57:


Trong đêm tối, Đoàn gia bí mật mở một buổi dạ tiệc nhỏ để đón tiếp 1 vị khách
quan trọng đến từ Mông Cổ. Hắn chính là Thoát Hoan, lần này hắn tới đây là
muốn bàn bạc kế hoạch hợp tác với Đoàn gia chủ. Thoát Hoan là đại đệ tử của
Kim Bằng pháp luân, hắn rất có thiên phú tu luyện võ công, còn rất trẻ tuổi đã
đạt tới Nhập Khí viên mãn, xét trong nhân tài trẻ tuổi hắn xứng đáng đứng vị
trí thứ 2 Mông Cổ chỉ xếp sau man lực của võ tướng Mông Hung mà thôi. Người
này sinh ra đã vô cùng âm hiểm, trước khi được Kim Bằng nhìn ra tài năng và
nhận làm đệ từ thì hắn đã đẩy cha mẹ ruột của mình tới cái chết để có thể
thoát khỏi toán cướp khi bộ tộc của hắn bị tập kích, để đạt được mục đích của
mình, hắn có thể làm tất cả a.

- Thoát Hoan công tử lần này tới bản phủ thật vinh hạnh cho Đoàn mỗ.

Đoàn Chính Khải lên tiếng, lần này mang tiếng hợp tác nhưng thực chất Đoàn gia
chỉ nhận được sự hổ trợ rất nhỏ từ Mông Cổ mà thôi, nhưng nếu hắn không hợp
tác, rất có thể sau khi lật đổ nhà Lê thành công Đoàn gia sẽ đứng trước nguy
cơ bị hủy diệt bởi vó ngựa Mông Cổ. Đoàn Chính Khải không hề muốn chuyện này
sảy ra, hắn có thể chấp nhận thành một nước chư hầu dưới chướng Thành Cát Tư
Hãn để có thể có thời gian phát triển và củng cố quốc gia, tới một thời cơ
nhất định hắn sẽ chặt đứt mối quan hệ này. Với dã tâm lớn của hắn, không thể
nào trở thành một tên tay sai cho kẻ khác mãi được.

- Đoàn gia chủ chớ khách sao, lần này được đón tiếp như vậy, tại hạ mới cảm
thấy vinh hạnh mới đúng.

Thoát Hoan nói lời khách sáo, nhưng nhìn vẻ mặt của hắn thì hống hách vô cũng,
hắn không hề để Đoàn gia vào mắt.

Nhìn Thoát Hoan như vậy, Đoàn Chính Khải vô cùng tức giận, nắm tay siết chặt
lại nhưng vẫn cố nở ra nụ cười.

- Thoát Hoan công tử chúng ta vẫn nên nói vào chuyện chính, việc hợp tác của
chúng ta người tính thế nào.

- Đoàn gia chủ phải nói chuẩn vào chứ, đây không phải Đoàn gia hợp tác với
Mông Cổ mà là Đoàn gia dựa vào nước chúng ta. Đoàn gia chủ biết đấy, Đại Lý
thảm bại chỉ là chuyện một sớm một chiều mà thôi, khi đại quân chúng ta san
bằng Đại Lý cũng là lúc tiến xuống Nam Hạ và Đại Việt sẽ là đích tới đầu tiên
a. Sự phụ Kim Bằng pháp luân của ta cũng chính là quân sư Mông Cổ theo lời của
Đại Hãn phái ta tới đây là để truyền đạt lại ý của người, chỉ cần Đoàn gia nắm
trong tay Đại Việt chấp nhận thành nước chư hầu, hàng năm cống nạp thuế cũng
như nguồn nhân lực thì ta có thể đảm bảo, một cành cỏ của Đại Việt sẽ không bị
tổn hại, còn nếu không một người cũng đừng hòng sống sót.

Ánh mắt của Thoát Hoan âm lãnh nhìn thẳng vào Đoàn Chính Khải, hắn đã tìm hiểu
rất kĩ, Đoàn Chính Khải vốn là một tên rất có dã tâm, vì mục đích có thể từ bỏ
tôn nghiêm của mình nên hắn mới nói như vậy, hắn tin chắc rằng Đoàn gia sẽ có
lựa chọn thông minh.

Dưới ánh mắt Thoát Hoan, Đoàn Chính Khải khẽ nhíu mày, nhưng hắn là một tên
cáo già, sao có thể bị dọa sợ, hắn cười ha hả.

- Người hiểu nhầm ý Đoàn mỗ rồi, Đoàn mỗ có thể chấp nhận điều kiện, tuy
nhiên người cũng phải đưa ra cái j đó để Đoàn mỗ có thể tin được chứ.

- Lần này Thoát Hoan tới đây cũng là để giúp đỡ Đoàn gia 1 tay, tuy không thể
trợ giúp về quân đội nhưng ta đem tới đây hơn 50 hảo thủ, họ đều là những võ
sĩ bậc nhất Mông Cổ, có thể giúp đỡ cho Đoàn gia phần nào.

- Vậy đa tạ hảo ý của công tử rồi. Để ta kính người một ly.

Đoàn Chính Khải cùng Thoát Hoan cạn ly, hai người cười đùa vui vẻ với nhau,
tuy chỉ là giả tạo nhưng diễn xuất lại rất tuyệt vời a.

- Nào nổi nhạc lên nào.

Đoàn Chính Khải vỗ vỗ tay, một tốp các thiếu nữ mặc y phục trắng thướt tha đi
ra, dáng người uyển chuyển, đường cong mềm mại thu hút ánh nhìn của của mọi
người. Điệu nhạc bắt đầu, các thiếu nữ say sưa trong điệu múa như những nàng
tiên nữ vậy.

Thoát Hoan vừa uống rượu vừa thưởng thức điệu múa, thỉnh thoảng ánh mắt dâm
tiện lại đảo qua các bộ phận nhạy cảm của các nàng. Hắn là một tên rất háo sắc
a, rất nhiều thiếu nữ đã qua tay hắn. Đặc biệt hắn còn rất có sở thích hiếp
dâm, điều đó đem lại khoái cảm dục vọng tột cùng cho hắn. Rất nhiều thiếu nữ
vì bị hắn cưỡng bức mà phát điên, nhiều người không chịu được tủi nhục mà tìm
tới cái chết, nhưng nó chỉ làm tăng thêm sở thích biến thái này của hắn mà
thôi.

Điệu nhạc trôi qua một nửa, các nàng từ từ lui sang hai bên, từ sau tấm rèm
một dáng người thướt tha yêu kiều bước ra, nàng mặc một bộ y phục màu vàng hết
sức lộng lẫy, một tấm lua mỏng che lại dung nhan của nàng. Từng động tác mềm
mại, uyển chuyển kết hợp với dáng người hoàn mĩ, nàng khơi dậy dục vọng của
tất cả nam nhân, đến cả Đoàn gia chủ đã ngoài ngũ tuần cũng muốn trở lại thời
thanh niên a.

Điệu nhạc kết thúc, nàng từ từ lui vào trong, Thoát Hoan ánh mắt dõi theo đến
khi nàng biến mất hắn mới hoàn hồn. Nàng là người thứ hai mà từ khi bước chân
tới Đại Việt làm Thoát Hoan chú ý sau Thi Huyền, tuy chưa nhìn thấy dung nhan
của nàng nhưng nhìn dáng người thôi, với kinh nghiệm hái hoa của mình hắn có
thế khẳng định nàng là một mĩ nữ a. Hắn thầm chú ý tới nàng, chỉ là một ca kĩ
mà thôi, hắn không tin nàng có thể chạy thoát, hắn còn ở lại Hà Thành 1 thời
gian, nàng sẽ là mục tiêu để hắn thỏa mãn sở thích biến thái của mình.

Buổi yến tiệc cũng kết thúc Thoát Hoan quay về phòng trọ của hắn để tránh tai
mắt của triều đình, hắn đi ra cửa sau và vô cùng bí mật, nhưng cũng không
thoát khỏi ánh mắt của Trần Hàng, hắn được Khôi giao cho nhiệm vụ dám sát mọi
động tĩnh của Đoàn gia, thuật ẩn thân của hắn do chính tay Trần Đức truyền
lại, vô cùng cao minh, chính vì thế mà hắn có thể theo dõi mọi động tĩnh của
Đoàn gia 1 thời gian lâu như vậy mà vẫn chưa bị phát hiện. Thấy có điềm khả
nghi hắn liền lập tức theo dõi tới nơi trọ của Thoát Hoan rồi quay lại báo cáo
cho Khôi.

Cũng lúc này Thúy Kiều rời bước khỏi Đoàn phủ, nàng là một ca kĩ ở Vịnh Xuân
phường, vì cứu cha mà phải bán mình vào kĩ viện, nhờ vào nhan sắc cùng tài
năng nàng được tú bà để ý và đạo tạo thành Ca cơ chỉ bán nghệ mà không bán
thân, nhưng thân gái đào quyên, sa thân vào trốn hồng trần, tấm thân trong
trắng này nàng cũng không biết giữ được bao lâu, khi nàng hết thời cũng là lúc
để mặc khách mua vui, hoặc sẽ bị bán cho 1 thiếu gia làm bình hoa. Hạnh phúc
tương lai của nàng, nàng không dám mơ tới a. Trên con đường vắng Hà Thành,
bóng dáng một đôi vai gầy cô đơn dần dần khuất bóng.

thanks np bac 14* 1 lần nửa nhé, rất vui khi được bác yêu quý.


Giang Sơn Đại Việt - Chương #57