, không còn đứng nguyên 1 chổ nửa mà hắn lại tiến gần tới phía
Khôi.

- Ngươi đã sẵn sàng chưa?

Một giọng ồm ồm phát ra từ sau tấm mặt nạ quỷ, đây là lần đầu tiên mọi người
được nghe thấy giọng của hắn. Khôi cũng vậy, hắn nhíu mày nhìn Sát Quỷ, hắn
rất khó hiểu khi Sát Quỷ lại hỏi hắn 1 câu không rõ đầu đuổi như vậy.

- Sẵn sàng chiến đấu với ngươi sao?

- Không, với cảnh giới hiện tại của ngươi không xứng để ta ra tay.

- Không chiến sao ngươi biết.

Chiến ý của Khôi nổi lên, tuy rằng phần trăm thắng của hắn trước Sát Quỷ là
rất thấp, nhưng hắn không tin hắn không thể làm khó dễ Sát Quỷ, hoặc hươu chết
về tay ai cũng chưa biết a. Từ khi chân khí trong người biến hóa, hắn còn chưa
bao giờ sử dụng toàn lực. Khôi bắt đầu âm thầm vận Long lực, dồn hết vào lòng
bàn tay chuẩn bị xuất ra Mai Hoa quyền.

Nhưng lúc này dị biến xảy ra, Long lực trong người Khôi biến mất 1 cách kì lạ,
cả người hắn không thể di chuyển. Khuôn mặt Khôi nhăn lại, mồ hôi trên trán
hắn bắt đầu chảy xuống, lần đầu tiên hắn cảm thấy bất lực như vậy, hắn đã đánh
giá thấp Sát Quỷ, xem ra giữa hai người còn một khoảng cách rất lớn.

- Ta đã nói ngươi hiện giờ không phải đối thủ của ta mà. Lần này ta tới đây
cũng không phải để tham gia cái Thiên Tài tranh hùng vớ vẫn này, mà là thay
mặt cố nhân đưa cho ngươi 1 vật mà thôi.

Sát Quỷ đưa tay lên, 1 tia hồng quang bắn vào mi tâm Khôi, khiến hắn cảm nhận
được từng tia thống khổ. Khôi muốn hét lên nhưng cơ thể như không thuộc về hắn
vậy.

Lúc này mọi người phía dưới lôi đài đang xì xầm bàn tán, từ khi hai người lên
võ đài đến giờ đã 30 phút, ngoài chém gió mấy câu với nhau còn không có hành
động gì.

Một tên trẻ trâu đánh trận đấu tiếp theo bực mình chửi thề.

- Mẹ nó, đánh thì đánh đi, lên đứng nhìn nhau làm gì, có tin ông mày lên cân
đôi không hả.

Tên bên cạnh phụ họa.

- Chắc chúng nó có tình cảm với nhau, nên không muốn ra tay đây mà.

- Huynh đài này nói rất đúng, ta nghĩ tên kia che mặt vì sợ dùng chân diện
thật đối mặt với người tình của mình mà thôi.

- Bla bla…

Lúc này trong đại hải của Khôi xuất hiện hiện tượng vô cùng kì lạ, con chíp
lâu nay trong não hắn bổng nhiên phát ra nguồn năng lượng vô cùng mạnh, kết
hợp cùng với Long lực trong người Khôi tạo ra một ấn kí kì lạ. Sau khi tia
hồng quang tiến vào mi tâm hắn, liền chui vào trong ấn kí rồi dần dần thay
đổi. Một thanh kiếm kì lạ xuất hiện, chuôi chiếm hình đầu rồng, lưỡi kiếm màu
đen với các họa tiết vân rồng, trên thân kiếm có gắn 1 viên hồng ngọc cùng một
bộ phận nhô lên gần chuôi kiếm vô cùng kì lạ. Trông nó khá giống các cây kiếm
có thể chuyển hóa thành súng trong các bộ phim anime vậy.

Gần 30 phút, cuối cùng quá trình cũng dừng lại, Khôi toàn thân vô lực, hắn cắn
răng đứng vững không cho cơ thể mình ngã xuống, bất quá cơ thể hắn đung đưa,
sợ rằng 1 cái lông chim rơi vào người hắn cũng khiến hắn ngã quỵ trên sàn đấu.

Sát Quỷ thu tay, hắn đã làm xong nhiệm vụ, cũng đã đến lúc hắn rời đi. Sát Quỷ
quay người đi xuống lôi đài trước ánh mắt khó hiểu của mọi người rồi biến mất
vào trong ngõ vắng.

Vũ Long đại nhân tiến lên lôi đài.

- Sát Quỷ bỏ cuộc, Lê Khôi dành chiến thắng.

Vũ Long vừa dứt lời, cả thân hình Khôi liền ngã xuống, đã quá sức chịu đựng
của hắn, hắn cần phải có thời gian nghỉ ngơi a.

Ngọc Trân đứng dưới lôi đài quan sát vô cùng lo lắng, khi thấy hắn ngã xuống
nàng liền tiến lên cõng hắn đi vào trong, mặc kệ cho trận đấu của nàng sắp
tới.

Bên trong căn phòng.

- Đúng là không khỏi làm người ta lo lắng mà.

Ngọc Trần cầm chiếc khăn bông, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán của hắn. Nhìn
khuôn mặt rất bình thường nhưng lại làm tim nàng loạn nhịp này bất giác nàng
nghiêng người xuống, ghé sát vào khuôn mặt của Khôi, hai mắt nhắm lại, mặt sát
mặt.


Giang Sơn Đại Việt - Chương #92