6:


Như mọi ngày, buổi sáng Khôi lại bắt đầu luyện công, thiên khí trong người
càng dần lớn mạnh, cảnh giới Hóa Kình càng được cũng cố vững chắc. Thỉnh
thoảng lại đối chiến với Đức thúc, các chiêu thức trong Bình Định quyền đã
được Khôi vận dụng một cách linh hoạt. Ngoài luyện tập võ công, Khôi còn học
tập thêm các kiến thức về y dược và châm cứu. Mạng sống vẫn phải đặt lên hàng
đầu mà.

Đêm hôm qua Khôi đã suy nghĩ về ý tưởng làm giàu của mình, vì lý do thời gian
và kinh tế nên bước đâu tiên sẽ là nghiên cứu làm thử nước nắm và mắm tôm .
Các món ngon đặc sản của Việt Nam không thể thiếu được hai loại gia vị này
được.

Vậy là Khôi dồn hết tiền bạc và công sức buổi sáng hôm nay vào 2 hủ nước mắm
và mắm tôm a. Cả cuộc sống bổng chốc thu bé lại vừa bằng hai hủ mắm.

……………..

Gần một tháng sau.

Trần gia sự tình buôn bán ngày càng tệ hại, các cửa hàng bán buôn trên khắp
các tỉnh thường xuyên bị côn đồ phá rối. Các gia tộc chuyên lấy vải vóc và
giấy bản thì ngừng lấy hàng, hàng chục xưởng sản suất ngừng hoạt động do lượng
hàng tích trữ quá nhiều.

Nghị sự đường Trần gia.

Hôm nay Trần gia triệu tập hội nghị gia tộc để tìm ra giải pháp cho vấn đề
kinh doanh của gia tộc. Chỉ thấy ngồi ở vị trí chủ tọa là một cô gái vô cùng
xinh đẹp, đôi mắt bồ câu lông mày lá liểu, nàng chính là Trần Phương tiểu
thư..

- Các vị bá bá, thúc thúc có giải pháp gì cho tình hình hiện tại của gia tộc
không?

- Hiện nay rõ ràng có một thế lực đang nhằm vào Trần gia ta, tất cả các cửa
hàng đều không buôn bán được, các gia tộc hợp tác với chúng ta đều ngừng lấy
hàng. Để làm được điều này chỉ có 4 thế lực. 3 đại gia tộc Nguyễn Lý Đoàn và
Thiên Hoa hội, Nguyễn gia có quan hệ tốt với Trần gia có thể bỏ qua, Lý gia
xưa nay luôn đứng trong thế chung lập khả năng cũng không cao, vậy chỉ còn
Đoàn gia và Thiên Hoa hội.

Người lên tiếng là đại sư bá Trần Khải, tuổi đã ngoài lục tuần, ông là người
luôn hết mình cống hiến cho gia tộc. Ông cũng chính là người ủng hộ Trần
Phương tiểu thư giúp nàng quản lý Trần gia.

Tất cả mọi người đều lâm vào trầm tư. Trần gia tuy không bằng ngày trước nhưng
cũng không phải là quả hồng mềm. Nếu thực sự là Đoàn gia ra tay thì cùng lắm
là cá chết lưới rách a.

- Việc cấp bách của chúng ta bây giờ là là tìm ra nguồn tiêu thụ a, hơn 10
xưởng sản xuất của chúng ta đã phải tạm ngừng. Nếu tình trạng này kéo dài e
rằng Trần gia chúng ta sẽ phải…. oaiz.

Tam thúc Trần Mạnh cũng lên tiếng .

- Tất cả các gia tộc ở Hà Thành và các tỉnh gần đây đếu từ chối nhận hàng của
chúng ta, hiện này vùng tiêu thụ tốt nhất chỉ còn lại Giao Chì. 3 ngày sau lo
xong sự vụ xưởng sản xuất, con sẽ đi tới Giao Chì để đặt quan hệ làm ăn.

Trần Phương lên tiếng.

Đây là cách tốt nhất với Trần gia hiện tại, nhưng mọi người lại không ngờ
rằng, nước đi này của Trần gia đã nằm trong tính toán của người khác.

…………….

Lúc này Trần Khôi đang loay hoay với hai hủ mắm của mình a, sau gần một tháng
ủ kín rồi đem ra phơi nắng, nước mắm và mắm tôm đang dần dần hình thành, mùi
thơm đã bắt đầu bay tỏa ra khắp nơi.

- Bảo bối của ta nhanh nhanh lớn lên nào, yêu các cưng quá đi.

- Ngươi đang làm cái gì vậy? Mặt trời chiếu tới mông rồi mà còn ở đây, ngươi
có xem ta là thiếu gia không hả?

Chỉ thấy Trần Thái mặt hầm hầm đi tới, mấy ngày hôm nay không có Khôi là hắn
liền bị ăn hành. Mặt trời mọc ở đằng tây thật rồi, từ khi nào mà thiếu gia lại
phải tới tận nơi năn nỉ thư đồng đi theo mình thế này.

- Thiếu gia người bình tĩnh, ta đang làm sự nghiệp lớn.

- Cái j mà lớn, chỉ thấy ngươi ngồi ôm hai cái bô nước tiểu thôi à. Thích thì
ta mua cho ngươi cả trăm cái.

Lửa sắp bùng lên trên đầu Khôi rồi, hai hủ mắm là gia sản của hắn mà tên Ú này
lại bảo là bô đựng nước tiểu. Có cái bô nước tiểu nào mà lại thơm đươc như vậy
không?

- Thiếu gia mấy hôm nay Trần gia có sự tình gì mà ta thấy Đông xưởng tạm thời
đóng cửa vậy?

Nơi Khôi ở nằm tại Đông xưởng của Trần gia, là một trong 4 xưởng sản xuất giấy
bản lớn nhất Hà Thành. Xong mấy hôm nay Khôi lại không thấy xưởng hoạt động,
một điều rất khó xảy ra ở một gia tộc lớn như Trần gia.

- Ngươi không biết, Trần gia chúng ta đang lâm vào nguy cơ rất lớn, hàng hóa
làm ra không bán được, hình như là do thế lực nào đó nhằm vào. Ba ngày nửa
biểu tỷ còn phải đi Giao Chì để tìm nơi tiêu thụ .

Khôi chợt dật mình. Trần gia….. Giao Chì….. một tháng sau. Câu nói của hai
người thần bí lại hiện lên trong đầu Khôi, dự cảm chẳng lành cho chuyến đi
Giao Chì này của Trần Phương tiểu thư.

Tuy chưa gặp Trần tiểu thư lần nào nhưng Khôi đã hứa với Đức thúc sẽ bảo vệ và
giúp đỡ nàng. Nay chuyến đi lành ít dữ nhiều sao hắn không lo được cơ chứ.

Bây giờ ta chỉ là một thư đồng, không thể ngăn cản chuyến đi này của Trần tiểu
thư đươc, vậy chỉ còn cách đi theo, tùy cơ ứng biến thôi.

- Thiếu gia ta rất hiếu kì về Giao Chì không biết thiếu gia có thể cho ta đi
cùng Trần Phương tiểu thư được không?

Trần Thái nhìn Khôi với ánh mắt hèn mọn và dâm tiện.

- Bây giờ thì ta đã hiểu.

- Thiếu gia nếu người giúp ta được đi Giao Chì, ta hứa sẽ cho thiếu gia ăn
món ăn nhất từ trước tới nay.

Đúng là Quăng tao trái boom mà, cám dỗ quá lớn. Trần Thái đưa tay ngoáy mũi
suy nghĩ. “ Biểu tỷ đệ xin lỗi, cám dỗ quá lớn đệ không thể không đem tỷ bán
đi được”

- Thành giao, Ta sẽ xin đi cùng biểu tỷ đến lúc đó ngươi hãy đi cùng ta.
Nhưng mà việc gì biểu tỷ ta không thích thì ngươi không được ép đâu đấy.

WTF cái gì thế? làm như ta là quân cường đạo vậy. Ta là thanh niên nghiêm túc,
20 năm chỉ dùng để đi tiểu thôi đấy nhé.


Giang Sơn Đại Việt - Chương #6