Hành Động


Trong bóng đêm, Khôi lướt đi trên những ngọn cây như một cơn gió. Hôm nay Khôi
đã phát hiện ra người đang theo dõi mình, chính xác hơn là theo dõi đoàn
người. Tên này ngụy trang rất cẩn thận, khinh công lại tốt, nhờ có Thiên khí
trong người mà Khôi mới tìm ra được vị trí ẩn thân của hắn. Vì không muốn đánh
rắn động cỏ nên Khôi mới chờ tới đêm khí hắn bỏ đi mới âm thầm bám theo.

Tên bịt mặt lặng lẽ đi sâu vào trong rừng mà ko biết rằng có người theo sau.
Hắn ta được giao nhiệm vụ theo dõi từng bước đi của đoàn xe và đêm sẽ âm thầm
về báo cáo lại.

Khoãng nửa canh giờ, dừng lại tại một căn nhà trúc, hắn quan sát xung quanh
không có ai rồi đi vào trong.

Khôi nhún chân đạp nhẹ lên mái nhà, nhờ 1 tháng nay kiên trì tâp luyện mà Khôi
đã bước vào Hóa Kình hậu kì. Thiên Khí trong người đã được vận dụng một cách
tùy tâm sở dục, chính vì vậy Khôi mới có thể che dấu khí tức của mình. Nếu đối
phương không cao hơn hắn 2 cảnh giới thì không thể nào phát hiện ra sự xuất
hiện của hắn.

Chầm chậm tiến lại gần căn phòng còn sáng đèn, Khôi khẽ nhấc một viên ngói lên
quan sát vào trong.

Bên trong căn phòng có hai người đang nói chuyện, một người chính là tên áo
đen theo dõi, một người còn lại tuổi khoảng 35, khuôn mặt sắc nét, ánh mắt âm
hiểm, trên bàn tay có nhiều vết chai sạn chứng tỏ từng luyện qua võ công. Nếu
người Trần gia có ở đây thì sẽ nhận ra hắn chính là Đoàn Xung, con trai thứ ba
của gia chủ Đoàn gia Đoàn Chính Thuần, người đang giữ chức Chỉ huy sứ ti của
triều đình, có khả năng điều động một lượng quan binh ở các chi huyện.

- Báo cáo chỉ huy sứ, đoàn người Trần gia vẫn đi tới Giao Chì theo kế hoạch
của chúng ta, trong đoàn không có ai rời khỏi hay làm việc bất thường.

- Uhm. Ngươi tiếp tục theo dõi, có gì bất thường liền báo ngay cho ta. Ngoài
ra ngươi cho người đưa lá thư này tới Tri Châu Giao Chì, Cao Vương đại nhân.

- Thuộc hạ tuân lệnh.

Tên áo đen vội cầm lá thư đi ra ngoài, hắn đưa cho thuộc hạ cấp tốc tới Giao
Chì giao tận tay Cao Vương đại nhân, còn hắn quay lại theo dõi đoàn người Trần
gia để đảm bảo không có chuyện gì phá vỡ kế hoạch của Đoàn đại nhân.

Khôi sau khi nghe xong liền lặng lẽ bám theo tên đưa thư, thần không biết quỷ
không hay hạ mê dược. Cầm lá thư trên tay chỉ ngắn gọn vài chữ “ Đem 500 quân
tới Qùynh Châu đợi lệnh”.

Tên đưa thư tỉnh dậy xoa đầu, thấy lá thư vẫn còn liền thở phào nhẹ nhỏm “
Chắc ta chỉ bị trúng gió” rồi tiếp tục đi tới Giao Chì.

Khôi dùng khinh công nhanh chóng quay về nằm xuống ngủ.

Hai ngày tiếp theo đoàn người vẫn tiến tới Giao Chì mà không gặp một trở ngại
gì? Và bây giờ Khôi còn nhận thêm trọng trách làm thức ăn cho cả đoàn. Mọi
người sau khi ăn món của Khôi xong đều nhất chí ủng hộ hết lương khô cho người
nghèo và Khôi không còn quyền lựa chọn nào khác a. Câu chuyện Thần điêu đại
hiệp của Khôi cũng dần đến hồi kết, Trần Phương tiểu thư cũng không còn lạnh
lùng như trước, thỉnh thoảng còn nở nụ cười ngọt ngào làm siêu lòng ai đó?

Ngày thứ năm mọi người đã đặt chân tới Giao Chì, đây là một vùng đồng bằng
rộng lớn, khá thuận lợi cho việc phát triển kinh tế. Vì thế đây trở thành đích
đến của Trần Phương tiểu thư.

Mọi người tìm kiếm phòng trọ để nghỉ ngơi sau chặng đường dài năm ngày vừa
qua. Còn Trần Phương đã bắt đầu vào công việc tìm kiếm thông tin, ngày mai
nàng sẽ tới Hà gia để đặt mối quan hệ làm ăn, việc này rất quan trọng nên nàng
phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng.

Giao Chì có ba gia tộc lớn Đàm gia, Phùng gia và Hà gia, mỗi gia tộc đều là
một con quái vật lớn về kinh tế ở đây và các vùng lân cận. Trong đó Hà gia là
gia tộc lớn lên nhờ về kinh doanh, bán buôn luôn là thế mạnh của họ, vì thế Hà
gia mục tiêu quan trọng nhất của Trần tiểu thư.

Hà gia nằm ở huyện Quỳnh Châu tiếp giáp với sông Lục Nam rất thuận lợi cho
việc thông thương, và đây cũng là thế mạnh của Hà gia.

Lúc nay trong nghị sự đường Hà già. Hà gia gia chủ Hà Hiển Minh đang đón tiếp
một vị khách không mời mà tới.

- Không biết Chỉ huy sứ ti, Đoàn đại nhân đại giá quang lâm, không đón tiếp
được từ xa thật thất lễ thất lễ.

- Hà gia chủ không cần phải khách sáo.

- Mời Đoàn đại nhân ngồi

Hà Hiển Mình pha tới một ấm trà ngon, hương trà bay bổng khắp nơi. Nhưng lão
lại không có hứng thú dùng trà, chỉ đưa một một chén sang Đoàn Xung.

- Cùng không muốn vong vo nhiều, ta tới đây là muốn bàn chuyện hợp tác với Hà
gia, không biết Hà gia chủ cảm thấy thế nào?

- Hà gia xưa nay chỉ bán buôn, không biết Đoàn đại nhân muốn hợp tác thế nào.

Hà Hiển Minh là con cáo già trong thương trường, sao lão lại không hiểu ý của
Đoàn Xung cơ chứ. Ở Hà Thành Đoàn gia cùng Trần gia đối đầu nhau đã lâu, Trần
gia tuy không có nhân vật lớn nắm quân đội trong tay nhưng lại nắm trong tay
quyền kinh tế. Trần tướng quân khi xưa lập công lớn cho đất nước nên không thể
trực tiếp ra tay với Trần gia, chỉ có thể đánh vào thế mạnh của họ là kinh tế.
Một khi kinh tế Trần gia tụt xuống thì mọi chuyện sẽ không còn gì lo ngại.

- Đoàn gia chúng ta hiện giờ muốn kinh doanh vải lụa cùng giấy bản, không
biết Hà gia chủ có hứng thú hay không?

- Chỉ cần Đoàn đại nhân đưa gia cái giá hợp lí mọi chuyện đều có thể thương
lượng.

- Về kinh doanh, chúng ta sẽ cung cấp hàng hóa cho Hà gia với giá bằng hai
phần ba giá bên ngoài. Ngoài ra ta sẽ giúp Hà gia đưa con cháu vào trong triều
đình.

Cái giá mà Đoàn Xung đưa ra rất hấp dẫn, Hà gia tuy mạnh về kinh tế nhưng lại
không có chổ đứng trong triều đình. Hắn không muốn Hà gia trở thanh Trần gia
thứ hai.

- Vậy không biết Đoàn đại nhân có yêu cầu gì không?

- Mai Trần gia sẽ tới Hà gia, chỉ cần Hà gia chủ không chấp nhận hợp tác dù
Trần gia có đưa cái giá nào đi nửa. Còn về người Trần gia ta sẽ cho người xử
lý.

Hắn đã hợp tác với người Thiên Hoa hội, sau khi bắt Trần Phương sẽ để cho
Thiên Hoa hội xử lý. Thiếu đi Trần Phương, Trần gia sẽ như rắn mất đầu a. Chờ
Đoàn gia nắm trong tay kinh tế của Đại Việt thì sợ gì nghiệp lớn không thành.

Hà Hiển Minh cũng lâm vào suy nghĩ, nếu bám theo Đoàn gia thành công thì Hà
gia có thể đi lên, còn Đoàn gia thất bại thì không ảnh hưởng nhiều tới Hà gia,
canh bạc này lão đi chắc rồi.

- Đoàn đại nhân, mong hợp tác vui vẻ.

- Hà gia chủ hợp tác vui vẻ ha ha

Ngày hôm sau Trần tiểu thư tới Hà gia, và mọi chuyện vẫn theo sắp xếp của Đoàn
Xung, Trần Phương phải tay trắng mà về, dù cho đã hạ giá 50% so với giá bên
ngoài rồi. Trong lúc Trần tiểu thư tới Hà gia, Khôi đã biến mất một cách thần
bí, mọi người cũng không biết anh chàng đi đâu. Chỉ thấy Trần Thái gật gù, “
giải quyết sinh lý của đàn ông là chuyện bình thường a”.

Không khí đoàn người Trần gia lâm vào ưu thương, Trần tiểu thư quyết định rời
Quỳnh Châu về Hà Thành để tìm cách giải quyết. Đoàn người xuất phát ngay trong
ngày.

- Ấy dza ta đau bụng quá, mọi người đi trước ta sẽ theo sau.

Nói xong Khôi liền chạy nhanh biến mất trong tầm mắt mọi ngươi… Đoàn xe vẫn
chầm chậm tiến về phía trước.


Giang Sơn Đại Việt - Chương #8