Ngày hôm sau khi Trần Hàng báo cáo về động tĩnh của Đoàn gia làm Khôi suy tư.
Xem ra Đoàn gia đã liên kết với Mông Cổ, theo như lịch sử, năm sau Mông Cổ
tiến đánh Đại Lý xong sẽ tiến công Đại Việt, nếu Đoàn gia hợp tác với Mông Cổ
lật đổ nhà Lê thì chẳng phải Mông Cổ không mất một binh 1 tốt mà đánh được cả
Đại Việt sao? Nhất định hắn không thể để chuyện này xảy ra, Đoàn gia với Trần
gia đã như nước với lửa, lại thêm hắn từng làm mất mặt 2 tên nhị thế tổ Đoàn
gia nửa, nếu Đoàn gia thành công không nghi ngờ hắn và Trần gia sẽ bị xóa sổ
khỏi Đại Việt đầu tiên a. Đêm nay hắn đã quyết định sẽ đích thân tới dò xét
tên Thoát Hoan này, hắn có dự cảm vụ án giết người hắn từng phá là do tên này
chủ mưu.
Khôi đã tự chế tạo riêng cho mình 1 khẩu súng lục, 1 băng đạn có thể bắn 7
viên liên tục a, đây cũng là vũ khí mà hắn trang bị cho đại đội kị binh của
mình, khẩu súng của hắn được trang bị thêm nòng giảm thanh, và kiểu dáng giống
khẩu Desert Eagle trông rất là ngầu. Hắn đang có dự định sẽ thiết kế và thành
lập nên 1 đại đội súng bắn tỉa, nó sẽ khiến quân địch rơi vào trạng thái hoảng
loạn tột cùng, còn j đáng sợ hơn khi cái chết có thể đến bên bạn bất cứ lúc
nào mà bạn không thể nào phòng bị?
…………..
Hôm nay Thóat Hoan thức dậy tâm trạng khá là sảng khoái, hắn đã tìm ra con mồi
của mình, chỉ nghĩ đến cảnh thân hình gợi cảm ấy khóc lóc van xin dưới đũng
quần mình là hắn đã sung sướng tới cực lạc rồi.
Thoát Hoan hôm nay đã bỏ tiền mua cả quán trọ để dễ dàng thực hiện âm mưu của
mình, tiền này là của Đoàn gia, hắn đâu cần j mà phải tiết kiệm cơ chứ.
Bên cạnh Thoát Hoan xuất hiện 1 bóng dáng, 1 tên cùng chí hướng a, chuyên hiếp
thiếu nữ 1 cách tàn bạo, đưa họ đến tột cùng của sự thất vọng, hắn chính là
Đoàn Vinh, đại thiếu gia của Đoàn gia. Một tên nhị thế tổ ăn chơi chác tán,
hắn là con trưởng Đoàn gia, nhưng từ lâu Đoàn Chính Khải đã không màng bận tâm
đến hắn mà chú tâm bồi dưỡng Đoàn Hùng, chính vì điều này mà cũng gậy sự bất
mãn của hắn đối với Đoàn gia. Hôm nay hắn đến gặp Thoát Hoan vì muốn bám lấy
tấm phao cứu mạng này, hắn biết trong thế gia không hề có nhân tình, hắn cũng
hiểu nhị đệ của mình là một kẻ bên ngoài ra vẽ chính trực nhưng bên trong lại
âm hiểm vô cùng. Hắn phải tự tìm con đường thoát cho mình, và Thoát Hoan chính
là người hắn cần.
Còn về Thoát Hoan hắn cũng có suy tính của mình, tên Đoàn Vình này rất phù hợp
để hắn tạo nên một tên bù nhìn, Đoàn Hùng hắn cũng đã gặp qua, với ánh mắt của
mình hắn có thể nhận ra Đoàn Hùng cùng Đoàn Chính Thuần rất giống nhau về tính
cách a. Hắn hoàn toàn có thể lợi dụng Đoàn Vinh giết 2 người này và ủng hộ hắn
lên nắm quền, từ đó hắn có thể thao túng mọi thứ.
- Đoàn thiếu gia hôm nay lại có nhã hứng tới quán trọ của ta ngắm cảnh sao?
Thoát Hoan tiến tới cười nói với Đoàn Vinh.
- Thoát Hoan công tử chớ khách khí, ta biết người mới tới Hà Thành còn chưa
được tham quan nơi đây, nên muốn dẫn người đi dạo 1 vòng.
- Đúng thật ta mới tới đây, ở đây cũng rất khác so với Mông Cổ, nhưng ta lại
có hứng thú với cái khác hơn.
- Không biết người hứng thú j?
- Đoàn thiếu gia, mọi đàn ông đều có thú vui này.
Thoát Hoan nháy mắt với Đoàn Vinh rồi nở nụ cười ám muội. Với tay chơi đích
thực không khó để Đoàn Vinh biết ý định của Thoát Hoan, hắn gật gật đầu như
hiểu ý.
- Đoàn thiếu gia, không biết ca cơ hôm qua tại Đoàn phủ nàng ở đâu? Ta rất
thưởng thức nàng.
- Ý công tử là Thúy Kiều tiểu thư sao? Nàng là ca cơ mới hiện đang rất nổi ở
Vịnh Xuân phường, chỉ bán nghệ mà không bán thân, e rằng làm người thất vọng
rồi.
Không khó để Đoàn Vinh biết về Thúy Kiều, thời gian hắn ở kỹ viện còn nhiều
hơn ở nhà, mọi mỹ nữ đất Hà Thành hắn thuộc trong lòng bàn tay, hắn còn là tác
gia viết nên quyển tuyển tập 36 mỹ nữ Hà Thành a.
- Đoàn thiếu gia, phải như vậy mới có kích thích chứ.
Thoát Hoan thì thầm vào tai Đoàn Vinh, làm hắn gật đầu như gà mổ thóc rồi cả 2
cùng nở nụ cười dâm tiện.
………………….
Vịnh xuân phương, Thúy Kiều ngồi một mình cô đơn bên cửa sổ, nàng nhìn những
cánh chim đang sải cánh bay lượn trên mặt hồ mà như xuất thần, nàng ước ao
mình có thể như vậy, có thể đi tới nơi mà mình thích, làm những việc mà mình
muốn làm, tiếc rằng cuộc sống không giống như cuộc đời a.
- Tiểu thư người lại như vậy rồi.
Tiêu Mai a hoàn của Thúy Kiều lên tiếng, nàng đi theo tiểu thư từ hồi còn nhỏ
nay cũng đã được 10 năm. Nhiều lần tiểu thư đuổi nàng đi nhưng nàng vẫn ở lại,
được chăm sóc tiểu thư là nguyện vọng cả đời của nàng. Và đây là lần thứ n
tiểu Mai thấy tiểu thư như vậy rồi.
- Tiểu Mai ta đã nói với muội bao nhiêu lần rồi, ta giờ chỉ là gái phong trần
mà thôi, ngươi hãy đi đi, đi tìm hạnh phúc riêng cho mình.
- Không tiểu thư, muội sẽ ở bên cạnh tiểu thư đến suốt đời.
2 thiếu nữ ôm nhau khóc, thầm tiếc thương cho số phận của mình, đúng là hồng
nhan thì bạc phận mà.
Sau khi giải tỏa được nổi niềm trong lòng, Thúy Kiều cũng rạng rỡ trở lại, vẽ
đẹp của một thiếu nữ đang độ tuổi trăng tròn lại hiện ra.
- Tiểu Mai, ngươi cùng ta đi dạo một chút.
- Vâng thưa tiểu thư.
Hai bóng người rời khỏi Vịnh Xuân phường bước đi trên những con đường tấp nập
Hà Thành, Thúy Kiều vẫn như vậy, vẫn một trang phục tráng thướt tha, một tấm
lụa mỏng che lại dung nhan của nàng, nhưng vẫn thu hút được ánh mắt của người
trên đường.
Từ khi 2 người bước ra khỏi Vịnh Xuân phường thì một tốp 5 6 người cũng bước
theo, bọn hắn là tay chân của Đoàn Vinh, được cử đi để bắt nàng a. Bọn hắn chờ
từ trưa tới chiều tối thì mới thấy nàng rời khỏi Vịnh Xuân phường, cơ hội như
vậy sao bọn hắn bỏ qua.
Thúy Kiều cùng tiểu Mai thích thú đi qua các tiệm bán hàng trang sức nữ nhân,
trên tay tiểu Mai đã xách 1 đống đồ rồi, những vẫn chưa dừng lại.
- WTF , đúng là con gái đi chợ, lão tử đi mỏi cả chân rồi mà chúng nó chưa
dừng lại.
Tên A thủ lĩnh quay lại nói với đám người.
- Đại ca, biết thế chúng ta ngủ 1 giấc có ngon hơn rồi không.
- Im đi, làm lỡ việc của thiếu gia thì huynh đệ ta không còn tay mà xúc cơm
đâu.
Mấy tên lâu la lại tiếp tục theo dõi, cuối cùng thì các nàng cũng quay về.
Thấy 2 nàng bước vào 1 con đường vắng, tên A vội khoát tay, 5 6 tên cùng bước
vào.
Thúy Kiều cùng tiểu Mai vừa đi vừa cười đùa vui vẻ với nhau.
- Tiểu Mai, xem ta mua đồ cho muôi này có đẹp….. ư ưm ưm.
- Tiểu thư…
Thúy Kiều liền bị 2 tên bắt lại, tiểu Mai vội la lên rồi lao tới.”Bịch” nàng
còn chưa kịp làm j đã dính 1 quyền năm lăn quay bất tĩnh.
Đêm tối trong quan trọ.
- Thiếu gia chúng ta đã bắt được nàng.
- Các ngươi làm tốt lắm, đây thưởng cho các ngươi.
- Đa tạ thiếu gia.
Thúy Kiều bị trói chặt tay chân trên giường, vẽ mặt nàng đang vô cùng hang
mang và run sợ a.
Thoát Hoan bước vào phòng trọ, nhìn thấy Thúy Kiều trên giường thì ánh mắt
sáng lên, hắn liếm liếm môi tiến lại gần nàng. Thoát Hoan đưa tay vuốt nhẹ
khuôn mặt nàng, rồi từ từ đưa tay lướt nhẹ xuống dưới, trượt trên cơ thể nàng.
Hắn liền dật tấm lụa mọng ra, khuôn mặt kiều diễm hiện ra trước mặt hắn, “ khà
khà, đúng là hang tuyệt phẩm mà”
Thúy Kiều thấy động tác của Thoát Hoan, khuôn mặt hoảng sợ, bất giác nước mắt
chảy ra, nhưng điều này chỉ làm tăng thêm hứng thú bệnh hoạn của hắn mà thôi.
Thoát Hoan lấy ra 1 bình thuốc.
- Nói cho nàng biết, đây là thuốc bổ rất đặc biệt của ta, nó sẽ làm cho cơ
thể của nàng rất hứng thú, nhưng tâm trí vẫn giữ được để cảm nhận hết mọi
việc.
- Ưm Ưm Ưm…
Thoát Hoan bỏ vải bịt miệng Thúy Kiều ra, hai tay thô bạo bóp cằm nàng, hắn từ
từ bỏ viên thuốc vào ép nàng nuốt xuống.
- Không không…. Xin ngươi hãy tha cho ta. Có ai không.
Thúy Kiều hoảng loạn, cơ thể của nàng dần dần nóng lên, bên dưới đã vô cùng ẩm
ướt.
- Ha ha. Gào thét to lên đi, nàng càng gào to ta càng kích thích a
Thoát Hoan vui sướng trong tiếng gào thét của nàng, hắn cởi trói cho nàng ra.
Được cởi trói Thúy Kiều vội lui vào góc giường nàng muốn bỏ chạy nhưng chân
tay bun rủn như không thuộc về cơ thể nàng nửa, cơ thể nàng nóng ran như lửa
đốt, hàm muốn xác thịt đến tột cùng, nhưng lý trí nàng không cho phép làm như
vậy.
Thoát Hoan lao tới ôm lấy nàng, hắn áp miệng vào miệng nàng để hôn hít a, “ a
dza” máu trên môi hắn phun ra, Thúy Kiều thấy hắn hôn tới hiền ra sức cắn
xuống.
- Đồ con điếm thối tha.
Tét
Hắn tát nàng ngã ra giường rồi ngồi đè lên nàng, hắn tham lam hôn lên mặt rồi
từ từ xuống cổ, bang tay thô bạo xé rách y phục nàng, để lộ ra tấm yếm màu
hồng đào.
Thúy Kiều ra sức phản kháng, nhưng chân tay không theo sự điều khiển của nàng,
nước mắt rới xuống ướt đẩm khuôn mặt, cuộc đời nàng đến đây là chấm dứt a. Khẽ
nhắm mắt lại như buông suôi tất cả, chỉ cần hắn làm thêm 1 bước nửa nàng sẽ
cắn lưỡi tự tử để bảo vệ trinh tiết của mình.